20 status “chất như nước cất” cho các nàng tha hồ “thả thính”
Vao môt ngay đep trơi, ban muôn đăng môt status thât hay, thât deep đê câu like. Nhưng ban lai bi can y tương. Dươi đây la 20 câu status siêu hay ho va cưc chât cho cac ban tham khao.
1. Độc thân không có nghĩa là em không tốt, mà là do anh không đủ tốt để có em thôi!
2. Gửi người yêu tương lai, anh đang nơi đâu? Em chờ anh 20 xuân xanh rồi…
3. Trúc xinh trúc mọc đầu đình…Em xinh em đứng một mình kệ em
4. Một số người đi ngang cuộc đời chúng ta nhằm mục đích dạy cho ta những bài học mà chúng ta không bao giờ có thể học được nếu họ còn ở lại
5. Những cô gái miệng hay cười, giữ nguyên trong mắt khoảng trời buồn tênh
6. Em chân ngắn đi chậm, nên anh đừng lo không thể đuổi kịp em nhé!!
(Cac nang chân ngăn co thich câu nay không?)
7. Chân ngăn nhưng vân tươi tăn
(Status danh cho cô nang 3 met be đôi)
8. Độc thân không đáng sợ. Đáng sợ chính là rõ ràng đang yêu, vậy mà vẫn như chỉ có một mình
9. Phụ nữ là để yêu chứ không phải để hiểu
10. Em vẫn ổn, là em nói dối. Anh biết không? Chắc anh không!
11. Phụ thuộc quá nhiều vào người khác, chúng ta chẳng thể nào can đam quyêt đinh lam điêu minh muôn lam
12. Không có người con gái nào thực sự mạnh mẽ. Chỉ là họ giỏi che giấu cảm xúc của mình thôi
13. Đông đến, em thờ ơ với tất cả mọi thứ. Em chẳng buồn, chẳng vui, chẳng biết nhớ mà cũng từng quên cả cách yêu thương
14. Một phụ nữ thông minh là khi cô ấy biết biến mình trở thành một cô gái xinh đẹp và đáng được yêu thương, dù nhan sắc chỉ tầm tầm bậc trung
15. Tình yêu diễn ra tự nhiên như con người cần hít thở không khí, như mây vẫn trôi, nước vẫn chảy, và gió vẫn thổi dù có bất cứ chuyện gì xảy ra…
Video đang HOT
16. Hạnh phúc đơn giản chỉ là một nụ cười, một ánh mắt hay một cử chỉ quan tâm… dù là nhỏ bé nhưng hãy biết trân trọng vì hạnh phúc mong manh lắm
17. Xinh: là một lợi thế. Ế: là một kỹ năng. Mình không có cái lợi thế, nhưng bù lại được cái kỹ năng
18. Những người phụ nữ dám bước đi một mình, sẽ có thể đạt được thành công chưa ai từng có
19. Đã có lúc 2 người từng xem nhau như một phần của cuộc sống nhưng bây giờ sao trở thành 2 con người xa lạ.
20. Chẳng ai yêu thương mình bằng chính mình đâu!!!
Theo Hong.vn
Vợ cũ là oan gia (Phần 13)
Trên đường đi cô cảm thấy lo lắng, không biết Mỹ có mệnh hệ gì không? Liệu cô ta có bị tàn phế cả đời không nhỉ? Người phụ nữ khó đoán như vậy đúng là chỉ có Hiệp mới yêu được. Hai người họ trời sinh một cặp, chẳng khác gì nhau.
Chiếc xe lách qua Mỹ trong một gang tấc, nhưng bánh xe vẫn chèn qua tay của cô ta. Mỹ hét lên đau đớn, cô nằm xuống đường và ôm lấy bàn tay tưởng như đã nát vụn của mình. Hồng Nhung đứng như trời trồng, mọi sự chú ý bây giờ đổ dồn về phía Mỹ, tức nghĩa mọi người có thể coi cô ta là kẻ bị hại chứ không phải là cô.
Không còn cách nào khác cả, ông trời đang muốn thử thách lòng người. Hồng Nhung chạy đến bên Mỹ nâng cô ta dậy, nhưng Mỹ vừa rơi nước mắt vừa gạt cô đi:
- Tránh xa tôi ra, đừng chạm vào tôi. Đồ độc ác.
- Tôi đã làm gì cô kia chứ? - Hồng Nhung nói - Để tôi đưa cô vào bệnh viện.
- Tôi không cần sự thương hại của cô, cô cứ đợi đấy tôi sẽ làm cho cô thân bại danh liệt, sống không được mà chết cũng không xong.
Cuối cùng Mỹ được người ta đưa đi, chỉ còn Hồng Nhung đứng yên một chỗ nhìn theo. Một hồi rất lâu cô mới nghĩ ra được là Thuý đang đợi, vội vàng bắt xe đến chỗ của cô ta. Trên đường đi cô cảm thấy lo lắng, không biết Mỹ có mệnh hệ gì không? Liệu cô ta có bị tàn phế cả đời không nhỉ? Người phụ nữ khó đoán như vậy đúng là chỉ có Hiệp mới yêu được. Hai người họ trời sinh một cặp, chẳng khác gì nhau.
Từ ngoài cửa là vỏ một lon bia, đi thêm một đoạn là hộp mỳ tôm, căn phòng giống như một bãi rác công cộng bốc ra mùi khó chịu. Thuý ngồi thu lu trong một góc, mặc chiếc váy khá diệu màu đỏ nhưng đầu tóc, lớp trang điểm lại khiến cô ta trông như Xuý Vân. Thuý ngẩng đôi mắt sưng húp lên nhìn Hồng Nhung trông cũng tàn tạ không kém mình, tự nhiên oà lên khóc.
- Sao chúng ta lại khổ như vậy chứ?
Hồng Nhung không biết nên khóc hay nên cười nữa, cô cũng vừa phải trải qua một nỗi đau theo nghĩa đen, cơ thể vẫn còn đang sốt, lại thêm cú sốc tinh thần mà Mỹ đem lại... Cô cũng khốn khổ thật.
Hồng Nhung lại gần Thuý, nâng cô ta dậy:
-Thay quần áo, tẩy trang rồi tắm rửa cho mình.
Thuý vẫn khóc nức nở, ôm lấy Hồng Nhung:
- Anh ta đã có bạn gái nhưng vẫn chấp nhận đi xem mặt. Hoá ra Tiến mới là người cần có người yêu. Tại sao anh ta phải thả thính mình chứ?
Người phụ nữ khó đoán như vậy đúng là chỉ có Hiệp mới yêu được. Hai người họ trời sinh một cặp, chẳng khác gì nhau.
(Ảnh minh hoạ)
Hồng Nhung cảm thấy những lời của Thuý vẫn mang tính chất hài hước nhiều hơn nên cô đã bật cười:
- Đàn ông nói có thành không lúc nào chẳng được. Anh ta có người yêu, kiếm thêm một kẻ quan tâm nữa cho đỡ trống trải âu cũng là lẽ thường. Chỉ là phụ nữ chúng ta không chịu nổi những điều đó, mãi mãi không chịu được.
- Mình đau lòng quá Hồng Nhung ạ! Sao chưa chạm phải tình yêu đã đau như thế này?
Hồng Nhung đẩy Thuý vào nhà tắm:
- Tình yêu là vậy đấy, khi cậu càng đặt niềm tin, càng hy vọng nhiều thì nó càng khiến cậu ê chề, đau khổ. Bởi vậy mình mới bảo, yêu đến mấy thì yêu, nên để lại đường lui cho mình nữa.
Thuý im lặng, cô thẫn thờ nhìn mình trong gương như không thể nào nhận ra được bản thân. Hồng Nhung giúp cô cởi quần áo:
- Cậu cứ khóc đi, khóc đến khi nào thấy mệt sẽ tự thấy buồn ngủ.
- Mình muốn lấy chồng.
Hồng Nhung suýt chút nữa đã chết sặc vì câu nói này của Thuý. Cô ta rốt cuộc đã bị tình yêu đánh bả hay sao vậy?
- Mình muốn thử cảm giác được mặc váy, được tiến vào lễ đường. Rồi sau đó có phải ly hôn, sống cô đơn cũng được.
- Cậu đúng là khác người. Sống yên ổn, tự do tự tại không thích thì thôi.
- Vì mình chưa có được cảm giác như cậu nên mình mới muốn. Mà, có phải Hiệp đã về rồi không?
Hồng Nhung khựng lại, lẽ ra cô đã quên được sự xuất hiện của anh ta trong phút chốc. Cô gật khẽ đầu.
- Mình nghe sếp nói, hôm nay cậu khiến chị ấy tức giận lắm đó. Mà dự án lần này không thành công thật hả?
- Thôi cậu đừng nhắc lại nữa không mình sẽ phát điên. Đời mình nát như chó cắn ấy, chắc kiếp trước mình không chịu tích đức tu hành cẩn thận nên kiếp này mới như vậy.
Hồng Nhung cùng với Thuý dọn dẹp lại đống rác trong phòng, giúp cô ta mua cháo, giúp cô ta ổn định tinh thần. Làm xong những việc đó, cô cũng không còn sức lực để đi về nên đành ngồi lại một chút.
Tối ấy, Hiệp gọi cho cô tất thảy mười cuộc, nhưng cả mười cô đều không nghe máy. Không phải vì cô sợ anh, mà cô không muốn phải tranh cãi về những chuyện xảy ra gần đây nữa. Vốn ngay từ đầu nó đã chẳng có gì liên quan đến cô cả.
Nhưng nếu Mỹ xảy ra chuyện gì thì sao? Một cô tiểu thư như cô ta chắc chắn sẽ không bao giờ để bản thân mình phải chịu sự ngược đại, ức hiếp. Biết đâu Hiệp lại mủi lòng, muốn giúp cô ta trả thù thì sao? Hồng Nhung không biết nữa, chắc cô phải nghỉ việc, chuyển khỏi thành phố này cũng nên.
- Cậu với Tiến thế nào rồi?
Thuý mang cho cô một cốc nước cam, hỏi.
Hồng Nhung nhún vai:
- Mình đang tìm cách từ chối anh ta.
- Mình thì thấy đó là người tốt, đàn ông tốt trên đời này sắp tuyệt chủng hết rồi.
- Ngày xưa Hiệp cũng là người tốt.
- Cậu bỏ cái tật nói bóng gió đấy đi.
Hồng Nhung bật cười.
Thuý nói tiếp:
- Đừng vội từ chối Tiến, mình nói thật đấy. Cậu chưa có con, mà tuổi cũng không còn trẻ nữa. Cậu cứ thử đến với anh ta xem sao, cơ hội không có nhiều đâu. Bây giờ chúng ta đâu sống vì lý tưởng tuổi trẻ nữa, đúng không?
Hồng Nhung gật đầu, đúng là người vừa trải qua một cuộc tình có khác, ăn nói sâu sắc hẳn ra.
- Mình biết cậu nghĩ mình là kẻ non nớt hơn với cậu, nhưng mình tiếc cho cậu lắm. Vợ chồng cậu không đáng để ly hôn, mọi chuyện cũng lỡ rồi. Thôi, phải suy nghĩ lại đi Hồng Nhung, cố chấp mãi hạnh phúc chẳng đến đâu.
Sao buổi hoá giải nỗi đau cho Thuý lại thành buổi cầu siêu cho cô vậy? Hồng Nhung cảm thấy có gì đó sai sai. Bộ trước kia cô ly hôn là nông nổi, là để vuột mất hạnh phúc hay sao? Từ khi Hiệp đi cô đã sống rất tốt, cô không yêu ai và không cảm thấy quá cô đơn, hay buồn tủi. Cô hài lòng với cuộc sống hiện tại cho đến khi Hiệp xuất hiện trở lại.
- Cậu quay lại với Hiệp đi, không quay lại thì yêu Tiến đi.
Đống nước cam trong miệng Hồng Nhung theo câu nói của Thuý mà phun ra ngoài. Thật đáng sợ, cô ta bị đàn ông làm cho đầu óc mê muội cả rồi. Cô ta đang nói cái gì vậy? Cô đúng là gái già thật, nhưng ít ra không mất giá như thế.
- Thôi mình phải về đây, mình sắp bị cậu làm cho tăng nhiệt độ sốt rồi. - Hồng Nhung đánh bài chuồn.
Thuý phẩy tay:
- Về đi về đi, hãy để mình lại với nỗi cô đơn này.
Hồng Nhung thở hắt:
- Cậu đang oán trách mình đấy à? Vì mình bỏ cậu lại chứ gì?
- Không có.
- Nghe giọng điệu cậu thì đúng là như thế mà..
- Cậu cứ về đi.
- Cậu...
Từ khi Hiệp đi cô đã sống rất tốt, cô không yêu ai và không cảm thấy quá cô đơn, hay buồn tủi. Cô hài lòng với cuộc sống hiện tại cho đến khi Hiệp xuất hiện trở lại. (Ảnh minh hoạ)
Còn chưa kịp nói xong một hồi chuông điện thoại liền vang lên. Hồng Nhung và Thuý nhíu mày nhìn nhau.
- Mẹ mình gọi - Hồng Nhung nhìn điện thoại. - Chắc bà đang lo lắng cho mình đấy.
- Mẹ cậu lên đây sao?
- Ừ, bà lên thăm con gái.
- Bố mẹ cậu tốt thật, bố mẹ tớ thì chỉ có con trai họ thôi.
Nhà Thuý có cậu em trai lấy vợ từ hai năm trước, đẻ cho ông bà bô được 2 thằng con trai kháu khỉnh. Giờ đây cuộc sống của ông bà chỉ xoay quanh hai đứa cháu, còn Thuý muốn về nhà lúc nào thì về, không về họ cũng chẳng gọi điện hỏi han.
Hồng Nhung nắm tay Thuý rồi bắt đầu nghe điện thoại. Ai ngờ câu đầu tiên mẹ thốt ra đã khiến cô hốt hoảng dù bà chỉ đang nói thầm thì:
- Về mau, thằng Hiệp đang ở đây.
- Cái gì ạ? - Hồng Nhung hét toáng lên khiến Thuý phải giật mình.
Mẹ nhắc lại:
- Thằng Hiệp đang ở đây.
- Mẹ chắc là anh ta chứ? Đã lâu rồi mẹ có gặp anh ta đâu.
Mẹ như phát điên về câu hỏi này:
- Mày đang nghĩ tao lẩm cẩm rồi đấy phỏng? Sao tao lại không nhận ra nó kia chứ?
- Mẹ bảo anh ta về đi.
- Nó thì dặn tao mày không về gặp nó, nó sẽ ở đây cả đêm để đợi mày.
Hồng Nhung cúp máy, nước mắt ngắn nước mắt dài van xin cô bạn thân của mình:
- Đêm nay cho mình ngủ nhờ được không? Nhà mình có ma.
Thuý ngẫm nghĩ trong đầu, nhà cô ta hẳn là không có ma, mà là có người cô ta coi là ma trong lòng. Cả thế giới này có thể đều biết bóng mà trong lòng cô là Hiệp.
Theo Eva
Bạn trai không vui khi tôi tự tin hơn vào bản thân Thấy anh như vậy tôi cảm giác có lỗi rồi chợt nghĩ hay là cứ như trước kia, ở trong cái vỏ ốc của mình thôi. Tôi quen một anh hơn 9 tuổi, anh quan tâm chăm sóc tôi, luôn cho tôi những lời khuyên lúc cần thiết. Bên anh, tôi học được rất nhiều từ cuộc sống. Tôi luôn yêu thương, quý...