5 điều mà phụ nữ trưởng thành không bao giờ làm khi yêu
Một người nào đó nếu có thể chấp nhận con người thật của tôi thì sẽ cùng tôi đi tiếp con đường này, còn không thì họ có thể bước ra khỏi đời tôi. Tôi không muốn thay đổi đi bản chất con người mình vì ai đó.
Tôi là một người phụ nữ trưởng thành. Và đôi lúc tôi thấy mình giống như một cây tre: ngay thẳng, mạnh mẽ, mềm dẻo và linh hoạt. Rất khó để ai đó có thể bẻ gãy tôi, uốn cong tôi hoặc có thể “nhổ” tôi lên. Tôi đã đủ cứng rắn để đối chọi với những thử thách của cuộc sống, nhưng tôi vẫn muốn được yêu. Chỉ đơn giản là tôi không sẵn sàng để hi sinh bản thân mình vì mục đích của tình yêu.
Tình yêu là một sự sáng tạo, không thể phá huỷ và cũng không thể hi sinh. Vì vậy, chúng ta hãy cùng tạo ra chúng. Đó là lý do tại sao có những thứ nhất định tôi sẽ không bao giờ làm nữa…
Tôi không lo lắng về bất kì câu hỏi nào và tôi luôn sẵn sàng để trả lời chúng
Khi còn trẻ, chúng ta luôn lo sợ nếu làm nửa kia phật lòng, bởi vì chúng ta không muốn mối quan hệ trở nên căng thẳng, phải chịu tổn thương, hay cảm giác sợ hãi khi người đàn ông của chúng ta bỏ rơi chúng ta. Nhưng chính xác đó là những thứ tai hại đối với bản thân chúng ta. Tôi không muốn phải bị tổn thương nữa, và đó là lý do tại sao tôi đã chuẩn bị rõ ràng cho tất cả mọi thứ.
Tôi không bao giờ nhầm lẫn có tình dục thì mới có được tình yêu. Quan hệ tình dục có thể gắn kết với tình yêu, nhưng nó không có điểm gì chung với nhau cả
Tình yêu đối với tôi đôi khi chỉ là những điều bình dị và nhẹ nhàng, giống như có một chiếc áo được ủi thẳng thớm; hay sự êm dịu vào mỗi sáng bởi vì tôi thích sự yên bình; nhớ được tên con mèo của tôi và biết tôi cần bao nhiêu đường trong tách cà phê; có ai đó tặng tôi một bó hoa tươi vẫn còn đọng vài giọt mưa của mùa xuân; sửa cho tôi vòi nước bị rò rỉ. Nếu không có những điều này và thay vào đó chỉ là chuyện ấy, đó chỉ có nghĩa là chúng ta đang đến với nhau không phải vì tình yêu.
Tôi không ghen tị với công việc của bạn bè của người đàn ông của mình
Hay là đối với những đứa con của anh ấy trước đây. Nếu một người đàn ông yêu tôi, anh ta sẽ dành thời gian cho tôi. Anh ta sẽ vẫn dành riêng cho tôi một chỗ mà ngay cả trong một lịch trình bận rộn của chuyến đi công tác, buổi chơi thể thao, và thời gian cho con trai của anh ấy. Tôi có thể chấp nhận điều này, bởi vì tôi cũng có một cuộc sống bận rộn và riêng tư.
Nếu giữa hai chúng tôi tìm thấy được thời gian cho nhau, nghĩa là mọi thứ đều tốt – mối quan hệ của chúng tôi luôn tồn tại. Nếu chỉ có tôi dành thời gian cho anh ta, còn anh ta thì luôn bận rộn, điều này có nghĩa là tôi cần phải tìm một người khác để có một mối quan hệ tốt hơn.
Video đang HOT
Tôi không phải là ô sin để làm việc vặt cho người mình yêu
Chẳng hạn như việc ủi quần áo, tôi không thích làm điều đó tí nào. Ngay cả quần áo của tôi, tôi cũng không thích ủi, nên hãy tìm một người khác đi. Tôi sẽ từ chối anh ấy bất cứ việc gì nếu như tôi không thích làm việc đó. Nếu anh ấy yêu tôi, anh ấy sẽ tự ủi áo sơ mi cho mình.
Tôi không muốn thay đổi bản thân chỉ vì một người đàn ông
Trong thực tế, khi tôi gặp một ai đó, tôi có thể rất đáng yêu, nhưng có lúc cũng có thể tôi sẽ thô lỗ, hay chỉ trích hoặc quá thẳng thắn. Tôi không xấu hổ khi nói về việc này và cũng không cảm thấy khó chịu. Một người nào đó nếu có thể chấp nhận con người thật của tôi thì sẽ cùng tôi đi tiếp con đường này, còn không thì họ có thể bước ra khỏi đời tôi. Tôi không muốn thay đổi đi bản chất con người mình chỉ vì ai đó. Tôi không cần thiết phải làm như thế, đúng không nào?
Theo Phununews
Bỏ người yêu 5 năm, cưới người mới quen... 2 tháng
Bởi có một sự thật là, chỉ trong một giây phút nào đó ta sai, những thứ về sau đôi khi cũng không đúng được nữa!
Chị từng nói với tôi: "Em à, hạnh phúc trên đời chưa bao giờ là dễ giữ!" Rồi chính chị lại là người rơi vào hoàn cảnh ấy, không giữ nổi hạnh phúc của bản thân mình.
Chị họ của tôi tên My một cô gái miền thôn quê, ưa nhìn, tốt tính và chăm chỉ. Chị là cô gái có rất nhiều chàng trai theo đuổi, và rồi chị nhận lời yêu một chàng trai, chàng trai ấy hơn chị 4 tuổi, gia đình gia giáo, học thức cao, đạo đức, tính tình đều rất tốt, mất mỗi khoản hay ghen.
Hợp tính cách, xứng ngoại hình, họ cùng nắm tay trải qua biết bao nhiêu sóng gió.
Chị đưa anh về thăm nhà, gia đình không phản đối.
Anh đưa chị về ra mắt, bố mẹ anh hài lòng.
Tình yêu của họ cứ ngỡ rằng, một mai khi anh ổn định sự nghiệp, chị ra trường rồi anh sẽ xin cưới chị, rồi họ sẽ tổ chức một đám cưới có đông đủ họ hàng anh em, bạn bè thân thiết.
Chị học một trường đại học trên Hà Nội, anh là người chu cấp, giúp đỡ chị phí học tập, sinh hoạt, anh lo chị sống không tốt nên cùng dốc lòng dốc sức cố gắng vừa học lên, vừa làm thêm, dành dụm tiền cho chị.
Anh luôn quan tâm, chăm sóc và bên chị lúc cần.
Mỗi lần chị đau ốm, anh lo làm hết mọi việc không kể đêm hôm, thậm chí xin nghỉ việc một thời gian chỉ để ở bên và chăm lo cho chị.
Thế mà chị lại có cái tính khó bỏ là đi đâu với ai làm gì cũng giấu, càng giấu thì anh lại càng tò mò, càng tò mò lại càng suy nghĩ linh tinh rồi ghen. Mà anh ghen dữ lắm, ghen vì sợ mất chị, ghen vì yêu chị quá nhiều. Chị thì nóng tính, anh mà ghen, mà giận, là chị giận ngược lại, anh quay ra làm lành với chị thì chị được đà làm căng lên.
Chị thì còn trẻ, có nhiều mối quan hệ chị không để mất, cũng còn nhiều sự lựa chọn ngoài anh, là anh nghĩ như thế, hoặc có thể, chị không yêu anh nhiều như anh yêu chị, vì chị cũng chẳng bao giờ ghen anh với một cô gái nào khác, chị không sợ mất anh chăng?
Dần dần, mối quan hệ giữa cả hai không còn như trước, nhưng không thể phủ nhận một điều rằng, tình cảm anh dành cho chị vẫn rất nhiều. Và rồi chị cũng ra trường, áp lực viêc làm khiến chị trở nên khó chịu với mọi thứ. Lần cuối cùng họ cãi nhau, cũng vì chuyện chị giấu anh đi gặp người có thể giúp chị xin việc, nhưng chị không giải thích, anh cũng chẳng nói nhiều, chỉ lẳng lặng quay đi.
Sau đấy không lâu, anh nhận lời yêu một cô gái khác, cô gái này là bạn học cũ của anh, đem lòng yêu anh từ những năm đầu đại học, cùng ngành, cùng trường, thông minh và hiểu lòng người.
Anh nhận lời yêu một cô gái khác để thử lòng chị.
Chị biết anh có người yêu mới, chị chỉ cười, chị nói anh thay lòng nhanh quá, tình yêu 5 năm, quên đi, thế vào bằng tình yêu sau vài lần gặp lại. Rồi chị cũng mặc kệ chuyện đó là thật hay giả, chị đi chơi nhiều hơn, nhận lời tán tỉnh nhiều hơn, rồi chị cũng yêu, cũng nhận lời yêu sau một tháng quen biết.
Người mới này làm ở một công ty ở Bắc Ninh, lương tháng cũng cao, gia đình con một, được chiều chuộng hết lòng. Người ta cũng hơn chị 3 tuổi, bố mẹ anh cũng muốn có cháu bế bồng nên giục anh cưới. Anh ngỏ lời, và chị đồng ý thật.
Lời đồng ý khiến tôi thấy bất ngờ, còn người từng yêu chị 5 năm thấy sốc.
Chị đưa thiệp mời cưới cho anh, anh im lặng rất lâu rồi mới nhận nó từ trong tay chị.
Chị nhắc anh: "Đám cưới em, anh hãy đi cùng người yêu của anh đến dự nhé!"
Lúc đó anh chỉ gật đầu nói 3 chữ: "Chúc mừng em!" rồi anh rời đi.
Chị nhận lời lấy một người mới quen được 2 tháng.
2 tháng quen biết, chị nhận lời lấy một người. 5 năm cùng trải qua sóng gió, chị lại không thể đến với một người, cả đời cung không thể.
Ngày cưới cuối cùng cũng đến, chị lộng lẫy trong bộ váy cưới, anh cũng đến dự, nhưng anh đi một mình. Về sau tôi mới biết thì ra, cô gái anh nhận là người yêu, cũng chỉ là vở kịch để thử lòng chị. Anh không đi cùng cô gái kia, cũng không tiếp tục diễn nốt vở kịch, cũng chẳng nói sự thật cho chị tôi biết, chỉ mang theo một hộp quà cưới, rồi đứng trước mặt chị, anh mở ra, đó là thứ mà chị từng ao ước có được, một đôi giày cao gót rất đẹp hiệu Jimmy Choo. Chị bần thần nhìn anh, nói ấp úng: "Anh vẫn nhớ ư?".
Anh không nói gì, chỉ cúi người xuống, tận tay đi giày cao gót vào chân cho chị, chiếc giày rất đẹp, cũng rất vừa vặn, cũng hợp với chiếc váy cô dâu.
Anh đứng trước mặt chị rồi mỉm cười: "Đôi giày này, là tháng lương đầu tiên anh đã mua, đến bây giờ mới có cơ hội để em đi. Một đôi giày phù hợp, sẽ không khiến em đau chân, một đôi giày phù hợp sẽ giúp em tự tin bước tiếp. Em phải hạnh phúc nhé!".
Tình yêu.
Lời nói của anh cứ thế vang lên, dòng người xung quanh cứ lặng đi, tôi cũng lặng im, lặng im nghe từng nhịp thở, giây phút ấy tôi chợt nghĩ rằng: "Chị, có phải chị đã đánh mất hạnh phúc nhất của đời mình rồi không?".
Bởi có một sự thật là, chỉ trong một giây phút nào đó ta sai, những thứ về sau đôi khi cũng không đúng được nữa!
Theo Phununews
Tôi tin rằng mỗi một cô gái đều sẽ hạnh phúc theo cách riêng của mình Trưởng thành đối với tôi là độ tuổi mà bạn thật sự hiểu rõ được bản thân mình. Sau những mù quáng của tuổi trẻ và những suy nghĩ về sự hy sinh, chúng ta bắt đầu sống một cuộc sống cho riêng mình. Tôi là người phụ nữ đã trưởng thành và theo thời gian tôi muốn nói rằng: tôi không còn...