Yêu tôi, anh làm “chuyện ấy” với ai kia?
Hai đứa ở xa nhau, anh đã rơi vào tay của người đàn bà hơn anh 7 t.uổi. Tôi lau khô những giọt nước mắt đắng sau mùa bão tố, lau khô những giả dối ngọt ngào mà ai đó đã dành tặng cho riêng mình.
Tôi không trách cứ và cũng không dỗi hờn nữa vì tôi hiểu đó chỉ là những hạnh phúc chỉ ngang qua cuộc đời, và có những con người chỉ ngang qua đời một lần duy nhất và không trở lại. Tôi nắm giữ những kỷ niệm như nắm giữ những hẹn ước lung linh và tự nhủ rằng ta đã sống vui tươi cho dù có những bước chân ra đi, những bước chân không quay lại và những xa cách mòn mỏi thì tôi vẫn còn yêu anh rất nhiều.
Tôi nhặt nhạnh những con chữ yêu thương nồng nàn nơi người mà có khi những điều đó không dành cho anh mà dành cho một người khác, để tự an ủi rằng mình cũng đang hạnh phúc. Tôi cũng chẳng mong chờ người quay lại khi khoảng cách giữa hai tâm hồn chỉ rất gần mà cũng chẳng thể bước nổi qua nhau. Ngày anh đến dạy cho tôi biết yêu thương và tin tưởng vào tình yêu để rồi một lần nữa tôi vĩnh viễn không dám tin vào nó nữa. Tôi và anh đã xa nhau cũng lâu không gặp, đã từng có với nhau quá nhiều kỷ niệm, xung quanh tôi có quá nhiều thứ về anh, những con đường tôi đi, đâu đâu cũng có hình ảnh của anh. Tôi hứa với lòng mình sẽ quên anh nhưng lý trí không thể thắng nổi trái tim.
Ngày hôm nay tôi đã đ.ánh rơi mất lòng tự trọng của mình để tìm lại anh, tôi không thể tin vào những gì mình thấy, bức ảnh anh chụp cùng một người con gái rất thân mật. Tôi vỡ oà… là những giọt nước mắt lăn dài. Tại sao khi nói chuyện với tôi anh nói rằng nhớ tôi để tôi vẫn luôn tin vào anh, tại sao lúc ấy nước mắt tôi rơi nhiều đến thế… Tại tôi sai hay tôi không bằng người ta? Anh cũng giống như những người đàn ông khác. Lần cuối tôi và anh đã cùng nhau đi ăn, đi chơi và tâm sự với nhau đến sáng, coi như lần cuối cùng tìm lại cảm giác ngày xưa dù sao tôi cũng rất hạnh phúc. Tại sao gặp anh tôi khóc nhiều đến vậy, tại sao lại cho tôi mượn bờ vai… để rồi lại đẩy tôi ra xa…
Video đang HOT
Đừng khiến người đàn ông tôi từng yêu trở thành thấp kém như vậy (Ảnh minh họa)
Anh nói với tôi “Cách để quên một người là tìm một người khác yêu say đắm hơn“. Tại sao khi xa anh tôi không thể mở lòng đón nhận tình cảm của họ, vì tình yêu tôi dành cho anh rất nhiều. Tôi hỏi anh có yêu người ta thật lòng không, không yêu sao có thể l.àm t.ình với người hơn mình 7 t.uổi? Tôi có đủ ngu ngốc để tin vào điều đó hay không? Vì tôi rất yêu anh! Hỏi có người con gái nào đủ mạnh mẽ để tha lỗi cho người mình đã từng yêu, l.àm t.ình với người con gái khác khi hai đứa xa nhau một thời gian. Anh bảo anh cần thời gian, anh muốn lo việc học và k.iếm t.iền để trang trải nợ lần cuộc sống gia đình. Anh bị đồng t.iền chi phối, anh không thể bỏ người ta. Hai ngày trôi qua lúc nào tôi cũng khóc khóc cho sự ngốc nghếch của mình khi tin lầm một người.
Chưa lần nào tôi phải trải qua nỗi đau lớn như vậy, tôi chỉ biết khóc và hận bản thân nhiều lắm. Khóc cho sự ngu ngốc khi đặt niềm tin sai chỗ vào một người. Trước đây yêu tôi anh chỉ biết duy nhất một mình tôi, tôi đã làm cho anh bao nhiêu lần phải khóc và anh đã từng nói không thể sống thiếu tôi. Giờ đây những thứ tôi nhìn thấy khiến tôi không thể tin vào mắt mình, cuộc sống thay đổi lòng người… Tôi không làm được như anh, anh đã xoá tất cả mọi thứ về tôi, còn tôi thì không thể làm được vì tôi rất yêu anh. Mọi thứ xung quanh tôi đều là giả dối, đừng khiến tôi k.hinh t.hường anh. Đừng khiến người đàn ông tôi từng yêu trở thành thấp kém như vậy.
Với tôi tình yêu không phải trò đùa, không phải món đồ chơi muốn vứt là vứt muốn nhặt là nhặt. Tôi yêu anh, hiện tại tôi vẫn yêu anh. Tôi không phủ nhận. Ngày trước anh nói không gì là vĩnh cửu, nhất là tình cảm. Đúng! Giờ cũng vậy, tình cảm của tôi dành cho anh không còn mãnh liệt, bùng cháy như trước nữa rồi. Đừng hỏi tôi tại sao chưa yêu người khác. Tôi không đợi một kẻ như anh.
Vừa chia tay mà tôi vội yêu một người khác thì tôi có khác gì anh? Khác gì một kẻ phụ bạc mà tôi vẫn căm ghét. Người ta chọn cách tìm hạnh phúc mới để quên đi quá khứ. Còn tôi muốn quên đi quá khứ rồi mới tìm hạnh phúc mới một hạnh phúc không có anh, không đến từ anh. Cố gắng vượt qua cơn đau này dù biết đắm chìm trong những kỷ niệm hạnh phúc giữa tôi và anh, hạnh phúc đến khi tôi không biết nắm giữ và vô tình để tuột mất, tôi đã thua trong cuộc chạy này rồi! Tôi không còn niềm tin vào tình yêu nữa, khi tôi viết những lời tâm sự này tôi hy vọng anh sẽ thật hạnh phúc và sẽ có một người như tôi luôn dõi theo anh ở cuối con đường… Mạnh mẽ bước qua cơn đau này dù biết đó sẽ rất khó với tôi. Tạm biệt người mà tôi từng yêu thương.
Theo 24h
Hoàng hôn nhớ bạn
Mình ước được một lần nữa, lần cuối cùng thôi được cậu chở, đi dạo trên con đường ngày nào.
Mình nhớ ngày đầu tiên đến trường, cậu đã không ưa mình. Cậu nhìn mình bằng một ánh mắt đầy dữ tợn, đầy khiêu khích, thách thức. Mình để ý thấy với mấy bạn khác cậu cười nói thân mật, niềm nở nhưng với mình cậu im lặng không nói một lời ngay cả khi mình đã ngỏ lời trước. Mình cũng không hiểu tại sao cậu lại ghét mình như thế.
Sau này, mình mới hiểu chính mái tóc của mình đã làm cho cậu luôn cảm thấy khó chịu với mình. Cậu không thích những cô gái có mái tóc dài mượt, với những cô gái như thế cậu luôn xem họ như cái gai trong mắt. Đã vậy mà cô giáo lại còn xếp mình ngồi cạnh cậu. Nói thật, khi đó mình cũng không ưa gì với thái độ của cậu, những lúc cậu quay sang nhìn mình với ánh mắt hình viên đạn như thế mình muốn lấy hai tay túm lấy mà vò thật mạnh vào mái tóc tổ quạ của cậu để thỏa mãn cơn bực tức. Lâu dần, mình cũng lần quen với thái độ, ánh mắt của cậu. Đôi lúc, cậu không đến lớp, mình thấy trống vắng, mình cảm thấy hình như có một nỗi buồn vô hình man mác đang phủ lấy tâm hồn. Cậu không còn im lặng với mình nữa, cậu bắt đầu nói chuyện với mình. Những lời nói của cậu thật không dễ nghe tý nào. "Ừ", "Biết cái gì mà hỏi", "Thôi im đi", "Lắm chuyện quá", "Chưa bao giờ thấy ai đáng ghét như thế"...Ừ, cậu nói ghét mình đấy nhưng mình biết thật ra cậu đâu có ghét mình, có khi cậu lại yêu thầm mình đấy chứ.
Mình không thích hoàng hôn. Mình cũng không muốn tình bạn của chúng ta luôn gắn với hoàng hôn (Ảnh minh họa)
Cậu đã luôn ở bên cạnh chăm sóc, kể chuyện cho mình nghe trong suốt thời gian mình ốm phải nằm viện. Cậu đã chép bài cho mình. Sau mỗi giờ tan trường, cậu vội vã chạy đến nhà mình giảng giải cho mình những bài học của ngày hôm đó. Nhìn những giọt mồ hôi rơi trên trán cậu, mình cảm động vô cùng. Khi bị ốm, mình mới biết cậu là người bạn tốt, cậu tốt lắm. Khi đọc câu nói của M.Goorki " Người bạn tốt nhất bao giờ cũng là người bạn đến với ta trong những lúc khó khăn, cay đắng nhất cuộc đời" mình liền nghĩ ngay đến cậu.
Càng về sau, tình bạn của chúng mình ngày càng trở nên gắn bó, thân thiết hơn bao giờ hết. Cậu thường hay chở mình đến những cánh đồng đầy hoa dại để ngắm nhìn hoàng hôn. Mình cũng không hỏi vì sao cậu lại có sở thích kì lạ thế. Ánh mắt cậu đăm đắm dõi theo bóng chiều tàn với vẻ mặt đăm chiêu. Nhìn cậu, mình biết cậu đang rất buồn, rất cô đơn, lòng cậu đang nặng trĩu suy tư. Mình cũng không nói gì, mình im lặng ngồi bên cậu, để lắng nghe từng nhịp đ.ập thổn thức của con tim. Có phải, cậu đang mang trong mình một nỗi đau, một sự mất mát quá lớn. Dường như, cậu không muốn chia sẻ cùng ai, ngay cả mình, người bạn thân duy nhất của cậu lúc này.
Cậu mơ ước được bước chân vào cổng trường đại học nhưng vì hoàn cảnh gia đình khó khăn cậu đành từ bỏ. Cậu cật lực lao động để k.iếm t.iền nuôi bà và nuôi em trai học. Cậu trở nên lạnh lùng và vô tình với mình như lần đầu tiên gặp. Mình đã cắt tóc ngắn rồi, cậu vẫn nhìn mình như một người xa lạ. Mình buồn lắm. Khi ở bên cạnh cậu, mình luôn cảm thấy vui vẻ, lúc nào trong mình cũng tràn ngập niềm vui. Cậu lạnh lùng, thờ ơ với mình, mình cảm thấy như có một sự mất mát quá lớn trong tâm hồn mà không thể nào hàn gắn được. Mình ước được một lần nữa, lần cuối cùng thôi được cậu chở, đi dạo trên con đường ngày nào, con đường ngập đầy hương hoa cỏ dại và cùng cậu ngắm hoàng hôn. Mình không thích hoàng hôn. Mình cũng không muốn tình bạn của chúng ta luôn gắn với hoàng hôn. Nhưng mình muốn được ở bên cậu.
Theo 24h
Người thứ ba có đạo đức Huyền chỉ chen chân vào gia đình anh khi vợ anh là đồ thừa, đồ bỏ đi. Huyền quen Phương trong một buổi liên hoan ra mắt CD mới của cậu bạn thân. Chẳng bao giờ Huyền tin vào tình yêu sét đ.ánh nếu không gặp Phương. Anh rất phong độ, đẹp trai hơn nhiều cái t.uổi thực 40 của mình. Phương hơn...