Ám ảnh vì đã “quan hệ” với chị dâu
Tôi phát điên khi nhìn thấy chị dâu có những cử chỉ thân mật với anh trai mình. Tôi lại nhớ đến những lúc chị rên rỉ bên dưới tôi. Tôi không biết đó là tình yêu hay là gì nhưng tôi chỉ muốn cướp chị ra khỏi anh trai tôi.
Chắc hẳn nhiều người sẽ cảm thấy kinh tởm khi đọc những dòng trên, quả thực với bản thân mình, tôi cũng thấy điều đó thật quá kinh khủng. Tôi đã quan hệ với chị dâu của mình và tôi không thể kiểm soát nổi bản thân. Việc đó cứ lặp đi lặp lại mỗi khi có cơ hội.
ảnh minh họa
Tôi nổi nóng mỗi khi anh trai mình xuất hiện ở nhà. Tôi chỉ muốn giành lấy chị dâu cho riêng mình. Liệu có phải là tôi đã yêu cô ấy? Tôi đã mất ngủ cả tháng trời nay và không biết nên làm gì? Hi vọng mọi người có thể cho tôi một lời khuyên để tôi thoát khỏi mớ hỗn độn này.
Nhà tôi chỉ có 2 anh em ở cùng với mẹ. Bố tôi đã qua đời vì tai biến mạch máu não cách đây 4 năm. Kể từ đó gần như ngày nào mẹ tôi cũng đi lễ, đi xem hầu đồng hoặc hội hè ở hết vùng này đến vùng khác.
Anh trai tôi thì làm nhiếp ảnh nên cũng ít khi ở nhà. Tất cả công việc kinh doanh bố để lại tôi bắt buộc phải đảm nhận. Cả mẹ và anh tôi đều không hề quan tâm đến việc này.
Sau khi bố tôi mất, người yêu tôi cũng chính thức nói lời chia tay. Đó là 1 quãng thời gian thực sự khó khăn với tôi. Từ đó đến giờ tôi mất niềm tin vào phụ nữ. Dù tôi có qua lại với nhiều người khác nhau nhưng cũng chỉ là để giải trí. Tôi không tìm được cảm giác với bất cứ ai.
Không khí gia đình tôi khá u ám nên lúc nào mẹ tôi cũng giục 2 anh em tôi đi lấy vợ, sinh con cho bà có cháu bế bồng. Cách đây hơn 1 năm không chịu được mẹ tôi kì kèo nhiều, anh tôi đã quyết định tìm 1 cô gái cưới rồi yêu sau theo như lời anh tôi nói tôi. Với ngoại hình, tài ăn nói, công việc và gia thế, anh tôi không khó để tìm được 1 cô gái đồng ý làm vợ.
Video đang HOT
Ngày đón chị dâu về nhà trong lòng tôi đầy cảm giác khinh bỉ vì tôi nghĩ chắc hẳn đây cũng chỉ là 1 người con gái tham tiền. Gọi là chị dâu nhưng thực ra cô ấy còn kém tôi 2 tuổi, nhìn mặt non búng ra sữa.
Dù lấy vợ nhưng anh trai tôi cũng vẫn giữ thói quen đi suốt chẳng mấy khi ở nhà. Mẹ tôi thì vẫn bám chặt lấy hội bạn đi hội hè. Thành ra ngôi nhà 5 tầng rốt cuộc lại chỉ có tôi, chị dâu và bác giúp việc ở.
Tôi không có thói quen ăn cơm ở nhà nhưng kể từ ngày có chị dâu tôi không hiểu sao tôi lại chăm chỉ về nhà hơn. Có lẽ vì tôi không chịu được ánh mắt và câu hỏi mỗi sáng lặp lại: “Tối nay chú ăn gì? Về nhà ăn cơm với chị và bác giúp việc nhé”. Hay những cuộc điện thoại của chị dâu với anh trai tôi: “Bao giờ anh về?”.
Tôi đã từng gắt lên với anh tôi là anh lấy vợ làm quái gì mà không thèm ở nhà. Anh tôi chỉ thản nhiên trả lời: “Tao lấy vợ cho mẹ”. Có lẽ tình cảm của tôi dành cho chị dâu bắt đầu từ sự thương hại ấy.
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì đặc biệt nếu hôm đó tôi về nhà trong tình trạng say khướt, người đón tôi không phải là bác giúp việc như mọi khi mà lại là chị dâu. Tôi được dìu đến tận giường, được pha sữa nóng cho uống. Lúc đó tôi nhớ mình cầm tay chị dâu không cho đi và kể hết chuyện này sang chuyện kia. Và rồi đến lúc không thể kiềm chế được bản thân, tôi đã đè chị xuống sờ soạng mặc kệ chị có chống cự như thế nào.
Sau đêm hôm đó, chị tránh mặt tôi nhưng chị càng làm như thế tôi lại càng khao khát có được chị. Thậm chí tôi còn cho bác giúp việc tạm nghỉ. Tôi không mấy khi ra cửa hàng mà suốt ngày quanh quẩn ở nhà chờ chị đi làm về. Tôi tìm mọi cách sở hữu chị. Dần dần tôi nhận ra chị chắc hẳn cũng có tình cảm với tôi. Vì dù có tránh mặt nhưng chị không hề chạy trốn khỏi nhà. Tôi đã sống những ngày tội lỗi mà tràn ngập hạnh phúc.
Chúng tôi sống như 1 cặp vợ chồng thật sự. Tôi ham muốn chị bất cứ lúc nào nhìn thấy. Từ phòng ngủ cho đến phòng bếp, nơi nào cũng có dấu vết yêu đương vụng trộm của 2 chúng tôi. Tôi đã tính đến việc bỏ đi thật xa với chị. Tuy nhiên chị lại không đồng ý. Chị nói gia đình, công việc ở đây nên chị ấy không thể đi đâu được.
Trong khi tôi vẫn loay hoay suy nghĩ thì anh tôi đột nhiên về ở lỳ nhà trong 1 thời gian dài. Ông anh tôi đã quyết định mở 1 studio vì đã chán cảnh lang thang. Từ lúc đó, chị trở thành người xa lạ với tôi.
Chị lúc nào cũng quẩn quanh bên anh trai tôi. Dù tôi có ra bất cứ tín hiệu gì, dù tôi có gọi điện nhắn tin chị cũng không hề trả lời. Tôi phát điên mỗi khi vô tình nhìn thấy 2 người đó có cử chỉ thân mật với nhau. Có lần buổi tối tôi còn ngồi hút thuốc cả đêm bên ngoài cửa phòng của anh trai tôi. Tôi nổi nóng mỗi khi nghe thấy tiếng động lạ từ phòng anh phát ra.
Nhớ đến những lúc chị làm hòa với tôi, tôi lại chỉ muốn giành chị ra khỏi anh mình. Tôi thấy mình đúng là 1 thằng hèn, không ra gì nhưng dục vọng trong tôi không thể nào kiểm soát nổi. Liệu đó có phải là tình yêu? Tôi không biết phải làm gì, phải đối diện với chị và anh trai tôi như thế nào. Hai tiếng chị dâu quá nặng nề với tôi. Tôi biết cả đời mình không bao giờ có thể sống cùng 1 mái nhà cùng chị với tư cách là em chồng được nữa.
Theo VNE
Lần đầu gặp gỡ đã trao thân
Lần đầu tiên mình gặp gỡ cũng là lần đầu tiên em buông thả bản thân mình để "yêu anh".
Em gặp và yêu anh trong một hoàn cảnh khá bất ngờ: Anh là sếp của công ty đối tác nơi em làm việc. Lần đầu tiên mình gặp gỡ cũng là lần đầu tiên em buông thả mình cho những cám dỗ do anh dẫn dắt.
Có lẽ, em đã sai ngay từ lần đầu tiên ấy. Tuy là gặp nhau lần đầu nhưng em và anh cũng đã có thời gian trò chuyện với nhau đôi ba lần trong ngày hôm ấy. Qua đó, em biết anh đã từng có gia đình và một đứa con trai năm nay 8 tuổi. Nhưng do cuộc sống vợ chồng không hòa hợp, hai vợ chồng anh quyết định chia tay để giải thoát cho nhau.
Anh bảo anh thương em từ những lần trò chuyện, từ lời ăn tiếng nói của em. Khi ở bên em, anh cảm thấy nhẹ lòng hơn... và em đã tin anh như thế!
Thời gian quen nhau, em có đến thăm anh hai lần, mỗi lần em đều cảm nhận được sự khác lạ ở anh... những điều đó cho em cảm giác bất an, giống như cảm giác khi con người ta phát hiện ra mình bị lừa dối.
Thế nhưng, anh vẫn phủ nhận tất cả những gì em nghi ngờ, vẫn đều đều điện thoại cho em mỗi ngày. Và chẳng bao lâu sau, những cuộc điện thoại đó thưa dần, anh bắt đầu đổ lỗi cho công việc đang gặp khó khăn nên phải khóa máy. Nhưng em biết, với địa vị và công việc của anh phải thường xuyên tiếp khách hàng, bắt buộc anh phải dùng đến điện thoại.
Dẫu biết anh lừa dối nhưng em vẫn tự an ủi mình và đặt niềm tin vào anh. Em không muốn tin rằng, những gì mình nghi ngờ bấy lâu nay là đúng. Cho đến một ngày, vô tình em nói chuyện với nhân viên của anh, họ cho biết, hôm đó là ngày sinh nhật của anh và anh không bao giờ khóa máy vì phải liên tục giao dịch với khách hàng, đối tác.
Em biết phải làm sao khi bóng hình anh lúc nào cũng ngự trị trong trái tim em? (Ảnh minh họa)
Khi nghe được những điều đó, anh có biết được cảm giác của em lúc đó không anh? Em thật sự rất hụt hẫng, đau đớn và dằn vặt bản thân mình vì đã quá tin vào những lời đường mật của anh.
Tại sao thế anh? Em đến với anh vì cảm nhận được tình cảm anh dành cho em. Em không vụ lợi, mà chỉ mong rằng, tình cảm anh dành cho em là thật lòng... chỉ cần như thế thôi là em hạnh phúc lắm rồi. Vậy mà anh lại nỡ đùa giỡn với tình yêu của em sao?
Thà rằng anh cứ nói sự thật cho em từ trước thì em đã không đau đớn khi đã dành quá nhiều tình cảm cho anh như thế này! Nhiều lúc em tự hỏi, tình cảm anh dành cho em là gì? Thật lòng ư? Chân thành ư? Em không cảm nhận được những điều đó... em có cảm giác như anh đang đùa vui với em vậy?
Có lẽ em đã ngộ nhận tình cảm của mình, để bây giờ em phải đau đớn, khổ sở và tủi hổ như thế này. Anh có còn nhớ, em đã từng nói với anh rằng: "Phụ nữ khi đã từng trải qua sự đổ vỡ tình cảm, họ sẽ yêu nhiều hơn, trân trọng tình yêu hơn và đặt niềm tin nhiều hơn vào tình yêu kế tiếp. Vì thế anh đừng đùa giỡn tình cảm của em mà tội nghiệp cho em". Có lẽ cũng vì những câu nói này mà anh không nỡ nói thẳng tất cả mọi chuyện với em, phải không anh?
Phải chăng anh đang nghĩ rằng, cứ im lặng và lảng tránh một thời gian sẽ giúp em quên đi mọi thứ? Nếu anh nghĩ như vậy thì anh sai rồi anh ạ! Vì những lúc anh đau, anh mệt mỏi, em cũng cảm thấy buồn phiền lắm... vì em chẳng yêu thương anh đủ như anh mong muốn, để rồi anh phải âm thầm loại bỏ em ra khỏi trái tim anh.
Giờ đây, em biết phải làm sao khi bóng hình anh lúc nào cũng ngự trị trong trái tim em? Dẫu biết rằng anh đã quên tất cả... nhưng em lại chẳng thể nào thôi nghĩ đến những chuyện đã qua...
Em chỉ mong anh là cuộc tình cuối cùng của cuộc đời mình.... nhưng hy vọng đó mong manh quá, phải không anh?
Theo VNE
Chuyến tàu muộn ngày cuối năm Những kỷ niệm về sân ga, đoàn tàu, về "người cũ từng yêu" lại ùa về giăng kín tâm hồn anh. "Đoàn tàu YB 2 đang vào ga ở đường sắt số 2. Quý khách đứng cách xa đường sắt số 2 1m50 để đảm bảo an toàn. Hiện tại, nhà ga đang bán vé tàu QT92 chuyến tàu cuối cùng đi Thái...