Yêu thương mới giúp trẻ nên người
68,4% số trẻ em từng bị cha mẹ, người chăm sóc bạo lực tại nhà, không khiến nhiều người bất ngờ, bởi quan niệm “ Yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi”. Tuy nhiên, roi vọt không làm trẻ nên người mà phải là giáo dục trẻ bằng tình yêu thương.
Trẻ em gửi đến phụ huynh thông điệp “Trẻ nên người không phải bởi đòn roi”. Ảnh: Thủy Trúc
Đòn roi không phải là cách giáo dục
Tại buổi đối thoại: “Thúc đẩy sự tham gia của các bên liên quan, trong chấm dứt các hình thức trừng phạt thể chất tinh thần trẻ em” cuối tuần qua do Viện Nghiên cứu Quản lý Phát triển bền vững (MSD), Hội Bảo vệ quyền trẻ em Việt Nam (VACR), và Mạng lưới Quản trị Quyền trẻ em đồng tổ chức, bà Ninh Thị Hồng – Phó Chủ tịch Thường trực Hội Bảo vệ quyền trẻ em Việt Nam chỉ ra các nguyên nhân của bạo lực trẻ em. Theo đó, phụ huynh chưa nhận thức được các tác hại của việc trừng phạt thể chất, tinh thần trẻ em, vẫn áp dụng đòn roi không còn phù hợp.
Trong khi đó, giáo viên lại chưa nhận thức đúng đắn, thiếu phương pháp giáo dục và kỷ luật tích cực. Tiêu chí đánh giá “gia đình văn hóa, tổ dân phố văn hóa” tạo ra tâm lý thành tích, không muốn xử lý các vụ việc liên quan đến trừng phạt trong gia đình. Đặc biệt là khi vẫn mang tư tưởng chuyện “đánh con” là việc riêng của gia đình. Mặc dù Luật Trẻ em và các nghị định hướng dẫn đã quy định rõ về trách nhiệm của các cơ quan, ban ngành trong việc bảo vệ trẻ. Tuy nhiên, các hình thức trừng phạt thể chất tinh thần lại không được quy định rõ ràng, dùng chung từ “bạo lực” khiến các cách diễn giải còn khác nhau.
Cho rằng số liệu 68,4% số trẻ em từng trải qua đau buồn do bị trường phạt thể chất, tinh thần là chưa chính xác, Viện trưởng MSD Nguyễn Phương Linh nêu ý kiến: Đây mới chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Trừng phạt thể chất, tinh thần trẻ em còn bị hiểu sai, cho rằng là vì lợi ích cho trẻ, để trẻ tốt hơn chứ không phải bạo lực. “Số liệu 68,4% thể hiện, cộng đồng, các bên liên quan bắt đầu nhận thức được tình trạng bạo lực thể chất, tinh thần trẻ em hiện giờ vô cùng phổ biến. Tỷ lệ lớn này cũng cảnh tỉnh mọi người về việc trẻ em Việt Nam đang chịu các hình thức trừng phạt thể chất, tinh thần như một biện pháp giáo dục chắc chắn không mang lại hiệu quả. Đã đến lúc chúng ta đoàn kết, nhận ra vai trò của mỗi bên liên quan, tìm giải pháp để giảm tỷ lệ trẻ em bị trừng phạt xuống” – bà Phương Linh nhấn mạnh.
Giáo dục tích cực bằng tình yêu thương
Video đang HOT
Trừng phạt trẻ em bằng thể chất, tinh thần được chính các em học sinh đến từ 3 miền Bắc, Trung, Nam đã chỉ ra nhiều hậu quả. Trẻ rụt rè, mất tự tin, gặp phải vấn đề về tâm lý. Không chỉ thế, trẻ em sẽ học theo người lớn, tin rằng chỉ có đòn roi là cách giáo dục tốt nhất. Các em cảm thấy bị bỏ rơi, có tâm lý thù hằn, đối nghịch, gây hấn với cha mẹ, thầy cô. Trẻ còn bị đau, thương tích, để lại những dấu tích, sẹo trên cơ thể, thậm chí có nguy cơ dẫn đến tử vong. Từ đây, các em mong muốn mỗi nhà trường có một giáo viên tâm lý giúp học sinh suy nghĩ tích cực. Cha mẹ học cách lắng nghe và tâm sự với trẻ; gần gũi, dành thời gian cho con, học cách thấu hiểu. Khi trẻ mắc lỗi, cha mẹ dùng những hình thức kỷ luật tích cực, không nên so sánh với người khác. Đặc biệt là giáo dục trẻ em bằng tình yêu thương, dạy trẻ không dọa trẻ.
Có nhiều năm nghiên cứu về trẻ em, bà Nguyễn Phương Linh kiến nghị, cha mẹ, thầy cô hãy đồng hành cùng con, học trò để tìm ra giải pháp, quy tắc, giúp trẻ lớn lên, phát huy đúng sở trường. Trẻ em cũng phải có trách nhiệm đối với cả sự lớn lên của mình. “Khi trẻ em vi phạm các nội quy, quy định sẽ phải chịu trách nhiệm, bị phạt lao động, làm bài tập, tìm hiểu vấn đề nào đó, thay vì chịu đòn roi, mắng nhiếc. Ngoài ra các phần thưởng cũng rất quan trọng trong giáo dục tích cực như khích lệ trẻ tự tin, có môi trường an toàn để bộc lộ chính kiến hay khả năng. Cha mẹ khen thưởng bằng dành thời gian cho trẻ em, vui chơi với con…” – bà Linh nhấn mạnh.
Để chấm dứt trừng phạt thể chất tinh thần trẻ em, nhiều ý kiến đề nghị cơ quan quản lý nhà nước về bảo vệ trẻ em định nghĩa rõ ràng các hình thức bạo lực trẻ em, bao gồm cả trừng phạt thể chất, tinh thần dưới mọi hình thức, mọi cấp độ và có chế tài xử phạt mạnh. Xây dựng các mô hình trường học an toàn, trường học hạnh phúc, không có bạo lực và xâm hại trẻ em. Mỗi nhà trường nên có một hòm thư “Điều em muốn nói”. Đặc biệt là tăng cường truyền thông, nâng cao ý thức cho người dân, phụ huynh để hiểu rõ, có sự thay đổi. “Tới đây chúng tôi sẽ truyền thông về kiến thức, kỹ năng và tuyên truyền những mô hình, câu lạc bộ cha mẹ điển hình. Các thông điệp về bảo vệ trẻ em cùng hướng tới suy nghĩ, hành động tích cực và cụ thể” – Phó Cục trưởng Cục Trẻ em Nguyễn Thị Nga cho biết.
Theo kinhtedothi
Sững sờ khi được bạn gái giới thiệu "bố nuôi" tóc bạch kim ngay cửa nhà nghỉ
Điều đáng nói, cô ấy đứng cạnh 1 người đàn ông tóc đã có kha khá sợi bạc. Chỉ nhìn đằng sau đã đủ biết gã đó tương đối lớn tuổi.
Bạn gái tôi và gã ta đứng sát cạnh nhau, cô ấy cười cười nói nói gì đó ra chiều rất vui vẻ. Thậm chí còn ghé sát vào người đàn ông kia thì thầm vô cùng thân mật.
Cho đến giờ tôi vẫn không thể quên được cái đêm ấy. Cái đêm tôi đụng độ em và người đàn ông em gọi là "bố", cái đêm tôi phát hiện cô bạn gái tôi nâng niu, yêu thương hết mực thế mà lại "cắm sừng" tôi từ bao giờ!
Hôm đó, xóm trọ tôi bị cắt điện. Tôi còn phần công việc phải hoàn thành, không còn cách nào khác là ra nhà nghỉ ngủ tạm một đêm. Thế nào mà loanh quanh mấy chỗ đều hết phòng, tôi đành phải đi khá xa mới tìm được nhà nghỉ còn phòng trống cho mình dừng chân.
Làm việc khá muộn, tôi ngủ say quá đến nỗi sáng hôm sau suýt nữa dậy muộn không kịp đi làm. Cuống cuồng chạy xuống quầy lễ tân thanh toán tiền phòng, tôi lập tức khựng người khi bắt gặp 1 bóng lưng quen thuộc. Nói không hề quá, kể cả cô ấy có hóa thành tro tôi cũng nhận ra. Đúng là bạn gái tôi!
Cuống cuồng chạy xuống quầy lễ tân thanh toán tiền phòng, tôi lập tức khựng người khi bắt gặp 1 bóng lưng quen thuộc.(Ảnh minh họa)
Điều đáng nói, cô ấy đứng cạnh 1 người đàn ông tóc đã có kha khá sợi bạc. Chỉ nhìn đằng sau đã đủ biết gã đó tương đối lớn tuổi. Bạn gái tôi và gã ta đứng sát cạnh nhau, cô ấy cười cười nói nói gì đó ra chiều rất vui vẻ. Thậm chí còn ghé sát vào người đàn ông kia thì thầm vô cùng thân mật.
Tôi quên hết sạch công việc phải bàn giao gấp cho sếp sáng nay, phẫn nộ lẫn uất ức lao lên gọi giật giọng cô ấy lại. Bạn gái quay đầu nhìn thấy tôi thì nụ cười tắt ngấm, mắt trợn trừng như thể không tin cuộc gặp gỡ của chúng tôi là sự thật. Cũng phải thôi, nhà nghỉ này cách chỗ tôi và chỗ của cô ấy đều khá xa cơ mà!
"Ông ta là ai?", tôi gằn giọng hỏi em. Bạn gái tôi lúng túng nhìn sang người đàn ông vẫn giữ im lặng ấy, đáp: "Là bố em...". Trong lòng tôi chợt nhẹ nhõm vô cùng, nhưng lại trùng xuống ngay lập tức. Tôi nhớ có lần xem ảnh bố em trong điện thoại, bác ấy không hề trông như thế này.
"Là... bố nuôi của em...", cuối cùng cô ấy thú nhận. Bố nuôi? Tôi muốn bật cười với câu trả lời ấy vô cùng. Thời này người ta chẳng vẫn truyền tai nhau, con gì nuôi mà chẳng để thịt đó ư? Hơn nữa, chính mắt tôi bắt gặp em cùng ông ta qua đêm trong nhà nghỉ, em còn mặt dày nhận ông ta là "bố nuôi"?
"Chỗ nhà em với nhà bố nuôi em cũng bị cắt điện giống nhà anh à?", tôi chua chát hỏi bạn gái mình 1 câu. Nhìn cô ấy á khẩu không nói được gì, tôi quay người bỏ đi trước.
"Chỗ nhà em với nhà bố nuôi em cũng bị cắt điện giống nhà anh à?", tôi chua chát hỏi bạn gái mình 1 câu. (Ảnh minh họa)
Tôi và cô ấy yêu nhau được 6 tháng nay, tôi dù chẳng phải có điều kiện gì nhưng vẫn cố gắng chăm sóc cho cô ấy hết mức có thể. Cuối cùng cô ấy vẫn vì tiền mà phản bội tôi. Cặp kè với một lão già cả bó tuổi, nếu không phải vì tiền thì vì gì? Bên cạnh đó, cô ấy vẫn là bạn gái danh chính ngôn thuận của tôi đấy thôi.
Cô ấy định "kiếm chác" chán chê bên ngoài, rồi quay về lấy một gã vừa chung thủy vừa chân thành như tôi làm chồng ư?
Sau cuộc gặp gỡ ấy, biết không thể "lòe" được tôi, cô ấy xuống nước xin lỗi, khóc lóc xin lỗi rằng cần tiền gấp vì mẹ cô ấy bị bệnh vừa nhập viện. Tôi nghe mà ngán ngẩm. Kể cả điều đó có là sự thật, thì tôi là bạn trai cô ấy đây, cô ấy đã nhờ đến sự giúp đỡ của tôi chưa? Chẳng lẽ sau này hễ có việc gì khó khăn là cô ấy lại giải quyết theo cách đó? Vậy người đàn ông chính thức của cô ấy là tôi đây trên đầu sẽ mọc bao nhiêu cái sừng?
Tôi tuyên bố chia tay nhưng cô ấy vẫn ngày ngày nhắn tin ăn năn xin lỗi. Tôi không biết phải làm thế nào với cô ấy nữa. Mọi người cho tôi lời khuyên được không?
Viết Toàn
Theo Thời đại Plus
Ly hôn 2 năm, mẹ chồng bị tai biến vẫn vào chăm, hôm ra viện bà cho tôi sổ tiết kiệm 3 tỷ Tôi cứ nghĩ cuộc sống của tôi sẽ bế tắc từ ngày ly hôn chồng cũ. Vậy mà tôi không ngờ vẫn được mẹ chồng thương đến vậy. Tôi và chồng đến với nhau hoàn toàn tự nguyện, do 2 đứa tự tìm hiểu nhau. Nhà tôi và nhà anh ở cách nhau 10km. Ngày đó tôi là cô sinh viên năm cuối...