10 năm yêu đơn phương bạn cùng lớp
Tôi 24 tuổi, công việc tạm ổn. Tôi thích một bạn cùng lớp cấp 3, ngày đầu gặp đã thích rồi.
Chắc lúc đó chưa đủ tự tin và cũng nghĩ còn là học sinh, cần chăm chỉ học để đỗ đại học, vì thế tôi bỏ qua. Lên đại học, tôi tỏ tình với bạn một lần nhưng bạn từ chối, chỉ xem tôi như là bạn. Sau đấy tôi không suy nghĩ gì cả vì biết bạn đã có người yêu.
Năm ngoái, bố tôi nằm viện một thời gian tại thành phố nơi bạn làm việc. Tôi về chăm bố một thời gian, có dịp nói chuyện và gặp gỡ bạn nhiều hơn. Tôi cảm nhận bạn quý mến tôi, nói chuyện rất vui vẻ. Hôm kia tôi gặp bạn, tặng quà sinh nhật, bạn rất vui, điều đó cũng khiến tôi vui. Sau đó tôi lấy can đảm tỏ tình với bạn lần nữa vì biết bạn hiện độc thân. Bạn bảo không thích tôi, không có cảm xúc với tôi và đã thích người khác rồi. Bạn chỉ xem tôi như bạn bè, nói chuyện thấy vui và cảm giác thoải mái.
Tính tôi sôi nổi, bộc trực, thẳng thắn; mọi người nhận xét tôi tốt bụng, sống tình cảm và quan tâm người khác. Tính cách của bạn vui vẻ, hiền lành, ít nói, biết lắng nghe người khác nói chuyện. Tôi thích bạn gần 10 năm rồi, cảm xúc lúc nhiều lúc ít nhưng chưa bao giờ hết. Tôi chẳng thích ai khác, có nên chờ đợi và tiếp tục quan tâm bạn hay rời xa để mở lòng tìm cơ hội khác? Mong được các bạn chia sẻ.
Dâu mới khiến bố chồng giận tím mặt, suýt hất cả mâm cơm nhưng sau đó lại yêu thương cô hết mực!
Chỉ phát biểu một câu thôi, H. khiến không khí của bữa ăn trở nên căng thẳng.
Nhiều nàng dâu thường bị ám ảnh bởi mối quan hệ với mẹ chồng. Tuy nhiên vì lý do này hay khác, cũng có người e ngại bố chồng. Ví dụ như nàng dâu có tên H. trong câu chuyện dưới đây. Chỉ vì một câu nói lúc mất bình tĩnh của mình, cô khiến bố chồng giận "sôi người". Nhưng sau đó khi hiểu ra chuyện, H. đã khéo léo sửa sai khiến bố chồng yêu thương con dâu nhiều hơn.
H. mới lấy anh T. được tròn hai tháng. Về ra mắt mấy lần cô cũng nhận thấy bố mẹ chồng mình là người tâm lý, dễ sống. Chính vì vậy, khi có nhiều chị em về làm dâu than thở chuyện mẹ chồng khó tính, làm khó dễ, cô nàng lại cảm thấy mình may mắn khi có được một gia đình mới ưng ý.
Về phần H., cô cũng là người được bố mẹ giáo dục rất kỹ. H. biết đối trên nhường dưới nên cũng được lòng mọi người. Tuy nhiên điểm đáng chê trách nhất của cô nàng đó là nóng tính. Khi mất bình tĩnh cô thường nói năng bộp chộp, thậm chí làm mất lòng người khác.
Một hôm đi làm về, H. đã thấy mẹ chồng nấu xong bữa tối, dọn mâm cơm lên bàn ăn chỉ chờ cô với chồng về là cả nhà dùng bữa.
Bố chồng cười khà khà rồi lấy chai rượu ngâm lâu năm trong tủ ra nói với chồng H.: "Nay cuối tháng, đụng nửa đùi chó về làm rượu mận. Lâu lắm không ăn món này, thấy nhớ".
Chồng cô chưa kịp đáp lại, thì H. xồn xồn chạy từ phòng mình xuống dưới nhà hoảng hốt: " Ôi sao lại có thể ăn thịt chó ạ? Chó là thú cưng được nuôi và bảo vệ sao nhà mình có thể ăn được?".
Thấy con dâu phản ứng khá mạnh, bố chồng H. có phần không bằng lòng, ông cũng lớn tiếng: " Ơ cái con này, nhà tao ăn bao đời nay có sao? Có quy định nào cấm ăn thịt chó đâu. Nó cũng giống như thịt lợn, thịt bò... bán đầy ngoài chợ".
" Không, ăn thịt chó là ác độc lắm, không có tình người. Con mà biết nhà mình ăn thịt chó thì còn lâu con mới về làm dâu" - H. nói xong bỏ chạy về phòng mình.
Có tí men trong người, lại bị con dâu xúc phạm, bố chồng H. nổi giận lôi đình suýt hất tung cả mâm cơm, nhưng may sao có chồng H. đỡ lời: " Vợ con tính cũng nóng nảy bố biết mà, chứ nó không dám hỗn với bố đâu. Để con lên bảo nó".
Mẹ chồng cô gái cũng chạy tới khuyên: "Thôi ông ạ, con nó mới về làm dâu nó chưa biết phép tắc. Thằng T. lên dạy vợ mày mau".
T. lên phòng thì thấy H. đang nằm giường chùm kín chăn. Anh mới ngồi cạnh giường vợ mà rằng: " Khổ quá anh không biết em không thích ăn thịt chó. Anh chỉ nghĩ rằng em yêu thương động vật thôi. Nhưng em nói với bố như vậy là có phần không phải đó. Dù sao bố mẹ cũng lớn tuổi, mình phải tôn trọng.
Nếu em không thích ăn thì em góp ý với bố mẹ. Ai lại quy chụp chung những người ăn thịt chó là ác độc. Văn hóa nước mình từ xưa đến nay cũng có lên án những người ăn thịt chó đâu.
Nay bố giận lắm, bữa khác em lựa lời xin lỗi bố nhé".
H. không nói gì, chồng cô bỏ ra khỏi phòng thì mẹ chồng cô vào. Thấy H. vẫn nằm im, mẹ T. cũng thêm lời: " Nay H. nói với bố như vậy là không được đâu nhé. Mẹ biết con nóng tính nhưng không phải lời lẽ nào mình cũng có thể thốt ra được. Cả nhà mình vẫn thi thoảng ăn món đấy để đổi vị. Nhưng con xem có ai nói gia đình mình là ác độc không?
Video đang HOT
Ác độc hay không nó ở cách sống chứ không phải vì vài ba món ăn. Con sau đừng trẻ con như thế nữa nhé".
Vùi mình trong chăn, H. cũng nhận thấy mình hơi quá lời. Cũng tại cái tính nóng nảy của mình làm cho quan hệ của cô với bố mẹ chồng trở nên căng thẳng. Nhưng không lẽ cô xuống nhận sai? Không cô không sai. Trước nay cô vẫn kịch liệt lên án những người ăn thịt chó. Cô phải làm thế nào bây giờ?
Sáng hôm sau khi dậy đi làm, H. chạm mặt bố chồng, nhưng cả hai không ai nói với ai một lời nào.
Cô cũng định xin lỗi bố nhưng rồi lại ngại mở lời. Còn bố chồng cô thì vẫn có phần hậm hực về những lời nói của con dâu tối qua.
Chiều hôm ấy khi đi làm về, H. có dẫn về một chú chó nhỏ.
Cả nhà có vẻ bất ngờ trước hành động của H. Cô chỉ cười bảo: "Nhà bạn con có con chó mẹ đẻ ra được nhiều con quá, không chăm xuể. Con thấy thương nên có xin về một em".
Chồng và mẹ chồng H. đều không nói gì nhưng bố chồng cô thì phải đối: "Không, nuôi chó bẩn nhà, ai mà dọn được".
Ngày hôm sau, khi cả nhà đi làm hết, còn mỗi bố chồng H. ở nhà. Con chó nhỏ được xích vào cột nhưng vì đói, khát và muốn được đi chơi nên nó cứ kêu oăng oẳng suốt.
Nghe chú chó "ăn vạ" mãi sốt ruột, bố chồng H. đành mang cơm cho nó ăn. Nhưng cơm trắng thì chó chê, ông đành ngồi gỡ thịt rồi trộn đều lên nó mới chịu ăn.
Sau khi ăn xong, cái bụng của chú chó nhỏ cứ căng tròn ra nhìn đến buồn cười. Rồi nó cứ nghĩ bố chồng H. là chủ của nó nên cứ đi theo chân ông để chọc ghẹo. Ông xua nó về nhà thế nào cũng không được đành dẫn nó đi chơi quanh xóm với mình.
Cứ thế gần tháng trôi qua, một hôm H. về nhà sớm thấy bố chồng mình đang nô đùa với chú chó. Bây giờ, chó ta cũng lớn phổng phao rồi, tất cả là nhờ có bàn tay chăm sóc của bố chồng H.
Thấy bố đang vui vẻ với chú chó, H. cũng cười tít mắt, quên cả chuyện hai bố con đang "chiến tranh lạnh" với nhau: " Ô thế mà con nhớ hôm con dẫn nó về, ai giãy nảy lên không nhận nuôi ấy nhở".
Ngượng ngùng vì bị con dâu trêu chọc nhưng bố chồng H. vẫn giận dỗi: "Kệ tao".
Anh T. từ trong nhà chạy ra sân trêu bố: " Nay lại cuối tháng bố con mình làm ít thịt chó rượu mận đi. Bụi lá mơ nhà mình đang tốt".
H. liền lườm chồng mình, còn bố chồng H. thì nói luôn: " Không, đổi món khác đi, nay tao không muốn ăn".
Đến bữa cơm, bố chồng H. tự lấy luôn một bát cơm lớn rồi trộn với thức ăn, xong mang ra sân gọi chú chó.
Ông quay lại mâm cơm rồi cười rằng: " Cái giống chó cũng khôn thật. Mình cho nó ăn tí mà nó biết là chủ. Về đến đầu ngõ là nó chạy ra mừng rồi".
Rồi ông nhỏ nhẹ bảo H.: "Giờ bố biết tại sao con lại không thích ăn thịt chó rồi. Cái giống có tình có nghĩa thế mà bị con người giết làm thịt quả thật có phần nhẫn tâm. Thôi từ nay bố cũng không ăn thịt chó nữa".
Nghe vậy, H. cũng gãi đầu nhận lỗi: "Con xin lỗi bố vì đã có lúc con nóng tính, nói những lời làm bố phiền lòng. Từ nay con cũng sẽ kiềm chế bản thân hơn ạ.
Mấy lần con định mở lời xin lỗi bố mà cứ sợ bố còn giận không tha thứ cho".
" Giận là giận thế nào. Tao quá g
Chỉ phát biểu một câu thôi, H. khiến không khí của bữa ăn trở nên căng thẳng.
Nhiều nàng dâu thường bị ám ảnh bởi mối quan hệ với mẹ chồng. Tuy nhiên vì lý do này hay khác, cũng có người e ngại bố chồng. Ví dụ như nàng dâu có tên H. trong câu chuyện dưới đây. Chỉ vì một câu nói lúc mất bình tĩnh của mình, cô khiến bố chồng giận "sôi người". Nhưng sau đó khi hiểu ra chuyện, H. đã khéo léo sửa sai khiến bố chồng yêu thương con dâu nhiều hơn.
H. mới lấy anh T. được tròn hai tháng. Về ra mắt mấy lần cô cũng nhận thấy bố mẹ chồng mình là người tâm lý, dễ sống. Chính vì vậy, khi có nhiều chị em về làm dâu than thở chuyện mẹ chồng khó tính, làm khó dễ, cô nàng lại cảm thấy mình may mắn khi có được một gia đình mới ưng ý.
Về phần H., cô cũng là người được bố mẹ giáo dục rất kỹ. H. biết đối trên nhường dưới nên cũng được lòng mọi người. Tuy nhiên điểm đáng chê trách nhất của cô nàng đó là nóng tính. Khi mất bình tĩnh cô thường nói năng bộp chộp, thậm chí làm mất lòng người khác.
Một hôm đi làm về, H. đã thấy mẹ chồng nấu xong bữa tối, dọn mâm cơm lên bàn ăn chỉ chờ cô với chồng về là cả nhà dùng bữa.
Bố chồng cười khà khà rồi lấy chai rượu ngâm lâu năm trong tủ ra nói với chồng H.: "Nay cuối tháng, đụng nửa đùi chó về làm rượu mận. Lâu lắm không ăn món này, thấy nhớ".
Chồng cô chưa kịp đáp lại, thì H. xồn xồn chạy từ phòng mình xuống dưới nhà hoảng hốt: " Ôi sao lại có thể ăn thịt chó ạ? Chó là thú cưng được nuôi và bảo vệ sao nhà mình có thể ăn được?".
Thấy con dâu phản ứng khá mạnh, bố chồng H. có phần không bằng lòng, ông cũng lớn tiếng: " Ơ cái con này, nhà tao ăn bao đời nay có sao? Có quy định nào cấm ăn thịt chó đâu. Nó cũng giống như thịt lợn, thịt bò... bán đầy ngoài chợ".
" Không, ăn thịt chó là ác độc lắm, không có tình người. Con mà biết nhà mình ăn thịt chó thì còn lâu con mới về làm dâu" - H. nói xong bỏ chạy về phòng mình.
Có tí men trong người, lại bị con dâu xúc phạm, bố chồng H. nổi giận lôi đình suýt hất tung cả mâm cơm, nhưng may sao có chồng H. đỡ lời: " Vợ con tính cũng nóng nảy bố biết mà, chứ nó không dám hỗn với bố đâu. Để con lên bảo nó".
Mẹ chồng cô gái cũng chạy tới khuyên: "Thôi ông ạ, con nó mới về làm dâu nó chưa biết phép tắc. Thằng T. lên dạy vợ mày mau".
T. lên phòng thì thấy H. đang nằm giường chùm kín chăn. Anh mới ngồi cạnh giường vợ mà rằng: " Khổ quá anh không biết em không thích ăn thịt chó. Anh chỉ nghĩ rằng em yêu thương động vật thôi. Nhưng em nói với bố như vậy là có phần không phải đó. Dù sao bố mẹ cũng lớn tuổi, mình phải tôn trọng.
Nếu em không thích ăn thì em góp ý với bố mẹ. Ai lại quy chụp chung những người ăn thịt chó là ác độc. Văn hóa nước mình từ xưa đến nay cũng có lên án những người ăn thịt chó đâu.
Nay bố giận lắm, bữa khác em lựa lời xin lỗi bố nhé".
H. không nói gì, chồng cô bỏ ra khỏi phòng thì mẹ chồng cô vào. Thấy H. vẫn nằm im, mẹ T. cũng thêm lời: " Nay H. nói với bố như vậy là không được đâu nhé. Mẹ biết con nóng tính nhưng không phải lời lẽ nào mình cũng có thể thốt ra được. Cả nhà mình vẫn thi thoảng ăn món đấy để đổi vị. Nhưng con xem có ai nói gia đình mình là ác độc không?
Ác độc hay không nó ở cách sống chứ không phải vì vài ba món ăn. Con sau đừng trẻ con như thế nữa nhé".
Vùi mình trong chăn, H. cũng nhận thấy mình hơi quá lời. Cũng tại cái tính nóng nảy của mình làm cho quan hệ của cô với bố mẹ chồng trở nên căng thẳng. Nhưng không lẽ cô xuống nhận sai? Không cô không sai. Trước nay cô vẫn kịch liệt lên án những người ăn thịt chó. Cô phải làm thế nào bây giờ?
Sáng hôm sau khi dậy đi làm, H. chạm mặt bố chồng, nhưng cả hai không ai nói với ai một lời nào.
Cô cũng định xin lỗi bố nhưng rồi lại ngại mở lời. Còn bố chồng cô thì vẫn có phần hậm hực về những lời nói của con dâu tối qua.
Chiều hôm ấy khi đi làm về, H. có dẫn về một chú chó nhỏ.
Cả nhà có vẻ bất ngờ trước hành động của H. Cô chỉ cười bảo: "Nhà bạn con có con chó mẹ đẻ ra được nhiều con quá, không chăm xuể. Con thấy thương nên có xin về một em".
Chồng và mẹ chồng H. đều không nói gì nhưng bố chồng cô thì phải đối: "Không, nuôi chó bẩn nhà, ai mà dọn được".
Ngày hôm sau, khi cả nhà đi làm hết, còn mỗi bố chồng H. ở nhà. Con chó nhỏ được xích vào cột nhưng vì đói, khát và muốn được đi chơi nên nó cứ kêu oăng oẳng suốt.
Nghe chú chó "ăn vạ" mãi sốt ruột, bố chồng H. đành mang cơm cho nó ăn. Nhưng cơm trắng thì chó chê, ông đành ngồi gỡ thịt rồi trộn đều lên nó mới chịu ăn.
Sau khi ăn xong, cái bụng của chú chó nhỏ cứ căng tròn ra nhìn đến buồn cười. Rồi nó cứ nghĩ bố chồng H. là chủ của nó nên cứ đi theo chân ông để chọc ghẹo. Ông xua nó về nhà thế nào cũng không được đành dẫn nó đi chơi quanh xóm với mình.
Cứ thế gần tháng trôi qua, một hôm H. về nhà sớm thấy bố chồng mình đang nô đùa với chú chó. Bây giờ, chó ta cũng lớn phổng phao rồi, tất cả là nhờ có bàn tay chăm sóc của bố chồng H.
Thấy bố đang vui vẻ với chú chó, H. cũng cười tít mắt, quên cả chuyện hai bố con đang "chiến tranh lạnh" với nhau: " Ô thế mà con nhớ hôm con dẫn nó về, ai giãy nảy lên không nhận nuôi ấy nhở".
Ngượng ngùng vì bị con dâu trêu chọc nhưng bố chồng H. vẫn giận dỗi: "Kệ tao".
Anh T. từ trong nhà chạy ra sân trêu bố: " Nay lại cuối tháng bố con mình làm ít thịt chó rượu mận đi. Bụi lá mơ nhà mình đang tốt".
H. liền lườm chồng mình, còn bố chồng H. thì nói luôn: " Không, đổi món khác đi, nay tao không muốn ăn".
Đến bữa cơm, bố chồng H. tự lấy luôn một bát cơm lớn rồi trộn với thức ăn, xong mang ra sân gọi chú chó.
Ông quay lại mâm cơm rồi cười rằng: " Cái giống chó cũng khôn thật. Mình cho nó ăn tí mà nó biết là chủ. Về đến đầu ngõ là nó chạy ra mừng rồi".
Rồi ông nhỏ nhẹ bảo H.: "Giờ bố biết tại sao con lại không thích ăn thịt chó rồi. Cái giống có tình có nghĩa thế mà bị con người giết làm thịt quả thật có phần nhẫn tâm. Thôi từ nay bố cũng không ăn thịt chó nữa".
Nghe vậy, H. cũng gãi đầu nhận lỗi: "Con xin lỗi bố vì đã có lúc con nóng tính, nói những lời làm bố phiền lòng. Từ nay con cũng sẽ kiềm chế bản thân hơn ạ.
Mấy lần con định mở lời xin lỗi bố mà cứ sợ bố còn giận không tha thứ cho".
" Giận là giận thế nào. Tao quá giận ấy chứ, nhưng thôi tao tha vì mày mang về cho tao con chó cưng. Không có nó ở nhà cả ngày, mọi người đi làm hết cũng buồn lắm" - ông thêm lời.
Từ ngày làm lành với bố chồng, gia đình nhà H. trở nên vui vẻ, yêu thương nhau nhiều hơn!
Bữa ăn hôm ấy của gia đình H. diễn ra thật vui vẻ sau gần tháng trời không ai nói ai câu nào trong lúc ăn cơm. Cũng từ đây bố chồng H. mở lòng, yêu thương con dâu nhiều hơn. Có gì cô còn chưa được ông đều nhẹ nhàng góp ý.
Phần về H, cô cũng rút ra nhiều bài học cho mình. Nàng dâu này thêm phần tôn trọng và quý mến bố mẹ chồng mình nhiều hơn. H. vẫn nghĩ rằng đúng là mình may mắn mới được gia đình chồng hiền lành, tâm lý như vậy. Chứ bữa đó cô nóng tính mà rơi vào nhà khác thì bị trả về nơi sản xuất rồi cũng nên!
iận ấy chứ, nhưng thôi tao tha vì mày mang về cho tao con chó cưng. Không có nó ở nhà cả ngày, mọi người đi làm hết cũng buồn lắm" - ông thêm lời.
Từ ngày làm lành với bố chồng, gia đình nhà H. trở nên vui vẻ, yêu thương nhau nhiều hơn!
Bữa ăn hôm ấy của gia đình H. diễn ra thật vui vẻ sau gần tháng trời không ai nói ai câu nào trong lúc ăn cơm. Cũng từ đây bố chồng H. mở lòng, yêu thương con dâu nhiều hơn. Có gì cô còn chưa được ông đều nhẹ nhàng góp ý.
Phần về H, cô cũng rút ra nhiều bài học cho mình. Nàng dâu này thêm phần tôn trọng và quý mến bố mẹ chồng mình nhiều hơn. H. vẫn nghĩ rằng đúng là mình may mắn mới được gia đình chồng hiền lành, tâm lý như vậy. Chứ bữa đó cô nóng tính mà rơi vào nhà khác thì bị trả về nơi sản xuất rồi cũng nên!
Đi xa cả năm mới về mà chồng không muốn gần tôi Hơn 1 năm chồng mới được về nhà, vậy mà chúng tôi không thể gần gũi nhau do anh thiếu cảm xúc... Chưa khi nào tôi tâm sự chuyện tế nhị của mình trên mặt báo, nhưng hôm nay với tôi là một ngày rất buồn, chứa chất rất nhiều tâm sự mà không thể nói được cùng ai, kể cả chồng mình....