7 bí kíp để đối phó với chồng ngoại tình
Tôi không khuyên bạn “ông ăn chả bà ăn nem” để trả thù. Cũng không khuyên bạn hò hẹn yêu đương với ai ngay lập tức. Chỉ cần bạn đừng sầu não trong cảnh cô đơn mà cần có bạn bè.
1. Bạn phải đóng vai một người hạnh phúc. Càng vui vẻ càng tốt, nhất là khi tiếp xúc với chồng/vợ bạn. Nếu cần, phải như một “… diễn viên”.
2. Bạn phải có cuộc sống hạnh phúc. Hãy kích hoạt những sở thích cũ của mình, những thú vui lâu nay bạn đã vứt bỏ nhưng vẫn còn khiến bạn quan tâm. Nghĩ về những điều bạn thật sự thích làm. Chẳng hạn bạn từng đi khiêu vũ với chồng nhưng mấy năm nay bạn từ bỏ vì anh ấy không thích nữa hoặc vì bận con nhỏ. Bắt đầu làm lại sở thích đó, nó là phép chữa bệnh.
3. Tập trung vào năm từ. Mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi phút bạn phai luôn tâm niêm năm từ cứu lấy cuộc đời mình: “Ta sẽ làm điều đó!” để khích lệ bản thân thực hiện những sở thích giúp bạn hạnh phúc. Điều này phải trở thành câu thần chú của bạn. Mở mắt nhìn thấy câu ấy. Dán nó lên gương của bạn. Để nó trước bàn ăn. Đặt nó trên đầu giường ngủ. Bằng cách nào đó thông tin tới chồng/vợ bạn rằng: “Tôi sẽ làm điều đó”; “Em thích làm điều đó với anh”. Nếu đó là điều bạn muốn, nhưng anh ta không làm cùng bạn? “Em sẽ làm mà không cần anh”. Bằng mọi cách, cho anh ấy biết là bạn sẽ thực hiện việc ấy. Lời nói bình tĩnh, ngôn ngữ tự tin, tư thế đứng thẳng, mắt nhìn thẳng, giọng nói vừa phải.
4. Nói nhỏ với chồng. Tiến hành một cuộc nói chuyện ngắn gọn với chồng/vợ của bạn và dứt điểm. Chỉ nói những giải pháp rõ ràng về những vấn đề cần hướng vào, đặc biệt liên quan đến gia đình hay con cái. Nếu đối phương im lặng, không trả lời, chấm dứt cuộc nói chuyện một cách lịch sự.
5. Hướng tới sự đồng thuận. Cố gắng tìm ra cái lõi thật sự của vấn đề mà chồng/vợ bạn yêu cầu và bạn nên đồng ý với đối tác. Bạn hãy chấp nhận điều đó nếu có thể chấp nhận được. Nếu chồng bạn nói thẳng: “Anh không còn yêu em nữa”, bạn hãy nói: “Cám ơn sự chân thật của anh. Em cũng cảm thấy như vậy”. Anh ta lại nói: “Anh cũng không biết chắc mình muốn gì”, bạn nên nói: “Em cũng không hiểu nổi anh nữa”. Anh ta nói: “Anh nghĩ cần phải tìm một lối thoát”. Bạn nói: “Anh đã có ý tưởng khi anh làm như vậy, anh hãy giúp em lập kế hoạch cho hoạt động của em”.
Video đang HOT
6. Mở rộng những mối quan hệ xã hội của bạn. Không loại trừ tình bạn khác giới. Cần phải có bạn mới, có thể đi ăn trưa cùng nhau. Bạn hãy làm quen người nào có tiềm năng chăm sóc bạn. Có thể nối lại tình bạn cũ đã phai nhạt bấy lâu, tất nhiên kể cả bạn khác giới. Tôi không khuyên bạn “ông ăn chả bà ăn nem” để trả thù. Cũng không khuyên bạn hò hẹn yêu đương với ai ngay lập tức. Chỉ cần bạn đừng sầu não trong cảnh cô đơn mà cần có bạn bè.
7. Hãy trở nên hấp dẫn hơn. Mặc đẹp hơn, trang điểm khéo hơn. Làm sao có vóc dáng vừa phải. Bạn nên đi bộ 30 phút mỗi ngày, hoặc thực hiện một bài tập thể dục trong nhà. Ăn uống hợp lý. Chăm sóc tối đa cho thân thể bạn, sao cho bạn bắt đầu cảm thấy mình mạnh khỏe, tự tin và không kém phần hấp dẫn. Đó là những việc cần làm ngay, đừng chờ đợi.
Theo Afamily
Mỗi lúc muốn gần chồng, tôi lại phải lấy ghế chèn cửa
Nhà có phòng riêng mà tôi cứ phải sống trong thấp thỏm. Cứ mỗi lúc muốn gần chồng, tôi cứ phải chuẩn bị đủ mọi cách để đối phó với "thế lực thù địch" ở bên ngoài.
Mẹ chồng tôi cực kỳ khó tính và luôn muốn hành hạ con dâu (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi "ghen" với con dâu khủng khiếp. Tôi phải nói rõ là tôi chưa từng thấy ai có cách cư xử với con dâu lạ như bà. Ai đời tôi là vợ của con trai bà nhưng thời gian tôi được tiếp xúc với chồng còn ít hơn cả bà.
Thấy con trai đi làm về, bà kéo ngay vào phòng khách rồi kêu than đủ kiểu. Nào là: "Mẹ mệt", "Mẹ đau tay", v.v... Rồi thì bà sẽ ngồi kể cho chồng tôi hàng tá chuyện đã xảy ra trong một ngày, bao gồm có cả chuyện xấu của tôi. Mà chồng tôi chiều mẹ lắm. Đi làm cả ngày về mệt thế thôi chứ thấy mẹ gọi vào là anh lại cười tít mắt.
Đến nỗi đêm đến, chồng tôi cũng phải vào phòng đọc sách cho mẹ nghe đã rồi mới sang ngủ với vợ. Ai đời vợ chồng son mà tôi cứ phải nằm chờ chồng, bụng tức anh ách. Có hôm đợi mãi không thấy anh qua nên tôi ngủ quên luôn. Thế là xem như một ngày, vợ chồng tôi chẳng gặp nhau được bao nhiêu. Mà có ngồi nói chuyện riêng thì kiểu gì mẹ chồng tôi cũng chen vào.
Tôi tức lắm. Nhất là khi bà có thói quen xông thẳng vào phòng ngủ của hai vợ chồng tôi. Chả là mẹ chồng tôi dặn trước, ngủ đừng có khóa cửa để mẹ gọi còn chạy sang cho kịp, chứ bà già rồi, chả biết thế nào mà lần.
Đợt trước, vợ chồng tôi không nghe, cứ khóa cửa đi ngủ. Đến nửa đêm, mẹ chồng tôi bị mệt, gọi mãi mà vợ chồng tôi chẳng ai nghe, bà bước sang phòng chúng tôi, định mở cửa nhưng không mở được. Rồi bà bị ngất ở ngoài hành lang. Cũng may là trước khi ngất đi, bà đã đập cửa mấy cái. Tôi tỉnh ngủ, tìm chìa khóa mở cửa ra thì thấy bà nằm giữa sàn. Đợt đấy, hai vợ chồng tôi được một phen hoảng hồn.
Thế là từ đó, chúng tôi đành để cửa không khóa. Mà chán một nỗi, mẹ chồng tôi biết vậy lại càng hay tự nhiên xông vào phòng ngủ của hai vợ chồng. Có đợt tôi và chồng đang định "hành sự", áo quần cởi ra vứt tung tóe dưới sàn thì mẹ chồng lại chạy sang gọi:
- Hữu ơi, điều hòa phòng mẹ lại hỏng.
Báo hại, chúng tôi phải chui vào chăn để trốn. Chồng tôi lí nhí, bảo: "Mẹ về trước đi, tí nữa con qua xem". Hôm đó, chồng sang sửa điều hòa xong thì tôi cũng cụt hết cả hứng.
Thế là kể từ đó, tôi cứ phải thậm thụt mỗi khi gần chồng. Khi nào tôi cũng phải đợi chồng sang đọc sách cho mẹ chồng xong rồi mới kéo chồng về "lâm trận". Mà có phải như thế đã được yên đâu. Kiểu gì mẹ chồng tôi cũng tìm cớ, chạy sang hỏi han đủ thứ chuyện.
Tôi bỗng nghĩ ra một cách để đối phó lại với mẹ chồng. Tối hôm đó, tôi bê cái ghế gỗ khá nặng ở trong phòng ngủ đến để chèn vào cửa. Tất nhiên, tôi vẫn chừa một khoảng để cửa có thể mở he hé. An tâm là đã chuẩn bị đầy đủ, tôi lôi chồng lên giường.
Tôi phải lấy ghế chèn cửa mỗi lần muốn gần chồng (Ảnh minh họa)
Chúng tôi đang đắm chìm trong cảm xúc lâng lâng thì "cạch". Cánh cửa phòng tôi lại hé mở. Tôi nghe tiếng động thì nhanh chóng vơ vội cái váy mặc vào. Chồng tôi lóp ngóp bò dậy mặc áo quần rồi ra bê ghế đi chỗ khác, mở cửa cho mẹ. Tôi gần như phát điên vì bị mẹ chồng "phá đám". Đã thế bà còn dỗi vì con trai chặn cửa, không cho mẹ vào phòng.
Chuyện này diễn ra liên tục khiến tôi ức chế vô cùng. Chồng tôi thì cứ chiều mẹ, sợ bà giận nên không dám hé răng góp ý gì. Cũng vì chuyện này mà tôi giận chồng cả tuần nay. Tôi thấy mình chẳng khác gì người thừa trong cái nhà này cả. Ngay đến cả ông chồng của mình, tôi cũng không được sở hữu. Tôi biết phải làm thế nào để đối phó với bà mẹ chồng tai quái này đây?
Theo blogtamsu
Đàn bà điên rồ đi đánh ghen để được gì? "Bỏ cái tư tưởng giữ bố cho con đi! Có phải cái kẹo đâu mà giữ! Đủ mặt mồm mũi tai đâu chứ có khuyết tật hay thiểu năng trí tuệ đâu mà phải giữ??? Tốt nhất là độc lập trong cuộc sống làm sao mà tốt cho mình, cho con!" Gần đây tôi có xem cả loạt clip oánh ghen rồi stastus...