Yêu thương đã cũ, rồi cũng phải cất đi…
Thứ vô hình mà nặng nhất trên đời này có lẽ là quá khứ. Đôi khi, con người ta vì hoài niệm, vì đau đáu mãi những gì đã cũ mà quên mất rằng ta phải sống cho hiện tại và tương lai. Yêu thương đã cũ, rồi cũng phải cất đi…
Nếu là một quá khứ đẹp như mơ, người ta lấy đó làm lý tưởng cho mọi việc, mãi chìm đắm trong những giấc mộng đã xa. Để rồi, mọi điều đang diễn ra, người ta đều cho rằng không bằng quá khứ, và cũng chẳng thiết tha gì để chờ những gì ở tương lai.
Nếu đã từng đi qua đau thương, lòng chằng chịt những xây xước, thì người ta lại không hy vọng, chẳng tin tưởng hay sợ hãi với những bước đi mới. Dù cố chối bỏ, dù muốn xóa sạch, thì những gì đã từng vẫn đeo bám làm bước chân ta thêm nặng nề khi muốn tiến đến với sự mới mẻ.
Video đang HOT
Dù là đẹp đẽ hay đau thương, nếu cứ mãi đau đáu về nó thì bằng cách này hay cách khác, quá khứ sẽ vẫn ảnh hưởng nếu như không muốn nói rằng ngăn cản con người sống thực sự cho hiện tại và tương lai.
Cuốn sách đã đọc, đọc lại bao nhiêu lần vẫn một cái kết. Quá khứ đã qua, hồi tưởng, hoài niệm bao lần vẫn không thể thay đổi. Vậy thì cớ gì, ta phải mãi ôm một quá khứ, trong khi tuổi thanh xuân đang qua từng ngày. Đẹp nhất trong đời người là tuổi trẻ, đẹp nhất của tuổi trẻ là tình yêu. Vậy sao phải bỏ qua những tốt đẹp chỉ vì những điều đã cũ?
Có những thứ không được thử dù chỉ một lần. Lại có những thứ dù từng lầm lỡ thì vẫn cứ nên tiếp tục cho đến ngày những lầm lỡ kết thúc hóa bình yên. Tình yêu là như vậy. Cứ yêu đi! Tiếp tục để yêu thương và được yêu thương. Nồng nhiệt và cũng thật tỉnh táo. Đừng sợ hãi những trầy trượt cũ mà dè dặt bước đến với yêu thương.
Có quá khứ mới có hiện tại. Và rồi hiện tại sẽ là quá khứ của ngày mai. Không thể phủ nhận hoàn toàn nhưng nên cất quá khứ một cách trân trọng vào chiếc hòm ký ức.
Một ngày trời thu, gió mơn man vờn khẽ mái tóc, nhắm mắt lại, thả những gì cũ kĩ bay đi. Thấy người nhẹ bẫng, hai khóe môi nhích lên, bỗng cảm thấy trái tim xốn xang muốn yêu thương lần nữa!
Theo Guu
Người đi qua là người đã cũ...
Em đang cố gắng gồng mình chạy đua cùng thời gian, vài ba bữa nữa là hết năm rồi, cây hoa đang đua nhau khoe sắc dưới ánh nắng của trời mùa xuân, nhìn thật là thích. Vậy còn em, cô gái kiêu sa lộng lẫy mà em vẫn thường hay tụng ca, bước sang một năm mới, em cầu mong những gì cho bản thân mình, hỡi em?
Em đang buồn và lo lắng hơn bao giờ hết, đáng lẽ ra những ngày này muộn phiền đã xóa tan đi từ lâu rồi, vậy em còn mang trong mình những nỗi niềm riêng tư làm chi? Hỡi em - cô gái đã từng đổ vỡ trong tình yêu, cô gái thường hay sầu lo, em có thể để câu chuyện tình năm xưa phai mờ đi có được không? Em đừng nhớ đừng trông mong người đã cũ, nếu họ thật sự yêu em, thì họ đã không để em chơi vơi như thế này đâu. Valentine - ngày mà những đôi tình nhân hẹn hò, ôm ấp nhau và trao cho nhau những nụ hôn nồng cháy, vậy em cô gái đơn thân có buồn không? Nếu em nói không thì em đang dối lòng nhưng em nói có, thì em đang tủi lắm đúng không? Đừng ngại ngùng mà che giấu nỗi buồn thầm kín đó, sao em không thương cho phận mình tí nào cả, em chỉ thương người dưng thôi, hay mở lòng mà yêu đi, yêu thương một người mới là cách mà em sẽ thôi làm mình tổn thương mà thêm vào đó là sự khoan dung em ban tặng cho chính mình.
Em nói em không yêu thương được một ai ngoài người cũ của em, nhưng em ơi, nếu em cứ giữ mãi hình ảnh người ấy, thì làm sao mà em có thể yêu ai. Em nói em không quen cảm giác có ai đó chở che ngoài người cũ, vậy có ai mà có thể nhanh nhẹn trong việc tìm ai đó mà tựa nương đâu, cái gì cũng cần thời gian em tôi ạ. Và rồi em lại nói, con tim em chẳng chịu mở lòng mà thương ai cả, phải rồi, làm sao yêu ai khi em vẫn mãi vấn vương người cũ. Tất cả là do em, do em cứ tưởng tưởng hình ảnh người ta mà nhớ thương, do em cứ nghĩ người ta mãi là của mình, em đâu nào biết, tình yêu cũng có hạn sử dụng.
Năm cũ khép lại trong nỗi buồn cũng được em đừng sợ, chỉ sợ là năm mới qua đi, em vẫn là em, em vẫn là cô gái đa tình, như thế thì đáng thương lắm. Rồi một ngày, em sẽ lại biết yêu biết thương, khẳng định là như thế, nhưng quan trọng, đến bao giờ em mới thôi làm phiền người cũ, sự nhớ nhung của em khi không còn giá trị với người yêu cũ, thì đó cũng được người ta gọi là làm phiền, em hiểu không?
Theo Blogtamsu