13 dấu hiệu của người vợ tốt
Nếu phụ nữ có được những điều dưới đây, người chồng biết rằng anh ấy có người vợ tốt nhất.
ảnh minh họa
1. Bạn vui mừng trước thành công của anh ấy
Anh ấy được lên chức, hoàn thành khóa học chuyên môn hay học nấu được món tôm hùm. Bất cứ khi nào anh ấy hào hứng vì hoàn thành được điều gì đó, bạn cũng thấy hạnh phúc.
2. Bạn xem bộ phim yêu thích của anh ấy (ngay cả khi nó là phim câm)
Bạn đã xem nó cả chục lần, và nó cũng chẳng phải là thú vị gì, nhưng bạn vẫn xem vì anh ấy thích nó. Điểm thưởng nếu bạn còn cười phá lên đúng lúc.
3. Bạn đặt anh ấy lên đầu tiên
Anh ấy là số một. Bạn luôn đảm bảo rằng công việc và sở thích của bản thân không thể quan trọng hơn anh ấy. Không ai có thể được ưu tiên cao hơn anh ấy, kể cả bạn bè, gia đình hay con cái.
4. Bạn tự mình làm việc
Anh ấy là ưu tiên hàng đầu của bạn, nhưng không có nghĩa anh ấy là ưu tiên duy nhất. Ngoài việc là một người vợ, bạn còn làm nhiều vai trò khác. Ngay cả khi muốn ở bên anh ấy, bạn vẫn có thể sống hoàn hảo khi ở một mình, bởi bạn là một người độc lập.
5. Bạn nấu món anh ấy thích
Ngay cả khi bản thân ghét món đó, bạn vẫn nấu món anh ấy thích để anh ấy thấy bạn biết những gì anh ấy quan tâm, và bạn muốn làm điều tốt đẹp cho anh ấy.
Video đang HOT
6. Bạn khiến anh ấy cười
Bạn sẽ là người vợ tốt nhất thế giới nếu biết những câu hài hước nào khiến anh ấy cười phá lên, hoặc khiến anh ấy ngoác miệng chỉ với một ánh nhìn.
7. Bạn giữ bí mật cho anh ấy
Nếu chồng không thoải mái khi bạn chia sẻ chuyện gì cho ai đó, bạn sẽ không làm. Chồng chia sẻ sở thích cá nhân của anh ấy với bạn vì anh ấy biết rằng có thể tin ở bạn.
8. Bạn thích bạn bè của anh ấy (và họ cũng thích bạn)
Bạn nhận ra rằng các anh chàng này đã ở bên chồng mình trước khi bạn xuất hiện, vì thế họ là một phần quan trọng của anh ấy. Bạn vui mừng khi có những người này xuất hiện trong cuộc sống của mình, và bạn không khó chịu nếu anh ấy thi thoảng muốn có thời gian bên họ.
Ngoài ra, nếu bạn bè của anh ấy cũng thích bạn, đó là dấu hiệu chắc chắn bạn là người vợ tốt nhất.
9. Bạn để anh ấy làm việc cho mình
Mặc dù tự tay bạn có thể đóng được căn nhà đồ chơi vào năm lên 10 tuổi, nhưng bạn vẫn để anh ấy gắn các mảnh ghép của chiếc kệ sách mà bạn mua về. Các ông chồng muốn thấy vợ cần mình, và người vợ tốt nhất là để cho chồng phục vụ họ.
10. Bạn để lại cho anh ấy các giấy nhắn
Một tờ giấy nhắn trong hộp ăn trưa của anh ấy, một ghi chú trên chiếc gương hoặc một bức thư nhỏ trong túi, các bà vợ tốt nhất luôn đảm bảo để các ông chồng biết rằng họ được yêu. Ngay cả khi chỉ gửi cho anh ấy một tin nhắn ngẫu nhiên, hãy nói “em yêu anh” mỗi ngày. Chắc chắn bạn sẽ là người vợ tốt nhất.
11. Bạn không la rầy anh ấy
Chắc chắn rằng bạn muốn anh ấy luôn thể hiện tốt nhất, và đôi khi bạn rất muốn anh ấy vứt cái giày bẩn đi. Nhưng bạn nhận ra mình không phải là mẹ anh ấy. Thay vào đó, hai người là bạn đời đang muốn giúp nhau cải thiện tình hình. Bạn biết rằng phàn nàn anh ấy về lỗi lầm của mình hoặc về những thứ bạn muốn anh ấy làm sẽ không khiến anh ấy trở lên tốt lên.
12. Bạn đánh giá cao thời gian ở cùng anh ấy
Khi hai bạn ở bên nhau, bạn không lướt facebook hay cố gắng chọn bức ảnh ăn sáng đẹp nhất. Bạn vui mừng với thời gian ở bên anh ấy và cố gắng loại bỏ những sự xao lãng không cần thiết.
Theo VNE
Tôi kiên quyết bỏ vợ khi nghe con của người bạn gọi em là mẹ để rồi tôi phải hối hận mãi mãi
Vợ tôi như bị nói trúng tim đen không dám cãi mà chỉ nói "Anh cho em cơ hội giải thích". Lúc ấy rượu đã ngấm vào người tôi quá nhiều, tôi chẳng cho vợ giải thích mà dắt tay đuổi cô ấy ra ngoài ngay trong đêm rồi khóa cửa lại.
Tôi và vợ đã có cuộc sống hạnh phúc sau 2 năm kết hôn. Vợ tôi là phụ nữ đảm đang, hết mực yêu thương chồng và chăm lo vun vén cho nhà chồng. Trước khi cưới vợ chồng tôi đã thống nhất sẽ sinh con ngay, nhưng chẳng ngờ sau khi cưới vợ tôi lại nhận được thông báo đỗ cao học. Cô ấy sợ đi học vừa chửa đẻ thì không chăm lo cho con được chu đáo. Vợ muốn kế hoạch, để đi học trước đã.
Lúc đầu tôi tỏ ra không vui, muốn vợ dừng việc học nhưng bố tôi lại ủng hộ con dâu vì ông luôn muốn con cái trong nhà phải học hành cao. Trước sự hậu thuẫn quá lớn của bố tôi đành chiều theo ý vợ.
Hàng ngày đi làm thứ 7, chủ nhật thì vợ đi học thành ra vợ chồng ít có thời gian ở bên nhau. Những khi được nghỉ dịp lễ em gác hết mọi chuyện lại, cùng tôi đi du lịch bù lại những ngày bận bịu trước đây.
Có chuyện hơi lạ là dù chưa có con nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn thấy vợ mua đồ cho trẻ mà lại là đồ cho trẻ tầm 4-5 tuổi chứ không phải đồ sơ sinh. Tôi hơi thắc mắc nhưng, tôi nghĩ có lẽ vợ mua chuẩn bị sẵn cho con sau này nên cũng không hỏi lại cô ấy.
Thời gian cứ thế trôi đi, cuối cùng cũng đến ngày vợ tôi bảo vệ luận án Cao học. Tôi định hôm ấy sẽ cầm bó hoa thật to đến chúc mừng vợ. Hôm ấy Toàn - cậu bạn học chung đại học của em cũng đến chúc mừng, vợ có nói với tôi chuyện này. Toàn là người giúp đỡ em rất nhiều trong luận án tốt nghiệp Cao học lần này. Tôi định sau buổi hôm đó sẽ cùng vợ mời cậu ấy đi ăn để cảm ơn.
Nhưng sáng hôm ấy đến công ty thì sếp lại giao cho tôi một việc phải làm gấp. Tôi sợ không kịp nên báo với vợ không đến buổi bảo vệ của em được để vợ khỏi mất công đợi. Tôi cố gắng hoàn thành công việc thật nhanh, lúc nhìn đồng hồ vẫn kịp giờ nên phi ngay đến trường em, tôi muốn dành tặng vợ sự bất ngờ.
Tuy nhiên, tôi vẫn đến hơi muộn, vợ đã bảo vệ xong. Cầm bó hoa bước vào căn phòng thì đã thấy mọi người vây quanh rất đông để chúc mừng em rồi. Chắc là buổi bảo vệ của vợ tôi được đánh giá cao.
Tôi bước đến định tặng hoa cho vợ thì chợt khựng người lại khi nghe giọng một đứa bé gái tầm 4 tuổi đứng bên cạnh vợ giật giật tay cô ấy nói: "Tối nay mẹ nhớ đến đọc truyện cho con ngủ đấy nhé". Có lẽ do vợ chưa biết có sự hiện diện của tôi nên cô ấy thoải mái trả lời đứa trẻ: "Tối nay mẹ sẽ sang ăn cơm cùng con và đọc truyện cho con ngủ". Đứa trẻ nhảy lên sung sướng và ôm chặt lấy vợ tôi. Còn Toàn đứng cạnh đó dắt tay đứa bé nói: "Thôi con tránh ra đi, để mẹ Thảo (tên vợ tôi) nhận hoa của các cô các bác".
Giấy phút ấy làm tôi choáng váng vô cùng. Vợ tôi đã có con lớn thế này với người đàn ông khác ư? Yêu em gần 1 năm rồi cưới, mỗi khi tôi hỏi chuyện yêu đương trước kia của vợ em đều nói là chưa từng yêu ai và tôi đã tin những lời em nói. Tôi quay gót ra về mang theo niềm hoài nghi về vợ và không còn ý định rủ toàn đi ăn để cảm ơn nữa.
Tối ấy tôi rủ vợ đi liên hoan chúc mừng nhưng vợ từ chối, hẹn ngày mai vì tối nay em có hẹn với 1 người bạn rồi. Lúc em ra khỏi nhà, tôi thấy em mang theo mấy bộ quần áo trẻ con mới mua, vậy là đã rõ. Em lấy cớ học cao học, để được gần gũi bên người cũ và đứa con riêng của em. Tôi lập tức đi theo vợ. Vợ tôi dừng lại ở một căn nhà 4 tầng, em bấm chuông, đứa bé gái ban chiều mở cửa rồi lao ra ôm chầm lấy em, Toàn đứng ngay sau đó. Tôi chụp lại bức ảnh ấy rồi phóng xe đến quán nhậu uống tới khuya mới về.
Tôi về nhà trong tình trạng say khướt, vợ đã về rồi, em ra đón tôi. Nhưng tôi không còn vui mừng như mọi khi nữa mà trong lòng trào dâng một nỗi uất hận:
- Cô tránh xa tôi ra, người đàn bà đáng ghê tởm. Suốt thời gian qua tôi tin tưởng để cô đi học vậy mà cô lấy cớ đó để đến bên tình cũ hả?
- Anh nói gì em không hiểu, làm gì có chuyện đó.
Tôi lấy điện thoại mở bức ảnh chụp lúc chiều tôi ra để trước mặt vợ: "Cô còn chối nữa đi, cô nói bận bịu tới nhờ nó giúp luận án tốt nghiệp nhưng thực ra là đến với nó và đọc truyện cho con gái cô nghe đúng không?". Vợ tôi như bị nói trúng tim đen không dám cãi mà chỉ nói "Anh cho em cơ hội giải thích". Lúc ấy rượu đã ngấm vào người tôi quá nhiều, tôi chẳng cho vợ giải thích mà dắt tay đuổi cô ấy ra ngoài ngay trong đêm rồi khóa cửa lại.
Chúng tôi ly hôn 1 tháng sau đó, vì em cảm thấy bị tổn thương nặng nề. Bố mẹ tôi muốn vợ chồng hàn gắn nhưng tôi nhất định không chịu cũng vì sĩ diện. Sau khi ly hôn, vợ tôi bỏ vào Nam, tôi đoán cô ấy vào đấy xây dựng cuộc sống mới cùng nhân tình và con riêng nên cũng chẳng quan tâm nữa.
Từ ngày chia tay vợ, tôi chán nản chẳng thiết gì chuyện lập gia đình. Hơn 2 năm sau, tình cờ Toàn xuất hiện trước mặt tôi, anh ta nói cần gặp tôi để nói chuyện. Chúng tôi ngồi với nhau suốt 1 buổi chiều trong quán cà phê:
"Thực sự anh và Thảo chia tay tôi không biết gì hết, chỉ biết rằng cô ấy nói đi Nam và không đến chơi với bé Sóc nhà tôi được nữa. Con bé nhớ mẹ Thảo đến nỗi bây giờ vẫn nhắc. Bố con tôi phải cảm ơn cô ấy nhiều lắm, cô ấy đã cho phép con tôi được gọi mẹ, một từ thiêng liêng mà con tôi đã không co cơ hội được gọi từ khi nó biết nói. Vợ tôi sinh con và đã mất ngay khi bé Sóc chào đời.
Những buổi đến nhờ tôi giúp đỡ luận án thấy tôi vất vả để cho con bé ngủ nên cô ấy đã giúp tôi đọc truyện cho con bé nghe, không ngờ nó mê giọng của cô ấy đến mức tôi phải thu âm lại để mở cho nó nghe hàng đêm. Thỉnh thoảng cô ấy mua quần áo cho con bé, tôi là đàn ông nên không biết chọn đồ đẹp cho con.
Tôi không nghĩ hai người lại ly dị vì trước khi Thảo bảo vệ luận án cô ấy vẫn khen ngợi anh là người chồng tốt, thương và chiều vợ hết lòng. Từ khi đi cô ấy cũng không liên lạc với tôi lần nào. Tháng trước tôi vào Nam tình cờ có người bạn chỉ chỗ cho tôi đến gặp Thảo thì tôi mới biết cô ấy đã ly hôn. Tôi hỏi lý do cô ấy không nói, cô ấy đang chuẩn bị quy y trong một ngôi chùa. Một năm qua cô ấy đã sống bên cạnh những em nhỏ mồ côi ở ngôi chùa ấy, cô ấy muốn được chăm sóc cho chúng.
Tại sao anh lạ để một người vợ tốt như vậy ra đi chứ?".
Tôi nghe mà chết lặng cả người. Vậy là tôi đã mắc lỗi lớn với vợ của mình rồi. Tối ấy tôi gọi điện cho vợ cũ, cuộc gọi đầu tiên tôi gọi cho em sau hôm ở toà về. Tôi muốn quay lại, nhưng đầu giây bên kia một giọng trầm buồn: "Muộn rồi, em đã quyết định ở lại đây với lũ trẻ. Anh hãy sống tốt và tìm người phụ nữ khác đi". Sự hối hận muộn màng của tôi đã không thể níu kéo vợ cũ quay trở lại. Chỉ vì ghen tuông nhất thời mà tôi đã để mất đi một người vợ tốt, suốt cuộc đời này tôi sẽ phải sống trong sự ân hận nuối tiếc người vợ ấy.
Theo Một thế giới
Thương nhớ vợ, bố chồng 'xử' con dâu Tôi tự thấy mình là người vợ tốt, người con dâu ngoan nhưng sự chịu đựng của tôi dường như đã sắp tới hạn. Tất cả cũng vì một ông chồng đã yếu sinh lý lại còn sĩ diện, không dám đối mặt với thực tế. Lại thêm một bố chồng tác oai tác quái. Cuộc sống ngột ngạt khiến tôi muốn nổ...