6 điều tốt đẹp trong đời, nhìn lại xem bạn đã đ.ánh mất bao nhiêu?
T.iền có thể từ từ kiếm, nhưng có nhiều thứ, một khi mất đi, thì không thể tìm lại được, chỉ có thể hoài niệm mà hối tiếc.
6 điều dưới đây chính là những điều tốt đẹp mà hầu hết ai cũng đã đ.ánh mất.
Người thường xuyên nói 3 câu này: Cả đời chịu cảnh nghèo khó, làm mãi cũng không khá lên được
Cổ nhân dạy: “Giàu không ở nhà to”, đây là 5 kiểu nhà nhiều lộc, càng ở càng thăng tiến
Cổ nhân dạy: Xây nhà hứng lệ, 3 năm khóc hai lần
Trước đây, khi ở trong căn nhà cũ thì đêm ngủ chẳng cần đóng cửa vẫn thoải mái, không sợ bị trộm cắp. Mặc dù trong nhà không có máy điều hòa, nhưng không khí lúc nào cũng thoáng đãng, tươi mát. Nhưng bây giờ khi sống trong căn nhà rộng lớn, nhưng ở đâu cũng phải khóa cửa. Đem cả nhà đều bao vây chặt chẽ, không một kẽ hở khiến đôi khi, ngay cả bản thân chủ nhà còn không thể vào được nhà.
Video đang HOT
Trước đây, ở quê thì mọi người lúc nào cũng thân thiết với nhau, xem nhau người thân. Nhà cũng chung ngõ, món gì ngon cũng đều mang sang cho nhau. Nhà ai có việc, mọi người đều xúm lại hỗ trợ. Còn bây giờ, chúng ta ở cùng trong một tòa nhà, thậm chí là ở cùng một dãy, ngày ngày giáp mặt nhau nhưng không biết đối phương tên họ là gì.
Trẻ con ở nông thôn thích nhất là lội sông, bắt cá. Ăn uống trực tiếp, thưởng thức vị tươi xanh thuần khiết. Nhưng giờ hàng hóa trong siêu thị nhiều vô kể nhưng rửa bao nhiêu lần cũng không an tâm, lo lắng cho sức khỏe.
Trước đây thì trẻ con cứ mải tụ tập ven đường mà vui chơi, chỉ cần dùng mất ngọn cỏ, cành cây cũng khiến chúng say sưa, náo nhiệt. Nhưng bây giờ xã hội phát triển, đường ngày càng rộng, xe ngày càng nhiều nên trẻ con chẳng thể vui chơi thoải mái vì sợ nguy hiểm.
Nếu như trước đây tiệm chụp ảnh không nhiều, một năm có được mấy lần đi chụp ảnh. Mỗi một tấm ảnh đều được giữ gìn cẩn thận, được tập hợp vào cuốn anbum…những mối lần mở ra ký ức vẫn còn nguyên.
Bây giờ thì không mấy ai vào tiệm chụp ảnh, ai cũng có máy ảnh, di động chụp cái là có ngay. Những bức ảnh chụp đó được lưu trữ đầy thiết bị, nhiều khi bị quên lãng nằm im lìm trong một góc nào đó của bộ nhớ thiết bị, không có một giá trị lưu niệm khơi gợi ký ức nào.
Sự thỏa mãn
Trước đây, trẻ con chỉ có vài bộ quần áo màu sắc đơn giản, đôi lúc mặc lại quần áo cũ của anh chị em trong nhà. Nhưng những món đồ đó được xem như là bảo bối. Còn bây giờ thì quần áo đủ mọi màu sắc, mọi chất liệu…nhưng lúc nào chúng ta cũng cảm thấy chưa đủ đẹp, chưa đủ
Định chia tay người yêu nhưng khi đến nhà anh ấy chơi, tôi đã thay đổi thái độ khi nhìn thấy đứa nhỏ nằm liệt giường
Nếu không lấy được anh ấy, cả đời này tôi sẽ hối tiếc.
Tôi năm nay 29 t.uổi, xinh đẹp, công việc tốt, gia đình khá giả. Có nhiều anh chàng lắm t.iền nhiều của tán tỉnh theo đuổi cả năm trời nhưng tôi không yêu ai. Thế mà tôi lại đem lòng yêu một anh chàng làm nhân viên kỹ thuật, lương tháng chưa đầy 10 triệu.
Trong một lần đi nhậu với bạn về muộn, tôi bị đám trai lạ chặn đường bắt nạt, thật may Hiếu đã xuất hiện đúng lúc và cứu giúp. Sau lần đó chúng tôi là bạn, rồi dần trở thành người yêu của nhau. Đến nay chúng tôi yêu nhau được 8 tháng rồi.
Ngày tôi đưa bạn trai về chơi nhà, bố mẹ không ưng chút nào khi biết Hiếu lương thấp và gia cảnh nghèo khó. Để chia rẽ tình cảm của chúng tôi, bố mẹ tìm đủ mọi lời chê bai Hiếu và nói về tương lai mù mịt của 2 đứa nếu cưới nhau.
Mẹ còn tìm cho tôi vài anh chàng tốt hơn Hiếu về mọi mặt khiến tôi dần cảm thấy nản và muốn chấm dứt tình yêu với bạn trai.
Khi tôi nói chia tay, Hiếu không níu kéo, chỉ im lặng bỏ đi làm tôi khó chịu trong lòng. Những ngày sau đó tôi nhớ bạn trai rất nhiều và rồi tôi đã tìm đến nhà Hiếu để được nhìn thấy anh.
Ngôi nhà của anh cấp 4, cũ kĩ, sạch sẽ. Tôi rất ngạc nhiên khi thấy anh đang bón cơm cho một đ.ứa b.é nằm trên giường. Hiếu nói là con của chị gái, chị ấy bỏ đi lấy chồng, để lại đứa con trai nằm liệt giường. Thương cháu, anh đã đón về nuôi 7 năm nay rồi.
Anh bảo rất yêu tôi, muốn níu kéo nhưng thấy bản thân không xứng với tôi. Nếu lấy anh ấy thì tôi phải chịu quá nhiều thiệt thòi, vì vậy anh chấp nhận chịu khổ một mình, không muốn kéo tôi theo.
Tôi ôm anh mà khóc, tôi hứa sẽ ở bên anh cả đời này và sẽ cùng nhau chăm sóc cháu.
Tôi về nhà kể lại chuyện Hiếu một mình nuôi cháu tàn tật cho bố mẹ biết. Một người đàn ông đạo đức thế không cưới thì cưới ai? Vậy nhưng bố mẹ tôi không muốn con gái chịu khổ nên phản đối rất gay gắt. Tôi thật sự không biết phải thuyết phục bố mẹ thế nào nữa mọi người ạ?
(kimhue...@gmail.com)
5 người bên cạnh dễ bị lãng quên, khi đ.ánh mất mới thấy hối tiếc Chúng ta thường coi một số người trong cuộc đời mình là điều hiển nhiên, đặc biệt là những người bạn luôn bên cạnh. Với suy nghĩ này, sớm muộn cũng sẽ đ.ánh mất họ.Không có bất cứ ai ngẫu nhiên xuất hiện trên đường đời của chúng ta. Mỗi người chúng ta gặp gỡ đều đại biểu cho một số sự việc....