4 nỗi lo của nghề giáo
Nghề giáo là một trong số những nghề cao quý, là quốc sách hàng đầu của nhiều quốc gia, trong đó có Việt Nam. Thế nhưng, trong bối cảnh hiện nay, nghề giáo vẫn còn nhiều nỗi lo và nhiều điều trăn trở.
Gần 15 năm theo nghề, được đồng hành với không ít những thay đổi về chủ trương, chính sách đối với giáo dục. Những buồn vui với nghề tôi cũng đã từng trải qua.
Thế nhưng, hành trình 15 năm với nghề, cứ mỗi lần những cô cậu học trò tâm sự hoặc nhờ tư vấn hướng nghiệp để theo nghề giáo, lòng tôi lại nặng trĩu, đầy băn khoăn, trăn trở và không dám mạnh dạn định hướng các em đến với nghề “gõ đầu trẻ”.
Tôi lo lắng cho chặng đường phía trước mà các em sẽ phải trải qua. Bởi với tôi, nghề giáo hiện nay còn quá nhiều nỗi lo.
Một năm học mới nữa lại sắp bắt đầu, dù còn nhiều khó khăn, vất vả và những nỗi lo, đội ngũ nhà giáo vẫn đang nỗ lực vượt qua tất cả để tiếp tục sự nghiệp “trồng người”.
Thứ nhất, nỗi lo thất nghiệp
Trước đây, mặc dù có nhiều mỉa mai “chuột chạy cùng sào mới vào sư phạm”, nhưng nhiều học sinh, gia đình vẫn chọn và định hướng con mình vào sư phạm. Bởi đó là một nghề cao quý, an toàn và quan trọng không phải lo lắng nhiều về việc làm. Sẽ được đi dạy ngay sau khi tốt nghiệp ra trường.
Thế nhưng, hiện nay thực tế đó không còn nữa. Với việc nhiều trường Đại học ồ ạt đào tạo sư phạm cùng với cơ chế sinh viên sư phạm không phải đóng học phí nên sinh viên thi tuyển vào các trường sư phạm khá nhiều.
Hằng năm, số lượng sinh viên tốt nghiệp rất nhiều nhưng nhu cầu giáo viên thì lại ít. Vì thế số lượng sinh viên không có việc làm, hoặc làm nghề không đúng chuyên ngành trở nên phổ biến.
Thống kê mới nhất của Bộ GD&ĐT, có đến 10.000 sinh viên ngành sư phạm sau khi ra trường khó có việc làm. Giáo viên chúng tôi không khỏi xót xa khi thấy những học trò, những sinh viên do mình hướng dẫn thực tập sư phạm lại trở thành công nhân tại các khu công nghiệp, những shipper, những người làm thuê theo thời vụ,…
Đối với những gia đình ở nông thôn, những bậc làm cha mẹ vất vả làm thuê, dành dụm đầu tư cho chặng đường trở thành giáo viên của con em mình không khỏi thất vọng, xót xa khi chứng kiến cảnh con mình không thể theo nghề giáo.
Thứ hai, nỗi lo về tài chính
Video đang HOT
Mặc dù có nhiều cải thiện trong chính sách tiền lương nhưng thực tế cuộc sống của nhiều giáo viên vẫn còn khá bấp bênh. Không ít trường hợp cả hai vợ chồng đều là giáo viên nhưng lại chật vật lo cho gia đình với nhiều thứ chi tiêu và gánh nặng lo chuyện học hành, tương lai của con.
Giáo viên THPT hạng III mới ra trường khoảng 3,5 triệu, nhưng giáo viên THCS, Tiểu học, Mầm non thì thấp hơn con số ấy nhiều. Phần lớn, giáo viên công tác xa nhà khoảng thu nhập ấy không cho đủ sinh hoạt cá nhân chứ đừng nói đến giúp đỡ lại gia đình. Vì thế gánh nặng tài chính đối với họ là rất lớn.
Nếu chỉ trông chờ vào đồng lương cơ bản thì họ chỉ đủ sống là giỏi, không thể tích góp được chứ chưa nói đến mua đất, xây nhà. Sự khó khăn về tài chính đã dẫn đến nhiều giáo viên đều phải làm thêm việc ngoài để tăng thu nhập hoặc chuyển nghề, xin nghỉ việc.
Thứ ba, nghề giáo không nhàn hạ như xã hội nghĩ
Với nhiều người, công việc của giáo viên khá nhàn hạ. Công việc của giáo viên chủ yếu là dạy trên lớp hết buổi là xong. Giáo viên THCS, THPT lại nhàn hơn vì chỉ dạy theo số tiết đúng quy định.
Đặc biệt, giáo viên lại được “ưu ái” nghỉ hè lại suốt ba tháng vẫn hưởng đủ lương. Nhưng thực tế không phải như thế. Nếu như nhiều ngành nghề khác, xử lý công việc chủ yếu tại cơ quan, đơn vị.
Nhưng do đặc thù, tính chất công việc, ngoài việc lên lớp giảng dạy, giáo viên phải xử lý một khối lượng công việc không hề nhỏ như soạn giảng, thực hiện hồ sơ, sổ sách, báo cáo chuyên đề, thao giảng, kiểm tra, sơ kết, đánh giá, bồi dưỡng chuyên môn,… phần lớn công việc này giáo viên phải xử lý ở nhà.
Riêng giáo viên nào được phân công công tác chủ nhiệm thì còn phải quản lý thêm những hoạt động ngoại khóa của lớp, thường xuyên phối hợp với giáo viên bộ môn, liên lạc với phụ huynh để giáo dục học sinh.
Thứ tư, nghề giáo nhiều áp lực và trở thành một nghề nguy hiểm
Tôn sư trọng đạo vốn là truyền thống lâu đời của dân tộc. Nhưng cùng với sự phát triển của xã hội, những chuẩn mực trên cũng dần biến đổi và cùng với đó là áp lực đè nặng lên vai các thầy cô giáo.
Người giáo viên chịu áp lực trước hết từ cơ chế quản lý nhà nước với hệ thống luật, các quy định ngành, chủ trương đổi mới giáo dục, về văn bằng, chứng chỉ và hồ sơ theo quy định. Tiếp theo người giáo viên chịu áp lực từ chất lượng giáo dục, chỉ tiêu giảng dạy và thành tích của đơn vị.
Ngoài ra, trong xã hội hiện đại ngày nay, giáo viên còn chịu sức ép rất lớn từ phía phụ huynh và dư luận khắc khe từ phía xã hội. Người thầy bị cha mẹ học sinh và xã hội đặt trên vai một nhiệm vụ nặng nề, đó là giáo dục học sinh, con em của họ thành những con người tài giỏi, trí đức. Sự kỳ vọng đó khiến trách nhiệm của người thầy nặng nề hơn bao giờ hết.
Người thầy phải “tôn trọng” tuyệt đối người học. Không được phê bình, quở trách, phạt, xử lí kỉ luật học sinh dù học sinh có phạm lỗi… Và thực tế, nhiều giáo viên không dám tự ý xử phạt hay nói nặng những học sinh cá biệt, quậy phá trong lớp vì sợ sai quy định, vi phạm đạo đức nghề giáo,…
Bên cạnh những sức ép đè nặng lên người giáo viên, còn có những mối đe dọa từ học sinh, phụ huynh và dư luận xã hội. Nhất là trong bối cảnh mạng xã hội phát triển rầm rộ và trở thành công cụ “truyền tin” với tốc độ nhanh chóng mặt. Hàng ngày, đến trường không ít giáo viên luôn mang theo những nỗi sợ vô hình như bị chính học sinh, phụ huynh xúc phạm, dọa nạt, bị hành hung hay bị chỉ trích từ mạng xã hội.
Câu chuyện thầy giáo ở Thành phố Hồ Chí Minh bị đánh chảy máu đầu khi xử lý học sinh vi phạm nội quy đồng phục, Cô giáo ở một Trung tâm giáo dục thường xuyên tại Hà Nội bị học sinh đánh ngay trên bục giảng hay câu chuyện Cô giáo một trường tiểu học ở Long An bị phụ huynh bắt quỳ xin lỗi vì phạt học sinh.,… tới bây giờ vẫn còn ám ảnh cho nhiều giáo viên. Từ đó, có thể thấy được nghề giáo luôn đi kèm với những nguy hiểm.
*****
Một năm học mới nữa lại sắp bắt đầu, dù còn nhiều khó khăn, vất vả và những nỗi lo, đội ngũ nhà giáo vẫn đang nỗ lực vượt qua tất cả để tiếp tục sự nghiệp “trồng người”, góp phần thực hiện chiến lược “đổi mới căn bản toàn diện nền giáo dục” nước nhà.
Con đường đổi mới giáo dục vẫn đang ở những bước đầu tiên, gian nan còn nhiều. Để thực hiện thành công chặng đường ấy, ngoài sự cố gắng, nỗ lực của đội ngũ nhà giáo phải cần có sự quan tâm, cộng đồng trách nhiệm, sự chung tay của các cấp các ngành và của toàn xã hội.
Cô giáo trẻ băng rừng, vượt núi bồi đắp kiến thức cho trò
Không chọn nghề giáo là con đường lập nghiệp, nhưng nghiệp gieo chữ dường như đã chọn cô Nguyễn Thu Hường, giảng viên Trường Cao đẳng Kinh tế - Kỹ thuật Điện Biên.
Cô Nguyễn Thu Hường luôn tận tâm, tỉ mỉ trong truyền dạy kiến thức cho học trò.
9 năm theo đuổi sự nghiệp trồng người, cô luôn nỗ lực, cố gắng để được HS tin yêu, đồng nghiệp tin tưởng.
Duyên với nghề
Vốn là dân "ngoại đạo", cô Nguyễn Thu Hường, giảng viên Trường Cao đẳng Kinh tế - Kỹ thuật Điện Biên từng theo học ngành Kế toán, Trường ĐH Tây Bắc nhưng nghề giáo đến với cô tựa như một mối duyên lành. Cô Hường cho biết: Trước đây, tôi không có ý định trở thành giáo viên nhưng cái duyên với nghề đã dẫn dắt mình.
Sau khi tốt nghiệp Trường Đại học Tây Bắc năm 2011, tình cờ biết được thông tin Trường Cao đẳng Kinh tế - Kỹ thuật Điện Biên tuyển giáo viên, không chút đắn đo, cô Hường quyết định nộp hồ sơ dự tuyển. Từ đó, nghề giáo đã lựa chọn cô và cô cũng dành cả thanh xuân cho nghề cao quý này.
"Tôi đến với nghề bằng tất cả nhiệt huyết tuổi trẻ. Qua những ngày tháng đầu tiên bỡ ngỡ, tôi càng thêm yêu nghề và thấy được làm mới mình mỗi ngày khi đào tạo, giảng dạy và gắn bó các em học sinh, sinh viên", cô Hường bộc bạch.
Với tâm nguyện giúp học sinh vùng cao được đào tạo bài bản, tiếp thu, cập nhật tri thức mới, 9 năm qua, cô Hường luôn soạn giáo án cẩn thận, tỉ mỉ và tận tình trong mỗi bài giảng trên lớp.
Nhắc về những ngày đầu tiên đứng trên bục giảng, cô Hường bồi hồi chia sẻ: "Tôi nhớ như in năm học đầu tiên làm công tác tuyển sinh tại trường THCS. Tôi và đồng nghiệp đến các bản để vận động cha mẹ cho con em tiếp tục đến trường.
Khi đến nhà, dù các em rất hào hứng và thích đi học nhưng sau đó nhận được câu trả lời "bố mẹ em không cho đi học nữa". Điều đó khiến tôi suy nghĩ rất nhiều".
Cô Hường tâm sự: Khó khăn trong quá trình vận động người dân tại những vùng cao cho con em đi học đó là nhận thức của các bậc phụ huynh còn hạn chế. Bởi người dân vùng cao thường có suy nghĩ "học để biết mặt chữ, chứ không cần học cao".
Để gạt bỏ định kiến này, cô Hường và đồng nghiệp vượt núi, băng rừng để vận động phụ huynh cho các em đi học để tương lai của các em tươi sáng hơn. Nhưng nhiều khi đến nơi, nhìn thấy GV, gia đình không tiếp. Không bỏ cuộc, cô Hường kiên trì giải thích và thuyết phục để phụ huynh thấy được việc đi học sẽ là cánh cửa mở rộng để cho các em có cuộc sống tốt hơn.
Cô Hường cho biết: "Tôi tâm sự với các bậc phụ huynh, các em đi học hết THCS có thể vừa được học văn hóa, vừa được học thêm nghề. Khi tốt nghiệp, các em có thể đi làm kiếm tiền, đặc biệt trong quá trình học được Nhà nước và nhà trường hỗ trợ rất nhiều. May mắn bà con hiểu ra và cho các em tiếp tục đi học".
Những năm tháng đầu tiên đến với nghề dù gian nan và thiếu thốn trăm bề do đặc thù vùng đất rẻo cao hẻo lánh, giao thông lại khó khăn, cơ sở vật chất giảng dạy thiếu thốn... nhưng với lòng nhiệt huyết, cô Hường đã vượt qua những thử thách gian nan ấy để đưa con chữ đến với các em miền biên viễn.
Vững vàng với nghề
Dù làm bất cứ việc gì cũng đặt hết tâm sức của mình vào đó. Với giáo viên giảng dạy tại vùng cao, các thầy, các cô lại càng cần tâm huyết, nhiệt thành hơn để tiếp lửa tri thức, giúp học sinh, sinh viên có cơ hội đổi đời, làm chủ cuộc sống của bản thân, giúp ích cho gia đình, cống hiến cho cộng đồng. Cô Nguyễn Thu Hường
Chia sẻ về bộ môn Kế toán, Tài chính - Ngân hàng mình phụ trách, cô Hường cho hay: Bộ môn này đòi hỏi sự chính xác, cẩn thận vì nếu "sai một li sẽ đi một dặm". Vì vậy, với sinh viên, cô Hường luôn nhẹ nhàng giảng dạy tỉ mỉ, chỗ nào chưa hiểu, cô phân tích và giảng giải kỹ để các em nắm vững kiến thức ngay trên lớp.
Được biết, ngoài thời gian giảng dạy cho học sinh, cô cũng là giảng viên bổ túc kiến thức cho cán bộ, kế toán xã trên địa bàn tỉnh Điện Biên. Cô Hường từng tham gia xây dựng chương trình, giảng dạy các lớp bồi dưỡng ngành Nghiệp vụ quản lý kinh tế tại 5 huyện Mường Ảng, Tủa Chùa, Nậm Pồ, Mường Chà, Điện Biên Đông năm 2019.
Là cô giáo trẻ, giảng dạy cho các cán bộ lãnh đạo nắm giữ vị trí quan trọng, cô Hường cho biết, với bất cứ học viên nào, tôi đều tìm hiểu tính cách, thói quen, cách tiếp nhận thông tin để cùng học, cùng bàn, cùng làm. Có những dự án giảng dạy, buộc phải đi bộ đường rừng 10km để mang tri thức đến cho các anh chị em học viên tại xã vùng biên, tôi cũng tự nhủ lòng mình phải dốc sức, đến tận nơi để giảng dạy, đào tạo.
"Đi mới thấy bà con miền cao rất khổ, thiếu thốn đủ điều. Có khi tôi nói tiếng phổ thông bà con không hiểu, đành nhờ các cán bộ phiên dịch lại. Nhưng với tinh thần ham học của bà con tạo động lực giúp tôi vững vàng với nghề gieo chữ", cô Hường giãi bày.
Không chỉ là giảng viên vững chuyên môn, cô Hường còn năng nổ, nhiệt huyết trong các hoạt động Đoàn. Cô là Ủy viên Ban chấp hành Đảng bộ - Bí thư Đoàn TNCS HCM - Bí thư Chi bộ Học sinh sinh viên, Trường Cao đẳng Kinh tế - Kỹ thuật Điện Biên.
Trong 9 năm công tác, cô Phạm Thu Hường được Tuyên dương gương Thanh niên điển hình tiên tiến giai đoạn 2015 - 2020. Cô cũng là giảng viên hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ năm học 2019 - 2020. Đồng thời, đạt danh hiệu lao động tiên tiến; chiến sĩ thi đua cấp cơ sở năm học 2019 - 2020...
Thầy giáo chia sẻ bí quyết giúp nhiều sĩ tử đạt điểm 9, 10 môn Toán kỳ thi THPT Quốc gia Với kinh nghiệm giảng dạy nhiều năm chuyên ôn luyện thi đại học môn Toán cùng phương pháp giảng dạy gần gũi, sáng tạo, thầy Nguyễn Phan Tiến đã giúp đỡ nhiều sĩ tử đạt điểm cao trong đợt thi THPT Quốc gia vừa qua. Bén duyên với nghề giáo ngay từ những năm tháng sinh viên, động lực giúp thầy Tiến giảng...