Yêu thương tan vỡ từ điều rất nhỏ
Bỏ qua những thêu dệt đầy màu sắc lãng mạn về tình yêu, thực tế cho thấy, chẳng mấy khi có tình yêu vĩnh cửu bởi tình cảm con người không phải là bất biến. Tình yêu duy trì được nhờ sự vun đắp liên tục từ hai phía và ngay cả những tác động rất nhỏ cũng có thể làm cho nó lung lay.
Không ai có thể thoải mái sống mãi giữa đống bừa bộn bẩn thỉu bất kể người ấy chăm chỉ hay lười biếng. Nếu bạn tin rằng mình không có vấn đề gì cho dù nhà cửa có đầy bụi, đồ đạc cáu bẩn, bát đĩa chất đầy bồn, thảm lau chân ướt nhẹp và bốc mùi, sàn toilet trơn trượt vì không lúc nào khô… hãy thử hình dung nhà bất ngờ có khách, bạn sẽ làm gì? Nếu bạn cuống lên dọn dẹp, thì có nghĩa là bạn không hề thoải mái với đống lộn xộn ấy đâu. Chẳng ai muốn mất thể diện, chẳng ai muốn người khác nghĩ mình đang sinh sống trong một ngôi nhà không khác gì… chuồng lợn!
Cho nên, nếu không muốn hai nửa mất hứng về nhau, hãy biết bảo nhau dọn dẹp nhà cửa, để nâng cao chất lượng không gian sống. Không gian sống sạch đẹp gọn gàng khiến bạn nhìn nửa kia cũng sáng sủa hơn, ưu tú hơn, ít ra đó là người biết chăm lo cho chất lượng cuộc sống.
Video đang HOT
“Lúc nào cũng là tôi chọn nhà hàng!”
Một số người có biệt tài chọn phim, chọn nhà hàng, địa điểm vui chơi hơn những người khác. Nhưng bất kể như vậy, đừng ỷ vào việc mình có một người vợ/chồng khéo léo chuyện này mà đổ hết cho anh/cô ấy. Thi thoảng vẫn nên có sự đổi ngôi, bạn là người lên kế hoạch, lựa chọn điểm đến để người kia chỉ việc chuẩn bị sẵn sàng đi chơi sẽ cho họ cảm giác là họ được quan tâm, săn sóc.
Việc tôi thích tôi cứ làm
Trước khi kết hôn bạn là người cá tính, quyết đoán, vậy rất tốt. Ngay cả khi bạn đã kết hôn chuyện này cũng chẳng có gì sai, nhưng hãy để ý làm mình “mềm” lại. Không ai muốn cảm giác bị người khác dắt mũi, đừng khăng khăng theo ý mình bắt nửa kia phải nghe theo. Nên có sự bàn bạc trước khi quyết định một việc nào đó, ví dụ bạn có dự định cả hai sẽ đi xem sách vào cuối tuần, hãy hỏi xem anh ấy có vướng bận kế hoạch nào khác không vì bạn đang định như thế, như thế…
Cả ngày không giao tiếp với nhau
Công việc có thể cuốn bạn đi khiến cả ngày bạn không gọi điện, email, chat hay nhắn tin cho nửa kia của mình. Chuyện này dễ bị xem là bình thường khi hai người đã có một khoảng thời gian dài sống bên nhau. Nhưng nghiên cứu khảo sát cho thấy, mọi người sẽ có những kỳ vọng khác nhau về chuyện “giao tiếp trong ngày” như thế này, và không phải ai cũng có thể “bình thường” với việc cả ngày không được nửa kia hỏi han. Lâu dần, sự “thiếu quan tâm” có thể hình thành nên những bực dọc vô hình, đẩy hai người ra xa nhau. Nếu bạn nhận ra đây cũng là vấn đề của mình, hãy lên kế hoạch thay đổi từ việc đôi lúc trong ngày gửi sang chồng/vợ mình vài câu chat hỏi thăm, gọi điện rủ đi ăn trưa hay chia sẻ qua tin nhắn những thông tin, câu chuyện cười thú vị.
Theo VNE
Những ngày thành phố mưa
Thành phố những ngày mưa khe khẽ gối đầu lên nhau, mưa giăng niềm luyến nhớ vướng vất mi buồn, lòng vẫn dõi về hình ảnh gia đình ấm áp rộn rã tiếng cười, nơi ta vừa bước chân rời đi đã nao nao muốn quay lại.
Khoảng không gian mịt mù mây phủ bao trọn thành phố, bé nhỏ và chông chênh. Nghe những ẩm ướt chảy tràn, lênh lang trong lòng người. Lòng người cũng dễ dàng ướt rượt, rũ buồn theo dấu chân của nhịp điệu thời tiết đỏng đảnh nắng mưa.
Tháng hai, muốn hong khô nỗi gian díu mảng buồn tơ vương mà ngặt trời thiếu nắng. Chỉ muốn cuộn tròn trong chăn như chú mèo sợ mưa, sợ ngoài kia mùa đông tràn lối đi về, bờ vai thấm lạnh đơn côi. Chân ngập ngừng đưa lối, bâng khuâng bước đi giữa đôi bờ thương nhớ. Đông râm ran chảy trên đường. Mùa dềnh dàng đi mãi, mải miết theo chuỗi ngày dài cô lạnh. Gió vi vút ào ạt xâm lấn những quãng, những lối, những không gian lớn - nhỏ người đi.
Ngồi trong căn phòng trọ nhỏ, nghe ngoài kia gió hát, gió reo, gió lùa, va quật dữ dội vào cành cây xáo xác. Gió quăng quật không tiếc thương trên những mái nhà, sầm sập, dọa dẫm. Gió đánh mạnh, hăng hái vào những cánh cửa. Khung cửa sổ be bé va đập, run lên sợ hãi, dù đã khép kín vẫn thấy luồng gió xộc vào khe hở nhỏ, ráo riết đưa cái lạnh tột cùng ngoài kia len lỏi vào phòng.
Đêm tháng hai, mưa tuôn réo rắt. Nghe tiếng gió mà hốt hoảng, mà run rẩy. Lòng càng thấy chông chênh. Xuân vừa qua và vẫn còn đọng trong mơ màng khí trời. Tuổi cũng vừa chập chững thêm mới. Dường như, khi năm tháng trôi, khi ngày tháng xếp nếp chồng chất lên nhau dồn cộng tuổi, người ta càng nhức nhối khao khát trở về. Trở về với gia đình, với yêu thương, với những gương mặt quen thuộc. Trở về để thấy mình được ủi an, bình yên. Trở về bởi cảm giác như ngày mai, như nhanh lắm, chẳng còn mấy thời gian ở cạnh gia đình của mình nữa, sẽ phải rời xa.
Những ngày thành phố mưa tuôn, Tết vừa trôi qua, chân vừa chạm vết mưa thành thị, lòng đã lại nôn nao nhớ, ước mong sum vầy.
Theo VNE
Hạnh phúc giả tạo Hằng tỉnh giấc, đầu óc còn vướng vất, loáng choáng vì rượu mạnh, căn phòng bộn bề những chai, cốc, bát đĩa ngổn ngang, trên mặt bàn, những ngọn nến đã cháy hết chảy tràn nhem nhuốc, tụi bạn đã ra về từ lâu... Ánh mặt trời đã nhô cao báo hiệu đất trời sang một năm mới, chỉ có con đường vẫn...