15 năm mới nghe câu “anh yêu em”
Chị thấy tim mình dâng lên những xao xuyến thật khó tả, cứ như cô gái vừa bước vào tình yêu…
Một bữa, cả nhà đang ngồi xem phim cùng nhau, chị đưa tay sang, định kéo anh ngồi lại gần phía mình thì bỗng thấy anh nắm tay chị rồi áp lên má. Anh còn tự kéo dịch ghế về phía chị, cúi xuống thì thầm: “ Anh yêu em”. Giây phút ấy, lần đầu tiên sau 15 năm, chị cảm nhận được rõ ràng những xao xuyến, rung động bên cạnh chồng.
Những ngày sau, chị thấy anh rất khác. Anh không còn là anh chồng mà chị vẫn kêu gào là vô tâm của thuở mới cưới. Chị cũng không thấy anh lười nhác, “ôm” điện thoại mà luôn sẵn sàng tham gia hoạt động của cả nhà. Anh đi làm về rất sớm, thi thoảng qua chợ sẽ mua một bó hoa cẩm chướng – loài hoa chị thích. Cất cặp xong, anh sẽ ghé lại bếp, hỏi: “Em có cần anh giúp gì không? Hôm nào vất vả quá, em đặt đồ ăn ngoài hoặc để anh về nấu cho nhé!”.
Ảnh mang tính minh họa – ShutterstockT
Tối đến, anh sẽ thu dọn chén dĩa, rửa cho kịp xong trước 20 giờ và gọi các con ngồi vào học bài. Trước những bài tập khó của con, anh giống như một người thầy kiên nhẫn giảng giải, giao thêm các dạng bài tương tự để con rèn luyện thêm. Đêm, anh sẽ rủ chị cùng đọc vài trang sách, nói vài câu chuyện về công việc, con cái rồi cả hai ôm nhau chìm vào giấc ngủ sâu.
Chị có cảm giác như mình đang được sống trong một cuộc đời vẫn hằng mong ước. Ngày làm việc chăm chỉ, tối về tận hưởng trọn vẹn thời gian bên gia đình, phía sau lúc nào cũng có sự hậu thuẫn của chồng. Chẳng bao giờ phải đòi hỏi mà luôn nhận được những cái ôm, cái hôn ngọt ngào.
Quen biết chị từ lâu, tôi cũng ngạc nhiên với những thay đổi tích cực trong mối quan hệ của anh chị. Nhớ hồi chị theo đuổi anh, buộc anh phải làm đám cưới khi cái thai trong bụng chị đã 3 tháng và những ngày sau đó, chị sống trong cảnh yêu đơn phương.
Thậm chí có lần, anh “say nắng” cô đồng nghiệp cùng cơ quan, chị đã quyết định sẽ buông tay anh. Rồi có lẽ vì 2 đứa con mà chị đã ở lại, dù không ít người nói chị dại. Tôi hỏi: “Chị đã làm thế nào để từ vực thẳm hôn nhân đi đến ngày hôm nay, chỉ trong 3 năm?”. Chị cười: “Tôi cũng không biết nữa, giống như khi vượt qua cơn bão rồi, không ai nhớ mình đã vượt qua bằng cách nào, chỉ biết là bão đã tan. À có lẽ tôi làm duy nhất một việc: Đi tìm lại mình!”. Chị thấy đằng nào thì chồng cũng không yêu mình, chi bằng mình thử học cách tự yêu mình cho bớt cô đơn.
Chị lao vào công việc, bắt đầu lên các hội nhóm tuyển dụng, hỏi người thân, bạn bè để tìm việc làm thêm. Trước đây, khi có thời gian trống, chị sẽ thường hỏi xem anh làm gì, nghĩ vẩn vơ và trách cứ chồng. Nhưng bây giờ, chị dành để dịch thêm tài liệu kiếm tiền. Tối đến, cơm nước xong chị dạy con học bài. Anh về trễ, chị cũng không còn đợi cơm nữa.
Video đang HOT
Ảnh mang tính minh họa – JcompPressFoto
Cũng từ đấy, chị rèn thói quen dậy sớm. Cứ 4 giờ sáng mỗi ngày, khi trời còn tối đen, chị đã xỏ giày vào chạy bộ. Những ngày đầu mệt, chị đi chậm rãi. Sau, chị tăng dần tốc độ lên. Khi mồ hôi thấm ướt áo, lồng ngực được hít căng không khí buổi sớm mai, chị thấy mình bắt đầu ngày mới tràn đầy sức sống.
Thu nhập của chị tăng gấp đôi sau 2 năm phấn đấu. Cơ thể của chị cũng thon gọn, mảnh mai, về lại cân nặng 48kg như trước khi sinh nở. Chị cũng hiểu các con hơn và luôn cảm thấy thích được trò chuyện, dành thời gian làm những điều thú vị cùng các con.
Chị không còn quan tâm anh làm gì nữa vì chị còn bận sống mỗi ngày thật trọn vẹn. Cũng có những ngày buồn, nhưng chị lại cố gắng làm việc, chạy bộ, nấu nướng. Chị thấy mình như dần tìm lại được cuộc sống tự chủ như khi chưa có anh xuất hiện.
Còn anh lại bắt đầu muốn về sớm để được ăn cơm cùng gia đình. Nhiều bữa, mấy mẹ con đang bàn luận chuyện sẽ xem phim gì vào cuối tuần, anh cũng lắng nghe rồi xung phong: “Để ba chọn phim cho!”. Có hôm, chị vừa dạy con học xong, đọc truyện và cho các con đi ngủ rồi mới vào giường, anh đang cầm quyển sách dở thì dừng lại và ngước lên nhìn chị: “Cảm ơn em”.
Chị ngạc nhiên hỏi vì sao, anh bảo: “Vì em đã tha thứ cho anh”. Chị cười, bởi chị chưa bao giờ hận anh. Chị chỉ thấy thương mình và muốn chăm sóc cho mình nhiều hơn thôi chứ không phải cố tình ngó lơ hay mặc kệ anh.
Ảnh mang tính minh họa – Tirachardz
Cứ thế, anh dần thể hiện tình cảm nhiều hơn với vợ. Đứng bên soạn chén đũa, quay sang đụng người vợ thì anh sẽ ôm một cái. Chị thấy tim mình dâng lên những xao xuyến thật khó tả, cứ như cô gái vừa bước vào tình yêu.
Dù không phải ai cũng may mắn có được hạnh phúc viên mãn như chị, nhưng con đường xây dựng tự chủ và yêu thương chính mình thì vất vả đến mấy, có kết quả gì đi nữa cũng luôn xứng đáng.
Bán đất mua nhà 5 tỷ cho vợ chồng con gái, lên thăm nghe cuộc nói chuyện trong đêm, tôi bật khóc nghẹn ngào
Thật lòng tôi vẫn hơi ngại ngần con rể, sợ con rể không thoải mái khi đón mẹ vợ ở cùng.
Dù đúng là nhà tôi mua nhưng đã cho các con thì là của các con rồi. Chồng tôi mất sớm, khi đó vợ chồng mới chỉ sinh được một cô con gái. Tôi ở vậy nuôi con gái khôn lớn, không có ý định tái hôn. Giờ con tôi đã lấy chồng, vợ chồng con gái - con rể làm việc trên thành phố.
Cách đây nửa năm, tôi quyết định bán đất mua một căn nhà trị giá 5 tỷ đồng cho con gái và con rể sống để sinh con. Tôi chỉ có một đứa con gái thôi, mọi thứ của tôi đều dành hết cho con.
Sau khi có nhà mới thì các con tôi lên kế hoạch sinh cháu. Tôi hạnh phúc lắm, hiện giờ con gái tôi đã có bầu được 4 tháng rồi. Chỉ có một mụn con, tôi mong cháu vô cùng, nếu được lên sống cùng các con, chăm sóc cháu thì chẳng còn gì mong ước hơn. Nhưng thật lòng tôi vẫn hơi ngại ngần con rể, sợ con rể không thoải mái khi đón mẹ vợ ở cùng. Dù đúng là nhà tôi mua nhưng đã cho các con thì là của các con rồi.
Tôi chỉ có một đứa con gái thôi, mọi thứ của tôi đều dành hết cho con. (Ảnh minh họa)
4 ngày trước, tôi lên chơi với các con, ở quê cũng không bận bịu gì nên tôi định ở lại chơi lâu lâu. Con gái bận đi làm không có thời gian nấu nướng, tôi muốn bồi bổ cho con đang mang thai. Hôm qua lúc đêm muộn, vô tình nghe được cuộc trò chuyện của con gái và con rể trong phòng, tôi không khỏi đờ đẫn cả người.
Ban đầu con rể nhẹ nhàng và ngọt ngào nói với vợ thế này:
- Em ơi bao giờ bà ngoại về quê vậy? Anh không có ý bảo bà về quê, chỉ hỏi vậy thôi. Vì em đang mang thai, anh muốn đón bà nội lên chăm con dâu, ít nữa nhờ bà chăm cháu nội luôn thể. Bà cũng già rồi, sớm muộn gì mình cũng phải đón bà lên phụng dưỡng mà.
Con gái tôi hơi ngạc nhiên hỏi lại:
- Bà nội đang ở với vợ chồng chú hai mà anh? Nhà cửa, đất cát của ông bà đều cho chú hai, em không tị nạnh hay đòi hỏi, mà nói như vậy nghĩa là bà có ý định sống với chú ấy chứ đâu phải vợ chồng mình đúng không?
- Nhưng em xem có nhà ai vợ chồng lại sống với mẹ vợ mà không sống với mẹ chồng không? Đành rằng anh còn em trai dưới quê nhưng anh là anh cả cơ mà.
- Em hiểu ý của anh rồi, vậy em đưa cho anh hai lựa chọn thế này. Thứ nhất, chúng ta ra ngoài thuê trọ, rồi mình sẽ đón bà nội lên sống cùng. Căn nhà này thuộc về sở hữu của bà ngoại, bà muốn giải quyết ra sao cũng được. Nhưng vì bà chỉ có mình em nên em định bảo bà lên ở đây, để bà tiện qua lại thăm cháu và em cũng có thể chăm sóc cho mẹ. Phương án thứ hai là chúng ta vẫn sống ở căn nhà này và đón bà ngoại lên ở cùng, bà nội vẫn ở với chú hai như dự định từ đầu. Bà ngoại có thể giúp vợ chồng mình trông coi nhà cửa và cả chăm cháu nếu bà đủ sức khỏe.
- Vậy khác gì anh đi ở rể à?
- Nếu anh không muốn ở rể như lời anh nói thì có thể chọn phương án thứ nhất, em không tị nạnh chuyện bà sống cùng mình nhưng để lại hết tài sản cho chú hai đâu, vẫn chăm sóc bà thật tốt. Chúng ta không thể cái gì cũng muốn được. Anh hãy suy nghĩ cho thật kỹ. Nếu đã quyết định, giả dụ đón bà ngoại lên thì anh hãy có cách cư xử phù hợp đừng để mẹ tủi thân và khiến em phải thất vọng đấy.
Con gái vô cùng thương yêu, luôn nghĩ cho người mẹ già này. (Ảnh minh họa)
Nghe con gái nói xong, tôi không kiềm chế được mà nghẹn ngào bật khóc. Tôi hạnh phúc vì đã không phụ lòng ông xã dưới suối vàng, tôi đã nuôi dạy được một đứa con gái thông minh, sáng suốt, đủ cứng rắn và mạnh mẽ. Và nó cũng vô cùng thương yêu, luôn nghĩ cho người mẹ già này. Tôi có cảm giác nếu con rể sống không đàng hoàng, thiếu tôn trọng mẹ vợ thì con tôi thậm chí còn sẵn sàng ly hôn.
Cũng may là con rể sau chuyện đó đã suy nghĩ lại. Mấy hôm sau con rể thay đổi hẳn thái độ với tôi. Nó hay hỏi han đến thói quen, sở thích cũng như lối sống của tôi, có vẻ muốn chuẩn bị cho cuộc sống chung thật hòa hợp.
Tôi không trách con rể vì đã đưa ra đề nghị kia lúc ban đầu với vợ, bởi trong lòng ai thật ra đều có một chút ích kỷ. Nhưng con rể đã thay đổi, tôi rất mừng lại càng tin tưởng vào sự sáng suốt của con gái mình. Song tôi vẫn lo cuộc sống mẹ vợ - con rể không được hòa thuận. Xin cho tôi vài lời khuyên?
Đi du lịch với sếp đã có vợ, vừa mở vali hành lý tôi run rẩy vội về quỳ sụp dưới chân mẹ Đến nơi, về khách sạn anh đi tắm trước còn tôi xếp đồ ra. Vừa mở vali hành lý, tôi chết lặng khi thấy một món đồ bên trong. "Ba ngày nữa anh có chuyến công tác nước ngoài, nếu em có thể đi cùng anh thì đời này anh chẳng còn mong ước gì hơn", nhận được tin nhắn từ sếp lúc...