15 ngày lính Mỹ tử thủ trước quân Nhật năm 1941
500 lính Mỹ trên đảo Wake cầm cự nửa tháng trước các đợt tấn công của Nhật, dù gặp bất lợi về lực lượng và không được tiếp tế.
Ngày 7/12/1941, Nhật Bản bất ngờ tấn công căn cứ Mỹ tại Trân Châu Cảng và gây thiệt hại nặng nề. Họ cũng đồng loạt tiến hành 5 chiến dịch tấn công khắp Thái Bình Dương vào cùng thời điểm, trong đó có cuộc tập kích đảo Wake chỉ rộng hơn 7 km vuông nằm giữa Thái Bình Dương.
Năm 1941, Mỹ chỉ có 500 binh sĩ đóng ở đảo Wake, chủ yếu là thủy quân lục chiến, với một số loại pháo và 12 tiêm kích F4F-3 Wildcat lỗi thời. Bên cạnh đó là khoảng 1.200 công nhân dân sự và 45 thổ dân bản xứ, phần lớn làm việc trong lĩnh vực xây dựng hoặc các hãng hàng không dân dụng.
Xác tiêm kích số hiệu 211-F-11 được Elrod điều khiển khi đ.ánh chìm tàu Kisaragi. Ảnh: Wikipedia
36 oanh tạc cơ G3M3 của Nhật bắt đầu n.ém b.om đảo Wake sáng 8/12, phá hủy 8 tiêm kích F4F-3 đỗ trên đường băng. 4 chiếc khác thoát nạn do đang hoạt động trên không vào thời điểm đó, nhưng thời tiết xấu khiến phi cơ Mỹ không thể công kích lực lượng Nhật.
Đòn tấn công mở màn của Nhật đã loại khỏi vòng chiến đấu 34 trong tổng số 55 lính không quân thủy quân lục chiến Mỹ trên đảo, gồm 23 người c.hết và 11 người bị thương. Tất cả nhân viên hàng không dân sự được lệnh sơ tán khỏi đảo, chỉ trừ thổ dân bản địa.
Lính Mỹ vội vã chuẩn bị trận địa phòng không để đối phó đợt tấn công thứ hai, di chuyển vị trí các khẩu đội pháo cao xạ và dựng mô hình bằng gỗ để đ.ánh lừa trinh sát không ảnh của đối phương.
Ngày 9/12, quân Nhật tiếp tục tấn công, phá hủy một bệnh viện và sân bay của hãng Pan Am. Một ngày sau, kho đạn bị trúng bom, khiến quân Mỹ mất toàn bộ đạn phòng không tiếp tế cho đảo Wilkes gần đó.
Video đang HOT
Ngày 11/12, Nhật Bản triển khai ba tàu tuần dương hạng nhẹ, 6 khu trục hạm, hai tàu tuần tra và hai tàu vận tải chở 450 lính hải quân đ.ánh bộ cho chiến dịch chiếm đảo. Lính Mỹ sử dụng pháo 127 mm b.ắn trả và triển khai 4 tiêm kích Wildcat còn lại để quấy rối đội hình địch.
Trong quá trình giao tranh, đại úy Henry Hank Elrod đã một mình đối đầu 22 máy bay Nhật và b.ắn hạ hai tiêm kích Zero. Elrod cũng là người thả hai quả bom nhỏ trúng dàn bom chìm ở đuôi tàu khu trục Kisaragi, khiến nó phát nổ và chìm. Ông trở thành phi công chiến đấu đầu tiên trong lịch sử một mình điều khiển chiến đấu cơ đ.ánh chìm tàu chiến.
Không có tiêm kích Wildcat nào b.ị b.ắn rơi trong trận đ.ánh, nhưng sau nhiều lần xuất kích, quân Mỹ trên đảo Wake chỉ còn hai chiếc F4F-3 đủ sức cất cánh. Dù thua kém đối thủ cả về tính năng và số lượng vũ khí, Elrod cùng đồng đội vẫn tiếp tục xuất kích đối đầu với quân Nhật. Lực lượng kỹ thuật mặt đất cũng liên tục sửa chữa các máy bay để bảo đảm khả năng chiến đấu.
“Linh kiện phụ tùng được tráo qua lại giữa các phi cơ, không máy bay nào còn nguyên hình dáng ban đầu. Động cơ được chuyển từ máy bay này sang máy bay khác, tháo rời, rã vụn và lắp ráp lại”, thiếu tá Paul Putnam viết trong một báo cáo.
Hai tàu tuần tra Nhật bị mắc cạn khi đổ bộ đảo. Ảnh: Wikipedia.
Nỗ lực phòng thủ của lực lượng Mỹ khiến hải quân Nhật hứng tổn thất lớn với hai tàu khu trục bị đ.ánh chìm và hơn 407 lính thương vong trước khi rút lui.
Winfred Cunningham, chỉ huy lực lượng phòng thủ Mỹ trên đảo Wake, ca ngợi các khẩu đội phòng không chiến đấu mà không có hệ thống điều khiển hỏa lực, cho rằng 4 phi công Wildcat đối đầu với nhiều đợt tấn công của máy bay địch mà không b.ị b.ắn hạ là “một kỳ tích”.
Tuy nhiên, lính phòng thủ dần hết đạn và nhu yếu phẩm. Họ không được tiếp tế dù liên tục gửi yêu cầu về sở chỉ huy. Ngày 23/12, quân Nhật trở lại với sự tham gia của hai tàu sân bay và 1.500 lính hải quân đ.ánh bộ.
Hải quân Nhật mất hai xuồng tuần tra trong quá trình tiếp cận đảo, nhưng đã đổ bộ được lực lượng lên bờ và giao tranh với thủy quân lục chiến Mỹ. Đại úy Elrod t.hiệt m.ạng vì vết thương quá nặng khi cố gắng bảo vệ đồng đội tiếp tế đạn dược cho một ụ s.úng. Nhờ hành động dũng cảm, Elrod được truy thăng hàm thiếu tá và truy tặng Huân chương Danh dự, p.hần t.hưởng cao quý nhất của quân đội Mỹ.
Quân Mỹ trên đảo Wake cuối cùng phải đầu hàng do bị áp đảo về quân số, hết đạn dược và nhu yếu phẩm.
Nhật Bản chiếm được đảo Wake sau nửa tháng giao tranh với cái giá rất đắt. Họ mất hàng trăm binh sĩ, 4 tàu và 10 máy bay, nhiều khí tài hư hại. Mỹ mất 12 tiêm kích F4F-3 Wildcat, 52 lính t.hiệt m.ạng và nhiều người bị thương, 433 người khác bị bắt làm tù binh.
Những 'búp bê bánh rán' của lính Mỹ trong Thế chiến II
Nhiệm vụ chính của nhóm tình nguyện viên Donut Dollies chỉ là làm bánh rán cho lính Mỹ trên chiến trường, nhưng yêu cầu đối với họ khá gắt gao.
Sau trận tập kích ngày 7/12/1941 của quân Nhật vào Trân Châu Cảng, Hội Chữ thập Đỏ Mỹ đã nhanh chóng huy động nguồn lực để tiếp tế cho các thương binh. Một trong những mục tiêu của công tác viện trợ là duy trì nhuệ khí cho binh sĩ, dẫn tới sự thành lập nhóm nữ tình nguyện viên Donut Dollies (Những búp bê phục vụ bánh rán).
Trên thực tế, các nữ tình nguyện viên thời chiến, những người "vừa làm bánh vừa chạy bom", xuất hiện từ năm 1917. Tuy nhiên, hoạt động của họ hồi Thế chiến I thiếu tổ chức và không diễn ra đều đặn. Do đó, Hội Chữ thập Đỏ Mỹ quyết định tuyển một nhóm phụ nữ đặc biệt để thực hiện nhiệm vụ này.
Giới chuyên gia cho biết tiêu chuẩn của những nữ tình nguyện viên này thậm chí cao hơn quân đội. Họ phải từ 25 t.uổi trở lên, đã tốt nghiệp đại học, có thư giới thiệu và vượt qua các bài kiểm tra sức khỏe. Thêm vào đó, họ cũng cần sở hữu "tính cách đặc biệt". Chỉ 1/6 người ứng tuyển được lựa chọn.
Các tình nguyện viên của Donut Dollies làm bánh từ sáng sớm tại Anh hồi năm 1944. Ảnh: LIFE Picture Collection.
Sau khi gia nhập nhóm Donut Dollies, các nữ tình nguyện viên được tiêm chủng, cấp đồng phục Hội Chữ thập Đỏ, trải qua vài tuần đào tạo cơ bản về lịch sử, chính sách, các quy định của cả Hội Chữ thập Đỏ và quân đội Mỹ. Họ còn phải chấp hành những quy tắc đặc biệt về ngoại hình, như không đeo hoa tai, phụ kiện cho tóc, không sơn móng tay sặc sỡ hoặc lạm dụng mỹ phẩm.
Sau khi hoàn thành khóa huấn luyện, các thành viên Donut Dollies được đưa ra nước ngoài, nơi họ thường vận hành một "câu lạc bộ di động". Đây là những chiếc xe buýt màu xanh lá cây, có sẵn nguyên liệu và dụng cụ để các nữ tình nguyện viên làm bánh rán ngay tại chỗ cho những binh sĩ đói bụng, mang lại "hương vị quê nhà" nơi đất khách. Xe có thể di chuyển đến những căn cứ xa xôi hay doanh trại trên chiến trường.
Trong Thế chiến II, tập đoàn Doughnut của Mỹ đã cho Hội Chữ thập đỏ mượn 468 máy làm bánh rán. Mỗi máy có thể làm hơn 480 chiếc bánh trong một giờ. Tuy nhiên, những chiếc máy này dường như không đủ hiệu quả trong thời kỳ chiến tranh khốc liệt, khi không kịp đáp ứng nhu cầu lớn của quân đội.
"Hôm kia, mọi người đã dành trọn một ngày để làm bánh", Clara Schannep Jensen, một tình nguyện viên của Donut Dollies, viết trong bức thư gửi về gia đình, thêm rằng cô được đối xử khá tốt.
Cuối cùng, Hội Chữ thập Đỏ buộc phải mở vài tiệm bánh để dự trữ bánh cho các "câu lạc bộ di động". Theo một báo cáo vào cuối năm 1944, tổng cộng 205 phụ nữ đã phục vụ hơn 4,6 triệu bánh rán cho binh sĩ Mỹ tại Anh.
"Con đang làm một công việc khá trách nhiệm và cảm thấy vui khi họ đ.ánh giá con có thể đảm đương được nhiệm vụ đó", Jensen viết trong một bức thư khác cho gia đình.
Ngoài bánh rán, những chiếc xe buýt xanh còn có t.huốc l.á, kẹo cao su, tạp chí và báo, tạo thêm cảm giác thân thuộc cho những binh sĩ nhớ nhà. Lính Mỹ cũng không thể thường xuyên đến các câu lạc bộ giải trí trong thành phố, nên xe buýt còn trang bị loa để mở nhạc thật to.
Ngay cả khi cảm thấy mệt mỏi, các nữ tình nguyện viên vẫn sẵn sàng mang đến nụ cười cho binh sĩ. "Với tư cách thành viên của Donut Dollies, công việc của chúng tôi là nâng cao tinh thần cho các binh sĩ. Nói thì dễ hơn làm. Chúng tôi mang theo một chút hương vị quê nhà, lắng nghe họ, chơi game cùng và mở nhạc cho họ", Jeanne Christie, một tình nguyện viên, cho hay.
Tuy nhiên, Christie thừa nhận vẫn có những mặt trái. "Đây không phải công việc dễ dàng. Một số người nghĩ chúng tôi chỉ ra đó để đùa giỡn với đàn ông. Chúng tôi luôn là người sai và chịu tiếng xấu", nữ tình nguyện viên nói. Ngoài áp lực phải động viên tinh thần quân đội, nhóm Donut Dollies còn đối mặt nguy hiểm về tính mạng giữa bom đạn chiến tranh và những biến cố khó lường.
Nhiều ý kiến cho rằng các nữ tình nguyện viên của Donut Dollies xứng đáng được thừa nhận công lao tương tự quân đội. Trong khi quân y giúp điều trị vết thương trên cơ thể thương binh, Donut Dollies lại xoa dịu tổn thương tâm lý cho họ.
Rất lâu trước khi khái niệm rối loạn căng thẳng sau sang chấn (PTSD) được chấp nhận rộng rãi, các nữ tình nguyện viên đã đồng hành, lắng nghe, cố gắng thấu hiểu và ủng hộ những người lính trên chiến trường.
Những chiến dịch tập kích của Nhật ở Thái Bình Dương năm 1941 Ngoài trận tập kích Trân Châu Cảng, Nhật còn tiến hành hàng loạt chiến dịch song song, gây thiệt hại nặng cho quân Đồng minh ở Thái Bình Dương. Những đòn cấm vận nặng nề của Mỹ nhằm vào Nhật Bản đầu Thế chiến II khiến nước này tìm cách giáng đòn chí mạng vào Washington và đồng minh để trả đũa. Họ...