9 câu hỏi “bạo”
Đừng nghĩ rằng chỉ có các Eva mới muốn biết nhiều hơn nữa về “vũ khí” và khoảnh khắc G ở đàn ông, bản thân phái mạnh cũng không nắm vững về khả năng và giới hạn của mình.
Hãy nhìn “vũ khí” của các Adam dưới góc độ y học, bạn sẽ có những lý giải nhẹ nhàng cho 9 câu hỏi “bạo” quanh việc”về đích tột đỉnh” của bọn họ.
Có phải, đàn ông nhận được sự sung sướng tột đỉnh chính vào lúc “xuất quân” nhưng không có nghĩa ngược lại là cứ ra quân thì có tột đỉnh. Có nhiều người trong giai đoạn trục trặc gặp hiện tượng: “quân” từ từ đi ra mà thân chủ không biết, nói gì đến sung sướng.
Trong một cuộc ân ái có trung bình bao nhiêu cơn tột đỉnh?
- Trước tuổi 25, có thể chạm đến kỷ lục: khoảng cách giữa 2 lần tột đỉnh cách nhau vẻn vẹn 3 phút. Ở lứa tuổi lớn hơn đa số chỉ có 1 lần duy nhất. Ngoại lệ tồn tại ở một số trường hợp gặp bạn tình mới, hấp dẫn, khi đó người nam có thể được hưởng hơn một lần “xuất quân” giòn giã, khoảng cách giữa các lần là bao lâu còn phụ thuộc vào lứa tuổi.
Liệu có hiện tượng: có tột đỉnh, có cảm giác “xuất quân” nhưng không ra một “quân” nào cả?
- Có! Đó là một căn bệnh từ phần vỏ não không điều khiển được tinh trùng xuống chỗ tập trung, hoặc một số bệnh vùng tủy sống khiến tinh trùng lạc vào hệ thống dẫn tiểu.
Giữa người bị “xuất quân” sau hai phút khởi đầu và người sau nửa giờ mới thèm “đổ bộ”, độ sướng nhất có khác nhau?
- Hoàn toàn không. Trừ khi phía nữ hậm hực với kẻ “2 phút”, gây nỗi tự ti về tâm lý. Nếu đối tác nữ cảm thấy hài lòng như nhau thì phía nam cũng vậy.
Nếu biết kìm để sau vài lần ân ái (trong tuần) mới “xuất quân” một lần thì tuổi thọ đàn ông sẽ tăng cao?
- Không đúng. Thói quen này rất có hại cho đàn ông (đặc biệt là lứa tuổi sau trung niên). Việc kìm nén khiến mạch và huyết áp tăng nhanh, gây ảnh hưởng xấu đến sức khỏe, sự phát triển hoocmon và tâm lý.
Tư thế cũng ảnh hưởng đến mức độ tột khoái?
- Chỉ đúng đối với phía nữ. Xúc tác mạnh nhất với người nam là ở gần thời điểm đó anh ta được nhìn thấy điểm thân thể gợi cảm phía nữ. Ngoài ra, sự bày tỏ hoan cảm của Eva cũng giữ vai trò không nhỏ.
Nhất thiết sẽ xuất toàn bộ số “quân” vào lúc tột đỉnh?
- Không hẳn. Đa số đều trống “kho” sau thời khắc huy hoàng nhưng có những người có khả năng điều chỉnh đưa đối tác nữ đến cực điểm rồi chủ động chấm dứt không xuất quân nào. Có người để dành một nửa “quân” cho tao ân ái sau nghỉ giải lao. Nếu một nửa số “quân” bị tồn trong kho ngoài ý muốn của thân chủ thì cũng không ổn lắm.
Sự kìm hãm quá lâu do không có điều kiện sinh hoạt tình dục liệu có nguy hiểm?
- Đó là một tình trạng không nên khuyến khích. Sự tù túng gây tổn hại về sức khỏe, sức đề kháng và tinh thần của nam giới.
Thủ dâm có là bình thường?
- Nếu chỉ nhìn tranh ảnh khiêu dâm hoặc tự tưởng mà “xuất quân” thì đó là một căn bệnh cần chữa trị. Những người này cần tập luyện cơ thể theo một chế độ đặc biệt để ổn định vùng tiền liệt tuyến
Theo Thế Giới Đàn Ông
Những giọt nước mắt
Phía sau những nụ cười chua chát là những giọt nước mắt tôi đang cố nén lại. Tôi luôn muốn mình là một cô gái vui vẻ, hồn nhiên trong mắt mọi người.
Tôi tự hỏi mình tại sao không còn những niềm vui như ngày trước, tại sao không còn những tiếng cười giòn giã như ngày tôi chưa gặp anh. Tôi đang đúng hay sai khi đánh đổi mọi thứ để chọn anh, rồi hôm nay còn lại gì bên tôi. Phải chăng những gì còn xót lại là những chua chát, những đắng mặn bờ môi. Những đêm dài thao thức tôi lại nghĩ về anh, phải chăng tôi với anh chỉ là vô tình bước qua nhau. Phải chăng nghịch cảnh là như thế?. Thời gian có chờ đợi tôi không?. Tuổi xuân con gái có đợi chờ tôi không?. Tôi thấy mình đã già hơn cái tuổi 23, tôi cũng đang cố gắng chạy theo nhịp đời hối hả để không bị bỏ rơi, dường như cuộc sống chẳng bao giờ ngoảnh lại nhìn tôi dù chỉ một lần, nó không bao giờ chờ đợi bất cứ ai. Tôi giống như một kẻ đang say, không tìm được ánh sáng trong màn đêm u tối. Một kẻ say đang đứng trước một vòng xoay của giao lộ cuộc đời, tôi biết chọn lối đi nào dành cho tôi, tôi nên chọn lối đi nào để không có sự khổ đau, lối đi nào không có nhiều nước mắt của đắng cay. Và ngày mai trời có lại sáng như người ta vẫn thường an ủi nhau không?. Hay một u ám, mịt mù lại kéo đến với đứa con gái 23 tuổi như tôi.
Với anh, tôi như một trò chơi, anh nhớ làm gì một trò chơi khi anh đã là game thủ có thể đánh sập một trò chơi. Có lẽ trò chơi đã không còn thú vị với anh nữa, anh đang vui bên chị ấy - một phiên bản game vừa được nâng cấp. Và khi anh đánh sập rồi anh có dừng lại để kết thúc trò chơi của đời anh hay anh sẽ tiếp tục chinh phục những phiên bản game khác. Thời gian có đợi chờ anh nữa không?. Anh có còn đủ thời gian để làm những điều đó không khi anh đã ở cái tuổi trung niên. Khi về chiều, ai sẽ cũng anh sẻ chia những vui buồn & sinh lão bệnh tử có ai tránh khỏi. Chỉ có thế thôi cũng làm tôi phải thổn thức, những nỗi nhớ đang cuồng quay trong tôi, những niềm tin, những hy vọng đã tan theo nước mắt từ ngày tôi biết anh dối gian tôi. Những nụ cười chua chát, những giọt nước mắt với những nỗi buồn đang sống cùng nhau. Tôi lại đón ngày mới không có anh, tôi như kẻ say đang đi trên con đường chông chênh, những con đường có đầy những bông hoa tím u buồn. Giá như nỗi buồn có thể lặng yên ở một góc nào đó trong cõi lòng tôi, giá như nỗi đau có thể tan biến đi một cách nhẹ nhàng, giá như tôi có thể quên anh trong chốc lát thì lòng tôi cũng sẽ thanh thản hơn rất nhiều. Là tôi sai hay lỗi tại anh???.
Tất cả đang ùa về trong suy nghĩ của tôi. Rồi tôi lại nhớ đến giấc mơ của ngày hôm quá. Tôi đã mơ thấy ngày cưới của anh & chị ấy. Tôi cũng là vị khách đến dự tiệc cưới của anh. Tôi đứng từ phía xa nhìn ngắm chú rể lần sau cuối. Chị ấy thật đẹp trong áo dài cưới truyền thống của người Việt Nam . Chị đã lấy đi những ước mơ của tôi với anh. Những khát khao, những niềm tin & hy vọng vào anh đã vụt tắt từ khi chị trở về với anh. Chị đã thay tôi làm cô dâu vui vẻ hạnh phúc bên anh, anh choàng qua vai dắt chị đi giới thiệu họ hàng nhà trai. Khi chị bắt gặp ánh mắt tôi đang nhìn anh, nỗi lo sợ đang hiện rõ trên khuôn mặt xinh tươi của chị. Nụ cười đang khép lại trên môi, nỗi buồn cũng đang hiện lên trong mắt cô dâu. Tôi như chết lặng đứng nhìn chị, tôi cảm nhận khóe mắt cay cay, vậy là nước mắt tôi đang chảy ra. Và nhìn vẻ lo sợ của chị, anh không biết chuyện gì đang xảy ra. Bất chợt, anh nhìn về phía tôi, một người khách rất không bình thường. Thoáng qua, tôi không nhìn thấy anh nữa, chỉ còn lại mình chị đứng cùng gia đình anh. Trong lúc ấy điện thoại của tôi lại reo lên, tiếng chuông của âm báo tin nhắn. Người gửi tin là anh: Anh chỉ mong em được niềm hạnh phúc trong đời, đừng vì một kẻ như anh mà buồn phiền. Anh có vui sướng gì khi phải chọn lựa một lối đi giữa giao lộ. Anh cũng có những nỗi niềm riêng....cảm ơn em đã từng yêu anh. Chỉ là một giấc mơ thôi, một giấc mơ hạnh phúc của 2 người nhưng lại là khổ đau của chính tôi.
Có lẽ cái ngày ấy sớm muộn gì cũng sẽ đến thôi, sẽ không còn là mơ nữa khi vài tháng tới đây anh cũng sẽ về thăm lại bến Ninh Kiều. Giây phút này đây, chuyện anh có về VN hay không chẳng còn quan trọng với tôi nữa. Tôi lại trở về với tôi, sau những lo toan của một ngày hối hả, tôi không thể ngăn những dòng nước mắt, tôi cần phải khóc, khóc để trôi đi hết những hạt bụi làm cay mắt tôi, khóc để trôi đi hết những mãnh vỡ, khóc để ngày mai bước tiếp, để bắt kịp với nhịp đời xuôi ngược.....
Theo tinmoinhat
Cách giải 'bùa yêu' độc nhất vô nhị Bà Nguyệt lặn lội lên tận các bản mường của huyện Cẩm Thủy và Bá Thước chỉ để xin cho vợ chồng đứa con trai cái bùa yêu cho chúng được đoàn tụ, gia đình yên ấm. Thế nhưng, anh con trai đã phát hiện được... Trộm đồ con đưa cho "thầy" Bà Nguyệt cho biết: Những thầy bùa xui bà phải trộm...