34 tuổi, chia tay 2 mối tình “xôi hỏng bỏng không” tôi chỉ muốn làm mẹ đơn thân
Trải qua hai mối tình khá sâu đậm nhưng không đâu vào đâu. Ở tuổi 34, Thúy muốn làm mẹ đơn thân nhưng sợ cha mẹ sầu lòng, thiên hạ đàm tiếu.
Thúy làm em út trong gia đình có 4 anh chị em. Anh trai và chị cả của Thúy đã lập gia đình. Còn chị gái trên Thúy đã 40 tuổi nhưng có lẽ vì duyên phận không đến nên vẫn ỏ vậy rồi già dần theo năm tháng. Đến Thúy là em út cũng có tư tưởng như chị là không vội gì chuyện chồng con. Thế nhưng bố mẹ Thúy thì khác. Họ luôn giục Thúy… lấy chồng, lấy chồng, lấy chồng và lấy chồng.
Bố mẹ Thúy về hưu đã lâu, công tác trong sở văn hóa nên hai ông bà dù không quá phong kiến nhưng vãn giữ nếp suy nghĩ xưa là con gái lớn ắt phải lấy chồng, không thể “ờ lì” mãi với bố mẹ được. Thúy còn nhớ ngày anh trai và chị cả chưa lập gia đình dù đã hơi “cứng tuổi”, hai ông bà ra ca thán, vào thở dài, ngồi trong nhà mà cứ nhìn ra ngoài ngõ, thẫn thờ. Nhất là khi có ai dắt con cháu đi qua là ông bà lại được đà… giục giã chị em Thúy lập gia đình. Thúy cũng nhớ lúc đó, chưa có con dâu, con rể và cháu nên hai ông bà nhiều khi chỉ còn biết trò chuyện, tìm niềm vui với con Kin (con chó trong nhà).
Thúy bị giục lấy chồng liên tục nhưng dường như duyên chưa đến với cô- Ảnh minh họa
Vì thế khi 2 trong 4 chị em đã lập gia đình cô phần nào thấy thảnh thơi, bớt áp lực hơn. Thế nhưng chỉ được thời gian ngắn sau là cô lại bị bố mẹ giục lấy chồng liên hồi. Thế nhưng Thúy thấy đường tình duyên của mình như không được bằng phẳng như nhiều người.
Video đang HOT
Mối tình đầu của Thúy là từ thời sinh viên, ít tiền nhưng vô tư, không suy nghĩ nhiều. Nhưng từ khi ra trường, mỗi người một nơi, một công việc, tư tưởng của cả hai có thể cùng thay đổi nhiều nên đã chia tay. Sau 4 năm chia tay mối tình đầu và qua bao nhiêu cuộc làm mai mối từ họ hàng bạn bè, Thúy yêu người thứ 2 đã ly hôn vợ và đang nuôi con. Người này có công việc ổn định, kinh tế không mấy dư dả nhưng tốt tính, mà Thúy cũng chỉ cần điều đó. Thúy tưởng sẽ thành đôi nhưng rồi anh vẫn chia tay cô. Anh quá nặng gánh gia đình, sợ Thúy khổ trong khi cô chấp nhận và không phàn nàn gì. Có lẽ tình cảm của anh không đủ để vượt qua những rào cản xung quanh.
Cô muốn làm mẹ đơn thân nhưng sợ cha mẹ buồn, thiên hạ đàm tiếu- Ảnh minh họa
Thúy cũng nghĩ lại bản thân mình, cũng có học thức, làm cơ quan nhà nước, thành phần gia đình cơ bản mà sao tình duyên lại lận đận vậy. Thúy không quá kén chọn, chẳng yêu cầu gì cao chỉ mong bạn đời biết yêu thương, chia sẻ, vậy là đủ. Thế nhưng cô tìm hoài mà chưa gặp trong khi bố mẹ cô nhiều khi còn nói: Lấy nhau có con ắt không yêu cũng thành yêu, cứ chọn ai được nhất trong số những người có tình ý rồi lấy. Nhưng Thúy nghĩ nếu lấy nhau không có tình yêu, đêm ngủ nằm cạnh nhau khác nào nằm cạnh khúc gỗ, cuộc sống như thế khác nào địa ngục và sớm muộn cũng tan rã mà thôi.
Vì thế, gần đây, đã có lúc Thúy nghĩ cô không cần lấy chồng vì thấy mình độc thân nhưng cuộc sống rất tốt, vẫn vui vẻ với mọi người. Không lấy chồng, cô không bị ràng buộc ai cả. Cô có công việc tốt, ngoài ra bố mẹ, anh chị có thể hỗ trợ nếu cô rơi vào cảnh khó khăn. Thúy nhìn những em bé và thấy thực sự thích bế bồng, chăm sóc chúng, nhất là các bé gái. Cô muốn được tết tóc, mua váy áo xinh xắn cho con. Tuy nhiên, bố mẹ cô có lẽ sẽ không bao giờ chấp nhận điều này vì thấy xấu hổ với làng nước, họ hàng. Cô chưa dám hình dung nếu cô nói ra suy nghĩ này thì bố mẹ cô sẽ “phát điên” đến mức nào. Hơn nữa, cô cũng làm việc trong môi trường nhà nước nên sẽ bị đàm tiếu, sợ không vượt qua được dèm pha dư luận trong lúc bầu bí. Giờ đây Thúy thực sự bế tắc mà chưa biết phải làm sao.
Gần đây cũng có vài người dặt vấn đề với Thúy hay gia đình họ hàng sốt ruột mà mai mối lấy mai mối để nhưng càng gặp đàn ông cô càng vơi cảm xúc và chẳng có chút rung động nào… Cô cũng chẳng biết phải làm sao nữa…
Theo eva.vn
Tỉnh dậy sau đêm mặn nồng lãng mạn, anh 'phán' một câu khiến tôi bừng tỉnh
Đêm hôm đó, tôi ở nhà anh. Chúng tôi đã có một đêm ngọt ngào. Tôi nghĩ anh hạnh phúc, vậy mà khi tỉnh dậy, anh phán...
Cho tới bây giờ, tôi không biết là mình đen đủi trong tình yêu hay do bản thân quá khờ khạo, ngốc nghếch để rồi bị phụ bạc như vậy. Tôi vốn không phải coi tình yêu là thứ rẻ rúm, chơi bời. Khi yêu, tôi trân trọng và luôn nghiêm túc. Vậy mà cuộc đời toàn gửi tới cho tôi những gã đàn ông tồi. Tôi giờ như con chim sợ cành cong, cảm thấy ức chế khi yêu nhưng nếu bỏ, tôi sợ còn gặp phải những kẻ tồi hơn nữa.
Người đàn ông tôi yêu bây giờ là người thứ 3 trong đời tôi. Trước đó, tôi có một mối tình đầu trong trắng, ngây thơ từ năm cuối trung học cho tới năm thứ 2 đại học thì chia tay. Tình cảm đó đơn thuần, thánh thiện nhưng vì hai đứa còn quá trẻ nên không biết cách giữ gìn.
Tôi vốn không phải coi tình yêu là thứ rẻ rúm, chơi bời. Khi yêu, tôi trân trọng và luôn nghiêm túc. Vậy mà cuộc đời toàn gửi tới cho tôi những gã đàn ông tồi. (Ảnh minh họa)
Tới năm thứ 3 đại học, tôi chính thức bước vào cuộc tình sâu đậm. Tôi quen người đó, anh học trên tôi một khóa, cùng trường. Tình cảm đó tiến triển khá nhanh và chúng tôi cũng đã có sự gần gũi. Thực sự chúng tôi đã có thân mật thể xác nhưng chưa đi quá giới hạn. Tôi vẫn giữ gìn được trinh tiết. Nếu ai khắt khe, cũng có thể coi đó là sự chung chạ. Tôi không dám bao biện cho điều này bởi vì tôi yêu thật lòng và không hối hận.
Nhưng rồi sau khi anh ra trường, anh quyết định về quê, chuyện tình của chúng tôi cũng dừng ở đó. Tôi đã rất đau khổ bởi lẽ năm xưa hai đứa hứa hẹn với nhau rất nhiều. Thế mà chỉ vừa tốt nghiệp, anh giũ bỏ tất cả, chỉ tính đến cuộc sống của riêng mình.
Tôi ra trường, đi làm được 2 năm thì gặp người đàn ông mà tôi yêu bây giờ. Tôi đã nghĩ cuộc sống run rủi cho mình một người phù hợp để yêu. Anh hơn tôi 3 tuổi, cùng quê nhưng lập nghiệp trên thành phố. Khi gặp nhau, hai đứa đều khá ấn tượng với đối phương nên tình cảm tiến triển khá nhanh.
Quen, hẹn hò rồi yêu nhau được khoảng 4 tháng thì tôi và anh đi quá giới hạn. Tôi không biết điều đó là nhanh hay chậm, chỉ có điều tôi thực lòng yêu anh, tuổi hai đứa cũng không phải còn quá trẻ, anh cũng đã dẫn tôi về ra mắt bố mẹ... Tất cả những điều đó làm tôi tin tưởng vào mối quan hệ này nên đã không giữ gìn bản thân.
Đêm hôm đó, tôi ở nhà anh. Chúng tôi đã có một đêm ngọt ngào. Tôi nghĩ anh hạnh phúc... Vậy mà... tỉnh dậy, anh phán với tôi một câu rằng: "Em cũng dễ tính nhỉ, thế này chắc anh ăn của thừa". Gương mặt tôi lúc đó cắt không còn giọt máu. Anh cũng cảm nhận được thái độ của tôi nên vỗ vai động viên: "Anh đùa vậy thôi, em yên tâm, anh nhất định sẽ cưới em, không ăn bánh trả tiền đâu mà lo".
Hôm ấy trở về, tôi hoang mang thực sự về mối quan hệ này. Tôi không ngốc tới độ không cảm nhận được sự coi thường của anh. Dù cho anh có cưới tôi thì cũng chỉ là vì nhiều điều kiện phù hợp chứ trong lòng chắc chắn anh bất mãn. Tôi không biết phải giải thích với anh thế nào. Thực sự, anh ấy là người đầu tiên mà tôi trao tặng thứ quý giá nhất. Nhưng nói ra cũng phải, dù sao tôi cũng ôm ấp, thân mật với người đàn ông khác và quan trọng hơn là tôi đã quá dễ dãi khi đến với anh nên mới bị coi thường như vậy.
Giờ tôi đang rất băn khoăn. Yêu và cưới nhau trong cảm giác bị coi thường thế này thì liệu có hạnh phúc không? Nhưng nếu chia tay, sợ rằng người đến sau sẽ lại thêm một lần nữa kết luận tôi là loại con gái dễ dãi khi mà tôi không còn gì. Lúc đó thì mọi thứ còn tồi tệ hơn gấp bội. Tôi phải quyết định thế nào đây?
Theo eva.vn
Gia đình đang êm ấm cho tới khi chồng tôi nhận được cuộc điện thoại từ người đàn bà nọ, mọi thứ đều thay đổi 7 năm bên nhau, 2 mặt con đủ nếp đủ tẻ, ấy vậy mà anh vẫn chưa quên được mối tình đầu. Ngày chị ta ly hôn, chỉ một cuộc gọi anh liền bất chấp mà lao đến... Hôm nay tôi mới đủ bình tĩnh để viết về câu chuyện của gia đình mình. Nỗi đau trong lòng vẫn vẹn nguyên mọi người...