Yêu vội, cưới sớm có nên không?
Ở cái tuổi đời 19, đôi mươi “mặt búng ra sữa”, chúng ta còn bao nhiêu ước mơ đang dang dở, bao nhiêu dự định cho học tập, vui chơi, du lịch…
Ấy vậy mà không biết bao nhiêu bạn đã vôi vã từ bỏ những thú vui ấy để tự bó mình vào cuộc sống hôn nhân đầy gượng ép.
Hiện nay, trào lưu các teen thích yêu vội, cưới sớm đã không còn quá xa lạ trong xã hội, thậm chí có những bạn chỉ vừa mới bước sang tuổi 18, 19 đã vội vã theo chồng về dinh. Vì ở độ tuổi này các teen thường rất hay làm những việc để chứng minh với người thân là mình đã lớn và có thể tự quyết định được cuộc sống của mình. Thế nhưng, các teen không biết rằng mình đang bị chìm đắm trong mộng mơ để rồi trở về với cuộc sống thực tại mới thấy hối hận và chợt nhận ra mình đã đánh mất của nhiều thứ.
Yêu vội … liệu đã kịp hiểu tình yêu là gì?
Có đôi khi chúng ta vẫn thường được nghe nói tới tình yêu sét đánh hay còn gọi là “say nắng”. Đó là thứ tình cảm mãnh liệt, đến bất chợt khiến người ta không thể hiểu nổi tại sao mình lại rung động và có cảm tình với người ấy chỉ trong vài lần tiếp xúc. Với các bạn trẻ hiện nay dường như thứ tình cảm này xuất hiện khá nhiều. Chỉ một vài lần gặp gỡ qua lại với một chút rung rinh cộng thêm việc muốn chứng tỏ mình là người lớn mà các bạn đã vội vàng yêu và sẵn sàng bước vào cuộc sống hôn nhân để rồi về sau mới giật mình nhận ra là đã yêu nhầm và đó không phải là người mà mình thực sự muốn gắn bó suốt cả cuộc đời.
Video đang HOT
Cưới sớm … liệu đã kịp hiểu nhau?
Người ta vẫn thường nói tình yêu không đòi hỏi quá nhiều thời gian song vẫn cần có thời gian tối thiểu để cho hai người kịp hiểu hết về nhau, đồng cảm, chia sẻ và thay đổi vì nhau chứ không phải đến lúc xây dựng mái ấm rồi mới thấy rằng mình không hợp nhau và đấu tranh vì cái tôi, lòng tự trọng của mình. Đây là chuyện không phải hiếm gặp. Đã từng có rất nhiều cặp đôi yêu nhau và cưới nhau chỉ trong chớp nhoáng. Với họ thời gian đầu mọi thứ đều là màu hồng của tình yêu mãnh liệt nhưng rồi sau đó thì sao? Anh thích cái này nhưng em lại thích cái kia, anh muốn thế này, em muốn thế kia…. Ai cũng nghĩ mình đúng chẳng ai chịu nhường ai hết. Sau nhiều lần cãi vã, họ bắt đầu mệt mỏi và chia tay là kết cúc chẳng mấy ngạc nhiên.
Cưới sớm… liệu đã kịp gánh trọng trách làm mẹ, làm vợ, làm dâu….
Làm vợ, làm mẹ và làm dâu đâu phải trọng trách đơn giản. Lấy chồng sớm đồng nghĩa với việc bạn còn quá non nớt để có thể đối xử một cách khéo léo, làm vừa lòng cả hai bên nội ngoại. Đôi nhân xử thế sau khi lấy chồng nó giống như một thách thức không hề nhỏ đối với bất cứ cô gái nào, đặc biệt khi bạn còn quá trẻ vì nó đòi hỏi bạn phải có kinh nghiệm. Đây là lúc bạn đang ở tuổi ăn, tuổi chơi với nhiều đam mê sở thích. Sáng sớm thay vì phải dậy chuẩn bị đồ ăn thức uống cho chồng, con và đưa con đi học trong bộ dạng lôi thôi, lếch thếch thì bạn được nằm lê thân xác trên giường rồi mới chịu dậy tìm váy áo, make up trước khi ra ngoài. Làm vợ, làm mẹ bạn bắt buộc phải biến mình người phụ nữ của gia đình.
Bạn làm sao có thể vi vu đi đây đó cùng bạn bè rồi để mặc chồng con ở nhà, chưa kể bạn phải phục tùng và chăm sóc cả bố mẹ chồng nữa đấy. Từ cái ngày bạn bước chân vào nhà chồng làm vợ, làm con dâu cũng là ngày bạn không thể thoải mái tụ tập bạn bè, café, mua sắm… Bạn cũng sẽ chẳng bao giờ toàn tâm toàn ý cho học hành, công việc. Lúc đó khi nhìn bạn bè cũng trang lứa đi học, tụ tập ăn uống, chơi bời chắc chắn sẽ không khỏi thèm muốn và hối tiếc. Vậy thì sao lúc đầu mình không nghĩ được như vậy?
Hôn nhân là chuyện đại sự cả đời của mỗi người vì vậy hãy suy nghĩ cho thật kỹ nhé! Khi học hành , sự nghiệp còn dang dở phía trước thì hãy để đầu óc thật tỉnh táo rồi quyết định nhé. Yêu vội, cưới sớm chẳng hề đẹp như bạn nghĩ đâu.
Theo Ngoisao
Dù đã 37 tuổi, tôi vẫn còn nhẹ lòng khi thoát được anh
Không còn nhiều cơ hội lựa chọn nhưng tôi muốn được sống với tình yêu đích thực, không vơ bừa, yêu tạm.
Đọc Chuyện tình 5 năm chưa một lần gặp mặt của bạn Mai yêu, tôi thấy đâu đó hình ảnh của chính mình. Nhưng chúng tôi khác bạn, chúng tôi yêu nhau từ trên mạng. Khi đó, tôi rất nghèo, luôn mang mặc cảm con nhà nghèo với hình dáng thiếu xinh đẹp và vẻ bên ngoài cẩu thả của một cô gái quen cuộc sống lam lũ. Tôi quên tất cả chuyện phấn son và tiết kiệm làm đẹp để lấp vào những nhu cầu thiết yếu cần nhất của con người.
Tôi và anh chat với nhau, không lời tỏ tình, không chút tán tỉnh, chỉ chia sẻ những vui buồn, cảm thông. Chuyện gì tôi cũng đều nói cho anh nghe. Cho đến một ngày, anh về gặp tôi. Mặc dù anh lớn hơn tôi đến hai con giáp nhưng tâm hồn tôi đã thuộc về anh nên chúng tôi yêu nhau từ ánh mắt đến nụ cười.
Và cứ thế, mối tình kéo dài 8 năm giữa sự đi đi, về về của anh.
Sau 8 năm, chúng tôi hiểu nhau tất cả, cái xấu, cái tốt được phơi bày ra. Tất nhiên có những việc mà tôi không thể chấp nhận và ngược lại nhưng vì tình yêu, chúng tôi đã vượt qua tất cả. Đến một ngày mà gia đình tôi cần cái đám cưới và chính tôi cũng cần một đứa con thì mọi chuyện đã xảy ngoài ngoài dự tính. Anh yêu tôi, yêu đến cuồng dại, yêu si mê đến mức có khi tôi cảm thấy muốn thoát ra khỏi tình yêu ấy. Tôi cảm thấy tôi như kẻ bị cầm tù, không có tự do. Tất cả các mối quan hệ của mình, tôi đều phải cho anh biết. Khi gọi điện thoại cho tôi không được, anh lục tung tất cả những số của bạn bè tôi quen biết. Đôi khi, tôi cảm thấy xấu hổ với bạn bè, với người thân. Khi ghen tuông, anh buông lời mà tôi không thể nghĩ đó là anh, có những lời nói mà tôi không tài nào quên được.
Cứ thế, anh càng ra sức kéo tôi về phía anh thì tôi lại muốn rời xa anh. Rồi anh cũng có phần nản và quay lưng thì tôi lại thấy dễ chịu. Tôi thích như ngày nào chat chít với nhau. Tôi chỉ muốn chia sẻ chứ không muốn anh can dự vào cuộc sống của tôi. Bạn thấy đó, như vậy có gọi là yêu không hay tôi chỉ yêu chính tôi mà thôi?
Tôi đã ngộ nhận và có thể bạn cũng ngộ nhận. Tôi không biết tình cảm của mình đúng hay sai? Tôi chỉ thích sự lôi cuốn, hấp dẫn phải có từ hai người. Tôi muốn được yêu thương, vỗ về nhưng tôi lại là người phụ nữ mạnh mẽ, kiên cường, lèo lái và chống đỡ cho cả một hệ thống gia đình lớn. Vì vậy, tôi cần người đàn ông đủ mạnh hơn tôi để ngồi vào buồng lái và cùng tôi vượt đại dương cuộc đời.
Yêu, tôi nghĩ là chưa đủ. Còn cần nể trọng và khâm phục nữa, đó mới là tình yêu đích thực của người phụ nữ. Sau 8 năm, tôi nhận ra một điều, tôi yêu trong ý tưởng của riêng mình. Các bạn ơi, hãy cho tôi lời khuyên thế nào là yêu và tôi phải làm sao?
Tôi đã 37 tuổi, cái tuổi không còn trẻ để mà lựạ chọn nhưng tôi cũng như bao người phụ nữ khác, muốn làm mẹ, làm vợ, muốn được yêu thương và muốn được sống đích thực với tình yêu của mình. Từ lúc chia tay anh tôi vừa thương lại vừa thấy nhẹ lòng vì tôi đã thoát khỏi anh.
Theo VNE
6 mẹo giúp hẹn hò cho tuổi 20 Hãy nhớ bạn vẫn còn trẻ và còn nhiều việc phải làm, đừng chạy theo trào lưu 'yêu vội, cưới gấp' để hối hận về sau. Lứa tuổi đôi mươi là giai đoạn đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người. Nhất là trong tình yêu, độ tuổi này đã có sự nhận thức rõ ràng về tình cảm và bắt đầu có kế...