2 tháng bị chồng ngó lơ, vợ ấm ức nhìn vào đĩa hàu nướng lúc nửa đêm mới hiểu lý do “nàng hừng hực, chàng lại cứ dửng dưng”
Người ta cứ bảo, đàn ông thích vợ đoan chính ngoài đường nhưng bạo dạn trên giường. Vậy nhưng đó không phải là công thức áp dụng cho mọi cặp đôi.
01
“ Chiều nay thèm hàu quá, mình mua về làm bao nhiêu món, hàu nướng mỡ hành, hàu đúc trứng, hàu phô mai… ngon ơi là ngon. Vừa hớn hở chụp ảnh khoe với chồng dặn lão về sớm, thế là lão bảo ngay: ‘Tối nay anh bận, không ăn cơm nhà nhé em!’. Ơ, mình đã lỡ nói gì không đúng à? Săp đên giơ ngu ma vân chưa thây lão thò mặt vê!“.
Đó là những dòng tâm sự ấm ức của Khanh với hội bạn thân. Để minh họa sinh động cho câu chuyện, cô gửi kèm cơ man là ảnh chụp thức ăn ngon lành. Riêng đĩa hàu nướng mỡ hành, Khanh để dành tẩm bổ cho chồng, mà cũng để “dằn mặt” anh chuyện lười “yêu vợ”. Và anh không động đến một miếng nào.
Hội bạn thân đồng cảm với Khanh vô cùng. Ai đời, chớm tuổi 30, thân hình mơn mởn gái son còn phải phát ghen đã phải chịu cảnh giường chiếu lạnh lùng. Khanh thuộc típ lưng ong, mà theo lời các cụ là vừa khéo chiều chồng vừa khéo chăm con. Ấy thế mà, Tuấn – chồng Khanh dường như không nhìn thấy.
Theo lời Khanh kể, anh chàng là kẻ nghiện công việc, đặc biệt là 1 năm trở lại đây, hùn vốn mở công ty riêng, anh thường xuyên đi sớm về muộn. Về đến nhà là tắm rửa rồi đi ngủ, nếu không cũng ôm máy gõ cành cạch cả đêm. Khanh ấm ức lắm, vì đời sống tình dục vợ chồng của cô khá nghèo nàn. Một tháng, hai người chỉ gần nhau được đôi ba lần, thậm chí có tháng không động chạm gì, khiến cô ức chế lắm.
Có những ngày, vào hôm ham muốn lên cao, Khanh sà hẳn vào lòng chồng, chủ động gạ gẫm anh. Tuấn khi thì miễn cưỡng ôm hôn, vuốt ve một chút khi thì ca bài ca “Anh mệt, anh còn nhiều việc lắm” rồi ngồi lì ở phòng làm việc, đến khi Khanh và con ngủ rồi mới rón rén vào.
Nghĩ chồng không thoải mái ân ái vì sợ con phát hiện, 2 tháng nay, cứ cuối tuần là Khanh chủ động gửi con về ngoại. Nhưng cũng không có gì khá hơn. Hoặc là Tuấn sẽ chơi game, giả vờ ngủ trong tư thế nằm sấp, hoặc sẽ kiếm cớ đi thật khuya mới về.
Video đang HOT
02
Thương chồng công việc vất vả, căng thẳng, Khanh chăm chỉ tẩm bổ cho anh. Hôm thì phở bò hai trứng, lâu lâu lại một bữa hàu, cua ghẹ, nhưng tình hình cũng không có gì cải thiện.
Khanh bực mình cạnh khóe, bảo rằng “trai ba mươi tuổi đương xoan”, đổ tiền mua thêm đồ ngủ sexy, xông tinh dầu thơm lừng phòng ngủ để “mơi” chồng. Ai ngờ, anh chỉ thủng thẳng bảo vợ hãy học yoga, thiền để tịnh tâm, chứ đừng để ham muốn tình dục kiểm soát mình.
Trước khi cưới, hai người cứ cố sức giữ gìn cho nhau mãi. Nhiều khi bực, Khanh cáu kỉnh bảo chồng: “ Biết trước hồi đó em phải thử anh, chứ cứ người hừng hực, người dửng dưng như này, em héo mòn mà già đi mất“.
Sau 2 tháng bị ngó lơ, Khanh ôm cu Tôm về nhà ngoại 2 tuần. Nghi ngờ chồng có bồ nhí, cô thuê cả thám tử theo dõi hành tung của chồng, hack cả các tài khoản mạng xã hội của anh để truy dấu vết.
Cuối cùng, chân tướng của Tuấn đã lộ. Tuấn cũng có một group chat của hội bạn thân, nơi họ tán dóc đủ chuyện trời bể. Người khen vợ nấu ăn ngon, người than thở vợ thụ động, người lại đang say nắng một cô sinh viên…
Riêng Tuấn, anh nói khá nhiều về chuyện giường chiếu của hai người. Hóa ra, Tuấn chẳng có bồ nhí vợ nhỏ nào hết. Anh nhờ bạn bè tư vấn cách… né vợ vì anh chưa muốn có thêm con. Chứng kiến toàn bộ ca sinh nở của vợ 1 năm trước, Tuấn vẫn còn ám ảnh vì sự đau đớn vật vã của Khanh. Thành thử, dù rất yêu và thèm vợ, Tuấn nơm nớp lo cô dính bầu lần nữa. Bảo vợ uống thuốc thì ngại, tránh thai tự nhiên thì không hiệu quả 100%, cuối cùng, Tuấn chọn cách… lờ vợ đi và 1 phần cũng vì anh ham kiếm tiền lo cho cuộc sống gia đình thật.
03
Hiểu lòng chồng theo một cách oái oăm, Khanh vừa thương vừa bực anh. Thương vì hóa ra mình đã vô tình làm chồng thêm áp lực, nhiệt tình quá khiến chồng sợ, bực vì bản thân bị bị ức chế nhiều ngày, sống cạnh chồng mà vẫn cô đơn, ngờ vực.
Thực ra mọi chuyện do khác biệt cách yêu thương và thể hiện tình yêu thương. Tuấn muốn được yêu vợ bằng cách cùng cô chăm con, san sẻ vất vả với vợ, thi thoảng có cảm hứng thì “yêu nhau”. Còn Khanh, cô lại yêu theo cách vồ vập, chủ động và muốn được yêu chiều, vuốt ve. Khanh càng tẩm bổ, chăm chút vì sợ chồng yếu sinh lý thì Tuấn lại càng áp lực vì không khiến vợ thỏa mãn. Mà ngặt nỗi, không ai nói thẳng hết mọi suy nghĩ của mình cho đối phương.
Tình dục cực kỳ quan trọng trong việc giữ lửa hôn nhân. Chuyện lệch pha giữa các cặp đôi cũng chẳng hiếm. Sự chênh lệch về tình dục sẽ dễ làm cho đối phương cảm thấy thất vọng nếu nửa còn lại không chú ý và cùng với nhau tìm cách giải quyết.
Dù vậy, bày tỏ với nhau cũng cần phải tế nhị và khéo léo. Không phải lúc nào sự thẳng thắn và vồ vập như Khanh cũng là hợp lý. Sự gợi ý lộ liễu và việc đề cập đến tình dục quá thường xuyên đã dẫn tới việc đối phương hiểu lầm rằng mình luôn nghĩ về chuyện đó. Vô tình, nó đã khiến các ông chồng sợ và tự ti.
Mặt khác, sự im lặng và tránh né của cũng không phải là cách giải quyết hoàn hảo. Rõ ràng nó khiến phụ nữ càng ức chế, có những suy nghĩ tiêu cực, hiểu lầm về tình yêu của chồng. Điều quan trọng nhất cần làm, có lẽ chính là đối thoại thẳng thắn và chân thành ở một thời điểm thích hợp, để đôi bên hiểu được suy nghĩ và quan điểm của nhau.
Tôi như cái bóng bên chồng
Tôi lập gia đình đã 11 năm. Trong mắt mọi người, vợ chồng tôi rất xứng, cũng rất hạnh phúc.
Anh là người đàn ông sống có trách nhiệm, cần mẫn, hiền lành và khô khan. Anh là người con có hiếu, rất yêu thương và chăm lo cho người thân trong gia đình. Để chu toàn gia đình lớn, anh làm ngày đêm, kể cả hai ngày cuối tuần cũng làm hoặc học hành nâng cao. Guồng hoạt động của anh cứ đều đều như vậy. Anh rất tiết kiệm, không nhậu nhẹt và hành xử rất văn minh, được lòng mọi người bởi tính thật thà. Anh có tiềm năng, địa vị và phong độ.
Về tôi, nhỏ bé và sống khép kín, thu nhập tôi xấp xỉ anh. Khi lập gia đình, tôi làm tại nhà, mong muốn gánh vác một phần trách nhiệm, cùng anh vun đắp hôn nhân, sinh con và nuôi dưỡng chúng.
Tôi ít tiêu xài bản thân nhưng với gia đình thì không tính toán gì. Tình cảm chúng tôi lạnh nhạt từ ngày quen, tôi nghĩ do anh quá nhiều gánh nặng gia đình nên bỏ qua nhiều lỗ hổng. Tôi như cái bóng bên anh, chẳng vui đùa, chẳng chuyện trò cũng chẳng mặn nồng và trong bất cứ sự ưu tiên hay lựa chọn gì của anh thì tôi đều không quan trọng.
Tôi trải qua nhiều việc, kể cả việc không có con phải đi điều trị, rồi bị so sánh khập khiễng, bị bỏ mặc. Tôi luôn thắc mắc một người có nhân cách tốt, yêu thương gia đình như anh, khi chúng tôi quen nhau cũng là tình nguyện, vì cớ gì giờ lại ra nông nỗi như vậy? Sau này tôi tự ngộ ra do anh không yêu mình, còn lý do tại sao cưới tôi thì không có lời đáp thỏa đáng.
Đến khi nhà cửa khang trang, công việc anh tốt hơn, thu nhập cũng ổn, anh tốt với tôi hơn thì tôi đã mệt rồi. Gần 3 năm nay, mỗi năm anh quan tâm tôi nhiều hơn nhưng cũng tặng cho tôi thêm một vài cú sốc tinh thần. Hiện tại tôi đi làm lại, còn anh ngày càng tốt với tôi. Tôi chỉ có đi làm rồi về nghỉ ngơi, nhà cửa quần áo anh lo hết, kể cả pha cho tôi thức uống, chở đi chơi Tết, chờ đợi tôi tan làm, đối với gia đình tôi càng tốt hơn xưa. Vậy mà chúng tôi vẫn không trò chuyện được, anh gần như cam chịu tôi. Hàng đêm, nghe tiếng thở dài của anh, tôi lại buồn lòng, suy nghĩ, đắn đo.
Ai cũng mong tôi hạnh phúc, sợ tôi đơn độc. Họ hàng bên anh cũng lo cho tôi, mong tôi có bé sẽ hạnh phúc viên mãn. Tôi nói hết tình cảm với anh nên ly hôn, anh lại không đồng ý vì còn yêu.
Anh bảo hãy bỏ qua hết, làm lại từ đầu, để anh lo cho tôi quãng đời còn lại dù tôi không muốn điều trị và không con cũng không sao. Tôi không nhìn thấy anh hạnh phúc, có thể nói cười vui vẻ với tôi như với bao phụ nữ khác. Hôm nay, tôi nói với anh về tài sản nếu ly hôn, muốn xem anh xử lý thế nào. Chúng tôi có mảnh đất mua từ 8 năm trước do mẹ anh đứng tên và một mảnh mới hùn mua 2 năm do mẹ tôi đứng tên.
Tôi xin anh phần đất hùn với mẹ tôi. Anh đồng ý. Tôi xin thêm 50% đất mẹ anh đứng tên. Anh ngạc nhiên, không chịu vì mảnh đất tôi chọn giá mua gần gấp đôi mảnh kia (anh không tính trượt giá khoảng thời gian mua). Sau đó anh cho biết giá hiện tại thì hóa ra mảnh đó cao giá hơn mảnh của tôi, nếu chia thêm thì tôi nhiều quá.
Tôi phải tính cho anh thấy rằng 50% đất mẹ anh đứng tên, cộng thêm phần anh có được từ thẻ ATM của anh mà tôi không xài, các khoản đóng góp xây nhà (sau này của anh), khoản bất động sản khác chia lại từ dòng họ anh nữa thì trị giá đã gấp đôi phần tôi. Còn tài sản thuộc về gia đình anh cho anh (với tôi là rất lớn) thì tôi không can dự vào. Anh cho rằng đã đóng góp nhiều, thời gian sau thì chi phí gia đình một mình anh lo, tôi còn xài tiền của anh lặt vặt. Việc này đúng, hơn một năm, tiền của tôi phần lớn để dành phòng thân. Thời điểm tha thiết muốn lo tôi cả đời mà tính toán với tôi đến vậy thì về sau sẽ ra sao?
Rồi anh lại nói chúng tôi đi điều trị để tìm con (cả tôi và anh đều có vấn đề), không rõ ý anh muốn sao. Mỗi ngày của tôi và anh đều rất bình yên nếu tôi không đề cập này nọ, nhưng tôi ngại điều trị vì nhiều lý do từ anh khiến bản thân ám ảnh, ức chế, cũng không còn đủ yêu để muốn sinh con cho anh nữa. Anh cũng biết và chấp nhận vì còn cháu, anh chăm lo cho chúng từ nhỏ đến giờ, cho rằng chúng tôi như vậy là ổn. Tôi không muốn trách hờn làm khổ mình tiếp, cũng không muốn nghĩ quá nhiều cho ai nữa, muốn tự do. Tôi qua 40 tuổi rồi, muốn tìm lại chính mình và thực hiện ước mơ dẫu muộn màng.
Liệu tôi có quá hà khắc và ích kỷ khi kiên quyết ly hôn mà không nghĩ đến những người thân? Liệu quyết định này có tốt cho cả tôi và anh? Có phải việc anh tính toán tài sản đã ngầm đồng thuận ly hôn, chỉ chờ tôi đưa đơn không? Lý do ly hôn là do tôi không sinh được con để khỏi ai bàn tán gì khác. Mong mọi người giúp tôi nhìn ra được điểm mù, khuyết điểm của tôi và tư vấn giải pháp đúng cho hôn nhân của mình. Tôi chân thành cảm ơn.
Suốt một năm ở rể tôi sống như "ông hoàng" Mỗi khi nhắc đến chuyện ở rể, mọi người nhìn tôi với ánh mắt ái ngại coi thường nhưng tôi thì thấy rất hạnh phúc khi được sống trong nhà vợ. Trước khi lấy nhau, vợ đã ra một yêu cầu, tôi phải ở rể thì mới cưới nếu không thì chia tay, bởi vì vợ tôi là con gái duy nhất. Lúc...