2 lần chồng bị ‘ăn vả’ vì tội dò hỏi vợ còn hay mất trinh
Đêm tân hôn phải vất vả lắm, hai vợ chồng mới có thể “yêu” trọn vẹn vì mình khá đau đớn. Thế mà ngay khi gần gũi xong, vợ chồng nằm bên nhau chuyện nọ chuyện kia, chồng mình lại bắt đầu hỏi chuyện vợ còn hay mất trinh.
Sau 2 lần bị vợ tát thẳng tay vì chuyện chẳng đâu, chồng mình có vẻ hơi cú và còn để bụng chuyện này lắm. Mình chỉ lo lúc mình “nói nhỡ”, anh cũng sẵn sàng cho mình bạt tai.
Chào Thanh Ngữ với tâm sự: “Ba lần xin phép mẹ chồng đánh chồng”!
Thực sự khi đọc bài của bạn, mình đã cười lăn cười bò ra vì chuyện nhà bạn dễ thương quá. Đúng là mình thấy phải học tập bạn rất nhiều, học tập cách bạn kéo mẹ chồng đứng về phía bạn.
Phải công nhận, mẹ chồng bạn dễ thương thật. Chứ mẹ chồng mình dù có dễ tính nhưng chắc chắn không thể cho con dâu động vào cái móng chân của con trai bà ấy đâu. Tuy thế, vợ chồng mình ở riêng nên bà cũng không thể quản lý hết được. Và mình cũng đã ngang nhiên 2 lần cho chồng ăn vả vì tội dám giả vờ dò hỏi vợ còn trinh hay mất trước khi đến với anh.
Vợ chồng mình lấy nhau đến nay đã bước sang năm thứ 2. Tuy nhiên, 2 vợ chồng trẻ vẫn còn kế hoạch chưa sinh em bé vì muốn tập trung ổn định kinh tế. Hơn 3 năm yêu nhau, nhưng mình và chồng chưa một lần đi quá giới hạn. Mình cũng vẫn là người con gái còn trinh cho đến tận ngày cưới.
Đêm tân hôn ngọt ngào của mình bao mong đợi cũng đã đến. Phải vất vả lắm, hai vợ chồng mới có thể “yêu” trọn vẹn vì mình khá đau đớn. Thế mà ngay khi gần gũi xong, vợ chồng nằm bên nhau chuyện nọ chuyện kia, chồng mình lại bắt đầu hỏi chuyện vợ “còn – mất”.
Anh bắt đầu lân la hỏi rằng:
- Vợ có yêu chồng nhiều không?
- Hỏi ngớ ngẩn. Không yêu sao vợ lấy chồng và nằm với chồng ở đây chứ!
- Nhưng vợ yêu chồng nhiều như nào?
Video đang HOT
- Giờ chưa có con thì vợ yêu chồng nhất quả đất luôn. Nhưng mai này có con thì thứ hạng này có thể thay đổi!
- Nói yêu chồng nhiều thế nhưng sao 3 năm qua vợ nhất quyết không cho chồng được sung sướng như đêm nay chứ? Chẳng lẽ vợ không tin tưởng chồng à?
- Vợ chẳng chiều chồng như thế nhưng vợ đã cho chồng du thám cơ thể đến X rùi con gì. Còn mỗi Y-Z là chưa.
- Thế mới lạ chứ, cứ tưởng du thám như thế rồi thì cái màng mỏng ấy của vợ sao mà chịu nổi đến hôm nay mới rách chứ. Có lẽ nào, lẽ nào vợ…?”.
- Lẽ nào vợ thế nào?
- Lẽ nào…. Thôi chồng chẳng nói nữa.
Chẳng hiểu sao, đang chú ý nghe chồng nói vậy nhưng nghe đến đoạn “Có lẽ nào vợ?” làm mình giận điếng người và bực mình. Nhất là khi đã cố tình hỏi lại chồng mà chồng không nói nữa nên mình không kiềm chế được đưa tay tát anh xã “Bốp!” một cái sau câu nói kia.
Tất nhiên, anh xã mình đang huyên thuyên nói, nhận được cái tát “bốp” của vợ mới cưới ngay đêm tân hôn thì ngẩn ngơ và tá hỏa. Sau một giây đỏ bừng mặt, anh xã mình như biết bản thân đã quá lời nên lí nhí nói: “Anh xin lỗi, anh chẳng hiểu mình nói gì nữa. Anh không có ý vậy!”.
Ngay đêm tân hôn đó, vợ chồng trẻ mình đã giận nhau mất mấy ngày vì chuyện này. Nghĩ lại mình cũng thấy hơi lỗ mãng và thái độ quá khi tát chồng mới cưới như vậy. Nhưng quả thực, mình tức giận quá!
Cứ tưởng chuyện này sẽ không bao giờ có lần thứ 2, vậy mà mới đây sau gần 2 năm kết hôn, mình vì tức giận lại giáng cho chồng một cái tát thứ 2 khi anh lại vô duyên nhắc tới đề tài “còn – mất”.
Chẳng là, một tối chồng đang lướt web và chát chít với mấy người bạn của chồng. Còn mình đang nằm ềnh ang gối đầu mình lên chân chồng ăn hoa quả sấy. Bỗng dưng, chẳng hiểu chồng và hội bạn đang buôn chuyện gì mà chồng lại quay sang hỏi vợ:
- Vợ khai thật đi, liệu vợ có đi vá trinh trước khi cưới không?
- Anh muốn nghĩ sao thì cứ tự cho là như vậy đi.
- Vợ, anh đang hỏi nghiêm túc mà.
Nghe chồng nói vậy, mình lại không kìm lòng nổi vung tay tát bốp vào má chồng và nói toáng lên:
“Đàn ông mà nhiều chuyện. Vợ nói lần cuối, vợ không, nhưng nếu chồng thích vợ có thể đi vá lại để vừa lòng chồng. Trả lời như vậy đã được chưa?”.
Vợ chồng xung khắc và phải tát nhau vì “chuyện hóa trò”, nói thật mình cũng chán ngán lắm. Có thể nhiều chị em cho rằng mình hơi thái quá nhưng mình rất ghét bàn luận đến cái chủ đề trinh tiết. Đặc biệt, mình càng dị ứng khi thấy đàn ông đàn ang hẳn hoi cứ quan trọng hóa chuyện này hoặc mang chuyện này ra bàn luận. Trong khi suy cho cùng, dù phụ nữ mất trinh hay còn trinh chẳng ảnh hưởng gì đến họ hết.
Còn mình, hai lần chồng đề cập đến chuyện này, mình chỉ muốn đạp cho lão chồng vài nhát và tát cho mấy bạt tai nữa cho chừa đi. Nhưng mình không thể thực hiện điều ấy dù đang nhân lúc mượn gió bẻ măng. Chỉ dám độc diễn cho 2 cái tát trong thái độ tức giận và chồng thì im re vì biết đã hỏi quá hoặc hỏi ngớ ngẩn.
Sau 2 lần bị vợ tát thẳng tay vì chuyện chẳng đâu, chồng mình có vẻ hơi cú và còn để bụng chuyện này lắm. Mình chỉ lo lúc mình “nói nhỡ”, anh cũng sẵn sàng cho mình bạt tai. Có bao giờ chồng sẽ tiểu nhân như thế với vợ không nhỉ? Còn các chị em khác, đã bao giờ đánh chồng mình lần nào chưa và đánh trong hoàn cảnh nào?
Theo VNE
Sống thử một năm hứng trăm trận đòn
18 tuổi, tôi quyết định sống thử với anh... đê giờ đây, tôi phải hứng chịu những đòn roi, mắng nhiếc, sự khinh bỉ của anh.
Tôi và anh quen nhau trong đám cưới chị họ tôi. Anh hơn tôi 7 tuổi, dạn dày, chín chắn, lại thêm đường công danh mở rộng trước mắt đã khiến tôi si mê, ngưỡng mộ. Thế nhưng, khoảng cách địa lý, công việc bận rộn, anh chỉ thỉnh thoảng về thăm tôi, rồi lại vội vàng ra đi. Tôi chống chếnh, bơ vơ, lạc lõng khi thiếu anh. Và với quyết tâm đến với anh, tôi quyết định rời xa gia đình theo anh lập nghiệp nơi đất khách.
Cuộc sống một mình nơi xa lạ, nỗi cô đơn, sự sợ hãi khiến tôi như sợi dây thường xuân bám lấy anh không dứt. Cùng hoàn cảnh xa gia đình, lại không có ai thân thích nên chúng tôi quyết định chung sống với nhau.
Những ngày đầu sống cùng anh, cuộc sống hai đứa như một thiên đường. Tôi chăm chút từng bữa cơm, lo cho anh từng giấc ngủ và đáp ứng thường xuyên những đòi hỏi sinh lý của anh.
Những gì trong trắng nhất của người con gái, tôi đã trao trọn cho anh khi vừa bước vào đời. Lúc đó, tôi đâu có nghĩ xa xôi, chỉ muốn là vợ anh, được ở bên cạnh anh, được yêu anh hết mình. Tôi không màng đến hai chữ trinh tiết, không quan tâm những người xung quanh nói gì, bởi tình yêu mù quáng đã khiến tôi không làm chủ nổi bản thân mình.
Sau quãng thời gian ngắn sống trong niềm hạnh phúc, yêu thương, anh bắt đầu giở chứng. Tôi không đi làm thêm nên anh phải lo cho tôi ăn học, lo cho cuộc sống cá nhân của hai đứa khiến anh mệt mỏi và sinh ra cáu bẳn.
Giữa trưa nóng gay gắt, anh phi xe từ công trường về nhà với hơi men nồng nặc, ép tôi phải làm "chuyện ấy" để thỏa mãn cơn dục vọng, những bực tức vừa xảy ra ở nơi làm việc. Khi tôi cự tuyệt, anh chửi mắng tôi thậm tệ, tát tôi một cái đau điếng kèm theo câu nói phũ phàng: "Tao nuôi mày như một con hàng, cho mày tiền ăn học, mày phải phục vụ tao". Tôi ghê sợ anh, thấy anh như mất hết phần người để lộ ra bản năng của một con thú hoang đang đói khát trước con mồi. Tôi khóc lóc, còn anh bỏ ra đi.
Tôi không đủ dũng cảm để rời xa người đàn ông vũ phu này (Ảnh minh họa)
Tối hôm ấy, anh trở về nhà xin tôi tha thứ vì không làm chủ được mình trong cơn say. Tôi dễ dàng chấp nhận, bỏ qua cho anh bởi tình yêu không gì có thể đánh đổ. Tôi lại ngả vào lòng anh, lại để anh thỏa mãn với một "con hàng" mà anh đã sỉ nhục lúc trưa.
Cuộc sống càng ngày càng khó khăn khiến anh ngày càng khắt khe, cáu gắt với tôi nhiều hơn. Anh đã chán tôi, chán những ngày tôi xin tiền đóng học, xin tiền lo cho việc sinh hoạt cá nhân... và rồi anh lại đắm chìm trong hơi men với đám bạn. Trở về nhà, anh sai khiến, đánh đập, mắng nhiếc tôi... và bắt tôi phải dọn dẹp đống nôn mửa của anh.
Tôi chỉ biết ngoan ngoãn làm theo lời anh, nghe những gì anh sai bảo để tránh cãi vã, xung đột to tiếng. Trong cơn say, bao nhiêu bực dọc vì công việc, cuộc sống anh đều đổ lỗi tại tôi. Tôi làm cho đời anh mất tự do, tiêu pha hạn hẹp, thậm chí anh còn xát muối vào tim tôi khi cặp kè với một người con gái khác. Tôi chỉ biết nín lặng, khóc trong đau khổ, chịu đựng nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thần.
Sống với nhau một năm, bao nhiêu thói hư, tật xấu của anh phơi bày trước mắt tôi. Tôi không nhớ anh đã cho tôi biết bao trận đòn, những lần mắng chửi, những câu sỉ vả thậm tệ...
Anh so đo, tính toán, sống vụ lợi cho bản thân, chà đạp lên người con gái của anh như một thứ đồ vật. Biết bao lần tôi muốn rời xa căn nhà ấy, xa anh để khỏi phải chịu sự dày vò về thể xác lẫn tinh thần nhưng tôi lại không dám bước đi. Bởi lẽ, tôi đã sống với anh như vợ chồng, đã trót yêu anh, nên tôi không dám rời xa anh.
Tôi không đủ dũng cảm để đối diện với một người đàn ông khác khi đã chẳng còn trong trắng. Bạn bè tôi sẽ nghĩ gì, gia đình liệu có thấu hiểu cho tôi khi trao thân, gửi phận nhầm cho một gã Sở Khanh? Tôi sống mà như chết. Tôi phải làm gì để chấm dứt cuộc tình đầy oan nghiệt này?
Theo VNE
Tôi qua đời chồng... em là trai tân Làm sao tôi có thể chấp nhận được tình yêu của một chàng trai ở tuổi mới lớn? Cuộc sống hôn nhân của tôi trước đây thật kinh khủng, nó khiến tôi cảm thấy nghẹt thở mỗi khi nhớ lại khoảng thời gian đó. Có những lúc tôi đã muốn tìm đến cái chết để giải thoát cho bản thân mình... nhưng khi...