Yêu trong dằn vặt, ám ảnh
Chao chị Hanh Dung! Em 29 tuổi, lam viêc ơ Biên Hoa, ngươi yêu cua em 26 tuổi đang sông ơ An Giang. Em quen cô ây trên mang va yêu nhau cung đươc 4-5 thang.
Qua cach noi chuyên cua em, cô ây cung hiêu em quan trong vân đê trong trăng cua ngươi phu nư, nên trươc khi châp nhân yêu nhau, cô ây đã noi sư thât về môi tinh đâu keo dai 5 năm, không đươc gia đinh đông y va cô ấy cung không con trong trăng nưa. Em đã châp nhân yêu cô ây.
Em hơn cô ây vê moi măt, tư trinh đô đên bê ngoai. Em đa vê nha cô ây chơi va đươc gia đinh châp nhân nhưng chưa đưa cô ây vê nha em. Em đinh tiên tơi hôn nhân nhưng thương xuyên bi am anh qua khư cua cô ây vơi ngươi yêu cu. Em có thể cô găng chiu đưng nỗi đau nay đươc, nhưng không biêt trong tim cô ây có con hinh bong ngươi yêu cu không va cung không biêt liệu sau nay cô ây co ngoai tinh vơi ngươi yêu cu không. Hiên em rât tin tương cô ây đang hoang va thât long nhưng không biêt tương lai ra sao…
Em đọc sách báo thấy ngươi phu nư co gia đinh hanh phuc, hai đưa con vân cứ ngoai tinh, huống gì là cô ấy. Em thât sự mêt moi với những suy nghĩ đó, mong chị cho em môt lơi khuyên nên tiên hay lùi… Gia ma cô ây không con trong trăng do tai nan hay bi ke xâu… thi em sẽ không đến mức dằn vặt như thế.
Thắng (Biên Hòa)
Em Thắng mến,
Video đang HOT
Nếu là một người biết nghĩ, em hẳn phải hiểu yêu một người là yêu hiện tại của người đó và cùng người đó hướng đến tương lai, chứ không phải là ôm chặt quá khứ của người đó mà dằn vặt. Ai sống trên đời cũng đều có quá khứ, tốt xấu, hay dở tùy người; nhưng chẳng ai sống bằng quá khứ.
Em đã chấp nhận cô ấy là chấp nhận hiện tại, bỏ qua quá khứ, sao lại để mình bị ám ảnh như thế? Một người đàn ông thật sự khi đã bỏ qua là phải bỏ qua tất cả, Suy nghĩ như em là chỉ mới “bỏ” mà không cho “qua”, làm sao sống cho trọn tình được. Không chỉ ôm chuyện cũ, em lại còn hoài nghi cả tương lai, nuôi ý nghĩ cô ấy thế nào cũng sẽ ngoại tình, thì làm sao sống được với cô ấy?
“Cái ngàn vàng” là đáng quý, nhưng đáng quý hơn là người ta sống với hiện tại thế nào. Cô ấy đang sống với em “đàng hoàng và thật lòng” là đáng quý lắm rồi, còn đòi hỏi gì hơn nữa? Một người đàn ông rộng lượng và bao dung khi đã chấp nhận “cho qua” thì phải bỏ qua trọn vẹn cái quá khứ không như ý mình của người yêu, không thể bỏ qua nửa vời như em được. Còn chuyện tương lai là của tương lai, sao lại ngờ vực nhau một cách thiếu cơ sở như vậy? Nói như em thì ai cũng ngoại tình được và chẳng ai tin ai được, vậy thì còn đến với nhau làm gì? Nếu hết lòng yêu thương, có lẽ em đã không có sự ngờ vực đó.
Lúc này, Hạnh Dung nghĩ, em nên tạm chia tay cô ấy một thời gian để thẩm định lại tình cảm của mình. Nếu em không dứt ra khỏi những ám ảnh đó được thì nên lùi chứ đừng tiến tới. Đến với nhau như thế chỉ thêm khổ sau này vì sẽ bức bối, dằn vặt nhau cả đời. Chỉ khi nào em thật sự cảm thấy mình có thể buông bỏ hết, yêu quý cô ấy bằng hiện tại vốn có thì hãy tiếp tục với nhau. Đã yêu thì hãy yêu cho trọn vẹn, yêu như một người đàn ông thật sự.
Theo PNO
Ngoại tình không có tội?
Trong suy nghĩ của nhiều người, những kẻ ngoại tình là có tội, là vô liêm sỉ... nhưng tôi lại không nghĩ thế.
Tôi gặp anh vào một ngày tháng mười nhạt nắng, chiều Sài Gòn dịu mát đến nao lòng. Chúng tôi, hai tâm hồn đồng điệu đã phải lòng nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Anh, một người đàn ông vô cùng tốt bụng, hiền lành, ân cần, biết chia sẻ. Tôi, một phụ nữ 30 tuổi, nhan sắc không có gì nổi trội, đã có gia đình và 2 cô con gái. Chúng tôi đến với nhau, yêu nhau bằng một thứ tình có chút hoang dại và mãnh liệt, không toan tính, không vụ lợi. Anh luôn quan tâm, lo lắng và thương yêu tôi hết mực. Anh là người duy nhất biết tôi bị ung thư cổ tử cung và cũng chính anh - người duy nhất luôn bên tôi, động viên tôi chữa bệnh. 6 năm gắn bó, chúng tôi cùng nhau chia sẻ mọi niềm vui và nỗi buồn trong công việc, cuộc sống.
Nhớ lại những ngày trước đây khi chưa gặp anh, tôi sống cuộc đời tẻ nhạt, u uất và cực đoan. Quanh năm suốt tháng hầu hạ, phục dịch chồng con mà không được chồng thương yêu, chia sẻ, công nhận. Còn anh là người đàn ông rất mực yêu thương con cái và gia đình nhưng không tìm được tiếng nói chung với vợ. Chúng tôi tìm thấy nhau, đồng cảm với nhau, trao cho nhau sự tin tưởng và tình yêu... nhưng vẫn phải chịu tiếng ngoại tình (bởi anh có vợ mà tôi cũng có chồng).
Thực sự, chẳng ai muốn bị rơi vào vòng xoáy ngoại tình (Ảnh minh họa)
Cuộc đời là thế! Trong vòng xoáy ngoại tình, hạnh phúc của người này là bất hạnh của người kia. Thực sự chẳng ai muốn bị rơi vào vòng xoáy ấy. Nhưng, cuộc sống vợ chồng có muôn vàn lý do đẩy con người ta đến với những cuộc hôn nhân không còn tình yêu, những cuộc hôn nhân đầy nước mắt? Đi tìm hạnh phúc - đó chẳng phải là điều mà con người trên khắp thế gian này đang kiếm tìm?
Sống để yêu, được yêu và mang lại những điều ngọt ngào cho người mình yêu có gì là trái đạo lý? 6 năm bên anh, tôi luôn dằn vặt và tự hỏi: "Tình yêu của chúng tôi có tội không? Khi mà tình yêu ấy giúp chúng tôi tìm thấy chính mình, yêu đời, có động lực sống và làm việc. Hơn nữa, chúng tôi luôn tôn trọng và không bao giờ xâm phạm vào khoảng thời gian mỗi người dành cho gia đình". Sau mỗi ngày làm việc, cả anh và tôi đều dành toàn bộ thời gian chăm sóc con cái. Chúng tôi vẫn có ý thức trong hành động, đủ tỉnh táo, lý trí để biết ranh giới giữa tình yêu và trách nhiệm.
Trong suy nghĩ của đại đa số người, những kẻ ngoại tình, tìm vui trong những phút giây "ngoài chồng ngoài vợ" là bỉ ổi, vô liêm sỉ,... Thậm chí là vô đạo đức, đê hèn vì đã cướp đi hạnh phúc của người khác. Còn tôi, tôi thấy những kẻ ngoại tình vì tình yêu đích thực cần được cảm thông hơn là trách mắng, được tha thứ hơn là trừng phạt.
Bản thân họ cũng rất đau khổ, dằn vặt khi phản bội bạn đời cho nên chưa cần bị ai lên án, kết tội thì chính họ cũng đã tự dằn vặt và kết tội mình. Họ chính là nạn nhân của những cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Và thực tế, họ không cướp đi hạnh phúc của ai bởi nếu ai đó đang thực sự hạnh phúc, viên mãn chắc chắn họ đã không ngoại tình.
Nhìn ở một khía cạnh tích cực thì những người ngoại tình, họ đang phải hi sinh hạnh phúc của riêng mình vì con cái, vì thanh danh, thể diện của bố mẹ và gia đình và vì không muốn làm tổn thương đến người vợ, người chồng của họ. Đặt giả thuyết nếu họ là những người ích kỷ chỉ biết sống cho chính mình, thỏa mãn cái bản năng của phần "con" mà quên đi phần "người" thì khi gặp người họ thực sự yêu thương họ sẽ chọn giải pháp ly hôn để đến với nhau một cách hợp pháp, khi đó họ đâu phải mang tội danh ngoại tình?
Không phải vì tôi có người đàn ông khác ngoài chồng nên lên tiếng ngụy biện cho hành động của mình. Nhưng ngoại tình, nhìn ở một phương diện khác, nó là "thần dược" cho những người không may mắn trong hôn nhân như tôi. Thử hình dung, để thoát khỏi tình cảnh cuộc sống nặng nề mà vẫn giữ được tổ ấm cho những đứa con thì việc có một ai đó có thể cảm thông, chia sẻ chẳng phải phương án tốt hay sao? Mối quan hệ ngoài luồng sẽ giúp cuộc sống của những người bế tắc trong hôn nhân thêm màu sắc, bớt tẻ nhạt, vô vị, miễn sao cả hai không xâm phạm cuộc sống riêng của nhau. Họ ở cạnh nhau để tiếp thêm niềm vui, sức lực chứ không phá đi những gì cả hai đang có.
Cuối cùng tôi muốn chị em hiểu rằng ngoại tình chẳng phải là "tội" của riêng ai. Nếu chồng bạn đang ngoại tình thì hai bên đều có một phần lỗi nên cần đối thoại thẳng thắn, chân thành với nhau. Nếu thật sự vẫn còn yêu nhau thì phải cùng nhau tìm ra nguồn cơn để giải quyết. Bạn hãy nhớ: phần lớn các trường hợp ngoại tình là do chán người bạn đời của mình chứ không mấy ai đi "ăn phở" về rồi sinh ra chán "cơm" cả. Vì thế, để tránh là nạn nhân của vòng xoáy ngoại tình, hãy luôn làm mới mình trong mắt người bạn đời nhé.
Trên đây là một vài quan điểm, ý kiến của tôi. Nếu ai không đồng tình xin cứ gửi bình luận hoặc bài viết phản hồi, tôi sẵn sàng tranh luận công khai!
Theo Emdep
Tôi luôn hạnh phúc dù đang làm người thứ 3 - Tôi yêu anh vô điều kiện dù biết anh đã có vợ con. Tuy anh luôn bên tổ ấm của anh những ngày nghỉ, lễ, Tết nhưng tôi luôn cảm thấy hạnh phúc vì dù ở đâu, làm gì anh vẫn dõi theo và nhớ đến tôi Chúng tôi yêu nhau gần 5 năm. Mỗi lần tôi nói tới chuyện cưới xin...