3 lần mất con, bị nhà chồng đuổi ra khỏi nhà với bàn tay trắng và cái kết sốc sau 3 năm
Tôi chưa biết phải làm gì thì tối hôm đó, tôi nghe lén được cuộc trò chuyện của mẹ chồng tôi với cô em gái chồng. Chính miệng hai người bảo rằng không ngờ những lần cho tôi ăn thứ đó lại hiệu nghiệm như vậy.
Ảnh minh họa
Tôi mang thai lần thứ nhất, thấy tôi cầm tờ siêu âm về nhà, mẹ chồng tôi cầm lên đọc rồi bảo:
- Con gái à? Bỏ đi, nhà này không cần.
Tôi rụng rời tay chân. Sao mẹ chồng tôi có thể lạnh lùng đến như vậy cơ chứ? Con gái hay con trai thì cũng là cháu bà cơ mà? Sao bà có thể nói như vậy với tôi? Tôi không nghe lời, vẫn âm thầm dưỡng thai nhưng rồi một sáng nọ khi tôi ngủ dậy, thấy đau bụng dữ dội, máu tuôn đầm đìa và nhìn nụ cười nhếch mép của mẹ chồng, tôi đã biết mình bị mẹ chồng hại. Hèn gì tối qua khi ăn xong bát canh khổ qua, tôi đã thấy hiện tượng lạ.
Tôi vào viện, bác sỹ bảo con tôi mất rồi, không cứu được nữa. Tôi gào khóc trong điên loạn. Chồng tôi vào thăm, giọng tỉnh bơ:
- Trời, khóc gì mà khóc, mất đứa này thì có đứa khác. Sao phải khổ vậy.
Anh ta không biết rằng chính mẹ anh ta đã giết con tôi chỉ vì nó là con gái. Nhưng tôi không có chứng cứ rõ ràng, tôi không thể nào buộc tội bà ta được. Tôi xuất thân là con nhà nghèo, học xong cao đẳng, tôi xin làm kế toán cho một công ty gần nhà, lương bổng chẳng được bao nhiêu, tôi lấy Thành – chồng tôi được 1 năm thì có thai nhưng mẹ anh không muốn giữ đứa bé. Bà cũng bảo rằng, tôi lấy con trai bà là phước mấy đời rồi, đừng có mà đòi hỏi gì nữa.
(Ảnh minh họa)
Sau hôm tôi ở bệnh viện về, mẹ chồng tôi mặt lạnh như tiền, bà chẳng tỏ vẻ gì là hối hận với những gì đã làm với tôi cả. Chồng tôi thì cứ biệt tích cả ngày. Mới nghỉ ngơi được 1 tuần, mẹ chồng tôi đã bắt tôi làm việc nhà. Nhà 5 tầng, rộng thênh thang mà tôi phải bưng bê, lau nhà, dọn nhà một mình, ngày nào cũng thế. Tôi làm từ tối đến sáng mệt lử nhưng mẹ chồng tôi vẫn không hài lòng. Bà bảo tôi ăn bám, dốt, có cái nhà mà lau cũng không sạch.
Tôi ấm ức lắm nhưng vẫn cố gắng chịu đựng. Sau đó nửa năm, tôi cũng mang thai lại nhưng chỉ được mấy tháng là sảy thai, rồi lần thứ 3 tôi cũng không giữ được. Đến lúc này, mẹ chồng tôi quát:
Video đang HOT
- Cô chỉ có việc ăn với đẻ mà cũng không làm được. Cô cút khỏi nhà tôi ngay.
Tôi lúc đó trong tay không có một đồng bạc, chồng tôi từ ngày thấy tôi mãi không sinh được con thì cũng nhạt dần với tôi. Anh ta không còn mặn nồng và cũng không còn đứng về phía tôi nữa. Hôm đó, mẹ chồng tôi nói:
- Tôi cho cô hạn trong ngày mai phải rời khỏi nhà tôi, nếu không thì đừng trách bà già này ác độc.
(Ảnh minh họa)
Tôi chưa biết phải làm gì thì tối hôm đó, tôi nghe lén được cuộc trò chuyện của mẹ chồng tôi với cô em gái chồng. Chính miệng hai người bảo rằng không ngờ những lần cho tôi ăn thứ đó lại hiệu nghiệm như vậy, họ cũng ngày đêm cầu nguyện cho tôi mất con để có cớ đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi giận run người. Thì ra mẹ chồng tôi ác tâm như thế, bà chẳng hề thương yêu cháu mình dù đó là máu mủ, ruột thịt của bà. Sáng hôm đó, tôi làm ra vẻ sợ hãi bảo với mẹ chồng tôi:
- Mẹ ơi, mẹ cho con ở lại nhà đi, hay cho con ở nhà cô Hương giúp việc cũng được, giờ con đi thì không có chỗ nào đi cả.
- Đúng đó mẹ, thôi cho chị ấy sang nhà con giúp việc cũng được, đằng nào thì con cũng đang tìm mà không có.
Thế là tôi sang nhà em chồng làm giúp việc, tôi sống như một con ở thực thụ, cô ta không nể tôi từng là chị dâu mà cứ liên tục hành hạ tôi. Chồng tôi đã cưới vợ mới và sinh được 1 người con trai. Cứ ngỡ như mọi việc đã an bài thì tôi lại biết được một bí mật.
Đầu tiên, trong khi dọn phòng cho chồng của cô em chồng, tôi đọc được một tập hồ sơ khai báo thuế giả của công ty nhà chồng mà anh ta hiện đang làm việc ở đó với chức danh kế toán trưởng. Tôi chụp lại hết bằng điện thoại rồi làm ra vẻ như không biết gì. Tôi theo dõi và biết được rằng, chồng của cô ta lấy tiền đó để đi nuôi gái bên ngoài. Sau khi tìm hiểu, tôi bắn thông tin qua cho cô em chồng biết và đã có một trận đánh ghen long trời lở đất diễn ra.
Vụ đánh ghen đó vừa xong, gia đình chồng tôi đã bị cơ quan thuế sờ gáy. Mọi hoạt động kinh doanh bị tạm ngừng. Tôi đã gửi những giấy tờ mình chụp được cho cơ quan thuế. Cả nhà chồng tôi lao vào cấu xé lẫn nhau, vợ mới của chồng tôi thì ôm con bỏ đi, vợ chồng em gái chồng thì ly hôn, bố mẹ chồng tôi thì phải bán nhà để trả nợ.
Tôi hả dạ vô cùng. Tôi đã sống trong căn nhà ấy một thời gian quá dài và đã chịu biết bao nhiêu tủi cực. Giờ đây sau 3 năm nhẫn nhục, tôi cũng đã có cơ hội cười vào mặt họ, bắt họ nhận lại hết cả gốc lẫn lãi những gì họ đã gây ra cho mẹ con tôi. Cũng từ bây giờ trở đi, tôi sẽ sống cho bản thân mình và tôi tin, mình sẽ được hạnh phúc.
Theo blogtamsu
Con được 20 ngày tuổi, tôi đã bị mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà để đón dâu mới và 3 năm sau...
Vậy mà đến khi con tôi được 20 ngày tuổi, mẹ chồng tôi đã nổi cơn điên đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi ngơ ngác không hiểu vì sao, chỉ nghe bà hét...
ảnh minh họa
Tôi lấy chồng từ năm 20 tuổi nhưng mãi đến năm 25 chúng tôi mới có con. Có con khó nhọc như thế nhưng chồng tôi chả đoái hoài gì đến vợ, anh đi làm suốt ngày, hôm nào về nhà cũng trong tình trạng say xỉn, không biết trời đất là gì. Tôi chẳng hiểu sao anh lại thay đổi một trời một vực như vậy. Trước kia chồng tôi là một người đàn ông đàng hoàng cơ mà.
Hôm đó tôi sinh con, mẹ chồng chạy đến bệnh viện một mình, nhìn bà lật đật, mắt đỏ hoe, tôi mới gắng hỏi:
- Mẹ, chồng con đâu?
- À, nó bận họp rồi. Chắc không đến được.
Một nỗi thất vọng cứ thế tuôn trào trong tôi. Trong cơn đau đẻ, tôi vẫn cảm thấy được rằng có vẻ như hạnh phúc của tôi đã kết thúc cả rồi. Ông chồng tình cảm ngày nào của tôi giờ đã trở thành một con người hoàn toàn khác. Anh ấy không để ý gì đến mẹ con tôi cả, có lẽ anh ấy đã có người phụ nữ khác rồi cũng nên.
Đến lúc tôi về nhà, phải 3 ngày sau tôi mới thấy chồng lò dò về. Anh vẫn say khướt. Thấy tôi, anh ghé vào cười rồi nói:
- Cô đẻ rồi à? À... là con gái à? Chán thế cơ chứ? Cứ tưởng có cậu con giai nối dõi, chả biết đẻ gì cả.
Nói rồi anh loạng choạng về phòng sau khi đi vào véo má con một cái làm con bé khóc ré lên. Tôi giận chồng mà không làm gì được, nước mắt ứa ra.
Chồng đã chán là thế mà đến cả mẹ chồng cũng chẳng ra gì. Từ khi tôi sinh con gái, mặt bà khi nào cũng lạnh tanh. Mỗi ngày bà mang vào cho tôi một bát cơm trộn đủ thứ trong đó rồi bảo ăn đi. Xong xuôi, bà bỏ đi đâu biệt tích, đến tối mới thấy mò về. Chồng tôi cũng vậy, chả bao giờ tôi thấy mặt anh ở nhà. Tiền bạc đi làm cả tháng thì chả thấy đâu, tôi muốn kêu, muốn kể tội anh cũng chẳng biết kể với ai vì suốt ngày ở nhà một mình, con thì còn quá nhỏ.
Vậy mà đến khi con tôi được 20 ngày tuổi, mẹ chồng tôi đã nổi cơn điên đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi ngơ ngác không hiểu vì sao, chỉ nghe bà hét lên:
- Mày ở đây ăn hại bao nhiêu năm mà cuối cùng cũng không đẻ được một đứa con trai cho nhà tao. Cuốn gói khỏi nhà tao ngay và luôn đi.
- Mẹ, có chuyện gì vậy mẹ? Con có làm gì nên tội đâu ạ, con nào chả là con hả mẹ.
(Ảnh minh họa)
- Tao nói rồi, nhà tao không chấp nhận cháu gái, mày ôm con cuốn xéo khỏi nhà tao ngay đi.
Lúc đó con tôi mới 20 ngày tuổi, trong người tôi không có một đồng. Tối hôm đó, tôi thấy cửa tủ để tiền của mẹ chồng không khóa, với nỗi căm hận sẵn có, tôi lấy của bà 20 triệu đồng rồi bế con đi.
Tôi nghĩ rằng chừng đó số tiền chẳng thấm tháp vào đâu so với nỗi khổ mà tôi phải chịu đựng ở nhà chồng suốt chừng ấy năm. Tôi bắt xe về quê với mẹ và sau đó, cắt đứt mọi liên lạc hoàn toàn với gia đình chồng. Cuộc sống của tôi những ngày đó phải nói là rất khốn khổ, tôi phải chạy ăn từng bữa, làm đủ việc để nuôi con vì bố mẹ tôi đã già. Sau khi con được 2 tuổi, tôi để con lại cho mẹ chăm rồi lên thành phố, dùng số tiền tôi lấy của mẹ chồng để đi xin việc, cuối cùng tôi cũng tìm được một công việc ổn định, lương chỉ 6 triệu nhưng như thế cũng là quá tốt đối với một bà mẹ như tôi.
Cuộc sống của tôi ngày càng ổn định, tôi được cất nhắc lên chức và lương cũng khá hơn. Lúc này tôi đã đón con lên và thuê giúp việc, trong công ty tôi cũng có một trưởng phòng góa vợ và chúng tôi bắt đầu tìm hiểu nhau, sau 6 tháng, anh và tôi làm lễ cưới và chúng tôi thực sự hạnh phúc. Anh bị vô sinh nên anh xem con gái tôi như con đẻ, tôi lấy làm mãn nguyện vì điều đó dù đôi khi cũng cảm thấy buồn vì không thể sinh được một đứa con cho anh.
(Ảnh minh họa)
Bẵng đi 3 năm sau, một ngày nọ tôi bỗng gặp lại một người hàng xóm cũ ở chợ. Nhận ra tôi, chị ta tíu tít hỏi thăm rồi kể chuyện. Nghe kể chồng tôi nghiện ma túy rồi bán hết gia sản khi nào không rõ, mẹ chồng tôi sợ nguy hiểm cho tính mạng của tôi nên mới giả vờ đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi nghe xong thì chết sững, vậy mà bấy lâu nay tôi cứ hận mẹ chồng. Người hàng xóm ấy cũng nói thêm rằng giờ mẹ chồng tôi sống một mình rất đơn độc vì chồng tôi đã mất 2 năm trước vì phê thuốc.
Tôi nghe xong mà bàng hoàng. Ngày hôm đó tôi tìm về căn nhà xưa, quỳ dưới chân mẹ chồng để nói lời cảm ơn. Giờ thì tôi đã biết vì sao cánh cửa tủ để tiền của bà hôm đó đã không khóa. Bà bảo rằng bà rất muốn gặp cháu, bà xin lỗi vì đã phải dùng đến cách đó và xin lỗi vì đã giấu tôi. Bà nói nếu tôi không bỏ đi làm lại cuộc đời thì có lẽ, cuộc đời tôi giờ đã rất tăm tối với người chồng nghiện ngập. Bà thương con nhưng cũng không đành lòng khi thấy tôi sống đau khổ.
Giờ thì tôi đã biết rằng dù sao số mình vẫn may mắn vì có một bà mẹ chồng giàu lòng thương đến như vậy. Vậy mà bấy lâu nay tôi cứ căm hận bà. Tôi hứa từ nay, tôi sẽ thay chồng chăm sóc tốt cho bà xem như là sự báo hiếu muộn màng của mình dành cho người mẹ chồng đau khổ.
Theo blogtamsu
Mất con, hôn nhân tan vỡ vì 'cô em họ' đáng ngờ của chồng Kể từ ngày Mai có thai, mẹ chồng bỗng về quê và đón lên một cô gái trẻ đẹp tên Tuyết. Tuyết tự xưng là em họ của Thắng. Giọng của cô ả ngọt như mía lùi và rất biết cách lấy lòng gia đình nhà chồng Mai. Một lần Mai đã chứng kiến cảnh Tuyết và Thắng nhìn nhau với ánh mắt...