11 năm mới nhận được quà 8/3 đầu tiên của chồng, tôi bẽ bàng khi biết nguồn gốc món quà ấy
Tôi vui vẻ, hớn hở vì được nhận quà 8/3 của chồng. Đây cũng là món quà đầu tiên anh tặng tôi trong 11 năm chung sống.
Bản tính của chồng tôi khô khan, cục mịch. Anh không bao giờ biết nói lời chúc mừng hay tặng quà cho vợ. Thời gian đầu, tôi còn chạnh lòng nên nhắc khéo nhưng chồng bĩu môi. Lúc nào anh cũng cho rằng làm vậy là màu mè, sến súa; đã là vợ chồng thì không cần đến những chuyện vớ vẩn đó nữa. Sau đó, tôi cũng dần quen với chuyện này, xem như chồng mình không thuộc típ đàn ông lãng mạn. Tôi chỉ cần anh biết chăm sóc con cái, không nhậu nhẹt chơi bời là đủ rồi.
Vậy mà ngày 8/3 năm nay, chồng đột ngột đem về tặng tôi một sợi dây chuyền bạc. Sợi dây chuyền có 2 trái tim lồng vào nhau, đính đá rất đẹp. Tuy món quà không đáng bao nhiêu tiền nhưng tôi vẫn rất thích và hạnh phúc vì đây là món quà duy nhất chồng tặng tôi trong 11 năm chung sống. Tôi còn hào hứng đeo vào cổ rồi chụp ảnh đăng lên facebook cùng lời khen có cánh dành cho chồng.
Đang vui vẻ, tôi bỗng thấy dòng trạng thái của người yêu cũ chồng mình tên Loan. Loan nhỏ hơn tôi 1 tuổi, trước đây từng yêu chồng tôi 2 năm nhưng chia tay, lấy chồng. Tôi nghe phong thanh chuyện vợ chồng Loan đã ly hôn vào cuối năm ngoái, hiện tại cô ấy đang về nhà mẹ đẻ sống cùng đứa con hơn 5 tuổi. Nhà mẹ Loan cũng cùng xóm với nhà chồng tôi; trước đây 2 người họ là hàng xóm.
Video đang HOT
Món quà 8/3 của chồng làm tôi đau đớn. (Ảnh minh họa)
Dòng trạng thái chỉ đăng một tấm ảnh chụp sợi dây chuyền vàng nằm trong hộp hình trái tim, mặt dây chuyền giống hệt mặt dây chuyền tôi đang đeo. Dòng trạng thái là: “Tặng vàng thì bền lâu, tặng bạc là bạc tình bạc nghĩa, mất nhau trọn đời”. Không hiểu sao, trái tim tôi như chùng xuống, nặng nề khó tả.
Tôi đem sợi dây chuyền của mình so sánh với sợi dây chuyền mà Loan đăng lên facebook, quả thật là giống nhau hoàn toàn về kiểu dáng, chỉ khác nhau về chất liệu: một bên là bạc và một bên là vàng. Tôi xem lại những hình ảnh cũ của cô ấy, thấy đăng những dòng trạng thái đầy ẩn ý về người cũ, tình cũ, về nỗi đau mất mát…
Ngẫm lại chồng tôi thường xuyên về quê, lấy lý do là về thăm bố mẹ, tôi lại càng cay đắng hơn. Thì ra, đây là món quà 8/3 mà chồng chuẩn bị tặng cho người cũ nhưng người ta không nhận nên mới tới lượt tôi. Đúng là bẽ bàng làm sao. Tôi có nên hỏi rõ ràng mọi chuyện rồi tìm hướng đi cho cuộc hôn nhân 11 năm này không?
Đến thăm chị dâu cũ dịp giáp Tết, tôi cay xè mắt khi thấy chị vui vẻ khoe những món quà từ thiện nhận được
Đã 2 năm rồi, tôi mới đến thăm nhà chị dâu cũ nhưng chị không còn khỏe mạnh nữa.
Anh trai tôi ly hôn vợ xong thì bỏ mặc luôn con. Chị dâu cũ tên Chi dẫn con trai 2 tuổi về quê ngoại sống, cách quê tôi hơn 100km. Vì khoảng cách xa xôi nên gia đình tôi cũng ít thăm nom cháu được, thỉnh thoảng tôi chuyển khoản cho chị vài triệu để mua sữa hoặc đóng tiền học cho cháu. Tôi khuyên anh trai, dù đã ly hôn thì vẫn nên có trách nhiệm với con; đừng vì lỗi lầm của người lớn mà đẩy con nhỏ vào thiệt thòi. Khuyên thì khuyên vậy thôi chứ tôi biết, anh ấy chẳng bận tâm lắm. Bao nhiêu tiền làm ra, anh ấy đều ăn nhậu, bạn bè chứ không hề nhắc đến con. Cũng vì bản tính vô trách nhiệm ấy mà chị Chi mới bỏ anh.
Cách đây 2 năm, trong một chuyến công tác, tôi có ghé qua thăm nhà chị dâu cũ. Mẹ con chị ấy sống tạm bợ trong căn nhà cấp 4 nhỏ xíu, lợp mái tôn nên rất bí bách và nóng nực. Thương cháu, tôi biếu chị 30 triệu để mua máy điều hòa, tủ lạnh và vài vật dụng cần thiết cho cháu như bàn học, quần áo...
Dịp Tết Nguyên Đán năm nay, tôi có dịp đến quê chị Chi một lần nữa. Tôi lại đến thăm chị, còn chu đáo mua tặng chị rất nhiều đồ Tết như bánh mứt, trái cây, quần áo cho cháu.
Nhìn cảnh sống của chị dâu cũ mà tôi nghẹn ngào. (Ảnh minh họa)
Khi tôi đến, vẫn là ngôi nhà cũ nhưng chị Chi đã không còn khỏe mạnh như xưa. Chị nói mình phát hiện bị bệnh tim vào năm ngoái, rồi phải mổ u xơ tử cung nên sức khỏe giảm sút trầm trọng, không thể tiếp tục đi làm nữa. Thất nghiệp, chị ở nhà mở tiệm sửa quần áo cho người ta, kiếm thêm vài đồng chợ búa. Chị buồn bã bảo vì chị mà con trai cũng không được sống đầy đủ như bạn bè; mỗi khi con thích món gì đó, chị lại không có tiền mua. Ngay cả sữa cũng chỉ uống loại sữa rẻ tiền thôi. Cũng may con tuy nhỏ mà hiểu chuyện, nghe mẹ giải thích xong thì không bao giờ đòi hỏi nữa.
Rồi chị Chi vui vẻ khoe với tôi những món quà từ thiện chị nhận được. Vài hộp bánh mứt, gạo, dầu ăn, gia vị và 2 thùng mì tôm. Chị nói bao nhiêu đó cũng đủ để mẹ con chị sống trong 2 tháng. Tuyệt nhiên, chị không nhắc đến anh trai tôi, không hờn giận, oán trách, hận thù. Chị càng như thế, tôi càng nghẹn ngào xót xa và càng giận anh trai mình khủng khiếp. Mỗi bữa nhậu của anh có thể đổi ra 2-3 thùng sữa cho con. Vậy mà anh vẫn mặc nhiên hưởng thụ, bỏ con sống thiếu thốn.
Tôi biếu chị dâu cũ 20 triệu, cũng là toàn bộ số tiền còn lại trong ví mình. Chị cầm tiền, nước mắt rơi lã chã và nói cảm ơn không ngừng. Trên đường về, trong đầu tôi lúc nào cũng hiện ra hình ảnh chị kham khổ cùng đứa cháu nhỏ gầy gò, xanh mét. Phải làm sao để anh trai tôi sống có trách nhiệm với con trai đây? Hay tôi bàn với gia đình đón cháu về ở, cũng như bớt đi một gánh nặng cho chị dâu cũ?
Hồn cốt quê nhà Nhiều chục năm trước, tôi lẽo đẽo theo cha đi giẫy mả. Bây giờ tôi dắt theo thằng con trai về quê để làm công việc thiêng liêng này... Không phải là ba cái cây nào đó. Ba Cây là tên xóm, cả xưa lẫn nay đều thuộc chốn xứ Phú Long của huyện Hàm Thuận Bắc, Bình Thuận. Chỉ cách Phan Thiết...