Yêu say đắm trai “tử tế”, cô chủ trẻ mất cả tiền lẫn tình
Điện thoại cho anh mà không có hồi âm, quê anh tôi chưa một lần đặt chân đến, tự trách mình nhẹ dạ.
Bố tôi là chủ tiệm may đo trang phục nam có tiếng, còn mẹ có cửa hàng buôn bán tạp hóa lớn ở khu chợ sầm uất ngay trung tâm thị xã. Kinh tế gia đình có của ăn của để nên hai anh em tôi ngay từ nhỏ đã không biết thiếu thốn, vất vả là gì.
Tôi là gái út được đôi bên nội, ngoại, rồi bố mẹ và anh trai cưng chiều như trứng mỏng, bởi mẹ sinh anh trai tôi đến tận 12 năm sau tôi mới ra đời, vì mẹ mắc chứng vô sinh thứ phát, chạy chữa không biết bao nhiêu công sức, thuốc thang, tiền của.
Anh trai tôi ham học, có chí tiến thủ, anh học một mạch đến lúc lấy được bằng thạc sĩ về ngành giao thông, có việc làm đàng hoàng rồi mới tính đến việc yêu đương, lập gia đình. Còn tôi học ít, chơi nhiều, nhân chuyện thi trượt đại học tôi nhất định xếp sách vở một hai đòi bố mẹ cấp đủ vốn để tôi thuê kiot mở shop thời trang, theo đuổi cái nghề mà tôi say mê từ khi mới học hết cấp II.
Bố giận, mẹ năn nỉ, còn vợ chồng anh trai tôi phân tích khuyên nhủ đủ điều, nhưng cuối cùng phần thắng thuộc về tôi, vì tôi là gái út, quen muốn gì được nấy từ nhỏ. May mắn chị họ con bác ruột tôi đã có 3 năm kinh nghiệm bán hàng cho shop thời trang ở thành phố, nay về quê lấy chồng đang tìm việc làm nên chị nhận lời giúp tôi. Chị họ tôi trẻ khỏe, chăm chỉ và thạo việc, chị tư vấn cho tôi nhập những mẫu mã được giới trẻ ưa chuộng, chị lại khéo chiều lòng khách nên chẳng mấy mà shop của tôi nhộn nhịp khách vào ra mua sắm.
Thấy tôi đủ khả năng đứng vững trong thương trường, bố mẹ và vợ chồng anh trai tôi cũng phấn khởi, yên tâm ủng hộ. Shop đắt khách được 2 năm thì tôi quyết định không lấy hàng qua trung gian nữa mà tự mình buôn tận gốc, bán tận ngọn. Để chị họ trông kiot, tôi mạnh dạn đi các tỉnh xa tìm nguồn hàng và hầu như mẫu nào tôi bỏ công lựa chọn đem về cũng được khách ưa chuộng, tiêu thụ nhanh chóng…
Thương anh hiền lành, tử tế tôi chẳng ngại nói lời yêu anh khi chúng tôi trở nên thân thiết. (Ảnh minh họa)
Trong một lần mua mấy lô hàng mới, đến khi đóng xong hàng thì trời đã tối, tôi không thuê được xe về lại nhà. Đang lúng túng ở nơi lạ nước lạ cái, thật may tôi gặp một thanh niên lái chiếc xe tải nhẹ vừa trả hàng xong, nghe tôi năn nỉ anh bằng lòng giúp tôi chuyển hết số hàng về kiot. Khi tôi hào phóng trả thêm tiền công, anh nhất định không nhận khiến tôi áy náy và dành cho anh lòng biết ơn cùng sự cảm tình. Tôi chủ động xin số điện thoại của anh, chủ động hẹn gặp anh mỗi lần tôi trở lại thành phố nơi anh làm…
Video đang HOT
Khi biết anh hơn tôi có 1 tuổi mà vì hoàn cảnh bố mẹ quá nghèo lại đông con nên anh phải bươn chải kiếm sống từ năm 15 tuổi. Nghĩ mình có cuộc sống đủ đầy, sung sướng nên tôi luôn tìm cách đưa thêm tiền cho anh khi anh chở hàng cho tôi, nhưng chưa lần nào anh lấy. Thương anh hiền lành, tử tế tôi chẳng ngại nói lời yêu anh khi chúng tôi trở nên thân thiết. Tôi tích tiền hàng mua cho anh một chiếc xe ôtô bán tải, tôi bắt anh đứng tên để tiện việc chở hàng lưu thông trên đường, mặc cho anh hết lời từ chối.
Mỗi khi có dịp gần gũi anh luôn dành cho tôi tình cảm ấm áp và luôn hứa sẽ đưa tôi về quê xin phép bố mẹ đôi bên để chúng tôi được là con một nhà. Tin tưởng người yêu, tôi tự nguyện dâng hiến cái quý giá ngàn vàng của đời con gái mà không hề mảy may suy nghĩ, tính toán.
Vậy mà cuối cùng tôi nhận cái kết đắng ngắt khi cách đây 1 tháng người tình của tôi đã biến mất cùng với chiếc xe chở đầy hàng thời trang đắt tiền của tôi. Điện thoại cho anh mà không có hồi âm, quê anh tôi chưa một lần đặt chân đến, tự trách mình nhẹ dạ, cả tin nhưng có lẽ đã muộn màng cho sự ân hận?
Theo Eva
Chồng không cho đến đám tang mẹ chồng, tôi lén lút đi theo mới phát hiện ra sự thật được chôn giấu bấy lâu
Giữa đám tang mẹ chồng, anh đứng cạnh một cô gái trẻ, tận tình âu yếm hệt như cái cách mà anh vẫn thường chăm sóc tôi vậy.
Tôi là một cô gái thành phố xuất thân từ gia đình có điều kiện. Từ nhỏ tới lớn, tôi được bố mẹ cưng chiều như tiểu thư, công chúa. Không ít anh chàng chủ động tiếp cận tôi, nhưng tôi biết họ chỉ đang ngắm đến khối tài sản kếch xù của bố mẹ tôi mà thôi.
Thời đại học, trong lớp tôi có một bạn nam tên Đạt. Nhà Đạt rất khó khăn, vì thế nên cậu rất chăm chỉ, vừa học vừa làm tự nuôi sống bản thân. Tôi nhận thấy ở cậu bạn này một nỗ lực phi thường, hoàn toàn khác so với những chàng trai từng ngỏ lời với tôi trước đó. Vì thế, tôi quyết định chủ động theo đuổi Đạt. Nhưng cậu kiên quyết gạt đi, nói rằng không muốn quen tôi để rồi bị mang tiếng yêu chỉ vì tiền. Nếu có thể, cậu xin tôi hãy chờ đợi cho đến khi cậu gây dựng được sự nghiệp riêng.
Và rồi cuối cùng tôi cũng chờ đợi được đến ngày ấy. Đạt chủ động cầu hôn tôi, chúng tôi nhanh chóng có một đám cưới hạnh phúc ngay sau đó.
Tôi đã chờ đợi để nhận được lời cầu hôn của anh. (Ảnh minh họa)
Tuy nhiên, do bố mẹ tôi vẫn luôn cho rằng Đạt không hề yêu thương tôi thật lòng mà chỉ muốn lợi dụng để chiếm tài sản nên nhiều lần giữa chúng tôi xảy ra mâu thuẫn. Mẹ chồng biết chuyện, đâm ra không thích tôi, chưa kể đến việc tôi lấy chồng 2 năm rồi mà vẫn chưa có con, bà lại càng có thêm lí do để ghét bỏ.
Nhưng tôi vẫn tặc lưỡi cho qua vì dù sao vợ chồng tôi cũng ra ở riêng, thỉnh thoảng về thăm mẹ chồng mới phải nghe bà đay nghiến nặng nề. Những lúc như thế, tôi tự nhủ cố nhịn một chút cho xong, cãi lại cũng chẳng ích gì. Hơn nữa, cũng đúng thôi khi tôi mãi vẫn chưa thể sinh cháu cho bà bồng bế.
Cho đến nửa tháng trước, tôi biết tin mình có thai. Quan hệ giữa tôi với mẹ chồng chưa dễ thở hơn là bao thì bà đã đột ngột qua đời vì căn bệnh ung thư dạ dày. Đám tang nhanh chóng được tiến hành, nhưng chồng tôi lại khuyên tôi không cần có mặt. Vì tôi đang mang thai, nên tập trung nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng. Anh cũng an ủi, mẹ anh ở trên trời nhất định sẽ thông cảm, vì tôi đang mang trong mình đứa cháu mà bà hằng mong đợi.
Dù sao cũng là phận làm dâu, ít nhất tôi cũng nên thắp cho mẹ chồng nén nhang. (Ảnh minh họa)
Tôi nghe lời chồng ngoan ngoãn ở nhà dưỡng thai. Tuy nhiên trong lòng vẫn cảm thấy có gì đó khá mâu thuẫn. Dù sao cũng là phận làm dâu, nếu không khỏe thì ít nhất cũng phải qua thắp cho mẹ chồng nén hương rồi hẵng ra về, chứ không thể không đi được.
Tôi giấu chồng lén lút đi theo đến đám tang. Tôi biết, nếu tôi mà nói trước chuyện này với anh thì anh sẽ không đồng ý, vì thế tự nhủ thôi thì cứ đến nơi trước đã rồi tính tiếp.
Nào ngờ, khi tôi vừa bước xuống xe, cảnh tượng ở đám tang khiến tôi chết lặng. Chồng tôi đang đứng cùng một cô gái trẻ. Cô gái đó đầu đội khăn tang, bụng đang mang bầu khoảng 5-6 tháng. Chồng tôi có vẻ rất lo lắng, chăm sóc cho cô ấy, giống hệt như cái cách mà anh vẫn thường đối xử với tôi.
Anh nhìn thấy tôi có mặt tại lễ tang, khuôn mặt hoàn toàn sửng sốt. Tôi lẳng lặng định thắp cho mẹ chồng nén hương thì anh ngăn lại: "Trước khi mất, mẹ bảo không muốn em đến dự tang lễ. Bà chỉ cần cô gái kia với đứa bé trong bụng mà thôi".
Hóa ra, việc chồng tôi ngoại tình mẹ chồng đã biết từ lâu. Vì bà sốt sắng muốn có một đứa cháu nên đã khuyên chồng tôi đi tìm người khác để đẻ cháu cho bà. Bà chưa bao giờ thật lòng quý mến tôi, kể cả khi tôi thông báo mình đã mang thai máu mủ của chồng. Trong lòng bà chưa từng coi tôi là con dâu, vì thế nên bà mới không muốn tôi đến dự đám tang, trong khi lại cho phép nhân tình của chồng nghiễm nhiên thay thế vị trí của tôi.
Tôi chết lặng khi biết sự thật được chôn giấu bấy lâu. (Ảnh minh họa)
Tôi quá bất ngờ với sự thật được cả chồng lẫn mẹ chồng chôn giấu bấy lâu. Hóa ra chỉ có mình tôi chẳng hay biết gì. Tôi cảm thấy nhục nhã, xấu hổ khi có mặt tại lễ tang ấy. Tôi cũng đang mang thai, nhưng chồng tôi chỉ sốt sắng lo cho đứa bé trong bụng của cô gái kia. Tôi là vợ của anh mà cứ có cảm giác như mình là nhân tình mới đúng.
Tôi tức giận bỏ về, lập tức thu dọn đồ đạc bước ra khỏi nhà. Chồng tôi biết chuyện cũng chẳng một lời ngăn cản. Anh bảo nếu tôi thích li hôn thì anh đồng ý, nhưng nếu tôi có thể chấp nhận được sự thật anh sẽ chung sống và có con với người khác thì không li hôn cũng chẳng thành vấn đề.
Tôi quá hối hận vì sau tất cả vẫn nhìn nhầm người, yêu nhầm người để rồi lấy lầm người. Tôi bỏ đi thì chẳng khác nào thành toàn cho chồng và nhân tình, còn đứa bé trong bụng tôi sẽ bơ vơ không có cha. Nhưng nếu ở lại thì tôi chẳng khác nào người thừa. Tôi nên làm thế nào đây?
Theo Afamily
Vợ tôi nhất quyết không trả tiền viện phí và chăm mẹ chồng ốm chỉ vì lý do này Tôi tên là Trung, gia đình tôi có 2 anh em trai. Hoàng - em trai tôi kém tôi 2 tuổi. Gia đình tôi sống trong một căn nhà nhỏ nằm sâu trong ngõ. Bố mẹ tôi đều là công nhân với đồng lương eo hẹp. ảnh minh họa Biết được hoàn cảnh gia đình mình, tôi sống khá tự lập. Sau 2...