Yêu sếp cùng công ty, tôi mất cả chì lẫn chài
Tin tưởng và yêu anh, tôi đã hi vọng rất nhiều, vậy mà anh chỉ xem tất cả như “ mối tình thoáng qua”.
Tôi và anh có 5 năm làm cùng công ty nhưng khác chi nhánh. Cách đây 2 năm, anh được điều chuyển về làm sếp tại chi nhánh nơi tôi đang công tác.
Chi nhánh của tôi có 12 người nhưng tôi là người giữ nhiều vai trò quan trọng nên thường xuyên phải gặp gỡ, trao đổi với anh.
Tôi không thể ngờ rằng, những lần trò chuyện, tiếp xúc đó lại khiến cả 2 có những rung động với nhau. Tôi biết điều này là sai trái khi tôi đã có gia đình và anh cũng vậy.
Chồng tôi đi làm ăn xa. Tôi và con gái sống cùng nhau trong một căn hộ nhỏ. Cuộc hôn nhân giữa chúng tôi từ lâu đã mất đi sự nồng nhiệt, khao khát. Chúng tôi chỉ đang cố giữ cho con một mái ấm. Tôi biết, anh có người phụ nữ khác từ lâu nhưng vì “mắt không thấy tim không đau”, tôi cố lờ đi.
Chồng tôi cũng không có ý muốn ly hôn. Anh vẫn chu cấp đầy đủ cho hai mẹ con và rất yêu thương con gái.
Hoàn cảnh của anh cũng không khá gì hơn tôi. Vợ chồng anh đã cố gắng 5 năm nay nhưng họ vẫn chưa có con chung. Vợ anh là người phụ nữ suy nghĩ đơn giản, học thức và ngoại hình đều ở mức trung bình.
Anh lấy chị bởi chị chịu thương chịu khó và thật lòng yêu thương anh. Anh khẳng định, giữa họ chỉ là trách nhiệm, tình nghĩa còn tình yêu – từ lâu đã không còn xuất hiện trong mối quan hệ ấy.
Tôi gặp anh như cá gặp nước, chúng tôi như sinh ra là để dành cho nhau. Cả hai có chung nhiều sở thích, chung quan điểm sống và nhiều khát vọng. Vì hòa hợp nên công việc của chúng tôi càng suôn sẻ. Chỉ trong thời gian ngắn, chi nhánh của chúng tôi vươn lên dẫn đầu. Anh được khen thưởng, tôi cũng mừng hơn ai hết.
Video đang HOT
Điều đó khiến tình cảm của chúng tôi càng sâu đậm. Tuy nhiên trong cơn say của tình yêu, vợ anh như chiếc bóng xen giữa tình cảm của chúng tôi. Tôi nảy sinh ước muốn được sở hữu anh cho bản thân mình.
Tôi chia sẻ điều đó với anh, anh hứa sẽ có giải pháp nhưng cần tôi cho thời gian. Anh nói, vợ anh không có công ăn việc làm, không có tài sản, con cái, nếu anh bỏ chị thì anh trở thành người bất nghĩa. Anh phải sắp xếp cho chị công việc, nơi ăn chốn ở… rồi mới có thể nghĩ đến hạnh phúc riêng của mình.
Tôi đã tin và chờ đợi. Về phần tôi, từ khi anh xuất hiện, tôi có động lực để giải quyết cuộc hôn nhân vốn đã mục ruỗng từ lâu của mình.
Khi nghe vợ thông báo, chồng tôi ngỡ ngàng nhưng vì tôi kiên quyết, anh đành đồng ý. Tôi được quyền nuôi con và được chồng cũ để lại cho căn hộ chung của hai vợ chồng.
Từ ngày tự do, tôi thoải mái hơn. Tôi như sống lại tuổi thanh xuân và không còn day dứt khi hẹn hò bên anh. Tuy nhiên đáp lại sự háo hức của tôi, anh tỏ ra chần chừ, lo lắng.
Không ngờ, trong thời gian này, vợ anh báo tin có thai. Anh quay ngoắt 180 độ quay lại chăm sóc, săn đón chị. Anh bỏ rơi tôi một cách phũ phàng. Anh nói, cho anh xin lỗi vì gia đình với anh là tất cả. Đặc biệt nay anh còn chuẩn bị được làm bố.
Tôi như rơi xuống hố sâu của tuyệt vọng. Vợ anh thường xuyên chia sẻ ảnh chồng đưa đi siêu âm, mua sắm váy bầu, đồ ăn bổ dưỡng… đầy hạnh phúc, viên mãn lên Facebook. Nhiều bạn bè, họ hàng… vào bày tỏ sự ngưỡng mộ, chúc mừng và anh trả lời họ đầy hạnh phúc càng khiến tôi đau đớn.
Hàng ngày đi làm phải nhìn thấy anh khiến tim tôi như bị bóp nghẹt. Cuối cùng, không chịu được tôi đành phải viết đơn xin nghỉ việc. Chứng kiến tôi đau đớn, trách móc, anh đều im lặng và chỉ nói lời xin lỗi.
Một người bạn khuyên tôi nên tung hê mọi chuyện với công ty và vợ anh để anh bị kỷ luật, mất chức và trả giá cho sự dối trá của mình. Liệu tôi có nên làm điều đó khi trong lòng tôi chỉ còn lại nỗi đau và uất hận? Xin độc giả cho tôi lời khuyên để vượt qua thời điểm khó khăn này.
Vợ đẻ 1 tuần chồng mới đi xa về, nhìn cảnh trong nhà tắm tôi tức giận dọn đồ ngay
Con vẫn đang ngủ say, tôi đặt thằng bé trở lại giường rồi đi quanh nhà tìm vợ. Nghe được tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh, để rồi khi đẩy cửa toilet, đập vào mắt tôi là một cảnh tượng không thể ngờ nổi.
Tôi không nghĩ vợ lại sinh sớm hơn ngày dự sinh nên đã lên đường đi công tác theo chỉ thị của sếp. Sếp bảo kết thúc chuyến công tác này, đến khi vợ đẻ thì tôi sẽ được nghỉ phép để chăm cô ấy.
Ai ngờ tôi vừa đi được 2 hôm thì vợ đau bụng nhập viện và sinh sớm hơn dự định 3 tuần. Cũng may sức khỏe cả mẹ cả con đều ổn định và hồi phục tốt.
Công việc đang dang dở, tôi không thể bỏ về với vợ để cùng cô ấy trải qua quá trình vượt cạn. Cũng không được là người đầu tiên bế con, tôi rất nuối tiếc nhưng hoàn cảnh đã vậy cũng chẳng biết làm thế nào.
Ở chỗ công tác hễ rảnh là tôi lại gọi video về cho mẹ để ngắm vợ ngắm con. Vợ tôi mới sinh không được dùng điện thoại nhiều nên tôi không gọi cho cô ấy.
Cũng may vợ tôi có mẹ chồng chăm sóc chu đáo nên tôi cũng yên tâm. Mẹ đẻ cô ấy đã mất rồi. Bố vợ tôi và vài người họ hàng thân thiết có đến thăm nhưng vợ xuất viện về nhà thì chỉ còn mẹ tôi một tay lo liệu cho con dâu và cháu nội.
Ai ngờ tôi vừa đi được 2 hôm thì vợ đau bụng nhập viện và sinh sớm hơn dự định 3 tuần. Ảnh minh họa
Một tuần sau ngày vợ sinh, cuối cùng thì tôi cũng được về với vợ con. Cũng do tôi làm ngày làm đêm, kết thúc công việc sớm, nếu không phải 3 hôm nữa mới được về với vợ.
Đến cửa nhà mà tôi hồi hộp vô cùng, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Đứa con mà tôi và vợ mong ngóng bao lâu nay, tôi sắp được gặp mặt nó rồi. Hít một hơi thật sâu, tôi bước vào nhà nhưng trong phòng khách vắng tanh chẳng có ai cả.
Bước vào phòng ngủ, quả nhiên tôi đã được nhìn thấy đứa con trai đầu lòng yêu quý. Tôi bế nó lên ngắm nghía, cưng nựng mà trong lòng vỡ òa hạnh phúc. Nhưng có một điều lạ là vợ tôi lại không ở trong phòng với con. Cô ấy vừa sinh được 1 tuần, vẫn đang trong thời gian ở cữ, không biết vợ đi đâu. Ban đầu tôi nghĩ cô ấy đi vệ sinh nhưng mãi không thấy vợ quay trở lại.
Con vẫn đang ngủ say, tôi đặt thằng bé trở lại giường rồi đi quanh nhà tìm vợ. Nghe được tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh, để rồi khi đẩy cửa toilet, đập vào mắt tôi là một cảnh tượng không thể ngờ nổi. Vợ tôi đang giặt đồ cho con bằng tay không!
Vợ thấy tôi về bất ngờ thì hốt hoảng đứng dậy chào hỏi. Nhưng điều tôi quan tâm lúc ấy là tại sao vợ tôi lại giặt quần áo, thậm chí còn dùng nước lạnh? Cô ấy quên rằng cô ấy mới sinh được một tuần hay sao? Tôi tức giận chất vấn thì cô ấy ấp úng không thể đưa ra được câu trả lời.
Vừa hay tôi nghe được tiếng mẹ ngoài phòng khách, có vẻ bà vừa ra ngoài về:
- Ra lấy đồ ăn vào nấu cơm đi này. Vẫn chưa giặt xong quần áo à? Có mỗi chậu quần áo cho con mà giặt mãi vẫn chưa xong, cô lề mề quá đấy! Tôi nói cho cô biết nhé ngày xưa tôi đẻ được 2 ngày là đã xuống giường làm đủ mọi việc rồi. Đằng này cô được nghỉ hẳn 5 ngày trên giường còn gì nữa. Mà tôi nói trước nhé, đừng có gọi điện mách lẻo với chồng cô đấy, không là không yên thân với tôi đâu!
Bây giờ tôi về rồi, tôi sẽ chăm sóc cô ấy cẩn thận và chu đáo. Ảnh minh họa
Bà vừa nói hết câu thì tôi bước ra, nhìn thấy tôi mẹ lập tức im lặng, lúng túng không biết phải chữa cháy thế nào.
- Mẹ ơi mỗi thời buổi mỗi khác chứ. Khi xưa điều kiện còn khó khăn, thiếu thốn thì phụ nữ buộc phải chấp nhận thiệt thòi. Bây giờ mọi thứ khác rồi, người ta chăm sóc cho vợ và con dâu chỉ sợ không đủ chu đáo thôi, bao nhiêu tốt cũng không đủ. Ai lại đi so sánh với cái thời ăn còn không đủ no hả mẹ?
Mẹ tôi im lặng không biết đáp trả thế nào. Tôi bảo vợ vào phòng với con, bản thân tôi thì nhanh tay thu dọn đồ đạc hành lý của hai vợ chồng và con trai. Tôi quyết định đưa vợ ra ở riêng ngay hôm đó. Dù chưa có sự chuẩn bị trước nhưng một người bạn của tôi mới chuyển nhà nên vẫn để trống căn nhà cũ. Tôi có thể đưa vợ con đến đó ở, thuê lại của cậu ta.
Bây giờ tôi về rồi, tôi sẽ chăm sóc cô ấy cẩn thận và chu đáo. Bố mẹ tôi, cả hai ông bà vẫn còn khỏe mạnh, họ hoàn toàn có thể tự chăm sóc cho nhau. Với tư tưởng và suy nghĩ như mẹ tôi thì sau này mẹ chồng nàng dâu sẽ còn mâu thuẫn nhiều. Tốt nhất là ở riêng hay từ lúc này để vợ tôi được thoải mái về tinh thần! Nghe nhiều chuyện bị trầm cảm sau sinh mà tôi thấy sợ hãi và lo lắng lắm.
Khi tôi ngỏ lời cầu hôn người yêu, cô ấy cười khẩy hỏi ngược một câu khiến tôi sửng sốt Cô ấy nghe xong, không nhận nhẫn mà quay sang hỏi ngược tôi một câu và tôi bàng hoàng, không thể ngờ được Q lại là người thực dụng như thế. Tôi và Q yêu nhau được một năm nay. Hiện tại tôi đã 32 tuổi và có ý định cưới vợ để ổn định cuộc sống. Qua thời gian tìm hiểu, tôi...