70 t.uổi vẫn bị chồng đ.ánh vì tội… “mang t.iền cho giai”
Vợ chồng tôi lấy nhau đến nay đã gần 50 năm, làm cùng cơ quan, yêu thương rồi nên vợ nên chồng như bao cặp vợ chồng khác, ấy vậy mà từ khi về hưu ông ấy lại sinh ra cái tật ghen tuông, rồi đ.ánh đ.ập xỉ vả vợ.
Hàng tháng chồng tôi bắt kiểm kê, hạch toán chi tiêu, tất cả các khoản trong một tháng. Nếu thấy thiếu hụt t.iền mà tôi không giải trình được là tiêu vào việc gì, thì dù là 50 hay 100 nghìn ông ấy cũng suy diễn cho rằng tôi bớt t.iền mang đi cho giai, rồi lao vào, nhẹ thì tát một hoặc hai cái, nặng thì đ.ấm đ.á túi bụi.
Tết năm ngoái là năm đầu tiên vợ chồng tôi lên Hà Nội ở cùng vợ chồng cậu con trai út, họ hàng ở quê lên chúc tết và mừng nhà mới khá đông. Tôi phải mua sắm chi tiêu nhiều khoản nên cả tết hụt mất hơn 200 nghìn vậy mà ông ấy lao vào vừa đ.ấm đ.á vừa rít lên từng cơn :
“Mày c.hết không chịu chừa cái tật mang t.iền cho giai hả?”
Tôi mà có thanh minh là chi tiêu nhiều khoản nên không thể nhớ hết thì ông ấy lại càng đ.ánh đ.ập đã man hơn. Đấy là ngày nào đi chợ về, tôi cũng đều ngồi nhớ lại những gì đã mua rồi ghi chép hết đầy đủ, vậy mà lần nào cũng thiếu sót.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Vì ở cùng vợ chồng con trai, có con dâu mới, tôi không dám để các con biết, sợ con dâu c.oi t.hường nên lần nào tôi cũng cố ngậm miệng chịu đau mà không dám hé răng kêu lời nào.
Nhiều lần con dâu tôi thắc mắc, sao mẹ không cẩn thận, lúc thì ngã đ.ập đ.ầu vào tường, lúc thì trượt chân ngã trong nhà tắm, lúc nào cũng thấy mẹ bị thâm tím. Những lúc ấy tôi chỉ dám ầm ầm, ừ ừ, cho qua chuyện, nhưng kì thực tôi luôn phải cố tìm đủ lý do để biện minh cho những vết bầm tím trên mặt mình. Già rồi mà còn tìm đủ cách nói dối con cái, đúng là n.hục n.hã đau lòng lắm.
Từ cách đây 1 tháng, gia đình tôi có nhiều việc phải chi tiêu, nào là giỗ đầu anh trai chồng, sang cát bà chị dâu, bốc mộ cho bố chồng, mẹ chồng. Mỗi lần về quê t.iền đi lại, t.iền nọ t.iền kia đủ thứ t.iền, không nhẽ lần nào đi tôi cũng phải ôm khư khư quyển sổ ghi ghi, chép chép. Đấy là còn chưa kể đến những việc phát sinh như: cháu dâu sinh, bà bác ốm, ông hàm xóm cũ qua đời. 68 t.uổi rồi trí nhớ không còn tốt nữa, không thể nhớ hết nổi, thành thử lần nào về nhà cộng cộng, trừ trừ cuối cùng cũng bị hụt t.iền. Thế là, ông lao vào tôi đ.ấm đ.á túi bụi, may mà lần này tôi ôm mặt nên chỉ đau nhức mình mẩy mà không bị thâm tím mặt mày. Thế rồi, chả biết ma sui quỷ kiến thế nào, sau khi đ.ánh xong, ông ấy tịch thu lại toàn bộ số t.iền còn lại mà tôi đang giữ.
Tôi than phiền không có t.iền để chợ búa cơm nước, vì trong số t.iền ông ấy thu có cả t.iền con dâu đóng sinh hoạt hàng tháng. Thế nhưng, chồng tôi không những không nghe mà còn trợn mắt lên thách thức nói:
“Cho mày chừa có thói mang t.iền của tao đi cho thằng khác nhớ chưa?”
Hôm qua, không thấy tôi đi chợ sớm như mọi khi con dâu lại tưởng tôi ốm, nó dậy sớm đi chợ rồi nấu ăn sáng cho cả nhà. Hôm này đã đành nhưng còn ngày mai, ngày kia thì sao? tôi biết ăn nói thế nào với nó, không nhẽ mẹ chồng lại xin con dâu t.iền đi chợ, mà t.iền sinh hoạt thì chúng nó cũng vừa mới đóng. Đúng là n.hục n.hã quá, đầu óc tôi quay cuồng, không biết tìm ra lý do gì đây, nếu nó biết sự thật nó còn coi ra cái gì nữa?
Theo Vietnamnet
Chồng đ.ánh tôi chỉ vì những chuyện vặt
Hạnh phúc ngắn chẳng đầy gang, cách đây ít ngày chồng tôi đã nhẫn tâm xúc phạm, mắng c.hửi tôi một cách thậm tệ...
Tôi năm nay 23 t.uổi, vừa mới kết hôn được 3 tháng, nhưng đã bắt đầu cảm thấy những r.ạn n.ứt trong cuộc sống vợ chồng. Người ta vẫn nói tình yêu là mãi mãi, hôn nhân là mồ chôn tình yêu có thể đang ứng nghiệm với tôi chăng.
Chúng tôi yêu nhau kéo dài 3 năm trước khi quyết định làm đám cưới. Cuộc sống sau hôn nhân thật tuyệt vời và mỹ mãn. Bố mẹ chồng rất tâm lý, yêu thương tôi như con gái trong nhà. Điều này lại khiến tôi cảm thấy hạnh phúc được tăng thêm gấp vạn.
Thời hai đứa còn yêu nhau sau những giờ làm việc căng thẳng, mệt mỏi tôi lại tìm đến với đám bạn để buôn dưa lê, la cà chỗ này, chỗ kia để xả stress. Đôi khi lại ngồi thu mình lại trong góc nhỏ căn phòng để suy nghĩ về những gì đang diễn ra.
Cưới anh rồi cuộc sống đã thay đổi, giờ đây những lúc mệt mỏi, căng thẳng tôi lại tìm về nhà để được bên anh, được tựa vào bờ vai rắn chắc của anh kể nể, than thở những suy tư trong công việc. Rồi hai đứa cùng nhau vui đùa, cười nói làm cho mọi phiền muộn trong tôi tan biến. Cả hai cùng nhau nấu nướng bữa tối, sau đó xem ti vi, trêu đùa với nhau trong tiếng cưới mãn nguyện.
Nhưng hạnh phúc ngắn chẳng đầy gang, cách đây ít ngày chồng tôi đã nhẫn tâm mắng c.hửi tôi một cách thậm tệ. Vì quá bức xúc với những lời lẽ xúc phạm bản thân mình nên tôi đã cự cãi, lời qua tiếng lại anh đã hùng hổ tát tôi một cái cháy má.
Nguyên nhân cũng chẳng có gì to tát cả, cũng chỉ là việc vặt vãnh trong gia đình. Hôm đó là chủ nhật nên tôi về bên nhà mẹ đẻ chơi, ban đầu định gần trưa sẽ về cùng anh nấu cơm, ăn uống bởi gia đình ít có dịp ăn trưa đông đủ.
Nhưng bên nhà mẹ đẻ cứ mời ở lại ăn cơm, hơn nữa cũng mới cưới chồng có nhiều chuyện để kể với mẹ và chị em gái bên đó. Vì vậy mà tôi đã đồng ý và thất hứa về ăn cơm với chồng.
Thế mà buổi chiều về đến nhà anh đùng đùng giận dỗi, ăn nói thô lỗ với tôi, và chuyện đó đã xảy ra. Trời đất như sụp đổ dưới chân tôi, mọi hình tượng về một người chồng hoàn hảo bỗng tan biến. Tôi thật sự buồn và thất vọng, trước kia anh là một người đàn ông ga lăng, tinh tế, k.iếm t.iền giỏi bao nhiêu thì giờ đây trong mắt tôi anh là con người vũ phu, đồ tể bấy nhiêu.
Tôi buồn quá, trong suốt thời gian yêu đương, tìm hiểu có bao giờ anh nặng lời với tôi. Thậm chí nhiều khi sai trái thuộc về tôi, nhưng tôi cứ làm nũng anh cũng chẳng thèm chấp vặt. Anh lại là người xin lỗi và hai đứa lại chuyện trò, cười đùa như không có chuyện gì.
Vậy mà cưới nhau được vài tháng anh đã thay đổi tính nết 180 độ, sẵn sàng thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với tôi. Tại sao anh lại như vậy? Khi yêu thì ngọt sớt, em là sức sống của đời anh. Cưới nhau rồi thì cuộc sống chằng khác gì ôsin, động tí là la mắng, sẵn sàng cho ăn tát nếu không vừa ý?
Theo Đất Việt
Đang mang bầu tôi vẫn còn bị chồng đ.ánh Chồng tôi gằn giọng lên quát "mày im đi, không phải việc của mày". Kế đó anh giơ tay tát tôi một cái trời giáng... Tôi và anh quen nhau do giới thiệu của một người bạn. Mọi người cứ vun vén ghép chúng tôi thành đôi chứ thực tình tôi không yêu gì anh. Qua lại với nhau một thời gian do...