5 lần dậy lau mồ hôi giữa đêm cho con của chồng và âm thanh lạ khiến tôi choáng váng
Dưới ánh sáng của chiếc đèn ngủ, tôi ra ngoài tìm chồng. Vừa bước tới cửa phòng thì nghe thấy âm thanh lạ đó, đó là…
Vừa bước tới cửa phòng thì nghe thấy âm thanh lạ đó, đó là tiếng dế kêu của chuông điện thoại. (Ảnh minh họa)
Tôi và chồng kết hôn được 2 năm và có con trai một tuổi. Cuộc sống khá hạnh phúc, chồng tôi làm Phó phòng lương cao nên tôi cũng chẳng phải lo nhiều về kinh tế. Trong khi bạn bè chạy đôn chạy đáo chân trong, chân ngoài để kiếm tiền, còn tôi thì hết giờ làm về nhà chơi với con, cơm nước dọn dẹp đã có giúp việc.
Mà chị giúp việc này tôi cũng khá tin tưởng vì chị ấy vốn đã từng làm cho bố mẹ đẻ tôi 4 năm rồi, thân thiết như người trong nhà. Khi tôi có con nhỏ thì ông bà bảo chị sang trông cháu giúp tôi. Chắc con được 2 tuổi tôi gửi trẻ sẽ bảo chị về làm lại cho bố mẹ.
Chồng tôi cũng thương vợ yêu con lắm chứ không như mấy anh chồng khác. Đi làm thì thôi, về đến nhà là anh lại ôm đứa con trai rồi tranh phần bế con. Nói chung tôi nuôi con mà nhàn vô cùng.
Chồng tôi cũng thương vợ yêu con lắm chứ không như mấy anh chồng khác. (Ảnh minh họa)
Và đặc biệt, chắc chắn chồng tôi không bao giờ có ý định ngoại tình , vì dạo tôi chửa đẻ, tôi và đã thử rồi. Tôi và đứa bạn thân lên kế hoạch mượn cô em khá xinh đẹp của nó mồi chài chồng tôi nhưng anh chàng sợ quá, lặn mất tăm luôn. Thế nên tôi khá yên tâm về chồng.
Con trai tôi 1 tuổi và hay có mồ hội trộm, dù đã đưa con đi khám bác sĩ và uống thuốc nhưng vẫn chưa thấy đỡ. Hàng đêm vợ chồng tôi vẫn hay thức dậy để lấy khăn lau mồ hôi và lót vào lưng cho con. Thấy vợ thức dậy mất giấc ngủ nên chồng bảo tôi cứ ngủ đi để anh dậy cho.
Video đang HOT
Sáng nào thức dậy tôi cũng thấy có 4, 5 cái khăn xô của con được thay ra. Vậy là mỗi đêm chồng tôi dậy lau mồ hôi cho con đến 5 lần, tôi thương chồng bảo anh dậy ít thôi thì anh nói: “Không sao đâu, anh dậy lau cho con không để lâu sợ mồ hôi ra nhiều thấm ngược lại thì con cảm mất”. Tôi cảm động đến rơi nước mắt. Đem chuyện kể với mọi người trong công ty, ai cũng phải ghen tị với tôi.
Tôi cứ vô tư sống trong cái niềm hạnh phúc mà nhiều người mơ ước ấy cho đến một hôm. Hôm ấy tôi tỉnh giấc vì tiếng khóc mơ của con, lâu lắm rồi con mới khóc mơ như thế. Tôi vỗ cho con ngủ, rồi sờ lưng thấy khăn xô còn khô, chắc chồng tôi cũng mới thay khăn cho con. Tôi quờ tay sang bên cạnh nhưng chẳng thấy anh đâu. 2 giờ đêm rồi anh đi đâu được nhỉ?
Lòng hơi lo lắng vì sự biến mất đột ngột của chồng, tôi trở dậy. Dưới ánh sáng của chiếc đèn ngủ, tôi ra ngoài tìm chồng. Vừa bước tới cửa phòng thì nghe thấy âm thanh lạ đó, đó là tiếng dế kêu của chuông điện thoại. Ngày còn dùng chiếc điện thoại bấm bàn phím tôi cũng từng khá quen với âm thanh này, giờ thì cả vợ chồng tôi đều dùng máy cảm ứng. Nhà chỉ có chị giúp việc là dùng điện thoại cũ, chắc nó phát ra từ máy của chị nhưng mà đêm rồi, ai còn gọi cho chị nhỉ?
Mất 10 giây suy nghĩ, tôi bước tiếp ra ngoài thì chợt thấy phòng chị giúp việc ở đầu cầu thang hình như có người vừa bước vào, vì tôi nhìn thấy cánh cửa đang được đóng lại. Tôi bán tín bán nghi: “Đêm hôm, ai vào nhà chị vậy? Có lẽ nào chị giúp việc lại tiếp tay cho kẻ trộm vào nhà chị sao?”.
Tôi tiến lại sát căn phòng người giúp việc để nghe ngóng, rồi không khỏi choáng váng khi nghe thấy giọng người nói:
- Hôm nay ngủ say thế, anh gọi mấy chuông mới dậy mở cửa. Nhanh lên không vợ anh nghi nào, mãi mới nghĩ ra cái kế nhận dậy lau mồ hôi cho con để sang với em. Để cô ấy nghi ngờ thì chẳng còn cách nào nữa đâu.
- Anh vội gì chứ, cô ấy ngủ say trời sập cũng không biết đâu. Cả ngày em hầu hạ cô ta cho cô ta được tự do nhảy múa thì đêm cô ta cũng phải nhường chồng cho em chứ.
Tôi há hốc mồm kinh ngạc trước lời lẽ của ô sin. Bấy lâu nay tôi tin tưởng chị ta, vậy mà không ngờ nuôi ong tay áo. Tôi đẩy mạnh cửa bước vào:
- Chị thích tôi nhường chồng cho à. Hôm nay tôi lại nhường cho đấy, đủ bản lĩnh thì tiếp tục “làm việc” trước mặt tôi đi. Tôi bật điện sáng lên nhìn cho rõ nhé.
- Em, em…
Chồng tôi lắp bắp không nói lên lời còn chị giúp việc quấn chặt lấy cái chăn vào người. Cảnh tượng ấy càng làm tôi điên tiết, tôi lao vào giật tung tấm chăn trên người chị ta ra:
“Đừng ôm cái chăn này, bẩn nó ra. Cái loại như bà, ôm đống rẻ rách cũng không đáng đâu. Sáng sớm mai đừng để tôi thấy mặt bà nữa”.
Và tờ mờ sáng hôm sau chị ta đã cuốn gói rời khỏi nhà tôi. Lão chồng ra điều ân hận cầu xin tha thứ nhưng tôi chẳng nói chẳng rằng. Tôi không thể ly hôn vì rất nhiều lý do nhưng thực sự tôi đã mất niềm tin ghê gớm vào anh ta. Cứ ngỡ chồng chẳng gái gú gì vì hot girl anh ta còn chê, ngờ đâu anh ta ngoại tình ngay với giúp việc, người mà tôi không ngờ đến. Đời đúng là không ai học được chữ “ngờ”.
Theo blogtamsu
Ám ảnh với chiếc giường mỗi đêm có âm thanh lạ của hàng xóm
Đêm đêm, cứ vào khoảng 11 giờ, khi tôi đang chuẩn bị đi ngủ, hoặc đã chìm vào giấc ngủ, thì "tiếng động lạ" lại phát ra. Tiếng kẽo kẹt của chiếc giường có tiết tấu đều đều, nhưng nghe thì ai cũng hiểu
Tôi 27 tuổi, độc thân, đang theo đuổi và tán tỉnh 1 cô nàng 25 tuổi nhưng mới chỉ ở mức chớm yêu. Cuộc sống hàng ngày của tôi rất lành mạnh, sáng dậy sớm đi tập thể dục, rồi ăn sáng, đi làm, tan làm đi đá bóng, sau đó ăn uống bên ngoài.
Trở về nhà vào lúc 8h tối và người đã mệt nhoài, chỉ muốn tắm rửa, lên giường đi ngủ. Hôm nào có hẹn với bạn gái thì tôi sẽ bỏ bớt khoản bóng đá. Có thể nói, một thanh niên còn độc thân như tôi sinh hoạt như vậy cũng được coi là điều độ rồi.
Vậy nhưng, 2 tháng nay, tôi không có lấy một giấc ngủ ngon, và nhiều lần ngượng chín mặt với bạn gái. Nguyên nhân lại là vì hành xóm nhà tôi.
Tôi ở trọ trong một dãy phòng cho người đi làm hoặc hộ gia đình thuê. Phòng tương đối rộng rãi, đồ đạc đầy đủ, duy chỉ chê mỗi thứ, đó là cách âm quá kém. Còn hàng xóm nhà tôi thì lại quá chăm chỉ "trả bài". Đó là đôi vợ chồng trẻ, mới chuyển về cách đây 3 tháng, còn đang trong thời kỳ tân hôn nên cũng lắm cảnh trêu ngươi người độc thân.
Đêm đêm, cứ vào khoảng 11 giờ, khi tôi đang chuẩn bị đi ngủ, hoặc đã chìm vào giấc ngủ, thì "tiếng động lạ" lại phát ra. Đó là tiếng kẽo kẹt của chiếc giường có tiết tấu đều đều, nhưng nghe thì ai cũng hiểu. Mấy lần đầu, thú thật là tôi có chút hứng thú. Còn cố nghe xem anh chồng duy trì được bao lâu. Nhưng về sau thì tôi vô cùng mệt mỏi, vừa không ngủ được, vừa còn bị giày vò không khác gì xem phim đen một mình.
Từng có lần tôi dùng vật cứng đập vào tường nhắc nhở họ, nhưng cả hai dường như không nghe thấy, vẫn hăng hái mà không hề biết hàng xóm bên cạnh khó chịu cỡ nào. Nếu nhắc nhở thẳng mặt, tôi xấu hổ mà vợ chồng họ có lẽ cũng ngại ngùng không kém.
Vì dù sao tôi còn độc thân, hai vợ chồng họ cũng chỉ hơn tôi 1 - 2 tuổi. Huống chi, mỗi lần vô tình gặp mặt nhau, họ đều chào hỏi tôi rất vô tư. Cô vợ còn hỏi han tôi có bạn gái chưa, nếu chưa cô ấy sẽ giới thiệu tôi với em họ cô ấy.
Tôi cũng không thể nhẫn tâm chơi xấu họ được, vì biết tôi ở một mình, lười nấu ăn, mỗi lần chị vợ có món gì ngon đều mang sang cho tôi. Tình cảm của họ rất đơn thuần, thấy quý mến thì sẽ đối xử tốt, ai không thích thì chẳng giao thiệp.
Có lần tôi mời bạn gái tới nhà chơi, hai đứa đang ngồi ôm nhau cùng xem ảnh kỷ niệm thì "tiếng động lạ" lại vang lên. Lúc này mới có hơn 9 giờ tối, tôi giật thót mình không hiểu nay hàng xóm sao lại hành sự sớm vậy. Bạn gái lúc đầu ngơ ngác, về sau nghe hiểu liền đỏ bừng mặt và đòi về. Tôi đành chưng hửng đưa bạn gái về, trong lòng thì tiếc nuối khoảng thời gian riêng tư hiếm có đó.
Ngay ngày hôm sau, tôi lấy cớ sang chơi nhà hàng xóm để ngắm xem chiếc giường khủng khiếp ấy như thế nào để tiện góp ý cho đôi vợ chồng trẻ. Những gì tôi nhìn thấy khiến tôi càng không thể thốt nên lời. Trong nhà, ngoài những gì chủ nhà bố trí, hầu như không có thêm bất kỳ vật dụng nào.
Họ chỉ có một chiếc tủ gỗ, một chiếc giường cũ kỹ cùng bộ với chiếc tủ, và một chiếc bàn máy tính nhỏ. Nhìn loáng thoáng qua không gian, tôi cũng hiểu hai vợ chồng không có tiền hoặc đang tích cóp để mua nhà. Lúc đó tôi còn nảy sinh ra ý nghĩ mình có nên hào phóng ra tay mua tặng hẳn họ một chiếc giường mới không?
Tôi nói chuyện với anh chồng mọi chuyện trên trời dưới biển, rồi vờ vịt hỏi thăm về chiếc tủ. Anh chồng liền hào hứng kể về lịch sử của bộ giường tủ này. Thì ra cả hai đều là kỷ vật từ hồi bố mẹ anh chàng mới cưới, nhờ chiếc giường này mà đã sinh ra được 4 người con, còn tình cảm thì keo sơn gắn bó tới tận lúc mất cùng nhau.
Vì thế mà anh chồng (con út trong nhà), đã giữ lại chiếc giường để hai vợ chồng dùng. Nghe tới đây, tôi có chút cảm động, nhưng vẫn nhắc nhở, nhìn chiếc giường có vẻ cũ quá. Anh chồng liền vỗ ngực cười khà khà trả lời rất tự tin, cũ nhưng hồi xưa tự đóng lấy nên gỗ tốt và chắc vô cùng.
Ra về mà tôi vừa buồn cười, vừa cảm động về tình cảm của hai vợ chồng họ. Nhưng chuyện chiếc giường vẫn khiến tôi bực bội và mất ngủ hàng đêm. Chẳng lẽ tôi phải chịu cảnh này dài hạn nữa cho tới lúc cô vợ mang bầu? Mà nếu họ kế hoạch hóa thì tôi biết chịu tới bao giờ? Có ai có cách gì tế nhị một chút để giải quyết chuyện này không thì làm ơn hiến kế cho tôi với!
Theo Phunutoday
Đỏ mặt vì "sự cố" con dâu đập cửa phòng mẹ chồng cầu cứu giữa đêm Đêm hôm đó Hằng phải giả vờ nhăn nhó, rồi ôm bụng kêu đau để mẹ chồng không nghi ngờ. Sáng hôm sau tỉnh dậy, mẹ chồng không quên hỏi thăm về "sự cố" đêm qua của Hằng. Cãi nhau chí tróe là thế, nhưng tình cảm mà hai vợ chồng dành cho nhau khiến người khác phải ghen tỵ (ảnh minh họa)...