2 năm về làm dâu ngày nào tôi cũng khóc trong tủi hờn
Suôt hai năm vê lam vơ, lam me trong gia đinh ây, tôi chưa môt lân đươc coi la con dâu. Nhưng đêm năm ôm con, nước mắt tôi cứ tuôn trào.
Tôi vôi vang lên xe hoa vê nha chông sau khi tôt nghiêp cao đăng sư pham (Anh minh hoa).
Tôi tên Ha Thi Lơi (SN 1990) sinh ra va lơn lên ơ vung cao Ha Giang. Từ nhỏ, cuộc sống khó khăn, lại đông anh em, nên tôi luôn mơ ước lớn lên sẽ xuống thành phố lập nghiệp.
Bởi thế, sau khi học xong cấp 3, tôi đã thi đỗ vào trường cao đẳng Sư phạm Mầm non. Khi khăn gói xuống thành phố, tôi đã hi vọng mình sẽ thành công, sẽ thực hiện được giấc mơ đổi đời để mang lại cho bố mẹ và các em cuộc sống tốt nhất.
Vi la “gai ban” nên hâu như tôi không tham gia chơi bơi bât cư thư gi, chi chăm chu vao hoc hanh nên kêt qua hoc tâp rất tốt. Tôi thương bi ban be trêu vi ngân ây năm hoc, tôi chưa tưng co ngươi yêu va cung không thich ngo ngang đên ai.
Thê nhưng, trong môt lân dư buôi sinh nhât cung ban, tôi găp anh, người đàn ông hơn tôi 2 tuôi, hiện đang lam nhân viên ban hang, nha anh ơ cach gia đinh tôi vai chuc cây sô. Băt đâu tư buôi tiêc đo, tôi va anh thường xuyên tâm sư cung nhau.
Anh kê, mình bị mẹ bỏ rơi tư khi con nho, bô anh sống cảnh ga trông nuôi con. Sau một thời gian, ông lây vơ hai va chuyển hẳn lên thành phố sống cùng mẹ kế, đê lai anh và bà nội t.uổi gần đất xa trời.
Video đang HOT
Sau nhưng lân tro chuyên, tôi dân cam thông va thương ngươi con trai ây nhiêu hơn. Thê rôi, khi tôt nghiêp cao đăng, thay vi đi tim viêc, tôi đa vôi vang lên xe hoa vê nha chông.
Khi đo, ai cung noi tôi sương vi lây đươc ngươi chông chin chăn, co công ăn viêc lam ôn đinh, lai không phai ơ cung me chông. Thê nhưng, ai ngơ đươc suôt 2 năm lam vơ, lam me tôi đa bao đêm khoc thâm.
Ba nôi cua chông tôi năm nay đa 70 tuôi nhưng ba vân con nhanh nhen, lam đươc moi thư. Tôi đa rât cô găng đê lam hai long ba, lây long ba vi biêt nha chăng co ai. Tuy nhiên, ba lai to ra rât khăt khe vơi tôi, tư ăn uông, giăt giu, đên viêc chăm soc con cai.
Tôi noi vơi chông nhưng anh noi tinh ba xưa nay vây, tôi đanh nin nhin. Vây ma ba đâu co đê yên, ba noi xâu tôi vơi hang xom răng tôi không biêt lam ăn, không biêt lam việc nhà.
Co lân bô chông vê chơi, ba con mách hết tât xâu cua tôi trươc măt bố, khiến tôi không noi đươc môt lơi nao. Ngày ngày, chông đi lam, tôi ở nhà chăm con, vưa lam thêm mây luông rau, chăn nuôi ga, vit… Vây ma, khi ga co dâu hiêu cum, gà vịt c.hết sạch, bà đổ hết lỗi cho cháu dâu vụng.
Tôi đa bao đêm khoc thâm vi tui nhục cho phận làm dâu của mình (Anh minh hoa).
Không nhưng vây, co hôm tôi mua vong bac đeo cho con tranh cam, nhìn thấy ba con băt tôi thao ra, không cho đeo vi bao không tôt cho bé. Tôi co noi lai: “Ba ơi, bây giơ ai cung đeo bac cho con không co vân đê gi”, thê ma ba lam âm lên noi tôi hôn lao.
Đinh điêm cua sư viêc la gân đây, tôi va ba đa “chiên tranh lanh” bơi ba noi vơi chông tôi răng: “May xem con vơ may ăn bam cai nha nay, no không lam đươc gi ra hôn, thâm chi con cai ba nhem nhem”.
Nghe bà nói, tôi đa khoc rât nhiêu, tôi vê lam dâu cung muôn như bao cô dâu khac đươc bô me chông, anh em nha chông yêu thương nay phai sông như “con ở”, bị đối xử tồi tệ. Tôi cô tim moi cach lam hai long ba nôi, vây ma chi vi tôi ơ nha chăm con, không kiêm đươc viêc lam, không kiêm đươc tiên ma ba khinh thương tôi như vây.
Tôi cung đa noi chuyên thăng thăn vơi ba, nhưng ba tinh khi thât thương, khăng khăng cho là minh đung va không châp nhân bât cư lơi giai thich nao cua tôi. Co nhưng luc tôi noi vơi chông, anh to ra thơ ơ vi anh đa quen vơi tinh cua ba, đa bao lân tôi muôn ôm con bỏ đi biệt xứ, nhưng vi yêu chông, muốn con có cha, tôi không đành.
Giơ đây, khi viêt lên nhưng dong tâm sư nay, tôi thât sư bê tăc, tuyêt vong, tôi mong nhận đươc nhưng lơi khuyên chân thanh cua đôc gia gân xa, để tôi biêt, tôi nên lam thê nao đê đươc ba nôi cua chông yêu thương?
Theo NĐT
Phụ nữ 'ra mắt' như thi tuyển, trổ tài nghệ đổi lấy cái gật đầu của mẹ người ta
Đã từ lâu suy nghĩ về ra mắt nhà người yêu như một cuộc thi tuyển dâu, dù không ai nói ra nhưng người trong cuộc ai cũng tự hiểu. Mẹ chồng thì mặc sức thử, nàng dâu thì mặc sức trổ tài.
Tư tưởng là phụ nữ thì phải biết tất cả, giỏi từ chuyện nhà ra ngoài đường, từ đối nội cho đến đối ngoại. Nhưng bạn có thật sự giỏi hay không, sẽ có một cuộc thi tuyển để xét duyệt điều đó mà bất kì chị em nào cũng phải trải qua.
Đó là ngày ra mắt nhà người yêu, dù không ai nói ra nhưng có vẻ như người trong cuộc ai cũng rõ cái quy luật ngầm đó. Ngày đó, sẽ là ngày các cô gái trổ tài, nội trợ, hoặc theo phụ mẹ chồng cố chứng tỏ bản thân biết rõ tất cả mọi việc bếp núc. Sinh con gái và nuôi một người con gái trưởng thành vốn vất vả hơn nuôi một người con trai khá nhiều.
Rồi đến khi gả con con đi cũng vậy, người phụ vốn đã chịu nhiều thiệt thòi từ khi sinh ra đến khi trưởng thành. Đến khi tìm được ý chung nhân, cũng phải trải qua một kì thi tuyển, tại sao con dâu phải thể hiện như vậy. Còn chàng rể chỉ cần công việc ổn định, mặt mũi dễ nhìn là có thể rung đùi nhàn nhã.
Rồi khi về làm dâu, phụ nữ phải gánh vác bao thứ vẫn cứ bị gọi là chưa được hoàn hảo, chưa làm tròn nhiệm vụ.
Như vậy chẳng khác nào chị em phụ nữ đang tự chối bỏ quyền của mình.
Tự bó hẹp quyền hạn của bản thân, ngày chàng đưa bạn về là ngày để bạn và gia đình chàng tìm hiểu nhau, chứ đó không phải chỉ là ngày để bạn thể hiện khả năng của mình.
Đừng tự gồng suy nghĩ theo lối mòn ấy. Thời đại nào rồi bạn không tự tìm cho mình một tiếng nói riêng thì chắc chắn không ai có thể lên tiếng hộ bạn.
Nhân Hậu
Mẹ chồng đưa cho tôi 100 triệu và nói 'con hãy giải thoát cho chồng con đi' Những tháng ngày tôi làm dâu mẹ chồng cực kì vất vả, lại chỉ sinh được hai cô con gái nên bà càng không ưa tôi ra mặt. Hơn 5 năm về nhà chồng, tôi vẫn không thể nào khiến cho bố mẹ chồng hài lòng về người con dâu này. Trong mắt bà, tôi là kẻ đã &'úp sọt' con trai cưng...