3 việc cho biết chính xác một gia đình hưng thịnh hay lụi bại trong tương lai
Muốn biết tương lai một gia đình sẽ đi về đâu, cứ nhìn 3 việc này sẽ rõ.
3 việc cho biết tương lai của một gia đình
1. Dưỡng tâm luôn tĩnh
Tự tu dưỡng, dưỡng tâm để tâm luôn tĩnh trước cuộc sống luôn động là việc mà mỗi người đều nên làm để có một cuộc đời thong dong, tự tại.
Trong lòng một khi đã biết rõ điều thiện ác nhưng không thể dùng hết khả năng của mình để hành thiện trừ ác, đó chưa thể gọi là tu dưỡng. Bản thân chúng ta mới là người hiểu rõ nhất, rằng mình có đang tự lừa dối bản thân hay không, người ngoài không thể nhìn thấu được điều này.
Trên không thẹn với trời, dưới không thẹn với lương tâm, cái mà Mạnh Tử gọi là dưỡng tâm nghĩa là tâm nhất định phải thanh tịnh, giảm bớt ham muốn.
Thế nên, người có tu dưỡng khi phản tỉnh lại chính mình sẽ không cảm thấy hối hận, bình thản đối mặt với trời đất mà không thẹn với thần.
Một khi không có việc gì khiến bản thân phải xấu hổ, con người sẽ bình thản đối mặt với cuộc sống.
Trạng thái cảm xúc này chính là phương thuốc quý, là nền tảng đầu tiên để con người vững mạnh hơn trên đường đời, là việc lớn đầu tiên trong quá trình tu thân dưỡng tính.
Ảnh minh họa: Internet
Video đang HOT
2. Thái độ cung kính
Nội tâm thuần tịnh, bên ngoài ngay ngắn nghiêm túc, đối đãi với vạn vật xung quanh bằng thái độ kính cẩn, đó là biểu hiện của chữ kính.
Mỗi người tự tu dưỡng bản thân để bách tính bình an, trung thực cung thuận để thiên hạ thái bình, đó là hiệu quả mà chữ kính đem lại. Thông minh trí tuệ cũng là từ chữ kính mà ra.
Gặp phải bất cứ việc gì dù to hay nhỏ, nếu như có thể dùng thái độ cung kính đối đãi, không lười nhác ỷ lại, chúng ta sẽ có thể đón nhận mọi việc xảy ra trong cuộc sống một cách bình thản nhất.
3. Theo đuổi nhân ái
Đọc sách, học tập để biết thế nào là đại nghĩa sẽ khiến con người tự giác ngộ được trách nhiệm.
Khổng Tử khi giáo dục con người đều là dùng chữ nhân làm trọng và điều quan trọng nhất là “dục lập lập nhân, dục đạt đạt nhân” ý chỉ lấy chính sự nghiệp thành đạt của mình làm cho người khác, lấy những điều mà trong lòng mình mong ước để hiểu lòng mong ước của người khác.
Ảnh minh họa: Internet
Làm người, ai chẳng muốn tự lập tự đạt, nếu có thể giúp người khác tự lập tự đạt, khi đó, người khác chẳng phải sẽ luôn hào hứng vui vẻ quy phục, gần gũi với mình hay sao?
Lòng nhân ái sẽ giúp cuộc sống mỗi người tốt đẹp hơn
Phúc báo là gì? Phúc báo của một người chính là quả báo tốt đẹp đến với người đó có nguyên nhân xuất phát từ một hành vi lương thiện trong quá khứ. Nói cách khác ngày hôm nay một người làm một việc làm tốt, trong tương lai một điều tốt đẹp cũng sẽ tự nhiên đến với người đó.
Ảnh minh họa: Internet
Có người hỏi tôi: nếu có hai người cùng làm việc tốt giống nhau thì trong tương lai hai người đó cũng sẽ nhận được phúc báo giống nhau phải không? Tôi cho rằng là không phải bởi cùng làm việc tốt giống nhau nhưng xuất phát từ cái tâm khác nhau thì phúc báo cũng khác nhau.
Nếu một người làm việc tốt với mong muốn sau này sẽ nhận được đền đáp thì chắc chắn phúc báo sẽ không lớn và lâu bền như người làm việc tốt mà không mong được đền đáp. Lý do vì sao vậy? Bởi vì “vạn pháp do tâm sinh”, phúc báo cũng vậy. Tâm rộng lượng thì phúc báo chắc chắn lớn. Do đó để có được phúc báo chân chính thì tâm cần phải thật rộng mở và chân thành.
Theo phunuvagiadinh.vn
Về quê kỳ nghỉ lễ, tôi điên rồ tới mức làm chuyện dại dột này cùng mối tình đầu
Cả tối hôm ấy, tôi và anh không một mảnh vải che thân nằm bên nhau. Hai đứa đã có một mối tình đầu trọn vẹn. Nhưng tôi lại nợ chồng cả một tương lai...
Ngoài chồng thì tôi không nghĩ rằng vẫn còn có một người đàn ông có sức ảnh hưởng tới tôi. Tôi đã không kiểm soát được bản thân mình. Rồi điều gì đến cũng đã đến. Tôi đã lừa dối bản thân mình, lừa dối chồng, và phụ lại lòng tin của anh. Chuyện đã qua rất lâu rồi nhưng hôm nay tôi mới dám viết ra đây vì không biết phải làm sao để bớt mặc cảm tội lỗi.
Tôi và anh quen nhau khi là sinh viên cùng khoa, ngành tài chính ngân hàng. Trái ngược hoàn toàn với đứa sinh viên tỉnh lẻ nghèo như tôi, anh được sinh ra và lớn lên ở thành phố, trong một gia đình có địa vị và kinh tế ổn định. Mặc dù vây, anh rất giản dị và chất phác, tôi với anh có rất nhiều điểm chung. Chính vì thế, chúng tôi đến với nhau rất tự nhiên, không vụ lợi, không khoảng cách, gây dựng sự nghiệp sinh sống nơi đô thị phồn hoa, sầm uất.
Chúng tôi yêu nhau không vụ lợi và không khoảng cách. Ảnh minh họa.
Cứ mỗi dịp đến kỳ nghỉ lễ, bất cứ ai cũng muốn trở về quê nhà cho thoải mái. Tôi cũng không ngoại lệ. Anh luôn đồng ý, và tôn trọng mọi quyết định của tôi. Vậy là những ngày lễ nghỉ anh luôn trở tôi về quê rồi lại lên thành phố luôn, bởi anh là người rất bận rộn (hầu như không có ngày nghỉ). Hiếm khi chúng tôi có kỳ nghỉ lễ cùng nhau tại quê ngoại.
Được trở về thăm quê, thăm bố mẹ. Tôi hạnh phúc vô cùng.
Trong kỳ nghỉ lễ dài vừa rồi, bạn học cấp 3 tổ chức họp lớp và tại buổi gặp mặt này, tôi vô tình tôi gặp lại 'mối tình đầu' - người mà đã gần 10 năm tôi không gặp lại. Cảm giác ngay lúc đó, thật khó diễn tả! Những kỷ niệm thời học sinh, từ cái nắm tay trên đường đi học về tới nụ hôn vội vàng dưới tán cây... như ùa về trong lòng tôi. Tất cả như vừa mới diễn ra ngày hôm qua mà thôi...
Tan bữa tiệc, đám bạn đã về hết chỉ còn hai đứa chúng tôi. Anh chở tôi đi về những nơi có dấu chân của hai đứa, kỷ niệm mối tình đầu ngô nghê được 2 đứa kể lại trong nước mắt và cả nụ cười. Dường như chúng tôi đang sống trong quá khứ và quên hết hiện tại...
Bỗng dưng anh rủ tôi: "Anh và em vào phòng nghỉ đi, chỉ một lần thôi, ngày xưa yêu nhau suốt 3 năm học, hai đứa vẫn muốn giữ cho nhau. Bây giờ tại sao chúng ta không hoàn thành nốt tâm nguyện còn dở dang ngày ấy". Không hiểu tại sao tôi không thể chống cự nổi những lời ngọt ngào ham muốn thể xác, tôi quên mất mình đã có chồng con...
Rồi điều gì đến cũng đã đến, cửa phòng mở ra hai đứa chúng tôi quấn quýt, lao vào nhau như con thiêu thân, dường như chúng tôi đang sống cho chính mình, những giây phút ngọt ngào hạnh phúc cứ lan toả xốn sang trong lòng tôi. Vậy là cả tối hôm ấy tôi và anh không một mảnh vải che thân nằm bên nhau, hai đứa đã có một mối tình đầu thật trọn vẹn.
Hết 3 ngày nghỉ, tôi về nhà. Giây phút gặp lại chồng tự nhiên tôi thấy như vừa làm một chuyện gì có lỗi mà không thể nói ra. Tôi không dám nhìn vào mắt chồng, mặc cho anh hồ hởi hỏi han cùng tôi, các con ríu rít gọi bố gọi mẹ để kể những câu chuyện mới mẻ gặp ở quê...
Cảm giác tội lỗi mặc cảm cứ đè nặng lên tâm trí khiến tôi không tài nào chợp mắt. Ảnh minh họa.
Hiện giờ, tôi rất rối bời và đau khổ. Cảm giác tội lỗi cứ đè nặng lên tâm trí khiến tôi không tài nào chợp mắt. Tôi phải làm sao đây? Tôi không thể tiếp tục như thế này.
Các bạn hãy chỉ cho tôi biết phải làm sao để thoát ra khỏi cảm giác tội lỗi này đây?
Theo tintuc.vn
Trong tình yêu, đừng tự huyễn hoặc vị trí của mình trong lòng ai đó Khi cô đơn rồi em mới hiểu có nhiều người khiến em lầm tưởng rằng họ là một phần quan trọng trong cuộc đời mình, thậm chí còn mơ hồ để họ trở thành cả thanh xuân.. - Chúng ta.... chia tay đi! - Rốt cuộc thì... tại sao? Em đã làm sai chuyện gì? - Em chẳng làm gì sai cả. Em...