5 tài tử Hollywood mất fan vì phát tướng, hói đầu
Họ từng là những mỹ nam khiến khán giả nữ loạn nhịp tim nhưng bây giờ, vết tích thời gian và sự vô độ trong việc ăn uống đã khiến hình ảnh lung linh năm xưa chỉ còn là kỷ niệm.
Leonardo DiCaprio
Năm 1997, bộ phim Titanic đã đưa Leonardo DiCaprio lên đỉnh cao sự nghiệp, trở thành thần tượng của hàng triệu thiếu nữ khắp thế giới khi mới 23 tuổi. Năm 2013, tác phẩm nổi tiếng này tái ngộ khán giả với định dạng 3D nhưng chàng Jack năm nào ngoài đời đã biến thành một gã đàn ông bụng phệ.
Dù hiện tại Leonardo DiCaprio vẫn là một tên tuổi có sức hút trên màn ảnh, song hình ảnh lãng tử cách đây 16 năm chỉ còn trong ký ức khán giả.
Jude Law
Với vẻ đẹp ngời ngời, đầy sức hút, Jude Law được báo chí xem như một Don Joan hiện đại trên màn ảnh. Ngôi sao người Anh sinh năm 1972 từng khiến nhiều phụ nữ điên đảo vì gương mặt “Sở Khanh” và tính phong lưu ăn trong máu với quan niệm: “Ở Hollywood, nếu bạn nổi tiếng, giàu có và đa tình thì bạn có rất nhiều những cô gái ái mộ”.
Tiếc thay, ở tuổi 42, Jude Law đã mất đi hấp lực khi béo lên và mái tóc trên đầu đã mênh mông một “vùng biển Địa Trung Hải”.
Video đang HOT
Jim Carrey
Jim Carrey từng là một ngôi sao hài sáng chói, ăn khách trên màn ảnh Hollywood. Có một thời, phim anh đóng như Ace Ventura: Pet Detective, Ace Ventura: When Nature Calls, The Mask (Mặt nạ), Dumb and Dumber, Me, Myself & Irene… luôn đạt doanh thu ngất ngưởng.
Tuy không được xếp vào danh sách trai đẹp nhưng Jim Carrey rất có duyên, vậy mà bây giờ, thậm chí người ta không nhận ra anh với dáng người mập mạp và hàm râu như Robinson vừa trở về từ hoang đảo.
Keanu Reeves
Sinh năm 1964 tại Pháp, mang vẻ đẹp lai 5 dòng máu gồm Trung Hoa, Ái Nhĩ Lan, Anh, Bồ Đào Nha và Na Uy, Keanu Reeves bắt đầu nổi lên vào năm 1994 với bộ phim Tốc độ. Năm 1999, anh tiếp tục khẳng định tài năng cũng như sức hút của mình qua tác phẩm The Matrix (Ma trận).
Thế nhưng, thời gian thật vô tình, mỹ nam hành động năm nào phát tướng khiến nhiều fan ngỡ ngàng. Đôi mắt như có điện khi xưa bây giờ híp lại, nặng nề.
Wentworth Miller
Năm 2004, Wentworth Miller đến casting bộ phim truyền hình Vượt ngục. Ngoại hình mạnh mẽ, gương mặt đẹp trai của anh khiến hơn 30 vị trong ban tuyển chọn đều thống nhất chọn vào nhân vật nam chính Michael Scofield. Tác phẩm này càn quét màn ảnh nhỏ nhiều quốc gia, trong đó có Việt Nam, đưa tên tuổi của anh chàng sinh năm 1972 lên hàng ngôi sao dù chỉ đóng phim truyền hình. Tháng 8/2013, Wentworth Miller có thêm một lượng fan hùng hậu là người đồng tính khi dũng cảm thừa nhận mình thích đàn ông.
Có lẽ cuộc sống vô ưu sau khi công khai giới tính thật đã khiến Wentworth Miller ăn ngon ngủ yên nên phát phì. Mới đây, anh đã giảm cân nhưng nhiều khán giả vẫn hoài niệm hình ảnh của anh trong Vượt ngục.
Theo Zing
Tình yêu từ lời thách đố
Tôi là một phụ nữ xấu, được cái 'cá tính' nhưng anh cũng chẳng có gì nổi trội, học dở, không cao, mặt đầy mụn, đời nào tôi chịu quen anh.
Tôi là một người phụ nữ xấu, khuôn mặt không đẹp, nước da thì tàm tạm, chỉ có điều là tính tình rất "cá tính", tự tin. Ngày nhỏ, có lần cậu tôi cũng từng nhận xét: "Con gái gì mà xấu dữ vậy!". Khi bị nói thế, tôi chỉ hơi chạnh lòng chút thôi mà không buồn nhiều, sau vài giây là lại tự tin ngay được. Đó có lẽ cũng là ưu điểm lớn nhất của tôi. Bạn bè thường khen: "Tuy không đẹp nhưng rất có duyên và cuốn hút". Thêm một điều tự hào nữa là tôi học khá giỏi.
Ai bảo tôi xấu thì xấu nhưng mối tình đầu của tôi là một anh chàng rất đẹp trai, lãng tử và có nhiều tài lẻ. Anh cao to như những diễn viên Hàn Quốc. Tôi yêu anh, ai cũng bảo tôi không xứng. Nhưng chúng tôi vẫn rất yêu nhau. Ngày đó, vì còn quá nhỏ, 17 tuổi nên chúng tôi không thể kéo dài mối quan hệ này. Vậy là chia tay mối tình đầu, tôi cắp sách vào đại học. Tôi học chuyên ngành công nghệ thông tin. Lớp toàn là con trai, vỏn vẹn chỉ có 10 đứa con gái và tôi học giỏi thứ 10 trong lớp, sau 9 đấng nam nhi.
Anh học chung lớp với tôi. Anh chẳng có gì nổi trội, học dở hơn tôi, không cao ráo, mặt thì đầy mụn mà nước da lại quá trắng trẻo. Còn tôi, một đứa con gái không đẹp nhưng cao ngạo. Thế nên đời nào tôi chịu quen anh. Anh kém xa mối tình đầu của tôi. Chính những cái so sánh giữa người trước, người sau như vậy mà tôi đã khiến cho anh rất nhiều khổ sở.
Ngày mới nhập học, chúng tôi được cho đi tập quân sự, ai cũng bị bắt mặc quân phục. Anh nhìn tôi và nói với chúng bạn: "Nhìn con nhỏ đó thấy ghét ghê, nó hanh hách, chanh chảnh đáng ghét sao ấy. Tao không đời nào tao quen nó". Rồi lũ bạn thách anh cưa đổ tôi và anh nhận lời thách đố.
Cô gái bướng bỉnh Ngọc Phi ngày nào giờ đã là mẹ của cậu con trai đáng yêu
Qua hết học kỳ I năm thứ nhất, anh bắt tay với những kế hoạch của mình. Anh bày ra những trò cưa tôi như: tổ chức sinh nhật giả và mời tôi tham gia, tôi cũng đi. Khi tôi không hiểu lắm bài giảng về Assimle, anh sẵn sàng bỏ ra hàng giờ để giảng cho tôi hiểu. Anh sắm cho tôi những dụng cụ sinh hoạt cá nhân, anh dẫn tôi đi ăn, anh tặng tôi những món quà xinh xinh... Anh làm tất cả, và anh tỏ tình. Kết quả đương nhiên là không được gì rồi, anh bị tôi từ chối. Nhưng anh không từ bỏ kế hoạch của mình, vẫn theo đuổi. Dần dần, anh yêu tôi thật lúc nào, tự bản thân anh cũng không hay. Còn trong khi tôi thì chưa hề có rung động gì.
Cứ thế, anh theo đuổi tôi hết năm thứ 3, anh bảo: "Khoa mệt mỏi rồi, Khoa không theo đuổi Phi nữa đâu. Giờ Khoa chỉ có một mục tiêu là học mà thôi. Phi tự lo và chăm sóc cho mình nhé". Chia tay, tôi thấy rất nhẹ nhàng. Nhưng qua một tuần, tôi mới cảm thấy buồn và trống trải. Tôi vẫn không thể phân biệt được đó là gì? Mình đánh mất đi một thói quen hay mình đã yêu anh ấy rồi nhỉ? Trong lòng tôi cảm giác buồn lắm, buồn kinh khủng.
Chúng tôi lao đầu vào học, không ai nói với ai điều gì. Anh đã tuyên bố như thế thì chắc chắn là anh rút lui rồi. Còn tôi, có cảm giác buồn lạ lắm. Nhưng điều hiển nhiên, tính tôi vậy, tôi đời nào nói cho anh biết. Chúng tôi chỉ có cách là học thật chăm chỉ. Cuối năm đó, tôi được nhận học bổng. Nhưng không hiểu sao, thấy anh học chăm lắm mà lại trượt gần hết các môn. Hè năm đó, anh phải ở lại trả nợ cho xong. Tôi nhìn kết quả, cũng hơi thấy bứt rứt nhưng tuyệt nhiên không thèm chia sẻ.
Rồi chúng tôi cũng trưởng thành hơn. Cuối năm thứ năm, anh tìm gặp tôi và nói: "Khoa không muốn xa Phi, Khoa vẫn muốn đeo đuổi Phi". Tôi đồng ý, điều đó đồng nghĩa như tôi đã mở lòng mình, đã chấp nhận anh. Trong thời gian xa anh, tôi cũng thấy nhơ nhớ, thiêu thiếu và nhận ra rằng, không ai yêu và chăm sóc tôi như anh từng làm. Tôi mến anh, yêu anh vì bản tính hiền làm, nhân nghĩa chứ không phải vì vẻ bề ngoài như mối tình đầu trước kia.
Ra trường, chúng tôi đi làm, bộn bề lo toan cơm áo gạo tiền. Có lẽ số tôi may mắn, tìm được những cơ hội tốt trong công việc còn anh thì vẫn lèo tèo. Lại bắt đầu bước sang một giai đoạn mới, chúng tôi không thể điều chỉnh cho phù hợp với nhau. Những chuyện cãi vã về từ tác động bên ngoài diễn ra nhiều đến mức, chúng tôi chia tay nhau trong tiếc nuối. Nhưng đến lúc này, tôi đã thực sự yêu anh và tôi nghĩ anh cũng thế. Anh trở về quê và bệnh nặng. Tôi vẫn làm việc lại thành phố. Tôi hay tin nhưng bản tính tôi vậy nên tôi chẳng có lời hỏi thăm nào, mặc dù rất buồn. Cha mẹ anh khuyên anh nên cưới Tố, một cô gái xinh đẹp từ lâu đã thích anh. Nhưng...
Tình yêu và sự kiên trì là chìa khóa hạnh phúc cho gia đình Khoa - Phi
Sau sáu tháng chia tay anh, tôi như người cõi khác. Lúc nào tôi cũng mông lung và đau quặn. Anh cũng cảm giác y hệt tôi. Khi khỏi bệnh, anh lại lên thành phố và tìm đến tôi. Anh lại thủ thỉ: "Anh không thể xa em". Chúng tôi quay lại với nhau lần thứ hai, hạnh phúc ngập tràn. Rút kinh nghiệm từ những sai lầm đã qua, chúng tôi dường như biết điều tiết những gì xảy ra xung quanh mình. Một đám cưới tốt đẹp đã diễn ra sau hai năm từ ngày quay lại đó.
Một trang mới nữa lại mở ra. Cuộc sống hôn nhân lại khiến chúng tôi vấp ngã. Những cuộc cãi vã liên tiếp xảy ra và tôi đã bỏ ra khỏi nhà vào lúc 2h sáng. Anh và tôi dường như đau khổ ngang nhau, trong đầu tôi đã tính đến chuyện ly hôn (Lúc đó vì chưa có con nên tôi chẳng chịu nhún nhường). Anh vốn là người hiền lành, ít nói, không thể hiện ra thôi chứ tôi cũng biết anh buồn không kém. Sau một tuần, anh nhờ người bạn gái thân của tôi để hẹn gặp tôi. Anh không nói xin lỗi nhưng anh thể hiện sự mềm mỏng, như vậy là tôi đã hiểu.
Vậy là lần thứ ba cuộc tình của chúng tôi được cứu vãn. Từ ngày đó đến nay, có những lúc chúng tôi bất đồng ý kiến nhưng cả hai đều biết kềm chế, thông cảm, nhúng nhường và hiểu nhau hơn. Dần dần, chúng tôi cũng chạm ngõ được hạnh phúc thật sự. Tôi cảm thấy mình may mắn vì có được anh trong cuộc sống này, một người bạn đời "xấu".
Người ta nói "bất tam ba lần". Chúng tôi đã trải qua ba lần sóng gió rồi nên có lẽ từ giờ sẽ không thể sống thiếu nhau được nữa. Giờ đây, chúng tôi đã có với nhau một cậu con trai vô cùng kháu khỉnh và ngoan ngoãn. Cuộc hôn nhân của chúng tôi đã kéo dài được 7 năm, con trai chúng tôi được 4 tuổi, hiền giống cha (nhưng đẹp trai hơn cha nhiều, ai cũng bảo sao nó không giống cha mẹ thế, sao nó đẹp khác lạ vậy). Cuộc sống của chúng tôi bây giờ khá ổn định, công việc tốt, có nhà riêng ở thành phố như mơ ước. Chúng tôi đã thật sự là một gia đình, chia ngọt sẻ bùi. Đoạn kết, tôi chỉ muốn nói với người "bạn xấu" của tôi rằng: "Anh là người đàn ông xấu mà em rất yêu. Em thấy rất hạnh phúc khi sống cùng anh và con trai. Em tin anh".
Theo VNE
Lý do khiến bạn tăng cân, mất dáng Nhiều người thường cho rằng việc tăng cân bị ảnh hưởng bởi lối sống và cách ăn uống. Tuy nhiên, trên thực tế, có những nguyên nhân sức khỏe gây ảnh hưởng tới cân nặng mà bạn khó có thể kiểm soát. Bạn bị trầm cảm Nhiều thuốc chữa trầm cảm có tác dụng phụ gây tăng cân. Vì vậy, đừng ngạc nhiên...