Ai được, ai mất khi V.League đá tập trung ở phía Bắc?
Đề xuất V.League đá tập trung ở phía Bắc sẽ tác động trực tiếp cuộc đua vô địch V.League giữa HAGL và CLB Viettel, đội bóng có trụ sở tại Hà Nội.
Những nhà tổ chức đã tính xong phương án khép lại mùa giải V.League 2021. Cụ thể, vòng 13 vẫn tổ chức theo thể thức cũ. Bước vào giai đoạn hai, 6 đội nhóm A sẽ đá 5 vòng từ ngày 6/8 tới 21/8. 8 đội nhóm B đá 7 vòng từ ngày 4/8 tới 22/8.
Các trận đấu diễn ra tập trung, không khán giả ở khu vực phía Bắc. Những sân bóng được chọn là Hàng Đẫy, Cẩm Phả, Lạch Tray, Thiên Trường, Thanh Hóa, Việt Trì, Trung Tâm Đào tạo Bóng đá trẻ ( VFF), PVF và Thanh Trì.
Với phương án dự kiến này, các đội phía Bắc chắc chắn được hưởng lợi trong phần còn lại của mùa giải.
HAGL mất lợi thế sân nhà do thay đổi thể thức V.League ở giai đoạn hai. Ảnh: Minh Chiến.
CLB Hà Nội, Viettel, Quảng Ninh, Hải Phòng, Nam Định và Thanh Hóa là 6 đội hưởng lợi lớn từ đề nghị đá tập trung của VPF. Họ đều giữ được quyền thi đấu trên sân nhà, đồng thời các trận sân khách cũng diễn ra ở những địa phương gần, tạo thuận lợi cho công tác di chuyển, sinh hoạt. Việc này vừa giúp họ tiết kiệm thời gian di chuyển, vừa tiết kiệm chi phí, điều rất quan trọng trong bối cảnh khó khăn tài chính do ảnh hưởng của dịch Covid-19.
Video đang HOT
Chiều ngược lại, 7 đội miền trong gồm HAGL, Bình Dương, Bình Định, Đà Nẵng, Hà Tĩnh, TP.HCM và Sài Gòn chắc chắn chịu bất lợi khi tất cả trận còn lại của họ ở V.League 2021 đều diễn ra ở sân khách. SLNA là trường hợp đáng tiếc khác. Họ lẽ ra đã có cơ hội làm chủ nhà nếu sân Vinh không bước vào giai đoạn sửa chữa.
Trong tốp 6 đội đầu bảng hiện tại, có tới 4 CLB ngoài Bắc. Số lượng đội miền Bắc có thể tăng lên 5 nếu CLB Hà Nội chơi tốt ở vòng 13. Bình Dương và HAGL vì thế sẽ chịu bất lợi so với các đối thủ. CLB Viettel, đối thủ trực tiếp của HAGL, chắc chắn rất vui với lịch thi đấu mới. Họ sẽ có nhiều trận tại Hàng Đẫy trong khi đối thủ đã mất “thánh địa” Pleiku. Đây là cơ sở quan trọng để Bùi Tiến Dũng và đồng đội nuôi hy vọng bám đuổi Gia Lai.
Chiều ngược lại, chỉ Hải Phòng hưởng lợi trong nhóm 5 đội cuối bảng. Đa số đội nhóm hai đều tới từ miền Nam và miền Trung nên bất lợi về sân đấu sẽ là bất lợi chung. VPF vì thế vẫn duy trì được sự khách quan tương đối cho cả cuộc đua vô địch và đua trụ hạng.
Một vấn đề khác cũng cần xem xét là chuyện thời gian.
CLB Hải Phòng hưởng lợi trong cuộc đua trụ hạng khi được đá nhiều trận sân nhà trong khi các đối thủ phải hành quân từ phía Nam ra Bắc. Ảnh: Minh Chiến.
Do nhóm A chỉ có 6 đội còn nhóm B có 8 đội, các đội nhóm A sẽ đá 5 vòng từ ngày 6/8 tới 21/8. Nhóm B đá 7 vòng từ 4/8 tới 22/8. Sự sắp xếp này sẽ buộc các CLB nhóm B phải thi đấu nhiều hơn, qua đó dẫn tới nguy cơ quá tải và chấn thương lớn hơn.
Đây là tình huống bất khả kháng do ảnh hưởng của thể thức mới V.League. Năm ngoái, chuyện này cũng diễn ra nhưng theo chiều ngược lại khi các đội nhóm A phải thi đấu nhiều hơn nhóm B.
Với đội tuyển Việt Nam, sắp xếp của VPF có lẽ sẽ khiến thầy Park vui lòng. Khoảng 3/4 lực lượng tuyển Việt Nam tới từ bộ ba CLB Viettel, HAGL và Hà Nội. Hai đội đầu tiên đã chắc suất tốp hai. Nếu đội Hà Nội cũng vào nhóm A, các trụ cột tuyển Việt Nam sẽ được thi đấu với một cường độ vừa phải, được đảm bảo thể lực, tránh nguy cơ chấn thương.
Đá V.League ở HAGL có hợp lý không?
Chia sẻ với báo giới hôm qua, đại diện HAGL đã đề xuất phương án tổ chức một số trận V.League tại khu vực xung quanh Gia Lai. Tuy nhiên, đề xuất này khó khả thi. Đội bóng phố núi di chuyển ra Bắc là phương án hợp lý hơn, tiết kiệm hơn so với chiều ngược lại.
SLNA - giữa đôi dòng nước
Ở vào thời điểm khốn cùng bậc nhất trong lịch sử dự V-League, SLNA nhiều khả năng sẽ có nhà tài trợ mới và cách làm mới. Nhưng liệu họ có thực sự thay đổi?
SLNA là một đội bóng đặc biệt, theo cả hai nghĩa tích cực và tiêu cực. Sau 30 năm kể từ ngày chính thức mang tên SLNA, đội bóng chưa một lần xuống hạng. Đấy là niềm tự hào của CĐV xứ Nghệ, nhưng đôi khi, chính đó lại là yếu tố khiến cho con đường mà họ đang đi trong bóng đá chuyên nghiệp ngày càng vào ngõ cụt. Họ vẫn là CLB có khả năng "bán" cầu thủ tốt nhất, nhưng ở chiều ngược lại, họ không đủ khả năng mua cầu thủ có chất lượng, kể cả ngoại binh. "Bán" càng nhiều thì càng kiệt quệ nguồn lực đào tạo.
Phan Văn Đức (vàng) đã ghi năm trong tổng số bảy bàn của SLNA ở giai đoạn một V-League 2021. Ảnh: VPF.
Như Atletic Bilbao ở Tây Ban Nha, SLNA tự hào có thể sử dụng 100% cầu thủ địa phương hoặc do mình đào tạo trong một mùa giải. Nhưng nếu là cách đây 10 năm, hệ thống đào tạo của SLNA vẫn được vận hành tương đối ổn, đấy là khi mà các trung tâm đào tạo bóng đá tư nhân khác như PVF, HAGL, hay Viettel mới hình thành và chưa tiến hành tuyển sinh học viên ngay tại chính xứ Nghệ. Qua thời gian, nguồn con người tại chỗ cũng không còn đủ để SLNA có thể đều đặn trình làng những thế hệ mới. Ở giải U21 Quốc gia 2020, lần đầu tiên kể từ năm 2014 họ mới vào được chung kết. Còn trận chung kết cuối cùng của tuyến U19 SLNA là năm 2013. Trong khi đó, quãng thời gian từ 2005 đến 2012, tổng cộng SLNA vào chung kết U21 đến ba lần và năm lần ở giải U19. Đó cũng là giai đoạn mà lần cuối cùng, họ trình làng một lứa cầu thủ có chất lượng đồng đều như Quế Ngọc Hải, Hồ Khắc Ngọc, Ngô Hoàng Thịnh...
Trong bài phỏng vấn gần đây trên VnExpress , Quế Ngọc Hải khẳng định SLNA không chủ trương dạy cầu thủ đá bạo lực. Điều đó có thể hiểu được. Về nguyên tắc, không ai dạy các cậu bé chơi xấu. Nhưng sự thật vẫn là sự thật, các tình huống mang tính điển hình về bạo lực nhất của bóng đá Việt Nam trong hai thập niên qua, thì cầu thủ xuất thân từ SLNA chiếm phần lớn. Khá trùng hợp là tần suất bạo lực của lò đào tạo này chỉ dày đặc từ khoảng chục năm trở lại đây, tương ứng với giai đoạn hệ thống đào tạo của họ không còn giữ được chất lượng. SLNA không dạy đá xấu, nhưng môi trường ở đó có thể là nguồn gốc của thói quen ấy. Không còn những cuộc cạnh tranh để lên đội 1. Không còn nguồn lực để đua tranh các vị trí cao ở V-League. Kể từ sau chức vô địch năm 2011, SLNA trở về với điệp khúc "trụ hạng" và "làm kinh tế lượt về". Cầu thủ không giữ được chất lượng, V-League thì cạnh tranh hơn, muốn trụ hạng phải gồng lên mà đá. Khi kỹ năng không tốt, mà phải cố gắng quá mức, rất dễ sinh ra những tình huống xấu xí. Lâu dần thành bản năng.
Mùa 2021 phản ánh tất cả những gì khốn cùng nhất của bóng đá xứ Nghệ. Họ đã thua đến tám sau 12 trận, và đang trên đường xuống hạng Nhất nếu không có sự thay đổi nào đáng kể. HLV Ngô Quang Trường đã rút lui, để nhường chỗ cho trợ lý Nguyễn Huy Hoàng. Chủ tịch CLB là ông Nguyễn Hồng Thanh cũng xin nghỉ. Còn nhà tài trợ Ngân hàng Bắc Á nhường chỗ cho Tập đoàn Tân Long - do doanh nhân gốc Nghệ An là Trương Sỹ Bá làm Chủ tịch.
Đã có một vài nghi ngại việc ông chủ mới của SLNA có mối liên quan đến bầu Hiển của Hà Nội FC. Điều này, nếu thực sự đúng, cũng chẳng có gì lạ. Một CLB gần 20 năm không hề muốn thay đổi như SLNA, chẳng có bất kỳ doanh nghiệp nào muốn "nhảy vào", nhất là thời điểm cực kỳ khó khăn trong kinh doanh hiện nay. Chỉ một người như bầu Hiển, có tầm ảnh hưởng lớn trong bóng đá, có mối quan hệ rất lâu năm với làng cầu xứ Nghệ thông qua hoạt động đào tạo cầu thủ, mới có đủ khả năng để thuyết phục một doanh nghiệp đối tác nào đó cùng làm bóng đá với ông. Hay nói đúng hơn, nếu chẳng phải là bầu Hiển đứng ra "bảo lãnh", khó mà tìm được ai đủ dũng cảm nhận lấy một SLNA đang ở bờ vực của sụp đổ như lúc này.
Câu hỏi đặt ra là tại sao đến bây giờ SLNA mới chịu thay đổi? Điều gì đã khiến họ trì hoãn tiến trình chuyên nghiệp đội bóng một cách quá lâu như vậy? Và liệu việc thay đổi này có thật sự tạo ra một điều hoàn toàn mới, hay chỉ là biện pháp mang tình hình thức nhằm giữ cho SLNA thêm một mùa giải nữa ở lại V-League, cố gắng để bảo toàn cái hư danh "chưa từng xuống hạng"?
Hỏi như vậy bởi có một thực tế khó tin, SLNA có truyền thống, có lực lượng CĐV đông đảo từ Nam chí Bắc, nhưng chưa từng có một nhà tài trợ thật sự đúng nghĩa. Sự tham gia trong năm năm qua của Ngân hàng Bắc Á, cũng như tập đoàn dinh dưỡng TH có liên quan đến chủ sở hữu, dường như chỉ đóng vai trò của một nhà bảo trợ tài chính mang yếu tố nghĩa vụ địa phương. Nghĩa là, từ khi V-League ra đời, SLNA chưa từng là một "doanh nghiệp bóng đá" đúng nghĩa. Ông Nguyễn Hồng Thanh thì 15 năm trước từng là Phó giám đốc Sở TDTT, có lúc đích thân làm HLV trưởng, rồi làm Trưởng đoàn và Chủ tịch CLB. Bộ sậu bên dưới ông, loanh quanh cũng là các cựu cầu thủ từng được ông huấn luyện hoặc những HLV thuộc các đội trẻ của Đoàn bóng đá SLNA một thời cũng do ông quản lý. Như vậy, hơn hai thập kỷ qua, mọi sự thay đổi ở SLNA chỉ mang tính hình thức. Họ sống bằng quá khứ, cố níu giữ cái truyền thống tự đào tạo và sử dụng, để rồi vô tình gây áp lực lên đôi chân, cái đầu của các cầu thủ trẻ.
Những cuộc chia tay của các danh thủ xứ Nghệ gần đây như Nguyễn Trọng Hoàng, Ngô Hoàng Thịnh, Quế Ngọc Hải, Lê Công Vinh... đa phần đều có yếu tố... nước mắt. Họ buộc phải dứt áo ra đi để cứu đội bóng thông qua khoản tiền chuyển nhượng mà CLB thu về. SLNA đã "sống mòn" như vậy suốt thập niên qua.
Văn Hậu, Trọng Hoàng chưa hết chấn thương vẫn lên tuyển? Đang có những khác biệt trong đánh giá thời gian hồi phục chấn thương của Văn Hậu, Trọng Hoàng giữa cấp CLB và ban huấn luyện tuyển Việt Nam. Danh sách tuyển Việt Nam hướng tới vòng loại World Cup 2022 vào tháng 6 có tên Đoàn Văn Hậu và Nguyễn Trọng Hoàng. Cả hai đều đang trong thời gian điều trị chấn...