50 tuổi bỗng thấy ‘chán’ hôn nhân tôi phải làm sao?
Những cuộc ly hôn đều nói vì không hiểu nhau, không có tiếng nói chung. Thay vì cứ mãi đổ lỗi cho nhau sao chúng ta không ngồi nói chuyện và lắng nghe.
Tôi năm nay 50 tuổi, hiện đang làm giám đốc của một chuỗi nhà hàng đồ ăn nhanh. Tôi cưới vợ được 20 năm nay, trong 10 năm đầu, cuộc sống gia đình tôi rất hạnh phúc. Nhưng 10 năm trở về sau, cuộc sống vợ chồng tôi xảy ra không ít cãi vã, to tiếng.
Khi đó, con còn nhỏ, nên chúng tôi vẫn cố gắng giữ “hòa khí” để con cái có cuộc sống tốt nhất. Giờ đây, hai đứa con tôi, một đứa đã có công việc, một đứa có gia đình, tôi cảm thấy không còn chịu đựng được nữa. Vợ chồng tôi không tìm được tiếng nói chung, thường xuyên cãi nhau, thậm chí mấy tháng nay, chúng tôi sống ly thân. Vợ chồng tôi định ly hôn, nhưng các con tôi một mực ngăn cản. Giờ tôi phải làm sao đây?
Chuyên gia tư vấn tâm lý, Th.S. Lê Thị Thảo (Chuyên viên tư vấn tại công ty Ý Tưởng Việt)
Video đang HOT
Mến chào anh!
Chắc hẳn cả hai vợ chồng anh đã suy nghĩ rất nhiều trước khi quyết định gửi thư đến chuyên mục. Nhưng, điều đầu tiên muốn chia sẻ cùng anh chị là chúng ta có thể ngồi lại cùng nhau để biết mình bắt đầu từ đâu được không anh? Tất cả những cuộc ly hôn đều nói rằng vì không hiểu nhau, không tìm được tiếng nói chung. Nhưng, cả hai anh chị đã có một quãng thời gian hạnh phúc, đã từng có những tháng ngày yêu đương say đắm. Vậy điều gì đang thực sự xảy ra, cả hai đã thay đổi hay tình yêu thay đổi. Đến thời điểm của cuộc đời mà cả hai sống với nhau từ tình yêu thành tình nghĩa. Việc ly hôn sẽ rất đơn giản, pháp luật sẽ giải quyết được. Tuy nhiên, những khủng hoảng sau ly hôn sẽ luôn hiện hữu. Thay vì cứ mãi đổ lỗi cho nhau sao chúng ta không thay vào đó, cả hai nên ngồi nói chuyện và lắng nghe nhau để tìm được tiếng nói chung.
Đến thời điểm con cái đã trưởng thành, kinh tế đã ổn định, nếu cả hai quên nhau trong đời thì mọi cố gắng sẽ còn ý nghĩa nhiều nữa không anh. Vì cái còn lại, con người mong cầu nhất vẫn là một gia đình!
Hãy bình tâm, hãy suy nghĩ thật kỹ trước quyết định này anh nhé!
Thân mến!
Theo ĐSPL
Tôi luôn thấy cô đơn khi ở cạnh bạn trai
Càng ngày tôi càng không hiểu anh, 2 đứa thường xuyên xảy ra mâu thuẫn, cãi vã, không tìm được tiếng nói chung như ban đầu nữa.
ảnh minh họa
Tôi 25 tuổi, ở tỉnh, đang làm nhân viên văn phòng, công việc và thu nhập tương đối ổn định cho cuộc sống cá nhân. Cách đây 2 năm, tôi quen anh qua một người bạn, anh hơn tôi 6 tuổi, người Sài Gòn, đang tự kinh doanh. Sau một thời gian tìm hiểu, chúng tôi bắt đầu yêu nhau, dự định cuối năm sẽ làm đám cưới. Chúng tôi rất độc lập và sòng phẳng về tài chính, đi ăn sẽ chia đôi, du lịch cùng nhau bỏ tiền, khi tôi thích món quà gì đó anh sẽ tặng nhưng điều kiện là tôi phải góp 1/2 trị giá sản phẩm. Bạn bè tôi nói anh tính toán, nhưng tôi lại thấy rất bình thường vì không có thói quen dựa dẫm.
Nhưng càng ngày tôi càng không hiểu anh, 2 đứa thường xuyên xảy ra mâu thuẫn, cãi vã, không tìm được tiếng nói chung như ban đầu nữa. Tính tôi hơi thẳng nên nếu có chuyện gì thì nói ra ngay để cả 2 cùng giải quyết, xong lại thôi không để bụng lâu. Còn anh ngược lại, luôn giữ thái độ im lặng mỗi khi có chuyện dù là lỗi của anh hay của tôi. Anh vẫn biết nếu có chuyện mà chưa rõ ràng với nhau thì tôi sẽ không ngủ được, tuy nhiên anh chẳng quan tâm, cứ vô tư đi ngủ, đến sáng thì gọi điện thoại nói chuyện bình thường như chưa có gì xảy ra. Nếu tôi nhắc lại thì anh xin lỗi rồi thôi, nếu tôi vặn vẹo thêm chút nữa anh lại quạu lên, nói tôi quan trọng hóa vần đề, lung tung này nọ. Sau này, những lúc 2 đứa vui vẻ tôi có góp ý với anh về chuyện đó, anh nói sẽ xem lại nhưng rồi đâu cũng vào đấy. Nhiều lần như vậy tôi cảm thấy tổn thương và không được tôn trọng, lại suy nghĩ nhiều hơn.
Tôi rất thương anh nên đã cố gắng thay đổi nhiều vì anh, có phải vì như thế nên anh tự nghĩ rằng dù có thế nào thì tôi cũng phải thay đổi, chấp nhận để phù hợp? Hay là do tôi quá ngôn tình, luôn mong mọi thứ trên đời là hoàn hảo như lời anh nói? Tôi không mong muốn anh hoàn hảo tất cả, chỉ mong anh biết cuộc sống gia đình ngoài yêu cần hiểu nhau rất nhiều, nhưng đôi khi tôi thấy cô đơn trong tình cảm của chính mình.
Có lần 2 đứa cãi nhau, tôi nói: "Anh xem thường em quá", vấn đề ở đây là chỉ xoay quanh chuyện 2 đứa nhưng anh trả lời làm tôi thật bất ngờ: "Nếu anh xem thường em thì đã không quen nữa sau lần đầu tiên về nhà em rồi". Nhà tôi không mặt phố, không to, có phần hơi nhỏ so với những nhà chung xóm. Tôi không hiểu anh nói vậy nghĩa là sao, bản thân lại suy nghĩ nhiều nên thấy có phần mệt mỏi. Tôi không biết phải làm sao trong mối quan hệ này, có ai từng gặp trường hợp như tôi có thể để tôi có thêm kinh nghiệm cho mình không? Cảm ơn mọi người.
Theo VNE
Chồng ơi, nếu chán nhau rồi thì ly hôn Em nói thật, không đùa, là chuyện nghiêm túc em đã muốn nói với anh từ rất lâu rồi. Ly hôn đi anh..! Nếu như chúng ta ly hôn, anh có thể được giải thoát, được sống với con người anh, được tự do làm những gì anh thích. Em cũng không phải khố ở làm kiếp vợ đợi chờ chồng trong vô...