Ám ảnh vì một lần chứng kiến chồng ‘mây mưa’ với nhân tình
Tôi cảm thấy ghê tởm khi người chồng đầu gối tay ấp với mình lại ôm hôn người phụ nữ khác.
Mẹ tôi từng nói “Vợ chồng là những người dễ dàng tha thứ cho nhau nhất”, tôi từng nghĩ mẹ nói đúng. Nhưng thời gian trôi đi, tôi dần nhận ra điều đó với bố mẹ là đúng, nhưng với tôi nó là không thể. Tôi không thể tha thứ được, tôi đã không thể làm được khi biết rằng anh đã phản bội mình.
Cũng như bao bạn bè cùng trang lứa, ra trường công việc ổn định tôi đã cưới Bách một anh chàng đẹp trai, con nhà có điều kiện ở Hà Nội. Nhà Bách cách nhà tôi khoảng chừng 3 con phố, ngày ngày chúng tôi vẫn cùng chạy bộ, hẹn hò với nhau trên những con phố đó.
Khi yêu, tôi không có điểm gì để chê Bách cả. Anh đẹp trai, công việc ổn định và rất đỗi lịch sự trong giao tiếp. Cưới về tôi càng hạnh phúc hơn khi thấy sống cùng anh là điều tuyệt vời nhất tôi từng có.
Nhưng rồi hạnh phúc thật ngắn ngủi, khi sau 3 năm cưới nhau trong dịp tôi đi công tác dài ngày tại Đà Nẵng, anh đã đón nhân tình về nhà. Tôi phát hiện được khi sáng hôm đó, tôi bất ngờ trở về chào mừng sinh nhật thứ 32 của anh, khi tôi gõ cửa phải tới 15 phút sau anh mới ra mở. Linh cảm của tôi là có điều gì đó chẳng lành. Và rồi linh cảm của tôi là đúng, nhân tình của anh đang ở nhà tôi.
Tôi đã nghĩ rất nhiều, tôi có thể tha thứ tất cả những lỗi lầm của anh, trừ việc ngoại tình (Ảnh minh họa).
Sau hôm đó, tôi đã cố để tha thứ cho anh, để hàn gắn tình yêu, nhưng tôi đã không thể. Mỗi lần nhớ lại chuyện anh ngoại tình, tôi đã không cầm được nước mắt. Anh cũng đã sửa sai, anh đã làm hết tất cả những gì tôi yêu cầu nhưng với tôi mọi thứ thật trống rỗng.
Tôi đã nghĩ rất nhiều, tôi có thể tha thứ tất cả những lỗi lầm của anh, trừ việc phản bội. Tôi cảm thấy ghê tởm khi người chồng đầu gối tay ấp với mình lại ôm hôn người phụ nữ khác. Tôi thấy mất niềm tin vào cái gọi là tình yêu. Tôi thấy anh không xứng với những gì tôi dành cho anh ta.
Đã hơn 9 tháng nay, tôi không và chồng không thể gần gũi nhau. Mỗi lần anh ngồi gần tôi, hoặc chạm vào tôi tôi đều gạt tay ra. Tôi nói “Anh hãy để tôi suy nghĩ thêm”. Rồi khi anh ra phòng khách ngủ tôi lại khóc nức nở. Tôi biết tôi đang tự hành hạ bản thân, nhưng tôi chưa sẵn sàng để bắt đầu lại.
Tôi biết, tôi quá cứng nhắc, nhưng những gì tôi có thể làm cho người chồngngoại tình chỉ có thể để anh ta chung sống cùng mẹ con tôi. Hiện tại, tôi xác định sống chỉ vì con gái mình. Ngoài ra, thời gian còn lại tôi dành chăm sóc bản thân, làm đẹp.
Video đang HOT
Phải nói rằng từ ngày anh lừa dối tôi nhận ra tôi yêu bản thân mình hơn, tôi đẹp hơn, quyến rũ hơn. Còn anh ta dường như đang trở nên xuống sắc chỉ vì lương tâm bị hành hạ. Anh ta nói “Em định thế với anh đến bao giờ, em không thể tha thứ cho anh sao”. Nghe tới hai từ tha thứ tôi bỗng bật khóc. Liệu tôi nên làm gì để quên hết nỗi đau và tha thứ cho người chồng như anh ta đây?
Theo Nguoiduatin
Đó chính là giết người không cần gươm đao...
Nhưng chuyên anh lam đung la môt kiêu giêt ngươi không gươm đao. No choc thăng vao trai tim tôi, lam cho no ri mau...
ảnh minh họa
Tôi đa tưng la môt ngươi vơ hanh phuc. Chung tôi cươi nhau ngay khi hai đưa mơi ra trương. Ngay đo cach nay 18 năm. Khi đo cuôc sông con rât kho khăn.
Tôi nhơ khi mang thai đưa con đâu, môt bưa trưa no, tôi đang năm trong nha thi nghe co tiêng rao cua ba ban banh bo, banh chuôi. Tôi chôm dây. Cơn them bi dôn nen mây ngay qua ua vê. Hôm nay tôi nhât đinh phai mua môt dia thât đây, gôm đu cac loai banh bo, banh chuôi, chuôi nươc dưa, banh khoai mi, banh bôt loc nhân đâu xanh...
Tôi nhât quyêt phai ăn cho đa cơn them va đê mai môt đưa con tôi sinh ra se không bi chay nươc miêng trong như ngươi ta thương noi vê nhưng đưa tre thiêu đoi trong thơi ky me chung mang thai.
Thê nhưng khi ra đên cưa rao, tôi khưng lai. Sau môt hôi chân chư đu lâu đê ba ban banh đi khoi, tôi quay vao nha năm vât xuông. Nhưng giot nươc măt không cô y tư dưng trao ra. Tôi nghi, không ăn banh thi cung không sao nhưng minh phai nhin them đê danh tiên mua thêm miêng thit, con ca cho chông. Anh ây cân tâm bô vi phai lam viêc cưc nhoc trên công trương.
Quân, chông tôi la ky sư xây dưng nhưng khi đo anh phai châp nhân lam công nhân vi xin viêc chô nao ngươi ta cung đoi ly lich tôt trong khi anh sinh ra trong gia đinh sy quan chê đô cu.
Do ăn uông thiêu thôn, tôi sinh be Na chi co 2,2 kg. Nhin chau ngoai như con meo hen, cha tôi an ui: "Không sao đâu con, ra ngoai rôi nuôi no lơn mây hôi". Đên luc ây cha mơi biêt do tôi ăn uông qua thiêu thôn nên đưa be nhe cân. Chi co điêu, cha không hê biêt tôi đa nhin miêng cho chông.
Rôi cuôc sông cung đơ vât va hơn. Be Na lơn môt chut, tôi gơi nha tre va đi lam. Công viêc cua Quân ôn đinh hơn vi anh vôn co tai. Chung tôi thuê căn nha rông rai hơn, cuôc sông thoai mai hơn. Co lân Quân bao tôi: "Công nhân em gioi thiêt. Nêu không co em thu ven thi chăc bây giơ minh vân kho khăn. Mây ngươi ban ra trương cung khoa vơi anh giơ vân lông bông, công viêc con chưa co, noi gi đên vơ con, nha cưa...".
Tôi thâm cam ơn anh đa đanh gia đung công sưc va sư hi sinh cua tôi cho gia đinh. Tôi nghi đo chinh la chât keo kêt dinh tinh nghia cua chung tôi mai mai.
Rôi tôi sinh đưa con thư hai. Anh bông nay ra y đinh: "Thôi, em cư ơ nha nghi cho khoe, chăm soc con đê anh yên tâm ra ngoai kiêm tiên". Thoat đâu tôi không chiu vi tôi sơ nêu chi đê môt minh anh lo kinh tê thi se vât va. Nhưng anh khăng khăng: "Anh lo đươc, em cư ơ nha. Khi nao lo không nôi, anh se noi vơi em".
Cuôi cung rôi tôi cung phai xin nghi viêc ơ nha trông con. Niêm vui cua tôi la buôi sang đưa đưa lơn đi hoc rôi ghe ngang chơ mua thưc ăn, sau đo vê nha don dep, cơm nươc, chăm đưa nho... Đôi khi tôi cung buôn nhưng nghi đây cung la công viêc, đông thơi con la sư hi sinh vi chông, vi con...
Thê nhưng tôi đa sai lâm. Nhưng bưa trưa anh vê nha ăn cơm thưa dân. Rôi đên nhưng buôi chiêu, ban ăn chi co 3 me con. Tôi nhin nhưng món ăn minh chăm chut lam ma trao nươc măt. Tôi đa lam nhưng thư đo vơi hi vong khi anh ngôi vao ban ăn se thây ngon miêng, thây đươc tinh yêu thương tôi danh cho anh...
Thê nhưng anh chăng bao giơ nhân ra điêu đo. Lên ban ăn, anh lơ đênh rôi nhanh chong buông đua. Anh cung không chuyên tro, trêu đua vơi con. Co lân tôi hoi thi anh bao do công viêc ơ công ty nhiêu qua, luc nay anh đa la pho giam đôc nên rât nhiêu ap lưc.
Tôi muôn chia se vơi anh, it ra thi cung la chuyên tro, thăm hoi, đông viên... nhưng môi lân tôi hoi han thi anh lai gat đi: "Chuyên cua anh, em biêt gi ma hoi? Thôi, đi lo cho mây đưa nho đi, no lam ôn ao, anh mêt qua". Tôi lăng lăng quay ra ôm con. Anh đa quên răng, tôi va anh hoc cung lơp, cung trương. Nganh xây dưng cua anh thi co gi xa la vơi tôi? Thâm chi ngay đi hoc, tôi con hoc gioi hơn anh...
Rôi điêu gi phai đên đa đên. Anh co bô nhi bên ngoai. Ban đâu anh con giâu giêm nhưng sau đo công khai thưa nhân: "Đan ông nao cung vây, miên la anh đem tiên vê đây đu cho em, cân gi em phai lam lơn chuyên kia chư?". Khi môt ngươi đan ông đa dưt tinh thi ho thât tan nhân, phu phang. Ho luôn thây viêc lam cua minh la co ly va cho răng lôi lâm thuôc vê đôi phương.
Chông tôi cung vây. Anh đô thưa tôi không biêt chăm soc ban thân, không noi năng diu nhe; không quan tâm chông lam gi, nghi gi... Anh con rât nhiêu ly do khac, trong đo co ly do tôi không biêt chiêu chuông anh trong chuyên chăn gôi... Khi nhơ lai nhưng điêu anh đa noi, tôi không thê nao ngăn đươc minh đưng khoc. Lơi noi tuy nhe nhang nhưng đo chinh la môt cach giêt ngươi tinh vi, tan nhân nhât...
Chưa hêt, anh con công khai đi lai vơi ngươi phu nư ây đên nhưng chô quen biêt trươc đây cua chung tôi. Chăng biêt cô ta noi gi ma nhưng ngươi quen khi găp tôi đêu noi răng, tôi qua ngu dai khi bo Quân. Trơi ơi, tôi bo anh khi nao? Chi co anh tham sang phu kho, tham vang bo ngai, mê đăm săc duc ma ruông bo vơ con chơ tôi bo anh khi nao?
Điêu đo như giot nươc tran ly. Tôi nghi minh qua ngu dai khi cư sơ lam mât danh dư cua chông nên cư im lăng. Tôi nhât đinh phai lam cho ra le. Tôi đên thăng công ty găp anh va cô gai đo. Thê nhưng anh đa cho bao vê mơi tôi vê. Tôi không vê ma ngôi li ơ công công ty. Cuôi cung anh phai xuât hiên.
Câu đâu tiên, anh noi vơi tôi la: "Vê viêt đơn ly hôn đi". Khi noi điêu nay, ve măt anh đanh lai trông rât dư dăn. Tôi bông luông cuông: "Em chi muôn găp anh va cô ta đê noi chuyên phai quây...". Anh ghe sat tai tôi: "Tôi chan cô lăm rôi. Vê đi, đưng đê cho tôi thây cai ban măt hăc am cua cô nưa".
Tôi nhin sưng anh. Rôi nươc măt cư tuôn chay. Nhưng chuyên anh lam, nhưng lơi noi cay đôc phũ phang cua anh đung la môt kiêu giêt ngươi không gươm đao. No choc thăng vao trai tim tôi, lam cho no ri mau. Mươi mây năm vơ chông, khi anh noi bo la bo...
Khi môt ngươi đan ông đa muôn ra đi thi không gi co thê niu keo. Tôi đa niu keo trong vô vong nhưng cuôi cung cung phai buông tay. Tôi noi vơi ngươi phu nư kia: "Cac ngươi la môt lu giêt ngươi. Rôi đây cac ngươi se bi qua bao".
Khi noi nhưng điêu nay, tôi chi nghi đơn thuân theo ly luân nhân- qua ma ngươi đơi thương noi. Tôi đâu biêt điêu ây đa linh ưng. Trong môt lân ho đi vơi nhau, tai nan đa xay ra. Cô ta phai cưa mât môt chân, mu môt con măt. Quân con năng hơn. Anh bi chân thương so nao, giơ cư ngơ ngơ, ngân ngân...
Thoat đâu tôi nghi đang đơi nhưng ke giêt ngươi. Thê nhưng sau đo tôi thây ho thât đang thương. Co lân tôi găp Quân đi lang thang ngoai đương. Tôi đa âm thâm đi theo anh cho đên khi thây anh giơ năp thung rac ven đương. Co le anh đoi va nghi đo la nôi cơm va anh giơ năp như nhưng ngay hai đưa con ngheo tung. Môi trưa đi lam vê anh hay giơ lông ban xem hôm nay đươc vơ cho ăn gi...
Tôi phai thu thât la minh rât mêm long. Tôi đưa anh vê nha. Hai đưa nho thây cha thi vưa ngac nhiên, vưa đau xot. Be Na rut re bao tôi: "Minh cho ba ơ lai đây nha me".
Tôi không tra lơi con bơi luc đo thương giân trong tôi đang trao lên. Hơn nưa, giơ đây tôi đa muôn co môt cuôc sông khac. Nhưng gi anh lam thi anh phai chiu trach nhiêm chư sao lai băt tôi phai ganh vac?
Khi phan bôi tôi đi theo ngươi khac, anh đâu nghi minh co ngay nay... Nhân anh vê chăng khac nao tôi phai ganh lây hâu qua tôi "giêt ngươi" cua anh va ngươi tinh cua anh sao?
Theo VNE
Hai kiếp người yêu anh (Phần 2) Thùy Dương nhìn sự trơ trẽn của Ly Ly bên người đàn ông ấy mà cảm thấy trong lòng đầy nỗi tức tối. Sớm hôm sau, Dương tỉnh dậy trong tình trạng toàn thân đau ê ẩm. Anh hốt hoảng khi nơi mình nằm là căn phòng bừa bộn đầy váy áo phụ nữ. Anh ôm đầu gọi lớn: &"Có ai ở đây...