10 sự thật đắt giá phụ nữ cần biết và hiểu sớm để không phải nói ‘hối hận’
Không cần giảm cân. Không cần nhịn ăn. Không cần đợi tin nhắn. Không cần buồn. Không cần khóc. Không cần bất mãn. Cuộc sống này là của chúng ta, hãy sống và làm những điều chúng ta thích.
Ảnh minh họa
Hãy làm theo 10 điều dưới đây để lúc nào cũng sống vui vẻ hạnh phúc nhé.
1. Mình đẹp mình có quyền độc thân. Một mình thì đỡ tốn tiền đi chơi, ăn uống, chi phí tiêu xài chung. Cứ son phấn, đầm váy, đi du lịch với đám bạn thân thả ga. Đôi khi sống cho bản thân, không phải là ích kỷ, chỉ bởi nếu hôm nay mình cứ dốc hết lòng vì người khác, cũng chưa chắc ngày mai họ sẽ toàn tâm toàn ý lo lắng lại cho mình.
2. Không cần giảm cân. Không cần nhịn ăn. Không cần đợi tin nhắn. Không cần buồn. Không cần khóc. Không cần bất mãn. Cuộc sống này là của chúng ta, hãy sống và làm những điều chúng ta thích.
3. Tình địch của mình chính là những người thích mình.
4. Bao dung chưa bao giờ là cách giải quyết mọi vấn đề triệt để và tối ưu nhất.
5. Ở đàn ông, lòng chung thủy thường gắn liền với tính tự giác. Thế nên một khi hắn ta đã có ý định lên giường ăn nằm với người phụ nữ khác, thì những câu từ yêu thương bạn được nghe trước đó, có ngọt ngào mấy cũng sẽ bằng thừa.
6. Phụ nữ muốn bình yên là phải biết đủ. Đủ yêu thì giữ, đủ buồn thì buông. Cuộc sống ngắn lắm, đừng vì những thứ không đáng, mà tiếp tục va vấp và đau lòng.
7. Là phụ nữ, hãy hiếu thảo với cha mẹ và yêu thương gia đình mình, hãy ở bên một người đàn ông yêu thương gia đình bạn như chính gia đình anh ấy.
8. Dựa dẫm và phụ thuộc tài chính vào một người đàn ông? Một người phụ nữ thông minh không bao giờ làm như thế. Bạn đủ sức lực và trí tuệ để tự mình kiếm được tiền trang trải cho cuộc sống. Dù có biến cố nào xảy ra, hãy cho thấy bạn vẫn luôn mạnh mẽ vượt qua, không cần ai cả.
Video đang HOT
9. Phụ nữ cả đời chẳng lấy chồng cũng được, nhưng nếu đã chọn, nhất định phải ở cùng người đàn ông vì sợ mình thiệt thòi, mà không ngừng bao dung và tử tế.
10. Phụ nữ có thể không tranh giành quyền ưu tiên, nhưng cũng đừng khiến bản thân mình trở thành sự lựa chọn. Cứ là món quà mà kẻ ở ngoài nhìn vào phải xuýt xoa, người chạm được tự biết trân quý. Phụ nữ ấy mà, sống ngẩng cao đầu một tí, mới sang!
Theo Phunutoday
Tự do hay ích kỉ?
Độc thân, theo tôi, nó là món quà vô giá mà mỗi người chỉ được trao duy nhất một lần trong cuộc đời. Vậy thì tại sao không tận hưởng nó khi còn có thể?
Năm tôi 22 tuổi, anh người yêu vào thời điểm đó, người mà tôi nghĩ là người yêu và chiều tôi nhất, đến tận bây giờ tôi vẫn tiếc nuối mãi vì đã để "tuột" mất anh, một hôm có thủ thỉ với tôi rằng: "Này! Năm sau ra trường, mình cưới nhé!".
Thay vì hạnh phúc với lời cầu hôn sớm ấy, tôi đáp lại bằng một nhiệt huyết bừng bừng của tuổi trẻ: "Không! Ra trường xong, em phải bay nhảy 3 năm nữa. Lúc đấy tính sau !"
Một thoáng buồn trên gương mặt anh. Hai tháng sau, bọn tôi chia tay.
Mẹ tôi thì lúc đấy còn vừa cười vừa nói đùa: "Bao giờ cho mẹ bế cháu đấy? "
Tôi lại đáp: "Còn lâu ạ! Con không lấy chồng đâu! Ở nhà mẹ chăm sướng hơn!"
Năm năm sau, mẹ tôi thay vì cười nói, lại vừa thở dài vừa ngán ngẩm: "Con nhà người ta thì chồng con đề huề, con nhà mình thì..."
Nghe mẹ than, tôi chùng lòng xuống nhưng bản thân tôi không phải tuýp người sẵn sàng gánh trên vai mình hai từ " trách nhiệm". Tôi khao khát cuộc sống tự do và tìm nó ở thời điểm mà tôi đang sở hữu: Độc thân.
Khi sống đời độc thân, tôi có thể thoải mái làm những gì mình muốn. Được ngủ đến lúc nào mình thích. Được nghe nhạc, xem phim đến tận khuya. Được mặc những thứ mình ưng, nhuộm màu tóc mình mê mệt dù nó trông thật nổi loạn. Được chiều chiều tụm năm tụm ba café chém gió với lũ bạn. Được đi đây đi đó, khám phá những vùng đất mới...
Tất cả những cái được đó, tôi gọi đó là " Tự do".
Trong khi đó, "con nhà người ta" với chồng con/vợ con đề huề thì: Phải dậy sớm, chuẩn bị bữa sáng, cho con ăn, đưa con đi học, đi làm.
Phải tranh thủ về sớm đón con, nấu bữa tối, tắm cho con, kèm con học, tắm gội, lên giường đi ngủ trong khi tóc còn chưa kịp khô.
Phải trung thành với những bộ cánh cứng nhắc khi đi làm, và xuề xòa đầu bù tóc rối lúc ở nhà, miễn là thoải mái để làm hàng tỉ thứ việc không tên.
Phải tạm hoãn những cái hẹn café chém gió với lũ bạn thân, khất lần khất lữa " Để hôm nào rảnh rảnh ...", hoặc đôi lúc tranh thủ buổi trưa ăn xong ra gặp lũ bạn được 15-20 phút rồi lại tấp tểnh đi việc này việc kia.
Phải lo cho không chỉ là bản thân, mà còn con cái, còn bữa sáng, bữa trưa, bữa tối, còn gia đình, còn phí sinh hoạt hàng tháng, tiền học...vv và vv...nên dù học tây học ta, mạo hiểm đổi chỗ làm bàn giấy lương tháng 5 triệu để thử việc không lương cho một công ty nước ngoài là điều bất khả thi.
Phải cày kéo, phải phấn đấu, phải tiết kiệm... Đi du lịch ah? Thời gian đâu? Tiền đâu mà đi?
Tất cả những cái mà "con nhà người ta" đang sống là làm theo chu kì như thế, tôi gọi đó là "Trách nhiệm".
Đương nhiên, không thể vơ đũa cả nắm, vì có những người tôi thấy thật may mắn dù đã có gia đình nhưng cuộc sống của họ không phải lúc nào cũng xoay quanh chữ "phải". Nhưng cuộc sống thoải mái, không có nghĩa họ được "Tự do" làm những điều họ thích. Giống như bầy cừu, được chạy nhảy thỏa thích, được ăn cỏ, được uống nước lúc nào chúng muốn, nhưng là ở phía trong hàng rào. Còn ngoài kia, chim dù mỏi vẫn cứ bay, sói dù cô độc vẫn rong chơi tháng ngày.
Vậy các bạn đã có gia đình, có một lúc nào đó, các bạn phải nói "giá như"? "Giá mà chưa vướng bận chồng con/vợ con, thì mình đã làm cái này cái kia, đã đi đây đi đó" chưa? Tôi dám chắc một điều, đó là không một ai chưa từng ước một lần như thế trong đời.
Độc thân, theo tôi, nó là món quà vô giá mà mỗi người chỉ được trao duy nhất một lần trong cuộc đời. Đúng nghĩa độc thân, khi còn chưa vướng bận chuyện gia đình, con cái. Vậy thì tại sao không tận hưởng nó khi còn có thể?
Nhưng: lại có người bảo tôi rằng "Cái giá của sự Tự do là cô đơn"
Nhưng: Khi nhìn ánh mắt bố mẹ tôi mỗi khi nhìn thấy trẻ con, bế chúng lên cưng nựng, ánh lên niềm vui sướng và khát khao được gọi một tiếng " Ông ơi!", " Bà ơi!"
Nhưng: Khi thấy cái cúi đầu lảng tránh câu hỏi của những "ông nội - bà nội" "ông ngoại- bà ngoại" mỗi khi bố mẹ ra ngoài: "Con nhà ông bà lấy chồng lấy vợ chưa? Được mấy cháu rồi?" về nhà chỉ biết thở dài...
Tôi nhận ra, nếu chỉ sống cho riêng mình, thì lại quá dễ dàng...
Tuổi trẻ, ai cũng chỉ có một lần, nên hãy cứ bùng cháy, hãy cứ Tự do, nhưng đừng tự biến mình thành một kẻ ích kỉ chỉ vì những mưu cầu của bản thân về một cuộc sống nhàn tênh, nhẹ gánh mang tên "Độc thân".
Ích kỉ với gia đình khi không làm tròn bổn phận của một người con.
Ích kỉ với chính bản thân khi tự xây lên một bức tường ngăn cách mình đến với hạnh phúc.
Ích kỉ với tương lai khi không cho những thiên thần bé nhỏ đáng yêu được chào đời.
Với bản thân tôi, dù vẫn còn là một người Độc thân khá vui vẻ, nhưng cũng đã sắp đến lúc phải trưởng thành, biết có trách nhiệm với những điều mà tôi trân quý, để những trải nghiệm khi còn độc thân trở thành những ký ức vô giá mỗi khi nhớ về.
Bởi vì ai cũng xứng đáng được hạnh phúc, phải không ạ?
Theo Emdep
Lấy chồng, nhớ nhìn kĩ mặt mẹ chồng, xem có hung dữ không, kẻo ân hận cả đời Lấy chồng xa nhà đúng là muôn vàn chuyện khổ. Cuộc sống của em hiện tại cũng là một vấn đề để những cô gái muốn lấy chồng xa cần xem lại. Năm cuối đại học, em và chồng hiện giờ yêu nhau. Chẳng may chỉ sau 5 tháng, em đã lỡ có bầu. Anh cũng là người trách nhiệm nên bảo bố...