3 lý do để phụ nữ đừng cố giữ lại nhà sau ly hôn
Ở phương Tây, tháng 1 luôn là tháng bận rộn nhất để mọi người nộp đơn ly dị. Lý do, các cặp vợ chồng thường quyết định ở lại với nhau trong mùa lễ để khi bước sang năm mới, họ sẽ bắt đầu tiến hành quá trình ly hôn đầy đau đớn…
ảnh minh họa
Laurie Itkin là cố vấn tài chính và quản lý tài sản của Coastwise Capital Group, một công ty quản lý tiền cổ tại La Jolla, California (Mỹ) nơi cô phục vụ khách hàng trong cả nước. Thông qua công ty riêng của mình, cô phục vụ như là một nhà phân tích tài chính phân chia chứng chỉ (CDFA) và phân tích các tác động về tài chính và thuế của các lựa chọn thanh toán đề xuất được xem xét bởi các cặp vợ chồng ly dị.
Laurie thường được trích dẫn trên báo chí và thường xuyên xuất hiện như một chuyên gia về tài chính và đầu tư trên truyền hình và đài phát thanh. Cuốn sách của cô “Đầu tư để nâng cao năng lực tài chính” đã đưa cô trở thành người có sách bán chạy nhất trên Amazon. Cô có khả năng truyền đạt các chủ đề kinh tế và đầu tư phức tạp bằng ngôn ngữ mà mọi người đều có thể hiểu được và có niềm đam mê giáo dục và trao quyền cho phụ nữ trở thành nhà đầu tư thành công. Laurie tình nguyện viên như một nhà hoạch định tài chính ủng hộ cho Trung tâm Tài chính San Diego và là người cố vấn cho phụ nữ khi khởi nghiệp…
Theo cô: “Tháng 1 luôn là tháng bận rộn nhất ở Mỹ để mọi người nộp đơn ly dị. Lý do, các cặp vợ chồng thường quyết định ở lại với nhau trong mùa lễ để rồi sau đó, kết thúc những ngày lễ, khi bước sang năm mới, họ sẽ bắt đầu tiến hành quá trình ly hôn đầy đau đớn.
Trong quá trình này, một số người quyết định giữ lại căn nhà chung mà họ đã sống ở hôn nhân thay vì bán nó. Một số người trong số họ đưa ra quyết định từ bỏ tài sản có giá trị như tiền cấp dưỡng, thậm chí là rút tiền tiết kiệm, tiền đang đầu tư về… để mong giữ được nhà. Tuy nhiên, quyết định này thường trở thành một sai lầm tài chính tồi tệ về lâu về dài có thể đe doạ đến ổn định tài chính và an ninh của họ khi họ lớn tuổi, đặc biệt là phụ nữ.
Có những lý do để khiến người phụ nữ muốn giữ lại ngôi nhà sau khi ly hôn. Tôi đã quan sát thấy 3 cảm xúc liên quan đến ngôi nhà trong quá trình ly hôn: cảm giác tội lỗi, thất vọng và lo lắng.
Tội lỗi: Có thể hiểu được tại sao một người mẹ lại không muốn bán nhà, đặc biệt là nếu cô ấy có một hoặc nhiều đứa trẻ dưới 18 tuổi. Ngay cả những bà mẹ ở trường đại học muốn có một nơi ấm áp và quen thuộc để con họ ở những ngày lễ và mùa hè.
Thất vọng: Hãy tưởng tượng phụ nữ mất vô số thời gian để đầu tư vào ngôi nhà bằng cách cô ấy đã trang bị, sắp xếp và duy trì nó… Nơi ấy, trẻ em lớn lên. Những ký ức đã được thành lập. Cô cảm thấy tự hào và an toàn trong ngôi nhà đó và bây giờ phải để ý đến viễn cảnh không bao giờ đặt chân vào nó nữa.
Lo lắng: Việc chuyển ra khỏi ngôi nhà là một trải nghiệm vất vả. Đến sống ở một nơi mới là điều không dễ dàng. Phải đứng trước những lựa chọn quan trọng là giữ gìn nó, bán nó hay cứ để đấy…?
Thật không may, những cảm xúc này có thể thúc đẩy người ta quyết giữ lại ngôi nhà đó cho bản thân hoặc con cái ngay cả khi nó có thể gây bất lợi về mặt tài chính cho họ.
Dưới đây là 3 lý do khiến việc bán nhà sau ly hôn thường tốt hơn nhiều so với việc cố giữ nó:
Video đang HOT
Khả năng chi trả: Hiện chi phí sở hữu nhà rất cao. Có thể một người phụ nữ mới ly hôn, ban đầu vẫn có đủ tiền để mua nhà, đóng thuế bất động sản, tiện ích, chi trả bảo hiểm và bảo trì liên tục. Tuy nhiên, trong trường hợp ly hôn, việc đi thuê nhà luôn rẻ hơn rất nhiều.Thuế lợi tức. Ở nhiều nơi trên cả nước, giá nhà đất ở mức rất cao. Nếu một cặp vợ chồng bán nhà trong khi chưa ly dị (hoặc trong một số trường hợp là bán sau khi ly dị nhưng vẫn còn là đồng sở hữu), thì khi bán nhà ở mức 500,000 đô la Mỹ, họ vẫn được miễn đóng thuế. Nhưng nếu 1 phụ nữ nắm giữ quyền sở hữu duy nhất cho tài sản và bán nhà tại một thời điểm nào đó trong tương lai, cô ấy sẽ chỉ được miễn thuế khi bán nhà ở mức 250,000 đô la Mỹ. Tùy thuộc vào khung thuế liên bang và tiểu bang nơi cô ấy sinh sống, cô ấy có thể bị chi trả thêm hàng chục ngàn đô la thuế.Nhà to đẹp – nhưng ít tiền mặt: Nhà đẹp là gì nếu bạn không có đủ tiền để trả chi phí cho cuộc sống? Tôi đã nhìn thấy quá nhiều phụ nữ từ bỏ quyền trợ cấp, rút tiền tiết kiệm, tiền đầu tư, các khoản hưu trí… để cố giữ ngôi nhà. Vì vậy, phụ nữ cần hiểu được rõ ràng hơn sự khác biệt giữa việc giữ lại ngôi nhà cũ để tồn tại, rồi khiến bạn cạn kiệt tiền thì nó không hề tốt bằng việc bạn không cần sở hữu nó nữa và lựa chọn cách từ bỏ nó, để có được những khả năng ổn định, phát triển hơn về tài chính sau ly hôn…
Theo Dân Trí
Tháng nào vợ cũng có kinh nguyệt 2 lần, chồng nghĩ thế là bình thường
Khi về tới nhà, thấy vợ đang ngủ quay lưng vào trong, tôi ngẫm 1 hồi rồi bất ngờ leo lên tụt quần vợ xuống. Vợ tôi hét lên:"Anh điên à? Làm trò gì thế?"
ảnh minh họa
Dạo gần đây, chuyện chăn gối của vợ chồng tôi trở nên không đều đặn như trước kia. Chỉ vì vợ tôi tháng nào cũng có kinh nguyệt 2 lần mà tôi cứ phải nhịn suốt nhiều ngày không làm ăn được gì.
Ban đầu tôi cũng thấy buồn bực trong người, nhưng nhiều tháng rồi vợ tôi cứ đều đều bị như thế nên tôi cũng tập quen dần.
Cứ mỗi lần đến tháng, tôi chỉ vừa sờ vào người, vợ tôi đã cau có đẩy ra. Nhìn thấy vậy, tôi lại trùm chăn đi ngủ ngay lập tức để không nghĩ tới chuyện đó nữa.
1 lần, biết vợ lại đến ngày đèn đỏ, tôi chán quá không muốn về nhà liền rủ thằng bạn lên bar uống rượu. Thấy tôi cứ buồn bã, nó lân la dò hỏi, có tý rượu vào, tôi thật thà đáp:
-Tại vì vợ chồng tao dạo này chán quá mày à.
-Sao?? Cãi nhau à??
-Không..vợ tao mỗi tháng lại có kinh nguyệt 2 lần không cho tao đụng vào người, tính thì cứ nóng như con sư tử, chả buồn đụng vào. Mệt mỏi lắm.
Thằng bạn nghe vậy thì phá lên cười:
-Mày có nhầm không?? Sao lại có kinh nguyệt 2 lần?? Làm gì có chuyện đó, mày xem lại đi. Khéo vợ mày có điều gì giấu diếm mày đấy.
Tôi ngơ ngác:
-Thế mày có phải đàn bà đâu mà biết.
-Ôi giời, trước kia con bồ của tao cũng giả vờ đến tháng đề không chiều tao đấy, vậy nên tao phát hiện ra mới bỏ nó mà. Đàn bà giờ đáng sợ thật.
Thấy tôi nhìn chằm chằm, nó chữa cháy:
-À đương nhiên đấy là con người yêu tao, còn vợ mày thì tao không biết, chắc cô ấy có điều gì khó nói, mày cứ kiểm tra lại cho chắc.
Nghe bạn nói thế, miệng tôi khẳng định tin tưởng vợ, nhưng trong lòng vẫn rất lấn cấn. Khi về tới nhà, thấy vợ đang ngủ quay lưng vào trong, tôi ngẫm 1 hồi rồi bất ngờ leo lên tụt quần vợ xuống. Vợ tôi hét lên:
-Anh điên à?? Làm trò gì thế??
Tôi trợn trừng mắt:
-Sao cô nói có kinh nguyệt cơ mà?? Thế này là thế nào?? Cô lừa tôi hả??
Vợ tôi nhìn xuống dưới rồi ú ớ:
-Em..em..không lừa anh, em bị thật, chắc bây giờ nó hết.
Tôi đang có men trong người liền bóp cổ vợ:
-Cô còn ngụy biện à?? Nói...tại sao??
Vợ tôi hét toáng lên, bỗng nhiên thấy tiếng gõ cửa ầm ầm bên ngoài. Thì ra lão hàng xóm góa vợ chạy sang:
-Em làm sao thế??
Chứng kiến cảnh tượng đó, tôi mới ngã ngửa khi hiểu ra mọi chuyện. Tôi kéo vợ xuống đất:
-Nói đi, có phải cô cắm sừng tôi không??
Vợ tôi khóc lóc quỳ xuống chân tôi:
-Em xin lỗi, em trót dại. Em...chỉ vì dạo trước anh hay đi công tác, mà em thì sốt cao, anh ấy đã sang chăm sóc em, nên chúng em nảy sinh tình cảm.
Tôi nghiến răng:
-Vì thế nên cô nói dối đến ngày đèn đỏ, vì cô mới chiều hắn xong nên không còn sức chiều chồng đúng không??
Tôi chưa hết choáng váng thì lão hàng xóm lại nhảy vào nói:
-Tất cả là do tôi, anh đừng trách cô ấy, có gì chúng ta hãy nói chuyện thẳng thắn với nhau như 2 người đàn ông đi. Tôi sẽ chịu trách nhiệm hết.
Vợ tôi xua tay lão:
-Anh đừng nói linh tinh, chuyện này để vợ chồng em giải quyết. Anh về đi.
Tôi cười chua xót:
-Giờ 2 người đang diễn ngôn tình trước mặt tôi đấy à?? Lại có cả chuyện ngược đời này à?? Các người bênh nhau sao?? Được,nếu thế tôi cho 2 người toại nguyện.
Nói rồi tôi xách vợ ra đường cho bàn dân thiên hạ biết chuyện nhục nhã này, sau đó tôi ném vào mặt cô ta lá đơn ly dị và đuổi đi với 2 bàn tay trắng.
Theo Blogtamsu
Sau ly hôn không phải là vực thẳm Chúng ta, những người phụ nữ dù hiện đại hay truyền thống, cũng ít nhiều sẽ có sự dè dặt đối với hai từ: 'Ly hôn'. (Ảnh minh hoạ). Điều này là tiêu cực hay tích cực, đó vẫn là câu hỏi thử thách bản thân rất nhiều. Để rồi đôi khi vì không dám đối diện, mà chúng ta cũng từ chối...