5 năm chăm sóc cho chồng khỏi bệnh, chồng bỏ tôi đi ngoại tình
Suốt 5 năm, tôi nhìn mình không giống người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng ngày trước mà giống như một bà cô già.
Cuộc đời tôi như rơi vào ngõ cụt sau khi biết chồng mình bị bệnh, rồi liệt một bên người. Suốt thời gian đó, tôi đã gồng mình cố gắng chăm sóc chồng. Biết rằng, chặng được phía trước vô cùng khó khăn, gian nan nhưng tôi vẫn kiên quyết. Từ một người vợ được sống nhờ kinh tế của chồng, tôi phải nai lưng kiếm tiền, lo viện phí và đủ các thứ thuốc thang cho anh. Với hi vọng sẽ khiến chồng có niềm tin vào cuộc sống, không bị nản lòng trước bệnh tật, tôi một mình gánh hết trách nhiệm và không bao giờ than vãn một câu.
Bố mẹ tôi nhiều khi thấy con khổ, thương con nên đã bảo tôi bỏ chồng. Tôi biết, bố mẹ cũng vì con gái nên mới nói như vậy. Tôi càng ngày càng già, xấu, héo mòn, người nhìn không còn sức sống. Tôi chăm sóc thuốc thang, ngày ngày bóp chân, bóp tay cho chồng, rồi đẩy chồng đi dạo… Tất tần tật những việc tôi có thể làm, kể cả sinh hoạt cá nhân của anh. Nghĩ vợ chồng vừa vì tình, vừa vì nghĩa. Anh và tôi yêu nhau như thế, tôi đâu nỡ bỏ anh mà đi.
Suốt 5 năm, tôi nhìn mình không giống người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng ngày trước mà giống như một bà cô già. Nhưng tất cả chẳng là gì so với việc chồng tôi đã khỏe lại, và bắt đầu đi lại được. Tôi mừng rơi nước mắt. Nghĩ rằng, sự chăm bẵm của mình đã có kết quả. Tôi cảm thấy vui sướng vô cùng… chồng tôi cũng vui lắm, biết ơn tôi rất nhiều. Anh bảo, nếu không có tôi, suốt 5 năm qua, chắc anh đã muốn kết liễu đời mình. Ấy vậy mà, tôi đã làm được điều kì diệu…
Bố mẹ tôi cũng vui lắm, vui vì con gái đã làm được và cũng mừng vì tôi sẽ bớt vất vả hơn. Gia đình chồng biết ơn tôi và đã coi tôi như con gái của họ, vì họ biết, tôi đã chịu nhiều thiệt thòi. Nghĩ khổ nhưng tôi không dám nói một câu nào khiến chồng buồn. Tôi biết, tất cả những gì tôi làm đã chứng minh tình yêu tôi dành cho anh.
Video đang HOT
Sau khi đi lại được, anh lại quay lại công ty của mình làm việc. Thời gian anh ốm đã đóng cửa và giờ thì hoạt động trở lại. Chúng tôi cũng đã có một cuộc sống vui vẻ hơn. Nhưng mà, lâu dần, tôi cứ thấy tình cảm vợ chồng không được như trước. Lại nghĩ, hay tại anh mới dậy nên có nhiều vấn đề chưa quen, còn ngại ngần. Tôi cũng buồn vì sợ tình cảm vợ chồng nhạt nhòa, anh sẽ chán… Tôi cố gắng bằng mọi cách khiến anh thấy vui, lãng mạn.
Rồi một ngày, tôi biết, chồng có bồ. Tôi chết lặng khi đọc được tin nhắn của anh và người ta ở trong điện thoại. Tôi bất giác nhìn lại mình, già, xấu, hèo úa, nhìn tàn tạ hơn 5 năm về trước gấp chục lần. Tôi cảm thấy mình thật sự không xứng với khuôn mặt hiện tại của anh, đẹp trai, béo trắng lại phong độ. Tôi đã cố gắng vì anh đến héo mòn bản thân mình. Giờ thì, tôi trở thành kẻ xấu xí trong mắt chồng…
Tôi khóc và nói với anh tất cả. Anh thú nhận, đó là cô gái anh đã quen từ trước khi anh bị bệnh. Vậy 5 năm qua cô ấy ở đâu mà giờ lại muốn cướp anh khỏi tôi. 5 năm qua, cô ta đã chăm sóc anh được ngày nào hay bỏ bê anh đi với người đàn ông khác,mà giờ anh lại quay lại. Còn vợ anh, người đàn bà đánh đổi cả tuổi trẻ, sức lực và sự vui vẻ để mang lại cho anh đôi chân này, anh lại phụ tình, vong ơn bội nghĩa…
Tôi không nói lời nào, xách vali ra khỏi nhà, nước mắt trào dâng. Đã từng mơ tới đứa con với anh, sau khi anh tỉnh lại. Nhưng giờ thì hết thật rồi. Tôi cũng không níu kéo, không ràng buộc. Vì 5 năm qua tôi đã thấm đủ mệt, đã quá khổ rồi. Nếu một người vợ như tôi mà anh không cần nữa, thì cầu chúc cho anh tìm được người tốt hơn, yêu anh hơn, chăm sóc cho anh chu đáo hơn.
Tôi ra đi không hận, không thù vì tôi hiểu, ở đời này, cái gì cũng sẽ có nhân có quả…
Theo Khám phá
Đằng sau câu chuyện mẹ chồng hồ đồ "xúi" con dâu đi ngoại tình
Bà mẹ chồng lặng đi một lúc, lấy lại bình tĩnh bà dứt khoát nói muốn Thanh đi "kiếm con" ở ngoài. Câu nói ấy như một cú đánh trời giáng vào người phụ nữ truyền thống, nền nếp như Thanh.
ảnh minh họa
Thanh quen Hoàng qua mai mối xem mắt. Ngay từ lần gặp đầu tiên, họ đã để lại cho nhau những ấn tượng rất tốt. Hoàng có ngoại hình, gia thế tốt và luôn mang lại cho Thanh một cảm giác yên bình. Càng tiếp xúc Thanh càng cảm nhận được sự ấm áp, dịu dàng, chu đáo nơi người đàn ông ấy. Hai người họ nhanh chóng đi đến hôn nhân. Thanh về nhà chồng thấm thoắt đã được hơn 2 năm. Trong gia đình này, mẹ chồng cô là "trụ cột", là nhất. Đến chồng cô cũng còn phải sợ mẹ mình một phép, nửa lời cũng không dám cãi.
Hơn 2 năm qua cô cứ yên phận mà sống như vậy, chỉ có điều kết hôn lâu rồi mà mãi họ vẫn chưa có con. Mẹ chồng mặc nhiên cho rằng vấn đề là ở Thanh, bắt cô năm lần bảy lượt đi kiểm tra. Nghe lờimẹ chồng, Thanh đến gặp bác sĩ, ông ta nói cô lần sau đưa chồng đến kiểm tra vì bản thân cô không có vấn đề gì về sinh sản cả. Thanh nói lại chuyện này với mẹ chồng, bà ta lớn tiếng quát: "Con trai tôi thì có vấn đề gì được, trước giờ tôi chăm sóc nó đều rất tốt, cô đừng gắp lửa bỏ tay người. Hay là cô muốn bỏ con trai tôi nên mới cố tình đổ oan cho nó". Thanh im lặng đặt tờ kết quả kiểm tra lên bàn, giấy trắng mực đen ghi rõ khả năng sinh sản của Thanh hoàn toàn bình thường.
Bà mẹ chồng lặng đi một lúc, lấy lại bình tĩnh bà dứt khoát nói muốn Thanh đi "kiếm con" ở ngoài. Câu nói ấy như một cú đánh trời giáng vào người phụ nữ truyền thống, nền nếp như Thanh. "Không sinh được con đâu phải lỗi của con, tại sao mẹ lại bắt con làm chuyện vô đạo đức như vậy? Tại sao lại biến con thành đàn bà phản bội chồng?", ấm ức khóc không thành tiếng, cô thu dọn đồ đạc bỏ sang nhà bạn ở vài hôm, chuẩn bị làm thủ tục ly hôn.
Người bạn nghe xong chuyện cũng thấy thương cảm cho hoàn cảnh của Thanh, chỉ biết an ủi, vỗ về cô, giúp cô lấy lại bình tĩnh. Suy xét kĩ lại sự việc, cô thấy mẹ chồng cũng đáng thương, bà cũng có nổi khổ riêng của mình. Sau nhiều ngày không bắt máy của chồng, cuối cùng Thanh cũng đồng ý về nhà họp gia đình.
Buổi nói chuyện hôm ấy, mẹ chồng đã xin lỗi Thanh, lúc ấy bà quá kích động nên mới nói ra những lời như vậy chứ thật tâm bà không hề có ác ý. Mẹ chồng và chồng đều thấy rất có lỗi với cô, ngày mai Hoàng sẽ đến bệnh viện làm kiểm tra. Ngày hôm sau, chờ chồng bước ra từ phòng khám, Thanh nhìn thấy rõ sự tuyệt vọng trên gương mặt anh với tờ giấy kết quả "tinh trùng yếu" trên tay.
Những tháng ngày sau đó vợ chồng cô cùng nhau vượt qua khó khăn của đợt chữa trị phức tạp, cuối cùng cũng thành công, họ đã sinh được một đứa con khỏe mạnh đáng yêu. Nếu như ngày hôm ấy vì lời nói của mẹ chồng mà Thanh mất niềm tin vào cuộc sống này, tự cho mình sa ngã vào cám dỗ của cuộc đời này, thì có lẽ hôm nay cái cô đánh mất sẽ là chính bản thân mình và một gia đình hạnh phúc.
Theo Afamily
Câu chuyện về bố tôi - người cũng chính là em ruột của mẹ tôi... Trong mắt tôi, bố tôi không phải là con người, ông là siêu anh hùng đã giải cứu tôi khỏi những ngày tăm tối ấy. Tôi rất ghét Ngày của Mẹ bởi khi lớn lên, tôi đã không có mẹ bên cạnh. "Tôi rất ghét Ngày của Mẹ bởi khi lớn lên, tôi đã không có mẹ bên cạnh. Nhưng Ngày của Bố...