Y.ếu s.inh l.ý thì nói với vợ, sĩ làm gì
Tôi thấy đàn ông Việt sĩ diện, hay ngại không đâu. ‘Có bệnh bảo mọi người’ thì mới biết mà chữa. Đằng này, cứ giấu rồi ra vẻ khỏe cơ.
Thế thì bảo sao các bà vợ hay chán nản vì mấy ông chồng cứ &’ỉu xìu’, không biết làm sao để chiều lòng được.
Tôi đã đọc không biết bao nhiêu câu chuyện về việc các chị em đua nhau ngoại tình chỉ vì chồng mình y.ếu s.inh l.ý. Chuyện quan hệ vợ chồng vốn là điều kiện quan trọng để quyết định hạnh phúc gia đình. Có cặp vợ chồng nào lại không có chuyện đó? Nếu chăn gối không hòa hợp thì hạnh phúc cũng không thể bền lâu, đó là điều tất yếu. Vì thế, muốn giữ hạnh phúc gia đình, trước hết phải hiểu nhau trong chuyện ân ái vợ chồng, đó mới là điều quan trọng. Sau đó mới tính đến việc t.iền tài, kinh tế và chuyện cảm thông, chia sẻ cho nhau.
Thời nay, không hiểu đàn ông vì sao mà rất nhiều người y.ếu s.inh l.ý. Tôi không có một kết quả cụ thể nào, chỉ là dựa vào những câu chuyện và hoàn cảnh thật của một số người bạn của tôi. Có bà chị, tới than vãn với tôi rồi ỉ ôi rằng: “Khéo chị đi ngoại tình mất em ạ. Anh chồng chị y.ếu s.inh l.ý, chẳng nói với chị một câu. Nhưng ngày về, chị biết ngay là anh ta có vấn đề vì chỉ được 3 phút là đã lăn ra, mệt nhoài, không làm ăn được gì. Khi chị mới bắt đầu thì chồng đã &’xong’, chị nghĩ chán lắm. Có nhiều khi chỉ muốn được chồng vuốt ve, âu yếm, vậy mà, chẳng được bao lâu anh ta đã lăn ra ngủ. Chị thật đúng là mất hết hứng, nằm trơ ra như khúc gỗ vì chẳng thấy được cảm giác vui vẻ là gì”.
Có nhiều khi chỉ muốn được chồng vuốt ve, âu yếm, vậy mà, chẳng được bao lâu anh ta đã lăn ra ngủ. (ảnh minh họa)
Nghe chị kể thì có vẻ chồng chị đã bị y.ếu s.inh l.ý từ trước khi lấy chị. Nhưng vì sợ vợ không hài lòng, sợ chị không ưng ý nên đã giấu giếm với lý do cố gắng giữ gìn cho chị. Chị không biết lại lấy việc đó làm mừng, làm niềm tin vào người yêu. Ai ngờ, chỉ vì anh ta y.ếu s.inh l.ý nên mới kiếm cái cớ &’giữ cho người yêu’ đến đêm động phòng.
Video đang HOT
Bây giờ thì hậu quả là chị chán chồng vì không được thỏa mãn nhu cầu t.ình d.ục. Chị muốn đi ngoại tình. Lại còn biết bao nhiêu bà bạn của chị tha hồ khoe chiến tích gối chăn, khiến chị chạnh lòng vô cùng. Giờ người cảm thấy xấu hổ, mất mặt là chị chứ không phải là chồng chị. Giá như anh nói cho chị từ sớm thì chị cũng không bị hụt hẫng thế này. Giờ chán chồng lại còn thấy chồng lừa dối mình, thành ra mất niềm tin hơn.
Lại có anh, dù biết rõ là mình không làm được chuyện đó quá 5 phút nhưng vẫn không dám thừa nhận với vợ. Anh ta khăng khăng rằng, mình là đàn ông đích thực, là &’chuẩn man’, là chẳng có ai hơn mình. Nhưng cái sự ấy chỉ có vợ biết. &’Chưa đi đến chợ đã tiêu hết t.iền’, vợ nào mà chẳng phát hiện ra, cần gì các đức ông chồng phải giấu. Nhưng giá như, anh chồng có đủ can đảm để thừa nhận thì đã không tới nỗi mãi vợ chồng chẳng sinh được con và mãi người vợ không cảm thấy mình được thỏa mãn ham muốn. Chỉ vì, các đức ông chồng sĩ diện, ngại với bạn bè, với vợ… nên các ông cứ tha hồ luyên thuyên. Nếu như vợ biết, vợ có thể mua thuốc, chạy chữa, giúp chồng thoát khỏi tình trạng này, có phải hay hơn không.
Nếu như vợ biết, vợ có thể mua thuốc, chạy chữa, giúp chồng thoát khỏi tình trạng này, có phải hay hơn không. (ảnh minh họa)
Lại nói về chuyện tới thầy thuốc chữa trị. Anh người yêu của bạn tôi, sau khi họ đã quan hệ trước hôn nhân vì xác định cưới nhau, bạn tôi phát hiện ra anh bị y.ếu s.inh l.ý. Vì không muốn tình trạng này kéo dài nên cô ấy đã khuyên anh đi khám bác sĩ, nhưng anh nhất định không chịu. Vì anh bảo, “bây giờ mang cái chuyện này đến gặp bác sĩ, rồi kể lể là mình làm được gì, không làm được gì thì anh thà để thế này cả đời còn hơn. Anh không thể thua kém bạn bè được, chúng nó mà biết chuyện thì sẽ cười vào mặt anh. Em định để anh sống không yên sao?”.
Nói rồi, anh chàng nhất định không chữa trị gì hết, mặc kệ. Thế là cô bạn tôi, vì quá yêu và thương anh nên phải đi tìm thuốc, tự mua thuốc cho chồng uống, mong sao chồng cải thiện được tình hình.
Chồng y.ếu s.inh l.ý, hạnh phúc sẽ không bao giờ bền lâu. Điều quan trọng là các chị em biết cách chăm sóc chồng, hiểu và thông cảm với chồng. Nhưng các ông chồng cũng nên dũng cảm đối diện với sự thật, phải chấp nhận chuyện này giống như một căn bệnh để chữa trị kịp thời. Đừng vì sĩ diện hão, đừng vì sợ mất mặt với bạn bè mà cả đời làm vợ mình không được sống trong niềm hạnh phúc. Đó là hại thân và hại cả vợ, cả hạnh phúc gia đình. Đúng là đàn ông Việt nên học lại cách chấp nhận và làm chủ bản thân, đối diện với sự thật. Chứ không nên học cái tính sĩ diện hão, có bệnh mà không dám thừa nhận, lại còn sĩ diện giấu đi, rồi càng ngày càng nghiêm trọng, hậu quả khôn lường…
Theo VNE
Cưới được 2 tuần đã ly dị
Thật chẳng ngờ, ngay trong đêm tân hôn, tôi phát hiện ra chồng mình bất lực. Đến một cọng lông chân của tôi chồng cũng không động vào.
Yêu 3 tháng là cưới
Bây giờ, người ta không còn quan trọng thời gian yêu nhau là bau lâu nữa, cũng không quá quan tâm tới việc, yêu ngắn ngày mà cưới là lạ. Vì không phải chuyện giống như trước kia, mất nửa năm để tìm hiểu tán tỉnh, mất cả nửa năm nữa để tiến tới cái nắm tay, và còn chuyện yêu, gần gũi thì chẳng phải thời gian dài. Nhưng hiện tại, trong suy nghĩ của giới trẻ, chuyện tình yêu cũng thoáng và nhanh hơn nhiều. Cứ yêu là nói yêu, thích là nói thích. Nếu có ý thì nói thẳng để không làm mất thời gian của hai bên.
Tôi và người yêu cũng vậy, từ ngày quen nhau tới khi yêu, tính ngót ra chỉ đúng 1 tháng rưỡi. Cũng là đến t.uổi lấy chồng, lấy vợ, nên cả hai cảm thấy hợp nhau và tiến tới. Thời gian thì ít nhưng chúng tôi yêu nhau rất nhiều, tình cảm gắn bó. Anh luôn quan tâm, lo lắng cho tôi. Thật sự, mấy năm chưa có người yêu, giờ có một người luôn quan tâm, hỏi han, bận lòng về mình, tôi thấy hạnh phúc. Tôi cảm thấy mình như một cô gái bé bỏng được che chở bởi bàn tay của người lớn. Tất cả những gì anh làm cho tôi khiến tôi nảy ra ý định lấy chồng, sẽ lấy một người yêu thương mình thật sự và tính chuyện con cái.
3 tháng sau khi yêu, chúng tôi bàn chuyện cưới xin. Bố mẹ hai bên cũng đồng ý vì là, con cái họ cũng tới t.uổi lập gia đình rồi. Tôi thì không còn gì hạnh phúc hơn vì lấy được người mình thật lòng yêu thương. Chúng tôi cứ thế đến với nhau, ngỏ lời, yêu thương và... cưới.
Ngay sau khi mọi chuyện được quyết định, chúng tôi gấp rút dành thời gian chụp ảnh cưới, lo liệu mời mọc đủ thứ, rồi còn cỗ bàn. Và đám cưới long trọng đã được tổ chức. Ngày cưới, cô dâu chú rể vui mừng khôn xiết, ai nấy cũng chúc tụng. Còn tôi, dù không nói hết được sự nghẹn ngào của mình, nhưng trong lòng tôi ngập tràn hạnh phúc. Đó sẽ là ngày trọng đại của cuộc đời tôi.
Ngay sau khi mọi chuyện được quyết định, chúng tôi gấp rút dành thời gian chụp ảnh cưới, lo liệu mời mọc đủ thứ, rồi còn cỗ bàn. (ảnh minh họa)
Tôi luôn quan niệm, yêu là cưới. Dù là 3 tháng hay 3 năm cũng không sao cả, chỉ cần tình thâm, chỉ cần hiểu và thông cảm cho nhau, đó mới là chuyện quan trọng. Vì thế, dù là yêu 3 tháng nhưng tôi vẫn xác định lấy chồng, muốn được ở bên cạnh người tôi yêu suốt đời.
Chồng bất lực, ly dị cho nhanh
Thật chẳng ngờ, ngay trong đêm tân hôn, tôi phát hiện ra chồng mình bất lực. Đến một cọng lông chân của tôi chồng cũng không động vào. Chồng chỉ ôm tôi ngủ mà không động phòng. Tôi không hiểu chuyện gì, cứ nấn ná gần gũi chồng, cứ ôm chồng để tạo cảm hứng cho anh, vậy mà, chỉ được một lúc là anh hất tôi ra.
Anh lại ra ghế ngồi khi tôi đang ôm gối ngủ. Anh thú nhận với tôi rằng mình bất lực, không có khả năng làm đàn ông. Anh khóc lóc, van xin tôi tha thứ. Anh nói tôi hãy thông cảm cho anh, hãy hiểu cho anh, để anh được làm chồng của tôi. Tôi thật không ngờ, 3 tháng qua yêu nhau lại là thời gian quá ngắn và khiến chúng tôi không thể hiểu nhau. Tôi chưa từng nghĩ tới việc anh bị bất lực, tôi cứ tin tưởng, nghĩ là anh giữ cho mình bên yêu anh tha thiết và bằng lòng lấy anh.
Giờ thì, ngay đêm tân hôn hạnh phúc nhất mà tôi chờ đón cũng không được hưởng. Tôi phải nằm khóc một mình, còn chồng tôi thì khóc lóc ngoài kia. Anh nói sẽ cho tôi mọi thứ tôi muốn, chỉ cần tôi chấp nhận làm vợ anh, đồng ý để anh được làm tròn trách nhiệm với vợ. Vì anh không muốn bị thiên hạ chê cười, không muốn để bố mẹ buồn và người khác phát hiện sự thật về mình nên lấy tôi che đậy sự thật này. Anh hi vọng tôi sẽ bao dung, độ lương và rủ lòng thương anh.
Giờ thì tôi muốn ly dị ngay lập tức. Yêu anh tới mấy nhưng tôi cũng không thể nào chấp nhận một người chồng bất lực. Ngay đêm tân hôn tôi cũng không được tận hưởng, vậy còn gì là đàn bà. Tôi thật sự muốn từ bỏ cuộc hôn nhân này, tôi chán nản vô cùng. Đơn ly dị tôi đã viết sẵn, không biết có cơ hội để đưa cho chồng kí hay không, vì tôi muốn thêm thời gian. Nhưng cứ sống như ngục tù thế này tôi chán lắm, chẳng biết cố được mấy ngày. Tôi cảm thấy mệt mỏi lắm rồi, ông trời thật là bất công với tôi.
Theo VNE
Tôi đã sống 10 năm với người chồng vô sinh Lấy nhau được 2 năm, mãi không có con mặc dù hai vợ chồng đã cố gắng nhiều lần, và rất mong mỏi, tôi mới phát hiện ra có vấn đề. Cả hai cùng đi khám để tìm hiểu rõ nguyên nhân. Ban đầu, chồng khăng khăng là do tôi. Anh nói, không thể nào tại anh được vì anh vốn không chơi...