5 năm sống chung không một tiếng cãi nhau, vậy mà tôi vẫn bị vợ bỏ sau đêm ngủ cùng thằng bạn
Cô ấy bỏ tôi đi, mang theo đứa con nhỏ chẳng cầm bất cứ tài sản gì. Tôi không rõ nguyên nhân, chỉ biết khi thằng bạn nói điều này.
Hai vợ chồng tôi trước đây không yêu nhau, cả hai cảm thấy phù hợp là cưới vì thời điểm đó tôi và vợ đã đứng tuổi, gia đình lại giục nhiều quá. Không tìm hiểu, cưới chóng vánh sau hơn 1 tháng quen nhau nên chúng tôi không hiểu được tính nết, sở thích của nhau. Cả hai vợ chồng đều trầm tính, ít nói, sợ ồn ào, cãi vã nên cuộc sống hôn nhân khá tẻ nhạt.
Cho đến giờ đã cưới được 5 năm, có một cháu nhưng tôi chưa hề biết cảm giác yêu và được yêu là như thế nào. Chúng tôi sống như hai người ở trọ, có đứa con chung, không mấy khi tâm sự, than thở với nhau về công việc, suy nghĩ chung. Tôi cũng không hiểu làm sao mình có thể trụ được, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc ly hôn hay bỏ rơi vợ. Cô ấy cũng vất vả vì gia đình này nhiều rồi.
So với người khác, vợ tôi là một người rất tốt, giỏi chịu đựng. Nếu không phải là cô ấy thì chẳng ai có thể ở với mẹ tôi được. Bà là người khó tính, cộc cằn, không ưa con dâu. Nhưng với mẹ tôi, cô ấy luôn nhẫn nhịn, hiếu thảo và chấp nhận tất cả. Chưa bao giờ cô ấy phàn nàn, nói xấu hay cãi lại mẹ. Tôi là con trai nhiều khi cũng không chịu được mà còn nói lại vài câu.
Có người vợ như vậy tôi luôn trân trọng, thế nhưng suốt từng ấy năm tôi không thể có tình cảm với cô ấy. Chúng tôi sống với nhau như hai khúc gỗ, tôi không nhớ đã bao lâu rồi vợ chồng tôi không gần gũi. Cô ấy cũng chẳng đòi hỏi hay yêu cầu tôi bất cứ điều gì, tôi không biết vợ có yêu tôi không và tôi cũng chẳng dám hỏi điều đó. 5 năm không một tiếng cãi vã, người ngoài nhìn vào tưởng chúng tôi hạnh phúc nhưng không phải vậy.
Bao năm ở với nhau không sao, vậy mà hôm thằng bạn Đại học của tôi từ miền Nam ra chơi, ngủ lại nhà. Lâu ngày không gặp, chúng tôi uống rượu say, hàn huyên tâm sự nói với nhau đủ thứ chuyện. Nó than thở với tôi về cuộc hôn nhân đổ vỡ của nó, nó vẫn tiếc, vẫn còn rất yêu vợ nhưng vì hiểu lầm cả hai chọn cách chấm dứt, vợ nó đã đến với người mới.
Video đang HOT
Còn tôi, tôi chỉ biết thở dài cười nhạt thủ thỉ với nó rằng tôi đã chán ngán cuộc hôn nhân này từ lâu lắm rồi. Vì chán, sống với vợ không có cảm xúc nên thời gian gần đây tôi có qua lại với một người phụ nữ khác một cách kín đáo. Cả hai đến với nhau tự nguyện, không đòi hỏi hay có gì ràng buộc nhau cả. Mối quan hệ này chỉ là tạm bợ, thoả mãn về cảm xúc được yêu, bù đắp lại những gì vợ tôi không làm được.
Hai thằng tâm sự rồi say ngủ từ lúc nào không hay, sáng tỉnh dậy vợ đã đi đâu từ rất sớm, trên bàn là đồ ăn sáng và tờ giấy A4 gấp đôi. Mở ra, tôi bàng hoàng khi nó là tờ đơn ly hôn. Cô ấy bỏ tôi đi mang theo đứa con nhỏ chẳng cầm bất cứ tài sản gì. Tôi không rõ nguyên nhân, chỉ biết thằng bạn nói hình như đêm qua vợ tôi đã nghe được chúng tôi nói chuyện.
Có lẽ cô ấy rất sốc khi biết tôi đã có mối quan hệ bên ngoài, lại còn gượng ép với cuộc hôn nhân này. Ngồi đỡ đẫn suy nghĩ tôi không biết bản thân mình nên làm gì nữa, đồng ý ký vào tờ giấy này hay tìm cô ấy về và sống cuộc sống tẻ nhạt như 5 năm qua?
(Xin giấu tên)
Gần cưới còn "bỏ của chạy lấy người" vì một thói xấu của bạn gái
Nhiều người nói: "Lựa chọn kết hôn nên xuất phát từ tình yêu". Nhưng nhiều khi chỉ cảm giác yêu thôi là chưa đủ, cần tỉnh táo nhìn nhận xem đối phương là người thế nào, có phù hợp với mình hay không.
Lê Quang và bạn gái quen nhau được một năm do người thân giới thiệu. Lẽ ra thì hai người đã định tiến tới hôn nhân nhưng lời nói của bạn gái khiến Lê Quang bị "ngợp" và quyết định phải suy nghĩ lại. Cô bạn gái đã nói gì mà có thể thay đổi tình hình 180 độ như thế?
Ảnh minh họa: 163.
Bạn gái Lê Quang có công việc ổn định, thu nhập cũng không đến nỗi tệ, tầm vài ba chục triệu/tháng. Nhưng anh nhận thấy nhiêu đó chưa đủ cho bạn gái sống hàng ngày.
Cô ấy thường xuyên hỏi vay tiền bạn bè. Mọi người cho cô ấy vay vì thể diện, nhưng cô ấy không bao giờ trả tiền đúng hẹn, có khi cũng không hẹn bao giờ sẽ trả lại tiền cho họ. Nhiều người đến lúc cần đòi cô ấy không được thì tìm sang Quang để đòi. Tất nhiên là anh sẽ trả cho bạn gái.
Nhưng bạn gái của Quang không dừng lại ở đó. Không chỉ vay bạn bè tiền tiêu vặt, mua đồ hiệu, cô ấy còn vay tiền ngân hàng để đầu tư. Cô ấy có khoản vay vài trăm triệu, đến lúc cần thanh toán, lại gọi Quang đứng ra trả hộ.
Vốn dĩ hai người định sẽ kết hôn nên Quang không ngại chuyện thay bạn gái trả tiền cho ngân hàng, nhưng anh cho rằng mình có quyền được biết bạn gái đã chi tiêu như thế nào, tại sao cô ấy luôn sống trong cảnh thiếu trước hụt sau như vậy.
Đáng tiếc là bạn gái từ chối chia sẻ với Lê Quang. Cô ấy cho rằng chi tiền cho vợ/bạn gái là nghĩa vụ của đàn ông, còn hỏi cô ấy đã chi tiêu thế nào thì đó lại là kiểm soát, gia trưởng. Cô ấy bây giờ và cả sau này đều sẽ không có nghĩa vụ kê khai cho anh xem mình đã chi tiêu thế nào, "tiền của em kiếm được là tiền của em, tiền của anh cũng là tiền của em, có vậy hẵng cưới", cô ấy nói.
Vốn dĩ ngay từ đầu khi có ý định kết hôn, Quang cũng muốn sau này được đưa hết tiền cho vợ tay hòm chìa khóa mà không cần toan tính. Song nếu lấy một người vợ như thế này, thì việc giao hết cho cô ấy mà không cần quản lý lại có vẻ quá mạo hiểm.
Đàn ông thành đạt hay không do bàn tay người đàn bà đứng sau, anh không muốn công sức tuổi trẻ của mình trở nên đổ sông đổ bể, về già không có một xu chỉ vì một người vợ tiêu xài hoang phí chỉ biết "nã" tiền chồng.
Ngẫm nghĩ thêm, Lê Quang lại thấy bạn gái thật ra rất ích kỷ. Cô ấy được mẹ bạn trai tặng quà rất nhiều nhưng khi bà ốm, cô ấy không hề đến thăm chứ đừng nói tới quà cáp. Lúc bàn chuyện cưới, bố mẹ cô ấy hỏi Quang chuyện "đã có nhà riêng chưa, lấy nhau rồi hai đứa sẽ ở đâu, đừng để cho vợ con sau này phải khổ"...
Họ cũng "ra giá" tiền thách cưới 100 triệu, trong khi theo suy nghĩ của Quang, đó chỉ là thủ tục mang tính tượng trưng, hình thức, hai người sau này sống với nhau hạnh phúc mới là điều quan trọng.
Mang suy nghĩ này nói với bạn gái để bạn gái về bàn lại với bố mẹ, anh lại được cô ấy phân tích rằng: "Mấy đứa bỏ học lấy chồng thì có thể theo không về nhà chồng, học hết phổ thông chỉ cần tiền lễ vài triệu đồng, học hết cao đẳng đi lấy chồng thì thách cưới vài ba chục triệu. Em được bố mẹ nuôi học hết đại học, lại đi làm kiếm ra tiền, tính ra giá thị trường, mỗi tháng em kiếm vài chục triệu mang về cho nhà anh, 100 triệu còn rẻ đấy!".
Nghe bạn gái nói Quang chỉ còn biết tròn mắt ngạc nhiên: "Nói thế là nhà anh bỏ tiền "mua" em sao? Đối với người sẽ lấy làm vợ, anh coi trọng hơn thế, nhưng không phải theo cách quy ra giá thị trường như thế này". Từ lúc ấy, kế hoạch đám cưới của họ rơi vào bế tắc.
Một cô gái không biết căn cơ, không nhìn xa trông rộng, kiếm được một tiêu hết 10, có tâm lý ỷ lại, dựa dẫm, "bóc lột" đàn ông, chắc chắn là cô gái sẽ khiến đàn ông e ngại nhất khi tính đến chuyện cưới về làm vợ.
Người đàn bà ngoại tình 3 lần bị phản bội vẫn dại khờ tin vào một chữ "yêu" Tâm sự của một người phụ nữ đã có gia đình nhưng hôn nhân không hạnh phúc. Cô lấn cấn trên bước đường tìm hạnh phúc mới nhưng càng bước càng sai. Em là phụ nữ đã có chồng nhưng vì nhiều lý do dẫn đến vợ chồng không hạnh phúc, chúng em sống ly thân. Em chỉ buôn bán nhỏ, thu nhập...