7 điều cần thiết nên nói mỗi ngày để yêu nhau hơn
Với đôi lứa yêu nhau hay những cặp vợ chồng, những lời nói động viên, hỏi han trìu mến cũng như viên thuốc bổ hàng ngày.
“Anh yêu em”
Đây là 3 từ quan trọng bạn nên nói với người yêu mỗi ngày. Đừng nghĩ rằng nó là một câu nói đơn giản, lặp đi lặp lại đến mức nhàm chán. Hãy biểu lộ một sắc thái chân thành, tình cảm mỗi khi bạn nói ra, khiến đối tác cảm nhận được một cách sâu sắc. Có những người không muốn phải nói ra quá nhiều, họ có thể thay bằng cách thể hiện hành động qua những cái nắm tay, những nụ hôn nồng ấm.
“Em thật quyến rũ”
Ai cũng thích được khen ngợi, đặc biệt là phụ nữ . Vì vậy đừng tiếc lời khen cô ấy mỗi khi có sự thay đổi đáng khích lệ. Cô ấy chắc chắn sẽ rất hạnh phúc nếu biết rằng bạn vẫn luôn để ý, nâng niu vẻ đẹp của mình. Điều quan trọng là bạn cũng nên chăm chút cho bản thân để luôn tạo hình ảnh đẹp trong mắt người yêu và mọi người xung quanh.
“Anh muốn được bên em”
Những lời nói ngọt ngào kiểu này sẽ khiến trái tim cô ấy dần tan chảy. Đừng ngại ngần thể hiện cảm xúc và ước muốn được ở bên người yêu. Hãy trân trọng những phút giây hạnh phúc bên nhau, tạo tâm lý vui vẻ thoải mái để tình cảm ngày một thăng hoa.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
“Anh trân trọng những gì em chọn”
Còn gì hạnh phúc hơn khi mỗi việc mình làm, mỗi quyết định mình đưa ra đều có sự ủng hộ nhiệt tình của người yêu. Vì vậy, bạn nên nói rằng bạn tôn trọng những gì cô ấy chọn, luôn ở đằng sau động viên và trợ giúp cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Hãy thể hiện sự ngạc nhiên, khâm phục khi cô ấy làm được việc gì đó thậm chí là nhỏ nhất. Sự động viên kịp thời luôn là động lực khiến người ta vươn lên và đạt được những gì mình muốn. Tuy nhiên, tránh tung hô một cách quá đà khiến đối phương nhầm tưởng về năng lực thực sự của bản thân.
“ Cảm ơn”
Đây là cụm từ bạn dùng thường xuyên hàng ngày với mọi người xung quanh, nhưng nhiều khi lại quên nói với chính đối tác của mình. Đừng đánh giá thấp ý nghĩa của nó, vì nó thể hiện sự tôn trọng, lịch sự trong cách hành xử của bạn. Một lời cảm ơn khi được trợ giúp từ những việc nhỏ nhặt khiến đối tác cảm thấy ấm lòng, vui vẻ hơn.
Đây tưởng như câu nói đơn giản nhưng lại khiến nhiều người thèm khát nhất. Bởi lẽ cuộc sống bận rộn, đôi khi con người thường vô tình không hỏi han đến người khác, thậm chí ngay chính người yêu mình. Khi được nghe câu hỏi này, đối phương chắc chắn sẽ có cảm giác vẫn được quan tâm, được chăm sóc.
Theo Allwomanstalk/ Ngôi sao
Cảm ơn anh vì đã đợi em mạnh mẽ!
Cảm ơn anh vì đã đợi em mạnh mẽ! "Cậu ấy yêu em nhiều". Đông nói vậy. Ngay khoảnh khắc giọt nước hòa mình vào tấm ga giường. Em biết. "Cậu ấy chắc chắn sẽ đợi em dũng cảm tiến về phía trước." Đông thì thầm qua cơn gió. Em biết chứ. "Đừng để cậu ấy đứng đợi em quá lâu. Trời khá rét. Cậu ấy còn phải trở về nhà. Một mình."
Một ngày giữa đông, em thức dậy ngồi đợi mặt trời đến. Cái lạnh cứ len lỏi vào mọi khoảng trống trong người, rồi trong lòng. Bước qua một mùa đông chẳng dễ dàng gì, nhất là khi em lại làm điều đó một mình. Em thấy mình giống như để lại từng dấu chân trên nền tuyết trắng xóa, ngày một đậm, ngày một sâu và ngày một xa anh hơn. Em trách sao mùa đông nhiều và không có ý định dừng lại. Em thấy đông cứ mênh mông, rộng lớn, và bỏ mặc em cô đơn lọt thỏm trong đông này. Không vỗ về, không ủi an giống như cách mà anh đã làm với em.
Đông có mủi lòng?
Anh có xót thương?
Đông cứ làm khổ người ta mãi thôi. Đông cứ xô hai kẻ xa lạ về phía nhau, gần thật gần. Đông đã làm vậy với em và anh. Hai kẻ xa lạ đã va chạm vào cuộc đời nhau trong một mùa đông không muộn phiền.
Đông nói rằng gió lùa thế này, sao không ngồi sát lại với nhau?
Đông nói rằng rét buốt thế này, sao không nhìn vào mắt nhau góp nhặt hơi ấm?
Đông nói rằng mùa làm người ta cô đơn lắm, sao không chạm khẽ vào tim nhau, nắm lấy bàn tay nhau thật chặt?
Đông kể rằng những kẻ độc hành thường chối bỏ đông, sao họ không hiểu đông theo một cách khác. Ví như đừng đổ lỗi cho đông khi chính họ tự làm nhau đau. Ví như chỉ hướng về đông bằng sự cô độc. Ví như nhiều điều lắm! Chỉ cần nhìn khác đi, đứng ở hướng khác đi mà quan sát rồi sẽ thấy đông còn giúp họ gần nhau hơn, yêu thương nhiều hơn và nhớ nhung sâu hơn.
Vậy mà sau tất cả, họ vẫn trách đông nhưng không thử một lần nhìn xuyên mùa để thấy rằng kẻ cô độc sau cùng chỉ là đông này..."
Em đã dừng lại, thôi trách cứ đông và thôi trách cứ anh khi mà đông đã thì thầm vào tai em những điều đó lúc đợi mặt trời đến. Đứng ở vị trí của mình nhìn về phía anh, tệ thật khi em thấy mình cứ loay hoay, lúng túng. Phải làm sao bước đi qua mùa đông này một mình mà không có anh bên cạnh? Câu hỏi đó cứ như được replay trong đầu em một cách vô thức. Nỗi nhớ làm em yếu đi.
Và rồi em đã rụt rè hỏi anh rằng: "Đợi em mạnh mẽ, được không?".
Có rất nhiều điều mà em cần phải mạnh mẽ. Đi đến đâu cũng được, ngay cả đến nơi tận cùng trái đất, miễn là đi cùng nhau. Hóa ra đi ngược lại hành trình cũng được miễn là mạnh mẽ hơn và tin vào chính mình.
Câu trả lời của anh được gửi đến: "Anh sẽ đợi". Dù biết rằng tình cảm dành cho nhau vẫn còn nhưng con đường phía trước đã không thể chung lối vậy mà anh vẫn đồng ý đợi em mạnh mẽ hơn.
Em thấy mình giống như một đứa trẻ cảm thấy sợ hãi khi phải một mình đi trong con ngõ nhỏ tràn ngập bóng tối. Đứa trẻ nào trước khi bước chân vào con ngõ đó đều sẽ mặc cả với người thân thiết bên cạnh mình lúc đó kiểu như: Hãy đợi! Đừng đi vội trước khi nó đặt chân đến được vùng mà nó cho là an toàn. Cảm giác yên tâm khi luôn có người đứng đó đợi mình bước vào bóng tối, nếu có điều gì đó xảy ra sẽ luôn có người đó bên cạnh mình. Mặt trời thả những tia nắng lọt qua khe cửa, ghim chặt trong phòng, nằm lại trên mặt, hong khô những giọi nước trong veo mắc kẹt nơi khóe mắt.
"Cậu ấy yêu em nhiều". Đông nói vậy. Ngay khoảnh khắc giọt nước hòa mình vào tấm ga giường. Em biết. "Cậu ấy chắc chắn sẽ đợi em dũng cảm tiến về phía trước." Đông thì thầm qua cơn gió. Em biết chứ. "Đừng để cậu ấy đứng đợi em quá lâu. Trời khá rét. Cậu ấy còn phải trở về nhà. Một mình." Đông lượn vòng qua những tia nắng và nói nhỏ. Cùng nhau đi qua nhiều chuyến hành trình, tưởng chừng đã đặt chân đến nơi tận cùng trái đất nhưng rồi cuối cùng ai đó cũng đều sẽ trở về nhà.
Cảm ơn anh vì đã đứng đó một mình đợi em đi qua bóng tối để trở về nhà, đặt chân đến vùng an toàn trước trong mùa đông giá rét này. Đã đến lúc anh cũng nên di chuyển đến vùng an toàn của mình. Anh biết đấy, khi đứa trẻ dũng cảm và mạnh mẽ đi qua con ngõ đầy bóng tối để đặt chân đến cổng nhà màu xanh lá, nó sẽ luôn đứng lại, hướng về phía đầu ngõ xa xa có người đang đứng đợi kia mà hét thật to rằng nó đến nơi rồi, mau về nhà đi. Em chỉ muốn nói đủ để anh nghe rằng: "Em đã đến nơi, giờ đến lượt anh rồi. Mau về nhà thôi bởi không đâu ấm cúng bằng nhà mình trong mùa đông hanh hao và lạnh lẽo này. Và cuối cùng là cảm ơn anh vì đã đợi em mạnh mẽ, vì đã yêu thương em nhiều như thế".
Theo Bình Nhỏ - blogradio.vn
Cảm ơn vì đã chỉ cho em cách từ bỏ Em phải cảm ơn anh mới đúng! Cảm ơn vì đã chỉ cho em cách từ bỏ... những thứ không thuộc về mình! Tôi thích nép mình vào thân hình cao lớn của anh, thích đan lấy bàn tay nhỏ bé của mình vào bàn tay ấm áp ấy. Những lúc như vậy, tôi dường như cảm thấy anh là cả bầu trời...