“Yêu râu xanh” hãm hại 13 phụ nữ (Kỳ cuối)
DeSalvo bị xét xử với tội danh giết người. Hung thủ của những vụ giết người hàng loạt ở Boston đã trả giá.
anh minh hoa
Tháng 3/1965, vợ DeSalvo nhận được điện thoại của luật sư bào chữa là F.Lee Bailey. Bailey nói: “Trong vòng 24h tới, một việc nghiêm trọng sẽ đổ lên đầu chồng cô và tin đó sẽ lên đầu trang của các tờ báo”.
Hôm sau, Beck nhận được tin Albert DeSalvo thú nhận mình là sát thủ bóp cổ. Cô không tin điều đó và cho rằng ai đó đã trả tiền để xúi giục DeSalvo làm như vậy.
Quả thực, trong tù, DeSalvo và George Nassar cùng bàn bạc về số tiền thưởng 110.000 đô la cho ai giúp phá vụ án. DeSalvo biết rằng nếu nhận tội hắn có thể bị tử hình. Tuy nhiên, vì trong gần 20 năm trở lại đây, bang Massachusetts chưa có ai bị mức án này. Thêm vào đó, cảnh sát đang nghi vấn hắn bị tâm thần nên có thể hắn chỉ phải sống suốt đời ở bệnh viện chứ không phải chết. Bù lại, DeSalvo có thể kiếm tiền cho vợ con.
F. Lee Bailey, lúc đó là luật sư bào chữa cho George Nassar, biết được quyết định của DeSalvo. Ngày 6/3/1965, ông tới gặp hắn. Trong buổi nói chuyện được ghi âm lại, DeSalvo đã khẳng định mình giết 11 người. Hắn còn kể chi tiết từng vụ khiến Bailey không khỏi băn khoăn. Bailey không biết DeSalvo thực sự có tội hay không khi lời khai của hắn quá rõ ràng bao gồm những chi tiết chỉ những người trong cuộc mới biết. Luật sư F.Lee không còn tin DeSalvo bị ai đó dụ nhận tội hay hắn bị điên mà hắn thực sự là tên sát thủ bóp cổ hàng loạt.
Những nghi ngờ ban đầu cho rằng DeSalvo chính là sát thủ bóp cổ dần dần được khẳng định là có cơ sở. Các thành viên của ban điều tra kết luận Albert DeSalvo chính là sát thủ họ cần tìm bấy lâu nay.
Khi DeSalvo bắt đầu thú nhận về các vụ giết người, Bottomly cho triệu tập Marcella Lulka và Gertrude Gruen để họ có thể bí mật nhìn mặt hắn trong tù. Gruen là người phụ nữ duy nhất sống sót trong lần gặp mặt sát thủ bóp cổ. Cô chống cự lại và buộc hắn phải bỏ chạy. Còn Lulka, từ nhiều ngày trước đó đã được xem ảnh của những kẻ tình nghi. Cả hai đều không thể khẳng định được DeSalvo có phải là kẻ họ gặp hay không.
Cuối cùng, các chuyên gia tham gia cuộc điều tra thống nhất đưa ra kết luận rằng những vụ giết người không thể chỉ do một hung thủ gây ra. Theo một nghĩa nào đó, những dấu vết để lại hiện trường là không đồng nhất, và nạn nhân của vụ án thuộc những nhóm khác nhau.
Video đang HOT
Người ta vẫn nghi ngờ, sát thủ bóp cổ đang nằm trong tù hay lang thang đâu đó ngoài kia?
Ngày 10/1/1967, DeSalvo bị xét xử với tội danh giết người. Bản thân anh ta cũng thú nhận đã gây ra 13 cái chết của những người phụ nữ bị hãm hiếp.
Luật sư Bailey tự tin có thể “cứu” thân chủ của mình khi chứng minh DeSalvo bị thần kinh.. Theo Bailey: “Những lời thú tội đó hoàn toàn vô lý. “Không ai là người cứ khăng khăng mình có tội trong khi anh ta chỉ bị bắt về hành vi lừa đảo”.
Đại diện bên công tố, Conn phản đối DeSalvo bị thần kinh với lập luận rằng anh ta đã khôn ngoan thuyết phục được các nạn nhân cho vào nhà. Điều đó chứng tỏ thần kinh DeSalvo hoàn toàn bình thường, nếu không nói là thông minh.
Sau nhiều giờ xét xử căng thẳng, bồi thẩm đoàn tuyên bố DeSalvo có tội và tuyên phạt bị cáo án chung thân.
Mọi chuyện dường như đã khép nếu như Albert DeSalvo không bị đâm chết trong thời gian thi hành án tại nhà tù Walpole vào tháng 11/1973, Đêm trước hôm bị giết, DeSalvo cố gắng liên hệ với Tiến sĩ Ames Robey và yêu cầu ông gặp mình ngay lập tức. Anh ta tỏ ra rất sợ hãi. Robey hứa sẽ gặp DeSalvo vào sáng hôm sau, nhưng đã quá muộn. Đêm hôm đó, DeSalvo bị giết hại.
Robey kể lại: “DeSalvo muốn gặp tôi cùng một phóng viên báo chí. Anh ta nói sẽ kể hết cho tôi nghe sát thủ bóp cổ ở Boston là ai và tất cả những gì liên quan”. Đêm hôm xảy ra án mạng, cửa tất cả các phòng giam đều mở.
Các quan chức tin rằng cái chết này liên quan tới hoạt động mua bán ma túy trong tù của DeSalvo. Có 3 phạm nhân bị đưa ra xử về vụ này, nhưng phiên tòa bị hoãn hai lần.
Người ta vẫn nghi ngờ, sát thủ bóp cổ đang nằm trong tù hay lang thang đâu đó ngoài kia? Đúng như bài thơ mà DeSalvo đã viết nên, “sự thật về cái chết của các nạn nhân không bao giờ được biết”. Và vụ án “sát thủ bóp cổ thành Boston” không có hồi kết, để đến nay, người ta vẫn tự hỏi: Phải chăng DeSalvo là thủ phạm? Hay Nassar? Cũng có thể, tên sát nhân chẳng phải là ai trong hai kẻ đó, mà là một người bí mật, đến giờ “vẫn lang thang đâu đó ngoài kia”.
Theo Khampha
"Yêu râu xanh" hãm hại 13 phụ nữ (Kỳ 4)
Liên tiếp những vụ giết người xảy ra không tìm được chứng cứ, cảnh sát đã nhờ đến sự giúp đỡ của một người đàn ông có khả năng ngoại cảm.
Albert DeSalvo, nạn nhân
Ba tháng yên bình sau đó đủ để cảnh sát Boston có thời gian điều tra tất cả những kẻ tình nghi nhưng kết qua vân không khả quan.
Ngày 5/12/1962, nạn nhân tiếp được phát hiện. Sophie Clark, sinh viên Mỹ gốc Phi, 21 tuổi. Xác của cô được hai người bạn cùng phòng phát hiện tại căn nhà cả ba cùng thuê, căn hộ trong khu Back Bay, cách nhà của nạn nhân đầu tiên Anna S. Slesers không xa. Sophie nằm trong phòng khách, cổ bị thắt chặt bởi 3 chiếc tất nylon. Cô cũng bị hãm hiếp trước khi bị sát hại.
Không có dấu hiệu cho thấy thủ phạm đã đột nhập. Sophie vốn là người cẩn thận, cô lắp tới hai ổ khóa cho cánh cửa ra vào. Có khả năng chính Sophie đã mở cửa cho hung thủ. Lúc đó, cô đang viết thư cho bạn trai. Trước khi chết, Sophie có vật lộn với tên giết người
So với những vụ trước, nạn nhân vụ này là một cô gái da đen và cô không sống một mình. Đây cũng là lần đầu tiên cảnh sát tìm thấy mẫu tinh dịch của hung thủ.
Trong quá trình điều tra, cảnh sát thu được một thông tin quan trọng. Cô Marcella Lulka, sống với chồng trong căn hộ cùng khu nhà với Sophie, cho biết, vào khoảng 14h20 cùng ngày, một người đàn ông lạ mặt đã đến gõ cửa nhà cô, nói là người trông coi khu nhà yêu cầu anh ta đến sơn cửa cho cô. Vừa trò chuyện, hắn vừa khen Lulka có thân hình đẹp. Thấy cô tỏ ra nghi ngờ, hắn lập tức giận dữ và thay đổi thái độ.
Lulka dọa hắn: "Chồng tôi đang ngủ ở phòng bên". Thêm lần nữa, thái độ người đàn ông thay đổi. Hắn nói mình đã vào nhầm căn hộ và nhanh chóng rời đi. Theo lời Lulka, tên đó khoảng 25-35, cao trung bình, tóc nâu vàng, mặc áo jacket màu tối và quần xanh thẫm.
Nhiều khả năng đó chính là "tên bóp cổ", bởi sau đó, bảo vệ khu nhà xác nhận không cử người tới căn hộ nào. Hơn nữa, 14h30 là thời điểm xảy ra cái chết của Sophie Clark. Dưới lớp chăn, kẻ giết người buộc rất nhiều tất quanh người Sophie.
Ba tuần sau, ngày 31/12/1962, lại thêm một phụ nữ trong khu Back Bay bị giết chết. Nạn nhân là Patricia Bissete, 23 tuổi, thư ký tại một công ty cơ khí. Xác của cô chỉ được phát hiện khi giám đốc không thấy cô đi làm. Bissete nằm trên giường, chăn đắp như thể đang ngủ. Dưới lớp chăn, kẻ giết người cũng buộc rất nhiều tất quanh người cô. Bissete bị hãm hiếp dù đang mang thai. Phòng của cô cũng bị lục tung.
Cảnh sát tiếp tục điều tra các vụ giết người để tìm thêm chứng cứ. Họ đã làm tất cả những gì có thể, nhưng không phát hiện được gì. Họ không thể tìm ra chứng cứ trực tiếp nào về kẻ giết người. Cảnh sát quyết định nhờ đến sự trợ giúp của Paul Gordon, người đàn ông có khả năng kỳ lạ về thần giao cách cảm.
Theo nhận định của Paul, hung thủ là người khá cao, bàn tay xương xẩu, nước da trắng tái, đôi mắt sâu độc ác. Paul kể rằng: "Tôi cảm thấy thật kinh khủng khi phải nhìn vào mắt hắn. Hắn có thói quen lật mấy sợi tóc quăn rủ trước trán về phía sau. Hắn mất một chiếc răng cửa ở hàm trên và đang ở trong bệnh viện hoặc nơi nào đó tương tự. Hắn không bị giam giữ, vì tôi nhìn thấy những bước chân của hắn trên một thảm cỏ."
"Hắn có vấn đề về tâm lý, rất tàn nhẫn với mẹ mình. Gia đình này đến từ Maine hoặc Vermont. Hắn rất cô đơn.", Paul cho biết thêm.
Thám tử đưa cho Paul Gordon một loạt bức ảnh những kẻ từng có ý định đột nhập khu Back Bay, và ông nhận ra Arnold Wallace. Ông cho rằng đó chính là tên bóp cổ, vì hắn có những đặc điểm đúng như ông hình dung về tên tội phạm.
Wallace là một thanh niên 26 tuổi, từng là bệnh nhân tâm thần tại Bệnh viện Boston. Vài ngày trước đó, hắn lang thang ra khỏi bệnh viện và ngủ tại tầng hầm của một số căn hộ trong các khu chung cư. Hắn là một kẻ có xu hướng bạo lực và từng đánh đập mẹ rất tàn nhẫn.
Sau khi nhận diện Wallace, Gordon chuyển sang nhận diện kẻ đã giết Sophie Clark. Qua ảnh của cô, ông miêu tả chính xác mọi vị trí trong căn nhà như thể mình đã ở đó. Theo Gordon, hung thủ là một người đàn ông da đen cao lớn, quen biết Sophie. Nhận định của Paul khá ấn tượng, vì sau đó ông đã chỉ đúng kẻ tình nghi trong vụ giết Sophie là Lewis Barnett. Người đàn ông này từng hò hẹn với Sophie và có khả năng hắn cũng đã có thời gian sống chung trong căn hộ của cô.
Paul còn cho biết, tên bóp cổ sẽ sớm để lộ chân tướng và thú tội với cảnh sát, nhưng thời điểm thì chưa xác định được.
Theo Khampha
"Yêu râu xanh" hãm hại 13 phụ nữ (Kỳ 2) Điều tồi tệ đã xảy ra, nạn nhân nằm lõa thể trong bồn tắm với sợi dây của chiếc váy quanh cổ. Anna E. Slesers là một phụ nữ đẹp, thân hình nhỏ nhắn. 10 năm trước, bà chạy trốn khỏi Latvia cùng với con trai, con gái và mua một căn nhà tại số 77 phố Gainsborough, khu phố yên tĩnh tại...