4 năm làm dâu chưa một lần gặp anh trai chồng, lần đầu nhìn thấy tôi lảo đảo
Vừa nhìn thấy anh trai chồng, mặt tôi trắng bệch cắt không còn giọt máu, chân tay run rẩy lảo đảo đứng không vững.
Tôi nhận ra anh ta nhưng anh ta thì có vẻ chẳng hề nhớ tôi. Tôi lấy chồng cách đây 4 năm, đã sinh được một bé trai đầu lòng rồi. Chồng tôi yêu thương vợ con và có trách nhiệm với gia đình. Bố mẹ chồng cũng là người hiểu biết. Tuy cuộc sống chung không thể tránh khỏi những xích mích, va chạm nhưng nhìn chung là tôi hài lòng, không có gì mong ước hơn.
Nhà chồng tôi có hai anh em trai, chồng tôi là con út. Nhưng từ khi về làm dâu tới nay tôi chưa một lần gặp mặt anh trai chồng. Anh ấy hơn chồng tôi những 6 tuổi. Từ trước khi yêu chồng thì anh ấy đã đi làm ăn biệt xứ, chỉ thi thoảng gọi điện về báo tin cho bố mẹ chứ không hề ló mặt về nhà. Anh ấy cũng chưa kết hôn, chẳng biết ở trong đó có sống với người phụ nữ nào hay không nhưng chưa chính thức đưa ai về nhà cả.
Bố mẹ chồng rất sầu não và thất vọng về con trai cả. Từ nhỏ đã học hàng không tử tế, thường chơi bời nghịch ngợm, đến lúc trưởng thành lại đi biệt tích mấy năm trời chẳng về nhà thăm bố mẹ.
Nhà chồng tôi có hai anh em trai, chồng tôi là con út. (Ảnh minh họa)
Tôi thương mẹ chồng nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì chuyện về anh trai chồng chẳng liên quan gì đến mình cả. Vì thế tôi không bao giờ hỏi chồng về anh ấy. Cuộc sống cứ thế bình yên trôi qua 4 năm rồi. Tôi không ngờ một ngày anh trai chồng lại đột ngột xuất hiện. Để rồi ngày hôm đó cũng trở thành một ngày kinh hoàng đối với tôi.
Video đang HOT
Vừa nhìn thấy anh trai chồng, mặt tôi trắng bệch cắt không còn giọt máu, chân tay run rẩy lảo đảo đứng không vững. Tôi nhận ra anh ta nhưng anh ta thì có vẻ chẳng hề nhớ tôi. Đúng rồi, con người nhẫn tâm và độc ác ấy thì làm sao có thể biết được nạn nhân của mình!
Thời điểm vừa bước chân vào đại học năm thứ nhất, buổi trưa đó tôi đèo mẹ từ nhà bà ngoại về bằng xe máy sau khi ăn cơm xong. Đến quãng đường vắng thì có một chiếc xe máy đi ngược chiều với tốc độ chóng mặt lao sầm vào tôi. Mẹ bị thương nặng, bản thân tôi cũng đau đến chết đi sống lại, chiếc xe máy thì hỏng hóc vỡ vụn yếm.
Khi đó gã đàn ông điều khiển chiếc xe máy kia đã dừng lại và tới xem tình hình của hai mẹ con tôi. Nhưng khi tôi cầu xin anh ta đưa mình đi viện thì anh ta lại cười nham nhở nói một câu: “Tao có bị điên đâu? Đưa mẹ con mày đến viện rồi phải bồi thường cả đống tiền à? Tự lo cho mình đi nhé!”, sau đó hắn cười ha hả rồi nhảy lên xe phóng vụt đi.
Sau tai nạn ấy, mẹ tôi phải ngồi xe lăn vĩnh viễn. Cũng vì thế mà bố tôi bỏ rơi mấy mẹ con theo người phụ nữ khác. Tôi phải bảo lưu việc học 2 năm trời để đi làm kiếm tiền nuôi mẹ và em trai còn nhỏ. Những ngày tháng đó tăm tối khủng khiếp không có từ nào diễn tả được.
Sau hai năm, ông bà nội thương tình đã cho tôi tiền đi học lại. Tôi vừa học vừa làm thêm, mẹ cũng kiếm việc thủ công về nhà làm, cuộc sống chật vật trôi qua từng ngày.
Vừa nhìn thấy anh trai chồng, mặt tôi trắng bệch cắt không còn giọt máu… (Ảnh minh họa)
Gia đình ly tán, mẹ tôi phải chịu tật nguyền vĩnh viễn, tôi chịu bao cay đắng khổ nhục cũng chỉ vì gã đàn ông này. Bảo sao tôi không căm hận cho được? Dù gã ta có hóa thành tro thì tôi cũng không bao giờ quên được khuôn mặt đáng sợ ấy.
Tuy nhiên trước mặt bố mẹ chồng tôi không nói gì vì chẳng có bằng chứng, kể ra mọi người cũng không tin. Sau đó tôi chỉ tâm sự duy nhất với chồng. Anh xin lỗi tôi thay anh trai và hứa sẽ bù đắp cho tôi và mẹ vợ. Tất nhiên tôi không thể phá tan gia đình nhỏ của mình vì chuyện đó nhưng từ bây giờ anh trai chồng sẽ về nhà ở hẳn, tôi làm sao có thể đối mặt với hắn ta?
Nghe lời chị dâu cầu xin, mẹ tôi uất ức chao đảo tưởng ngã quỵ
Khi trước anh tôi làm ăn phát đạt kiếm ra nhiều tiền, chị dâu là người sung sướng nhất, có bao nhiêu anh dành hết cho vợ con.
Anh trai tôi vốn được bao người ngưỡng mộ, vừa đẹp trai, tài giỏi kiếm ra nhiều tiền lại có gia đình đề huề, vợ đẹp con khôn. Nhưng một tai nạn thảm khốc đã cướp đi mọi thứ của anh. Anh phải ngồi trên xe lăn cả đời.
Chị dâu trước đó chỉ ở nhà chăm con, giờ đành đi làm kiếm thêm thu nhập. Cũng may anh tôi có khá nhiều của cải tích lũy từ trước, nên cuộc sống của gia đình anh chị vẫn thoải mái. Thậm chí chị dâu còn chẳng tự tay chăm sóc chồng mà thuê người phục vụ anh.
Cứ nghĩ mọi thứ sẽ trôi qua yên ả như thế, ai ngờ đâu mới 1 năm từ ngày anh tôi xảy ra tai nạn, chị dâu đột ngột sang nhà khóc lóc với mẹ tôi. Sau đó chị cầu xin một việc khiến bà uất ức tột cùng, chao đảo tưởng ngã quỵ. Chị bảo mình đã mang thai con người khác và muốn được ly hôn để lấy anh ta!
Chị nói do thời gian qua quá cô đơn, anh chàng đó ở bên động viên, an ủi nên chị nảy sinh tình cảm. Bây giờ đã mang thai rồi, con chị không thể không có bố.
Khi trước anh tôi làm ăn phát đạt kiếm ra nhiều tiền, chị dâu là người sung sướng nhất. Có bao nhiêu anh dành hết cho vợ con. Có khi vài tháng chẳng về thăm bố mẹ được một lần, quà cáp, tiền bạc cũng không hề biếu bố mẹ. Ông bà có lần bóng gió hờn trách thì anh nói thẳng vợ con mới là người ở bên anh đến hết đời.
Anh tôi chưa biết chuyện chị dâu ngoại tình, nếu biết rồi không rõ anh sẽ suy sụp đến đâu. Cứ nghĩ trước đây anh đối xử tốt với chị thì khi hoạn nạn chị sẽ không rời bỏ chồng. Ai mà ngờ được lòng người lại quá bạc bẽo.
Bây giờ đồng ý cho chị dâu ly hôn thì bất công với anh tôi quá. Có phúc cùng hưởng, khi gặp nạn chị ấy phải chịu trách nhiệm với anh tôi chứ?
Một năm qua chị dâu đã tiêu hết số tiền tiết kiệm anh tôi còn để lại, giờ anh chị ly hôn, bố mẹ già làm sao chăm sóc được cho anh? Còn cháu tôi nữa, chị dâu trơ trẽn đến mức bảo gửi cháu lại nhờ gia đình tôi chăm hộ!
Tôi đang nghĩ bắt chị dâu sau ly hôn chu cấp cho anh tôi và cháu hàng tháng khoảng 7 - 10 triệu, mọi người thấy như vậy có được không?
(Xin giấu tên)
Tôi và chị dâu sinh con cùng thời điểm, nhìn món quà mẹ chồng tặng con chị ấy trong lễ đầy tháng mà tôi bất bình phát khóc Đầy tháng con tôi, mẹ chồng tặng cho 2 chỉ vàng, đánh thành một chiếc lắc tay nhỏ. Chúng tôi và anh trai chồng kết hôn cách nhau 1 năm nhưng tôi với chị dâu lại mang bầu cùng thời điểm. Hai chị em sinh con cách nhau cũng khoảng nửa tháng. Tôi sinh trước, mẹ chồng chăm cho nửa tháng. Rồi khi...