Ai bảo tình nhân là xấu?
Vâng, tôi là nhân tình – một nhân tình đàng hoàng, tử tế! Tôi từng có chồng, con gái tôi nay đã trưởng thành và có gia đình riêng.
ảnh minh họa
Cuộc hôn nhân cũ đã cho tôi những trải nghiệm chẳng lấy gì làm vui và tôi không có ý định một lần nữa gắn bó đời mình với ai đó…
Hiện tại, mối quan hệ chỉ đơn giản là nhân tình khiến tôi rất thoải mái. H và tôi hẹn hò đi ăn uống, xem phim, nghe nhạc, đi bơi, câu cá,… Nói chung là cùng thư giãn, hưởng thụ cuộc sống, đem lại lạc thú cho nhau. Chúng tôi chẳng ràng buộc gì nhau, chẳng ghen tuông và bất cứ lúc nào muốn cũng có thể đường ai nấy đi.
Tôi có thu nhập nhiều người phải mơ ước và tôi chẳng cần H đỡ đần gì về vật chất ngoài những món quà nhỏ mang ý nghĩa tinh thần là chính. Tôi thấy vui khi được nhận những bó hoa, những món xinh xinh. Cũng không tệ khi mà ở tuổi này còn có người nhớ đến sinh nhật của mình, và lễ tình nhân hay 8/3 chẳng phải chạnh lòng… Nói chung, thật dễ chịu khi biết mình vẫn có ít nhất một người đàn ông yêu mến, trân trọng. Nhưng tất cả chỉ dừng ở đó, tôi chưa bao giờ có ý nghĩ đi xa hơn.
Video đang HOT
Là một phụ nữ cá tính mạnh, tôi thích tự lo cho bản thân chứ không quen nhờ vả người khác mỗi khi khó khăn. Trong quan hệ với H cũng vậy, tôi chẳng bao giờ phiền anh.
Chúng tôi cũng không hẹn hò quá thường xuyên. Và những cuộc hẹn càng thưa thì khi gặp nhau lại càng thú vị. Cả hai có đủ thời gian để nhớ về nhau, để mong mỏi gặp nhau. Xa nhau lâu lâu (có khi cả tháng) nên khi gặp lại mỗi người đều có những điều mới mẻ để kể cho nhau nghe. Nói chung là cả hai chưa bao giờ kịp chán nhau.
Nhiều “bà cô” ghen ăn tức ở hay dè bỉu tôi, kiểu “Quý báu gì, cũng chỉ là gia vị, là món trang sức thêm cho một gã đào hoa”. Nhưng có sao đâu, miễn là chúng tôi thấy vui vẻ, dễ chịu khi ở bên nhau.
Tôi và H hầu như chẳng nói gì nhiều về gia đình anh. Tuy không chia sẻ được gì với vợ nhưng H vẫn tôn trọng, biết ơn cô ấy. Dẫu sao H và N (vợ anh) cũng đã cùng nhau vui buồn sướng khổ gần hai chục năm rồi.H không có ý định bỏ vợ để rồi tan đàn xẻ nghé. Điều này thật hợp ý tôi. Bởi tôi cũng chẳng dại gì mà mua dây buộc mình bằng những mối quan hệ gia đình mới, những nghĩa vụ, trách nhiệm phiền toái.
Tôi và vợ H cũng biết nhau lâu rồi (H đàng hoàng giới thiệu với N rằng tôi là “tri kỷ” của anh!). N là một phụ nữ khá tự tin. Cô ấy biết chồng mình sẽ chẳng bao giờ bỏ gia đình, vợ con. Và cô cũng biết chồng mình là “giống đa tình, lãng mạn bẩm sinh”, chẳng “cải tạo” nổi. Cô cho rằng thà cứ để anh có “tri kỷ” là một phụ nữ như tôi – vô tư, trong sáng, chẳng đòi hỏi ràng buộc – còn hơn là để anh ấy bát ngát với những mối tình rắc rối khác.
Ai bảo tình nhân là xấu nhỉ? Tình nhân như tôi thì có hại cho ai nào? Tôi nghĩ mỗi người đều đủ năng lực chịu trách nhiệm về cuộc đời mình. Chỉ có mình mới biết rõ mình nên nên sống như thế nào… Còn bạn, bạn đã nhặt sẵn “đá” để “ném” tôi chưa vậy?
Theo VNE
Ngày mai em đi!
Anh phải đối diện với một sự thật buồn... Ngày mai em đi!
Ngày mai em đi! Anh không thể giấu nổi cảm xúc của lòng mình, ánh nắng hoàng hôn yếu ớt của buổi chiều tà không đủ để níu kéo một ngày tươi đẹp trôi qua, màn đêm buông xuống mang theo cái cảm giác lạnh giá của nỗi cô đơn, của nỗi nhớ da diết về em. Vậy là chỉ còn một đêm nay nữa thôi, ngày mai em mãi xa anh rồi. Vẫn đôi mắt nai nhung huyền ấy, vẫn làn tóc mây chiều thướt tha và màu áo trắng thiên thần. Tất cả sẽ làm anh nhớ em day dứt, khôn nguôi.
Ngày mai em đi! Con đường thông xanh rợp bóng em đi ngày nào bổng trở nên buồn hiu hắt, cảnh vật bỗng trở nên tĩnh lặng, mình anh dạo bước trên con đường màu xanh ấy, tìm về những ngày nắng, hai đứa tay trong tay bước trên con đường mùa thu vàng lá. Tiếng em cười trong trẻo, đời bỗng trở nên đẹp lắm, bình yên lắm.
Ngày mai em đi! Đường phố chiếu nay mưa bay lất phất, cảnh vật buồn, lòng anh cũng buồn vô tận, con đường chiều vắng bóng người qua lại, chỉ còn mình anh lang thang trên con dốc nhớ dài lê thê, tìm về những ngày mùa hè, hai đứa tay trong tay bước dưới mưa. Anh che ô cho em, chiếc ô nhỏ xinh, hai đứa nép sát vào nhau, cảm giác thật nồng ấm biết bao nhiêu.
Mình anh rảo bước tìm về con đường thân quen mà ngày xưa buổi chiều nào hai đứa cũng về sau khi tan trường (Ảnh minh họa)
Ngày mai em đi! Một mình anh rong ruổi trên cánh đồng lúa xanh rì, nhớ về những buổi chiều đẹp trời hai đứa tung tăng thả diều, nói cười vui vẻ cho tới khi tắt nắng. Có con suối mát trong mà ngày trước em thường ra rửa mặt, rồi soi mình bên bờ suối và hỏi anh "Em có đẹp không?"
Ngày mai em đi! Mình anh rảo bước tìm về con đường thân quen mà ngày xưa buổi chiều nào hai đứa cũng về sau khi tan trường, cùng nhau bước dưới bóng bằng lăng mát rượi, nhìn em yêu kiều, tóc xoã ngang vai mà lòng anh yêu lắm. Chỉ mong con đường cứ dài mãi, dài mãi để tận hưởng mãi cảm giác tuyệt vời này.
Ngày mai em đi xa rồi chỉ còn đêm nay ngồi bên nhau dưới ánh trăng rằm sáng vằng vặc, ngắm nhìn mặt hồ tĩnh lặng soi bóng trăng lung linh, cảnh vật thật nên thơ mà lòng anh buồn lắm. Choàng đôi tay qua bờ vai mềm ôm em thật lâu, thật chặt. Xin thời gian hãy ngừng lại, đêm nay hãy dài vô tận để được bên em thật lâu, để mãi mãi không phải rời xa em. Nhưng anh phải đối diện với một sự thật buồn... Ngày mai em đi!
Theo VNE
Hà Nội, em yêu anh Lá sấu vẫn rơi, hoa sữa vẫn thơm, và em vẫn yêu anh... cả khi em biết những sự thật. Có những thứ biết là nên buông tay, nhưng trong lòng không thể. Em đã nghĩ về anh nhiều hơn, cả khi ta chia xa. Thế mới biết khoảng cách chẳng là gì, để mà ảnh hưởng đến tình yêu. Tình cảm em...