30 tuổi, tôi sợ mình ế dù có nhiều ưu điểm
Lương của tôi trên 20 triệu đồng, khéo tay, sống được lòng mọi người, yêu thiên nhiên, tự trọng, không tự cao.
Khi còn là một cô bé con, tôi đã đọc rất nhiều sách, dĩ nhiên không thiếu những câu chuyện cổ tích thần tiên, rồi mơ về chàng trai của đời mình. Tôi là cô gái có tâm hồn trẻ con nhưng chỉ thích tình yêu của những người trưởng thành. Vì vậy, khi bạn bè học đại học, họ nghĩ nên có bạn trai, tôi lại nghĩ mình còn quá nhỏ, cứ học thật tốt, chơi thật vui trước đã. Khi bạn bè tốt nghiệp, họ nghĩ nên sớm ổn định, lấy chồng, sinh con, tôi lại thấy mình còn trẻ, nên tập trung cho công việc, kiến thức chuyên môn. Thời gian cứ nhẹ nhàng trôi qua, bỗng nhiên chậm lại vài giây khi một người bạn bảo chúng tôi đã 27 tuổi, tôi không cam tâm khi tâm hồn và vẻ ngoài mới 22-23 tuổi nhưng đã là cô gái 27 tuổi.
Ảnh minh họa.
Hiện tại, tôi không bị áp lực từ phía gia đình về chuyện lấy chồng, cũng chưa sẵn sàng cho cuộc sống hôn nhân. Tôi cho rằng 30 tuổi đến 33 tuổi là độ tuổi đẹp nhất để lấy chồng nếu có một tình yêu thật sự. Cách đây vài năm, tôi khá vô tư, giờ thấy hoang mang vì đã lo sợ ế. Mọi người nhìn vào đều khẳng định tôi đã có người yêu, thực tế tôi còn chưa biết hẹn hò là gì. Sau khi biết được sự thật, thiên hạ lại quay ra nói là do tôi chảnh. Tôi cao 155 cm, mọi người bảo tôi đẹp, tốt nghiệp đại học danh tiếng, cũng tương đối hiểu biết xã hội. Lương của tôi trên 20 triệu đồng, khéo tay, sống được lòng mọi người, yêu thiên nhiên, tự trọng, không tự cao. Bạn bè bảo tôi khá lạnh lùng khi mới quen nhưng đã chơi thân thì tính tình tốt, thông minh, hài hước. Trước giờ tôi luôn nghĩ, lấy chồng không sợ muộn, chỉ sợ nhầm, sẽ cưới khi yêu thương đủ lớn.
Trước giờ tôi không chủ động tìm kiếm đối tượng nhưng tiềm thức vẫn luôn ngó nghiêng, tìm người như mình vẫn mơ mộng. Có điều, với những gì tôi mơ, thì tiêu chuẩn hơi cao, giờ 30 tuổi tôi sợ mình sẽ ế. Tôi có nên cho những người thích mình một cơ hội tìm hiểu dù trước giờ tôi chưa từng nghĩ đến họ vì không có cảm tình? Mong các bạn tư vấn.
Video đang HOT
Quỳnh
Theo ngoisao.net
Ám ảnh từ hôn nhân của ba mẹ, tôi không muốn lấy chồng
Nhìn bề ngoài, mọi người đều nghĩ gia đình tôi rất hạnh phúc nhưng đó chỉ là vỏ bọc giả tạo. Sống trong cảnh đó, tôi bị ám ảnh và không muốn lấy chồng.
Tôi 33 tuổi, có công việc tốt với thu nhập cao, ngoại hình dễ nhìn. Tôi đã trải qua vài mối tình nhưng không đi đến đích vì tôi chưa muốn kết hôn trong khi đối phương lại mong muốn làm đám cưới nhanh. Ba mẹ tôi thấy vậy rất lo lắng, bạn bè tích cực mai mối.
Nhiều người nghĩ do tôi vốn sống sung sướng từ nhỏ, bản thân tương đối thành đạt nên đưa ra tiêu chuẩn cao khó lấy chồng. Nhưng thực sự tôi rất sợ chuyện lấy chồng do nỗi ám ảnh từ cuộc hôn nhân của ba mẹ tôi.
Nhìn bề ngoài, mọi người đều nghĩ tôi thật may mắn khi sinh ra trong một gia đình mẫu mực, ba mẹ hết biết chiều chuộng quan tâm. Nhưng thực tế, cuộc sống gia đình viên mãn chỉ là vỏ bọc bên ngoài.
Hôn nhân của ba mẹ đã trục trặc từ năm tôi lên 10 tuổi. Ba tôi cao ráo, điển trai, làm trong ngành công an và khá đào hoa. Còn mẹ làm giáo viên dạy toán cấp ba, hết lòng vì chồng con lại đảm đang tháo vát. Lương của ba tương đối cao nhưng trụ cột kinh tế trong nhà chính là mẹ. Mẹ dạy giỏi, học trò theo học đông, nhờ đó thu nhập từ việc dạy thêm rất cao.
Ảnh minh họa: Internet
Tuy nhiên, ba không hề chung thủy mà vẫn lăng nhăng bên ngoài. Đỉnh điểm, một lần mẹ đi bắt ghen khi ba đang hẹn hò với người phụ nữ khác khi chúng tôi còn nhỏ. Từ đó, không khí gia đình trở nên nặng nề.
Sau sự việc ấy, không biết hai người đã thỏa thuận với nhau những gì nhưng vẫn tiếp tục chung sống nhưng hiếm khi nói chuyện tử tế. Nhiều lần, tôi nghe thấy hai người gây gổ trong phòng ngủ, thậm chí ngủ riêng. Bữa cơm gia đình ngồi ăn chung nhưng mỗi người một hướng.
Ảnh minh họa: Internet
Tất nhiên những chuyện như thế chỉ diễn ra sau cánh cửa gia đình. Khi bước ra bên ngoài, ba mẹ vẫn diễn rất đạt vai trò của một cặp vợ chồng hạnh phúc. Hai người chăm chút quan tâm nhau trước mặt mọi người, thường xuyên đăng lên facebook những hình ảnh hạnh phúc.
Bởi vậy, người ngoài vẫn nghĩ gia đình tôi đầm ấm, chị em tôi sống sung sướng đầy đủ về vật chất lẫn tinh thần. Tôi thực sự sợ cảnh sống gia đình như thế, luôn luôn phải "diễn".
Ảnh minh họa: Internet
Thêm nữa, bạn bè tôi lập gia đình, một số khốn khổ vì chồng ngoại tình, mâu thuẫn xung đột dẫn đến ly hôn. Số khác nhìn vẻ bề ngoài thì hạnh phúc đong đầy nhưng tôi luôn tự hỏi, đằng sau đó có giống gia đình tôi không.
Tôi thấy hài lòng với cuộc sống độc thân, tiền làm ra để chiều chuộng bản thân, mua sắm, ăn ngon, đi du lịch. Sống là để cho mình chứ không phải để làm đẹp mặt bất kì ai trong một vỏ bọc giả tạo.
Theo phunuvagiadinh.vn
Chồng ngoại tình, tha thứ hay buông bỏ? Hôn nhân không phải câu chuyện cổ tích, cũng không phải là đích đến cuối cùng của tình yêu, nên con người ta buộc lòng phải sai trăm chuyện để hiểu ra trăm điều. Hôn nhân chỉ là bước khởi đầu giai đoạn khác của tình yêu, giống như ta vừa đi hết con đường nội thành và bắt đầu rẽ vào cao...