Ai là kẻ ngoại tình? (Phần 11)
Dạo này có khá nhiều người muốn nói chấm dứt với tôi. Điều đó cũng khiến tôi hơi buồn. Nhưng nực cười ở chỗ là họ tự kéo tôi vào những cái mớ bòng bong này rồi lại tỏ ra phiền nhiễu về sự xuất hiện của tôi trong đời, thế là họ chấm dứt với tôi.
Suốt nhiều năm liền, tôi không có khái niệm sẽ yêu một ai đấy. Hoặc là, sẽ lấy một ai đấy làm chồng. Tôi chỉ tìm kiếm một nơi chốn để bản thân được an toàn. Những người đàn ông là nơi chốn ấy. Hương thơm nam tính từ cơ thể họ, cái sự khác giới tính trong họ lại khiến tôi cảm thấy an toàn khi ở cạnh phụ nữ.
Song, Lân lại là một trường hợp đặc biệt. Anh là người đàn ông bị phản bội, sẵn sàng rời bỏ tôi nếu như anh thích. Anh khác những người đàn ông ở điểm anh không bị tôi chi phối cảm xúc. Anh có thể yêu tôi, nhưng cũng sẵn sàng rời bỏ.
Và lần này cũng vậy. Chúng tôi gặp lại sau nhiều năm, anh thay đổi, tôi cũng đã thay đổi. Nhưng tôi chợt phát hiện ra mình chưa từng quên anh.
Tan ca, tôi thẫn thờ trở về nhà, đầu óc không tập trung vào một thứ gì. Nhiều ngày nay tôi đã sống như vậy, những người khác đều nói tôi giống như đang trải qua một trận khủng hoảng tâm lý nào đó. Trông tôi rất đáng sợ.
Điền đã phải ra quyết định cho tôi ở nhà nghỉ ngơi dù tôi chẳng thấy mệt gì cho cam.
- Nếu em không nghỉ, anh sẽ đuổi việc em.
- Tại sao anh phải lo lắng cho em như vậy?
- Em đến đây làm không làm, làm ảnh hưởng đến người khác đặc biệt là anh. Về nhà mà suy ngẫm và bình tâm lại đi.
Tôi cúi đầu, đành phải đồng ý. Bước ra đến cửa, Điền liền gọi lại bảo:
- Chính đã nhận được thông tin của em và anh ta rất cảm ơn em đấy.
Tôi phẩy tay:
- Không có gì. Nhưng em nghĩ cô ấy cũng có chút đáng thương.
- Chuyện đó không thuộc quyền giải quyết của chúng ta. Chúng ta chỉ là những người đi lấy thông tin thôi.
Tôi cũng đã thay đổi. Nhưng tôi chợt phát hiện ra mình chưa từng quên anh. (Ảnh minh hoạ)
Tôi gật đầu, những người phụ nữ đến công ty thám tử này đều muốn lấy thông tin. Nhưng mục đích của họ khi biết những thông tin đó là gì? Đa phần chỉ là để chắc chắn hơn trong nhận định của mình. Để rồi đau buồn và cay cú.
Tôi nghĩ rằng nếu một người nếu muốn ngoại tình, dù có xây thành xây luỹ thì cũng không giam giữ lại họ bên đời được.
Vừa xuống dưới sảnh, tôi nhận được một cuộc điện thoại của Nguyệt. Cô ta chỉ nói rất ngắn gọn:
- Lên xe đi.
Nguyệt xuất hiện bất ngờ như cách mà Lân nói lời chấm dứt với tôi nhiều ngày trước. Cô ta đeo một cái kính râm của Dior, cả người vẫn toả ra một mùi giàu có. Cô gõ ngón tay lên kính xe, nói bằng chất giọng bình thản:
Video đang HOT
- Tôi đã nhận được tin cô muốn huỷ bỏ hợp đồng làm thám tử với tôi.
- Đúng thế.
- Có bao giờ cô muốn biết toàn bộ mọi chuyện không?
- Luôn luôn.
- Cô cũng là một kẻ thú vị Ngọc Anh ạ! Chẳng trách sao mà Lân lại yêu cô đến vậy.
Tôi quay ra nhìn Nguyệt:
- Chị muốn trả thù tôi sao? Vì Lân yêu tôi.
- Một phần thôi.
Nguyệt tháo kính râm, để lộ một bên mắt sưng tím. Tôi giật mình vì khuôn mặt thương tích đó, ai đã làm gì cô ta vậy?
Nhưng Nguyệt lại chỉ cười đáp lại sự kinh ngạc của tôi. Cô cũng không tỏ ra xấu hổ. Để mà nói, thì thần thái của Nguyệt luôn luôn tuyệt vời. Đúng là tiểu thư danh giá được rèn giũa từ bé.
Cô ta nói:
- Mới gần đây tôi bị hành hung, một đám côn đồ táo tợn. Đương nhiên bố tôi đã làm cho ra ngô ra khoai cái lũ đó. Nhưng kỳ thực tôi không tin mấy lời khai của chúng cho lắm. Tôi biết Lân đã thuê chúng làm. Anh ta luôn có cách để lách tội mà.
- Lân đã thuê người đánh cô? Vì lý do gì kia chứ?
- Cô thông minh vậy mà không đoán ra được câu trả lời quá dễ dàng này sao? – Nguyệt chạm tay vào vết sưng trên mắt, đôi mày khẽ nheo lại. Rồi cô ta lại quay sang nhìn tôi – Là vì cô đấy.
Vì tôi? Anh ta còn mới lạnh lùng dứt khoát mối quan hệ với tôi. Nghe chẳng thực tế một chút nào cả.
Nguyệt đeo kính râm lại, cô ta nói:
- Tôi đã động đến cô nên mới khiến anh ta phát điên. Tuy nhiên…
Nói đến đây Nguyệt cười rất khoái trá:
- Tôi lại thấy vui thích vì điều đó.
Tôi cười nhạt:
- Cô mù quáng quá rồi đấy Nguyệt. Chuyện anh ta yêu ai, làm gì đâu liên quan gì đến tôi? Tại sao cô phải kéo tôi vào vụ này?
- Lý do chúng tôi ly hôn là cô, lý do anh ta đánh tôi cũng là cô. Tôi lôi cô vào chẳng có gì sai hết.
Nguyệt hơi ngừng lại, cô thở lấy một hơi thật mạnh rồi nói tiếp:
- Việc này cô không cần phải biết. Vì tôi đã thực hiện gần hết kế hoạch của mình rồi. Hôm nay tôi đến đây là muốn tuyên bố, hợp đồng giữa tôi và cô sẽ chấm dứt.
Dạo này có khá nhiều người muốn nói chấm dứt với tôi. Điều đó cũng khiến tôi hơi buồn. Nhưng nực cười ở chỗ là họ tự kéo tôi vào những cái mớ bòng bong này rồi lại tỏ ra phiền nhiễu về sự xuất hiện của tôi trong đời, thế là họ chấm dứt với tôi.
Chị Xuân bảo rằng:
- Hay mày cứ lấy quách thằng Nguyên cho rồi, chị thấy nó yêu mày thật lòng đấy.
- Chị thấy tốt thì chị lấy đi.
- Mày… con điên này. Tao chỉ muốn tốt cho mày thôi.
Tôi chỉ trả lời vu vơ cũng sẽ khiến chị tức giận.
Chị Xuân thở dài:
- Mày có thể gạt bỏ quá khứ, và lấy một người yêu thương mình cơ mà. Việc gì cứ phải đày đoạ bản thân như thế?
Tôi cười rất tươi, nhưng chỉ là gắng gượng. Tôi đáp:
- Em lấy chồng thì ai ở với chị bây giờ?
Chị Xuân lại càng thêm bực tức rồi bỏ đi. Kể từ khi mẹ tôi mất, tôi cứ có cảm giác rằng chị đang muốn chuộc lỗi lầm với tôi. Lỗi lầm của mẹ năm xưa khi đã để tôi phải sống trong ám ảnh như vậy.
Chết tiệt một nỗi là người đàn ông xuất hiện trong tác phẩm của tôi luôn luôn là anh. (Ảnh minh hoạ)
Mọi chuyện xảy ra như thể chỉ là một giấc mơ. Những chuyện kỳ lạ, bí ẩn đó còn chưa kịp ngấm vào trong cuộc sống của tôi thì đã tan biến như mây trời. Tôi bắt đầu tính đến chuyện nhảy việc, một công việc khác hoàn toàn. Trở thành một tác giả tiểu thuyết.
Ban đầu, tôi chỉ kể lại một số chuyện vu vơ, nhưng có vẻ như khá nhiều người thích. Tôi bắt đầu viết truyện chương hồi, rồi sau đó là sáng tác tiểu thuyết theo trí tưởng tượng của mình.
Nhân vật chính không ai khác, chính là Ngọc Anh tôi.
Công việc này không giúp tôi kiếm ra được nhiều tiền cho lắm, nhưng với lương của chị Xuân nữa thì chúng tôi đủ sống.
Tôi không còn liên lạc với Nguyệt, với Lân, với Lan từ cái buổi chiều hôm ấy. Tôi cũng không rõ câu chuyện thật sự là ra sao, mà cũng không còn tâm trí để muốn biết nữa.
Đại để là Lân còn yêu tôi, nhưng anh ta lại bỏ trốn cùng với cái tình yêu đó, nên tôi nghĩ tình yêu của anh ta cũng không lớn lao gì cho cam.
Chết tiệt một nỗi là người đàn ông xuất hiện trong tác phẩm của tôi luôn luôn là anh.
Độc giả cứ hỏi tôi rằng cô viết câu chuyện này có ý nghĩa gì? Hay thông điệp của nó là gì? Tại sao các câu chuyện bí ẩn lại không được tìm ra rõ ràng? Tại sao mọi thứ trong truyện lại mơ hồ đến thế?
Tôi đều không trả lời được. Tôi viết truyện như một nỗi dịu vợi cho những hiếu kỳ, những câu hỏi kiểu dạng như thế của bản thân.
Cứ viết, cứ viết như vậy cho đến khi không còn gì để viết nữa thì thôi.
Một năm sau, chị Xuân lấy chồng. Một người đàn ông không đẹp mã lắm nhưng hiền lành. Anh ta còn hơi ngô ngố khi cứ luống cuống mỗi khi bị chị Xuân sai làm gì đó. Chị Xuân bảo lấy chồng cho bớt cô đơn thôi, nhưng tôi nhận ra chị yêu người đàn ông này thật lòng. Tính đi tính lại, tôi vẫn không hiểu hai người đã quen nhau như thế nào.
Trong buổi tiệc cưới của chị, tôi đã gặp một người đàn ông!
Theo Eva
Cô bồ trâng tráo, tôi có nên hạ bệ theo cách này?
Chồng tôi ngoại tình, đây không phải là lần đầu tiên. Các lần khác tôi đã tha thứ, chồng tôi hối lỗi và ăn năn chuộc lỗi. Nhưng lần này cô bồ của chồng tôi là một "con đỉa đói" thật sự. Cô ta bám riết lấy chồng tôi và tỏ vẻ thách thức khi tôi phát hiện ra sự việc.
Cô ta là đồng nghiệp của chồng tôi. Tôi vẫn gặp khi thỉnh thoảng đồng nghiệp của chồng qua nhà ăn uống. Thời điểm đó, tôi không nghi ngờ gì mối quan hệ của hai người. Cho đến một ngày, tôi nhận được tin nhắn lạ cảnh báo chồng tôi đang cặp kè cùng đồng nghiệp. Tôi hỏi thì chồng tôi chối bay biến. Thậm chí anh ta còn thẳng tay tát tôi vì cho rằng tôi đặt điều. Cú tát này tôi không quên nhưng đó là chuyện khác mà tôi phải tạm gác lại.
Tôi quyết định theo dõi. Trong suốt một tuần xin nghỉ phép ở cơ quan tôi vẫn đều đặn dắt xe đi làm như thường ngày. Chồng tôi không biết điều này. Tối về, tôi vẫn cơm nước và chiều chồng như không có chuyện gì xảy ra. Tôi vẫn dạy học cho con mỗi tối mà không màng đến chồng. Tôi thậm chí còn chăm sóc anh ta nhiều hơn khiến anh ta không chút nghi ngờ.
Một tuần theo dõi chồng, tôi có đủ bằng chứng việc anh ta đi với cô bồ kia. Có lần khi cả hai chở nhau đến nhà nghỉ tôi đã định lao vào nhưng rồi lại dặn mình phải bình tĩnh. Lần đầu tiên tôi chờ đợi trong căm phẫn. Tối đó về nhà chồng tôi vẫn thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra.
(Ảnh minh hoạ)
Lần sau, anh ta lại tiếp tục chở cô ta đến nhà nghỉ khác. Tôi gọi điện cho bạn thân. Tôi đóng giả làm người tình của bạn để tiếp ngay sau cặp đôi vào nhà nghỉ. Tôi ngụy trang như một cặp tình nhân ái nữ.
Khi cặp đôi "nhà tôi" vào phòng được một lúc, tôi gõ cửa. Cửa vừa hé mở tôi đẩy ngay vào, bắt gặp cả hai không mảnh vải che thân. Chồng tôi lớn tiếng đuổi tôi ra nhưng bị người bạn ngăn cản. Kịp quay cảnh cô ta không mảnh vải che thân, tôi không nói nhiều, tôi và bạn bỏ đi.
Tối đó về nhà, chồng tôi thừa nhận tất cả. Nhưng cũng từ đó chồng tôi tỏ thái độ bất cần với tôi hơn. Còn cô bồ của anh ta thì trâng tráo ra mặt. Cô ta tìm đến facebook của tôi và gửi tin nhắn cho tôi thách thức.
Cô ta thậm chí còn gửi clip nóng của chồng tôi và cô ta cho tôi xem. Kỳ lạ ở một chỗ, lẽ ra tôi lại phải sôi máu lên thì ngược lại, tôi chai lạnh cảm xúc. Tôi đã từng muốn bỏ chồng nhưng trước cô bồ trâng tráo này, tôi lại không muốn bỏ chồng ngay để kéo dài thời gian cô ta làm kẻ thứ ba.
Bây giờ có một việc, tôi đang hơi băn khoăn. Cô ta sắp được ký hợp đồng chính thức với cơ quan của chồng tôi. Với tất cả bằng chứng có được, tôi có nên tố cáo cô ta với cơ quan của chồng tôi để ngăn cản họ trở thành đồng nghiệp chính thức?
Nếu tôi làm điều này, tôi e sẽ dồn cô ta vào con đường cùng vì cô ta đang nuôi con nhỏ. Nhưng nếu không làm thế, thì hạnh phúc gia đình tôi tan nát khi cô ta là kẻ thứ ba quá đỗi trơ trẽn và dày mặt đến vậy. Có cách nào để thuận tất cả? Mong mọi người cho lời khuyên. Xin chân thành cảm ơn
Theo Eva
Gửi đàn ông ngoại tình: Đừng nghĩ vợ mình mãi là người đàn bà cam chịu Vợ chỉ nhẫn nhịn, chịu đựng hi sinh khi anh là một người chồng chung thủy. Nhưng một khi biết anh phản bội, lừa dối để ăn nằm cùng người khác thì cô ấy không còn là một người đàn bà cam chịu nữa. Có đả kích nào lớn hơn với phụ nữ là chồng phản bội, có tổn thương nào lớn hơn...