Yêu quá hóa mù?
Em đã sai lầm khi lấy anh, giờ đây em không thể bỏ vì thương đứa con bé bỏng. Em và chồng lấy nhau cả hai bên gia đình đều không đồng ý, nhưng vì tụi em đã lỡ sống chung, em lại sợ không có ai chấp nhận em nữa nên đành phải cưới.
Trong 5 năm sống chung trước khi cưới cũng đã có những mâu thuẫn không thể dung hòa. Anh không làm ra tiền, không học hành, toàn lấy tiền em xài hoang, lại ích kỷ. Lấy nhau được hai năm, có con, em phát hiện ngay trước khi cưới anh đã có quan hệ với bồ cũ. Em hỏi, anh nói chuyện đã qua rồi. Em khóc hết nước mắt, nhưng anh không quan tâm.
Từ lúc em mang thai tới giờ, vợ chồng không gần gũi nhưng em thấy trong bóp của anh có bao cao su, hỏi thì anh bảo ra ngoài chơi gái phải mang bao để không lây bệnh cho vợ. Em sinh con xong anh cũng không ngủ chung, bảo là sợ đè nhằm con. Mới đây, em lại nghe nói anh có hẹn hò chở một cô đi cà phê đèn mờ, em hỏi thì anh nói đàn ông ra ngoài ai cũng vậy thôi, đàn bà ngu thì ráng chịu, biết người ta có vợ mà vẫn lao vô. Anh còn nói, đàn ông không bao giờ bỏ vợ để lấy bồ cả. Em cũng đã gặp cô bồ của anh nói chuyện, cô ta nói là đã chấm dứt rồi. Cô ta còn nhận xét anh là người sống mà không có ngày mai, người như anh yêu thì được nhưng cưới thì không. Cô ta bảo vì cô ta dại, tin người. Đau đớn hơn là cô ta nói thứ đàn ông vậy chị giữ làm gì, bỏ đi cho nhẹ gánh.
Chồng em đi chơi gái bên ngoài nên về không ngó ngàng tới vợ (Ảnh minh họa)
Em đã nộp đơn ly hôn vì tình cảm vợ chồng không còn nhưng thương con còn nhỏ nên lại rút đơn. Giờ em thấy hối hận thật sự vì đã không dứt khoát từ sớm. Anh ta thì vẫn rất tự cao tự đại, nói muốn ly hôn thì ký liền, lúc đó đừng than chồng bỏ, ngu ráng chịu! Em có nên ly hôn không? Liệu hai người đó đã chấm dứt chưa hay đang gài em vào bẫy? Thủy (Cần Thơ)
Video đang HOT
Trả lời:
Em Thủy mến!
Chẳng có cái dại nào giống cái dại nào! Hạnh Dung cũng khó hiểu vì sao đã đến mức ấy mà em vẫn băn khoăn những chuyện hết sức tầm phào vô ích. Có phải vì em quá yêu chồng, yêu đến mức mù quáng, sẵn sàng bỏ qua tất cả? Nếu đã yêu vậy thì thôi, chấp nhận đoạn đời này của mình bỏ đi, ai xỉ vả gì cũng coi như không. Nếu còn chút lý trí, em sẽ thấy mình “ngu” vậy là đủ rồi!
“Sống thử” trước hôn nhân là để coi thử con người đó ra sao. “Thử” mà biết anh ta ích kỷ, vô tích sự, phát sinh mâu thuẫn rồi mà vẫn cứ lấy! Chắc anh ta biết cái lụy tình của em nên mới ngông nghênh tự cao tự đại, phản bội vợ một cách ngang nhiên, hết lần này đến lần khác, lại còn lên giọng “ngu ráng chịu”. Lừa gạt, lợi dụng được vài người, anh ta coi thường luôn tất cả những người khác.
Chồng em thách thức chuyện ly hôn nhưng em không thể làm thế vì thương đứa con bé bỏng (Ảnh minh họa)
Em nên nhìn lại cho rõ hoàn cảnh của mình, rồi tự quyết định. Hạnh phúc gia đình không có, chồng phản bội, kinh tế em phải tự lo, còn phải chu cấp cho chồng, con em phải tự nuôi… Nếu cố gắng níu kéo, em sẽ được gì? Một người chồng vô trách nhiệm, sẵn sàng phản bội, một gánh nặng kinh tế, một người cha không xứng đáng cho con em… Nếu dứt khoát chia tay, em sẽ mất gì? Chỉ là mất một con người như thế. Trong trường hợp này, Hạnh Dung thấy em chẳng có lý do nào để mà níu kéo cả.
Vợ chồng thì phải tôn trọng, yêu thương nhau. Khi ý nghĩ “ngu thì ráng chịu” đã hằn trong đầu, sự tôn trọng yêu thương xem như đã mất. Đừng tiếc nữa em. Mình hoàn toàn có thể tự lập, mình có thể ngu ngơ khờ dại vì yêu trong một giai đoạn nào đó của cuộc đời, nhưng không thể “ngu” suốt cả đời được. Hãy bứt mình ra khỏi quán tính cũ, mạnh mẽ lên, tự quyết định cuộc đời mình, để cho biết ai mới “ngu thật sự”. Chẳng có cái bẫy nào ở đây đâu, đừng tự gài bẫy chính mình.
Theo Eva
Hóa ra em cũng biết đau
Tình yêu không chỉ có niềm vui mà còn mang đầy đủ dư vị đắng, cay, chua, ngọt.
Khi chưa yêu anh, em cứ ngỡ rằng tình yêu chỉ toàn là hạnh phúc. Khi chưa gặp anh, em cứ nghĩ rằng mình mạnh mẽ lắm, rằng trên đời này sẽ chẳng có người đàn ông nào khiến em phải yêu đến mức lụy tình. Nhưng thật trớ trêu thay, mọi chuyện lại không hề diễn ra giống như những gì em từng tin tưởng. Em đã gặp anh, đã đem lòng yêu anh để rồi bây giờ trái tim em như muốn vỡ tan ra thành trăm ngàn mảnh bởi phát hiện ra rằng hóa ra đối với anh thì tình yêu này chỉ là một trò đùa.
Ngày xưa em vẫn thường thờ ơ mỗi lần xem phim mà thấy cảnh nữ diễn viên đau đớn quằn quại hay vật vã khóc lóc, thậm chí có người còn dại dột tìm đến cái chết khi gặp phải những đổ vỡ trong chuyện tình yêu. Em đã từng cho rằng chẳng việc gì phải quá đau khổ như thế, nếu không đến được với người này thì có thể tìm hiểu và yêu người khác, thế giới có hàng tỷ người, vậy thì chắc chắn sẽ có nhiều hơn một người sinh ra là để dành cho ta. Em cứ tưởng rằng những tình tiết trong phim chỉ là hư cấu, nào ngờ đâu có ngày chính bản thân mình cũng bị rơi vào tình huống oái oăm này.Chẳng biết số phận đã vô tình hay cố ý khi sắp đặt để cho em gặp anh, chỉ biết rằng cuối cùng em đã phải nhận một nỗi đau quá lớn. Em vốn rất tin rằng trên đời này có tồn tại quy luật nhân quả, vậy thì có lẽ kiếp trước em đã lừa gạt hoặc phụ tình ai đó nên kiếp này số phận mới phái anh xuống để gieo quả báo cho em. Em luôn tự động viên mình bằng những lý do như thế, biết là dại khờ đấy, nhưng dù sao thì nghĩ như vậy cũng là một cách để em tự xoa dịu vết cứa ở trong trái tim mình.
Em muốn quên anh đi để cho lòng nhẹ nhõm (Ảnh minh họa)
Em đã nhận ra rằng hóa ra tình yêu không phải chỉ có niềm vui mà nó mang đầy đủ cả những dư vị của đắng, cay, chua, ngọt. Cảm giác ngọt ngào em đã từng được nếm trải, nhưng rất tiếc, đó chỉ là những ngọt ngào giả dối mà anh cố tình tạo ra để khiến em lầm tưởng về một tình yêu. Em đã yêu hết gan hết ruột, ấy vậy mà chẳng thể ngờ rằng anh lại nỡ mang trái tim mình ra để làm một trò chơi. Em hận anh, hận rất nhiều, nhưng khi càng hận thì em lại càng không có cách nào để quên anh đi được. Vết cắt đau đớn trong trái tim là do anh gây ra, nhưng chính em lại là kẻ cứ ngày ngày dày vò, khiến cho vết thương ấy không thể liền sẹo.
Giá như em cũng mạnh mẽ được giống như những gì mà trước kia em từng nghĩ. Giá như em có thể dễ dàng thờ ơ với nỗi đau, hờ hững với chính kẻ đã gây ra nỗi đau cho mình thì ngày hôm nay đã chẳng phải mang tiếng là một đứa con gái lụy tình. Nhưng em lại không thể làm được, bởi từ rất lâu rồi em đã chót coi anh là một điều có ý ngĩa vô cùng đặc biệt. Trái tim là của em mà chẳng hiểu sao lại cứ đau vì một người khác, suy nghĩ là của em mà không biết vì sao chẳng có cách nào để điều khiển cho nó thôi hướng về anh.
Em đã từng khóc rất nhiều, chỉ mong sao những giọt nước mắt kia có thể rửa trôi mọi kỷ niệm và xóa sạch mọi hình ảnh của anh ra khỏi tâm trí mình. Nước mắt đã cạn rồi, nhưng anh thì vẫn còn nguyên ở đó, nhức buốt và đau thương. Em biết rồi cuối cùng vết thương này cũng sẽ liền sẹo, nhưng chẳng biết sẽ còn phải chịu đựng nó thêm bao lâu, một tuần, một tháng, một năm hay là rất nhiều năm về sau nữa? Giá mà lúc này có một ông Bụt hiện ra và ban cho em một phép màu, vậy thì nhất định em sẽ dùng điều ước ấy để quay trở lại là mình của khi chưa gặp anh.
Theo Eva
Bị phụ bạc dù hiến dâng tất cả Vì muốn giữ anh em đã dâng hiến tất cả vậy mà anh vẫn bỏ em đi với người khác. Chị Thanh Bình thân mến! Hôm nay ngồi lại đây để viết những dòng tâm sự này, lòng em đã rất đau khi nhớ lại những gì đã qua. Mong chị hãy cho em một lời khuyên để em vượt qua nỗi đau...