21 điều Phật dạy cho t.uổi trung niên về hạnh phúc: Chỉ cần làm tốt 5 việc là đủ sở hữu vận khí vô lượng
Cuộc sống không phải lúc nào cũng tốt đẹp và công bằng. Thế nhưng nếu làm tốt 21 việc sau, t.uổi trung niên chắc chắn sẽ nhận được phúc khí vô lượng, hậu vận khởi sắc, vạn sự như ý.
21 điều Phật dạy t.uổi trung niên về hạnh phúc
Ảnh minh họa.
1. Cho dù thất bại nặng nề mức nào, chúng ta luôn có thể làm lại từ đầu.
2. Mỗi buổi sáng thức dậy, chúng ta sẽ trở thành một con người mới. Điều chúng ta làm ngày hôm nay là quan trọng nhất.
3. Người thân là tài sản quý giá nhất, hãy biết trân trọng từng phút giây bên họ.
4. Nếu một người nói và làm với tâm trong sáng thanh tịnh, hạnh phúc sẽ luôn đi theo anh ta như hình với bóng.
5. Thanh tịnh và giản đơn là đôi cánh giúp tâm hồn bay đến miền an lạc.
6. Lắng nghe lý trí nhiều hơn thay vì trái tim.
7. Thù hận cũng giống như nắm than hồng trong tay, chúng ta sẽ bị bỏng trước khi định ném nó vào người khác.
8. Đừng trở thành nô lệ của dục bọng.
9. Vững như bàn thạch mới chống chọi lại bão giông, người ý chí mạnh mẽ sẽ không bị giao động bởi miệng lưỡi thiên hạ.
10. Đừng cố gắng nắm giữ những gì không thuộc về mình.
11. Nguồn gốc mọi khổ đau trên thế gian đều bắt nguồn từ sự cố chấp.
12. Khi bạn vui, hãy hiểu rằng niềm vui này không phải là vĩnh hằng. Khi bạn đau khổ, hãy nhớ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn mãi mãi.
13. Hạnh phúc không bao giờ đến với người không biết ân nghĩa.
14. Hãy biết cảm ơn nghịch cảnh.
15. Cẩn trọng trong từng suy nghĩ, lời nói và hành động của mình.
Video đang HOT
16. Đừng xem thường những điều nhỏ bé. Một con rắn nhỏ có thể khiến ta m.ất m.ạng.
17. Cho đi nhiều hơn nhận lại.
18. Hạnh phúc được nhân lên khi biết sẻ chia
19. Mỗi người phải tự bước đi trên đôi chân của chính mình.
20. Tâm kỷ luật mang lại hạnh phúc.
21. Chẳng có con đường dẫn đến hạnh phúc. Hạnh phúc chính là con đường.
7 phúc báo vô lượng Trời Phật dành tặng t.uổi trung niên
1. Sức khỏe cường tráng: Tâm không suy nghĩ, oán hận, tham vọng, cố chấp, huyết áp sẽ lưu thông, da dẻ hồng hào, tinh thần tráng kiệt, thọ ngang trời đất.
2. Tiết kiệm t.iền bạc: Không sa chân vào những chỗ ăn chơi vô bổ, giao du cùng người phá gia, tự khắc sẽ sử dụng t.iền bạc đúng cách, dành dụm được một khoản đáng kể.
3. Bạn bè tốt: Tâm tính tốt, sẽ kết giao được với người quảng đại. Trí tuệ sáng sẽ nhìn thấu được lòng dạ của kẻ tiểu nhân.
4. Gia đạo hưng thịnh: Con cái thành đạt, khỏe mạnh, hiếu thuận, công danh quý hiển, thành người có ích cho xã hội.
5. Giây phút thảnh thơi: Làm tốt việc của bản thân, không gây thù chuốc oán, sẽ không phải lao tâm khổ tứ vì chuyện của thiên hạ.
6. Những bài học từ sai lầm: Con người không ai hoàn hảo. Khi mắc sai lầm, ta sẽ càng nhận thức đúng đắn về bản thân hơn, từ đó càng thêm vững vàng, mạnh mẽ.
7. Tiếng cười: Sau một ngày dài mệt nhọc, chỉ cần một tiếng cười vang cũng đủ xua tan bầu không khí u ám.
Xuân Quỳnh
Theo Khỏe & Đẹp
Đã định ngày cưới nhưng vẫn bị mẹ chồng tương lai quyết liệt hủy hôn, hỏi ra lý do thì ai cũng ngỡ ngàng
Tôi và Việt xác định là sẽ tiến tới hôn nhân, gia đình 2 bên cũng đã gặp mặt định ngày cưới. Thế nhưng có lẽ mọi chuyện đã chẳng còn ý nghĩa nữa rồi.
Giống như những đôi lứa khác, tôi và Việt cũng trải qua chuyện tìm hiểu, yêu đương rõ ràng rồi mới xác định chuyện kết hôn.
Gần 2 năm ở cạnh nhau, tôi biết Việt là mẫu đàn ông nghiêm túc, anh luôn lo lắng và cẩn thận với mọi chuyện, từ công việc đến yêu đương.
Vì vậy mà chuyện tình cảm của chúng tôi khá bình yên.
Với một người sinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh như Việt thì điều này khá là dễ hiểu. Bố anh mất sớm, mẹ anh không hề có ý định đi bước nữa mà ở thế nuôi anh khôn lớn.
Anh kể rằng, từ khi anh bắt đầu có ý thức về bản thân, bà đã dạy anh có hai thứ nhất định phải cẩn trọng, ấy là chọn nghề và chọn vợ.
Ngày Việt dẫn tôi về ra mắt, tôi đã vô cùng lo lắng. Bởi tôi hiểu rằng những người phụ nữ như mẹ anh sẽ rất kỹ lưỡng trong chuyện dâu con.
Thế nhưng buổi gặp mặt diễn ra khá thuận lợi, mẹ anh tỏ ra xởi lởi dễ gần, còn tôi cũng tự thấy mình không có khó khăn hay khuyết đ.iểm gì.
Và đúng như mong đợi, tôi đã vượt qua thử thách đầu tiên. Sau đó, thỉnh thoảng tôi cũng đến nhà anh chơi và ở lại ăn cơm như mọi cô người yêu bình thường khác.
Rồi cũng đến giai đoạn gia đình hai bên gặp mặt, thậm chí là còn dự tính ngày cưới hỏi. Cứ ngỡ tình yêu của chúng tôi sẽ có một cái kết viên mãn nhưng không phải.
Dịp cuối tuần đó, tôi cũng sang nhà Việt chơi như bình thường. Bình thường thứ 7 tôi vẫn phải đi làm nên lúc sang thì mẹ anh đã nấu nướng xong xuôi, ăn xong tôi sẽ lo lắng chuyện dọn rửa.
Nhưng hôm đó, do được nghỉ làm nên tôi sang sớm và phụ mẹ Việt làm cơm.
Lúc ở trong bếp, thấy tôi kéo ống tay áo lên cho khỏi vướng thì bà có khựng lại 1 chút nhưng rồi vẫn cười nói bình thường.
Tuy nhiên, tối hôm sau đó, khi đang đi chơi thì Việt có hỏi về vết sẹo trên cổ tay tôi. Ban đầu tôi hơi lưỡng lự vì từ trước đến nay anh không hề để ý đến vết sẹo.
Nhưng nghĩ việc sắp trở thành vợ chồng, chuyện này cũng chẳng là bí mật mãi được nên tôi đã kể hết cho anh nghe.
Đó là những gì còn lại sau một cuộc t.ự t.ử bất thành. Ngày ấy tôi 17 t.uổi và đang có tình yêu nồng nhiệt với một anh chàng khóa trên.
Tôi bắt đầu yêu anh ta từ những ngày học lớp 10, tính đến thời điểm đó là gần 2 năm. Anh ta chính là tình yêu đầu đời của tôi.
Nhưng rồi đột nhiên, anh ta thay đổi, muốn chia tay tôi để tập trung vào chuyện học hành vì năm đó anh học lớp 12.
Nhưng điều đó hoàn toàn là giả dối, anh ta thực chất là đang theo đuổi một cô gái khác. Biết chuyện, tôi tìm gặp anh ta để làm rõ trắng đen.
Ai ngờ anh ta chẳng thèm chối quanh co mà lại còn trả lời vô cùng phũ phàng: "Cô có thấy con ong nào chỉ hút mật 1 bông hoa không?"
Đau khổ, uất ức, phẫn nộ, bồng bột và muốn con người đó phải ân hận suốt đời nên tôi đã để lại 1 lá thư tuyệt mệnh rồi tìm đến cái c.hết bằng cách cắt động mạch m.áu ở cổ tay.
Tuy nhiên sự việc bị em trai tôi phát hiện và tôi được đưa đi cấp cứu kịp thời nên đã không nguy hiểm đến tính mạng.
Khi tôi đã tỉnh táo trở lại, mẹ tôi dặn 2 chị em tôi tuyệt đối không được hé lộ chuyện ra ngoài.
Không chỉ bởi bà cảm thấy xấu hổ về hành động của tôi mà còn bởi nếu biết tôi vì đàn ông mà tìm đến cái c.hết thì người đời sẽ được phen cười nhạo tôi và gia đình.
Quả thực, đến tận bây giờ, tôi thấy điều đó hoàn toàn đúng đắn và thấy mình thực sự ngu dại.
Vậy nên dù có thể xóa vết sẹo đó đi nhưng tôi đã không làm mà giữ lại để xem như một sự nhắc nhở bản thân.
Nghe tôi kể xong, Việt không nói gì mà trầm ngâm suy nghĩ khá lâu. Hôm đó chúng tôi đi chơi về mà lòng ai cũng ngổn ngang trăm mối.
Nhưng ngay ngày hôm sau, mẹ anh đã gọi tôi sang nhà để nói chuyện.
- Bác đã biết chuyện vết sẹo của con. Và bác nghĩ sẽ phải cân nhắc về chuyện cưới xin của hai đứa. Bác biết là con rất ngạc nhiên nhưng bác thà nói trước còn hơn nói sau.
Nếu như chỉ vì yêu mà con đã dám đ.ánh đổi bản thân như thế thì sau này cuộc sống hôn nhân rồi sẽ ra sao?
Huống hồ gia đình không phải lúc nào cũng bình yên phẳng lặng.
Lỡ may có sóng gió, lỡ may thằng Việt nó làm sai điều gì, con lại đem mạng mình ra dọa, chẳng phải đáng sợ hay sao?
Dù vô cùng choáng váng và bất ngờ bởi những lời nói đó từ mẹ Việt nhưng tôi vẫn cố gắng bình tĩnh nhất để trả lời lại bà: "Con cảm ơn lời dạy của bác.
Chuyện của bọn con, nếu bác không ủng hộ nữa thì con cũng đành chịu, con sẽ về thưa lại với bố mẹ con.
Nhưng có một điều mà con muốn bác và anh biết rằng, có những thứ người ta giữ lại không phải vì oán hận hay trong lòng vẫn còn tơ vương.
Đơn giản đó chỉ là một bài học, một vấp ngã để con có thể sống tốt hơn. Chào bác, chào anh con về". Nói xong tôi xách túi đi thẳng ra cửa một cách nhanh nhất có thể.
Chuyện của tôi và Việt có lẽ từ giờ đã chấm dứt nhưng tôi chẳng hề ân hận.
Bởi nếu anh đã không thể chấp nhận được bản thân tôi như thế, mẹ anh cũng không hài lòng với con dâu như thế thì nếu có lấy anh, cuộc sống của tôi cũng sẽ chỉ toàn là đau khổ mà thôi.
Theo Helino
Chàng trai biết nội trợ và không ngại việc nhà Minh sinh năm 1988, quê ở Thanh Hóa, công việc hiện tại của mình làm bên dược. Gia đình mình có 3 anh em trai, đều lấy vợ hết rồi. Mình trải qua hai mối tình nhưng không có kết quả. Có lẽ do mình không biết cách nói chuyện và thể hiện tình cảm, vậy nên vẫn cứ chờ đợi cái gọi...