Yêu nhau là một chuyện, đến được với nhau hay không lại là một chuyện khác!
Hôm nay yêu nhau thắm thiết, sôi nổi và ồn ào… nhưng không ai có thể biết được mai sau chuyện tình yêu của mình sẽ đi tới tận đâu.
“Anh có tin vào duyên số không?”
“Anh không. Duyên là do mình tạo ra thôi em”
Ngày đầu tiên quen nhau, tôi đã hỏi anh người yêu của tôi câu ấy. Và câu trả lời của anh cũng khiến tôi cảm thấy hài lòng. Vì ít ra, trong anh ấy không có niềm tin cho số phận, cho duyên số. Mà anh ấy tự tin vào chính mình. Nghĩa là, nếu có yêu, thì người ta sẽ tìm mọi cách để níu giữ, không đổ thừa, không đổ tại…
Về sau, đúng là anh đã tự tạo ra duyên khi cố tình năm lần bảy lượt xuất hiện trong cuộc đời tôi. Tôi dần quen với anh, cởi mở hơn với anh, và chấp nhận anh. Chúng tôi yêu nhau như những cặp đôi bình thường khác. Cũng tin tưởng vào tình yêu của mình, cũng hứa hẹn tương lai. Có ai khi yêu mà không mong ngóng về một cái kết đẹp chứ?
Nhưng có vẻ như mọi chuyện đã thay chiều đổi hướng, kể từ khi anh dẫn tôi về ra mắt gia đình. Chuyện tình yêu của chúng tôi không nhận được sự ủng hộ từ phía gia đình anh, với lý do là gì thì tôi cũng không được rõ, bởi vì anh cố giấu không nói. Nhưng chỉ cần nhìn thái độ của người nhà anh mỗi khi tôi sang chơi thì tôi cũng có thể cảm nhận được.
Ban đầu, chúng tôi nghĩ sẽ cùng nhau vượt qua mọi sóng gió, sẽ không đứa nào lơi tay, không đứa nào lùi bước. Vậy nhưng sóng gió nổi lên chẳng được bao lâu, cả hai đứa đều thấm mệt.
Anh nói anh không thể chọn lựa một trong hai giữa tình yêu và tình cảm gia đình. Nhưng nếu tình thế quá khắc nghiệt, bắt anh đưa ra sự lựa chọn. Thì anh sẽ chọn gia đình, chứ không thể nào chọn tôi.
Tôi cũng nản lòng. Không bởi vì anh yêu tôi nhiều hay ít, không bởi vì anh đã không thể giữ lời hứa bên tôi cho tới cuối con đường. Mà bởi vì đến cuối cùng, tình yêu cũng phải chịu thua sự sắp đặt của số phận.
Video đang HOT
Là chúng tôi yêu nhau, nhưng không thể đến được với nhau. Hai đứa như hai kẻ tội đồ nếu cố sống cố chết bất chấp cho tình yêu này. Nhưng rõ ràng, yêu nhau thì làm gì có tội?
Rồi anh nói lời chia tay, tôi cũng không níu kéo. Tôi chấp nhận sự buông bỏ của anh, vì tôi yêu anh. Tôi không muốn anh trở thành người con bất hiếu trong gia đình, cũng cảm thấy không thoải mái và không được coi trọng khi nhà người ta đã không thích mình mà mình còn cố chấp.
Chúng tôi chia xa nhau một cách lịch sự và văn minh, tự khép lại một cuộc tình dù đẹp nhưng rất buồn. Cho đến bây giờ, nhiều khi nhắc nhớ lại trong những câu chuyện cùng lũ bạn, câu hỏi về duyên phận mà tôi và anh thuở đầu làm quen đã nói.
Tôi tin rồi, tôi tin là tình yêu không đủ để làm nên mọi thứ. Tôi tin là tình yêu chỉ có sứ mệnh làm cho hai trái tim đơn lẻ ghép lại thành một cặp với nhau thôi, chứ còn để hai trái tim được về chung sống dưới một mái nhà… là một chuyện rất khác đấy!
Và cũng qua đây, tôi bỗng muốn nhắn gửi tới người yêu vừa-mới-cũ của mình một câu:
“Anh à, duyên số là có thật đấy! Bởi nếu không có, thì tại sao chúng mình lại phải xa nhau khi đang còn yêu?”
Theo Emdep
Không mong là tình đầu, chỉ mong là tình cuối...
Trở thành tình đầu hay trở thành tình cuối của một người, vốn dĩ không phải do chúng ta quyết định. Bởi nó không chỉ là thời điểm, duyên số, mà còn ở cả lòng người.
"Mối tình đầu" thường là những thứ mãi mãi chúng ta không thể chạm vào. Bởi vì ở đó, có hai người họ và không có bạn.
Người ta thường ghen tỵ với những ai đã từng là mối tình đầu của người họ yêu và rồi đau lòng bởi điều đó. Mối tình đầu là cột mốc đầu tiên đánh dấu những rung cảm trong tim của một người.
Mối tình đầu là dù trải qua biết bao nhiêu mối tình về sau đi nữa, nó vẫn vẹn nguyên như thế. Bởi cảm xúc mà nó mang lại, vĩnh viễn rất khó mất đi.
Mối tình đầu có thể xuất phát từ những năm tháng học trò, cũng có thể bắt đầu từ những năm tháng trưởng thành, bắt đầu từ những cảm xúc vu vơ, không thể gọi thành thương, thành nhớ. Tại sao người ta lại coi trọng mối tình đầu? Đơn giản lắm, vì cái gì là đầu tiên thì con người ta cũng thường có ấn tượng sâu đậm hơn, vậy thôi.
Tình đầu thường dễ tan vỡ. Ảnh minh họa
Có những lúc tôi thường nghĩ rằng, bản thân nếu được trở thành mối tình đầu của một người nào đó, là vĩnh viễn những năm tháng về sau, cho dù người đó có kết hôn hay lập gia đình với một người nào khác, người đó cũng sẽ chẳng bao giờ quên được những rung động đầu tiên dành cho mối tình đầu.
Nhưng tôi lại quên mất một điều, điểm khởi đầu vốn dĩ không quan trọng bằng điểm kết thúc ra sao. Bởi vì khi yêu, người ta có thể coi trọng ký ức và cho rằng đó là hạnh phúc. Nhưng đôi khi ký ức, là cả những nỗi buồn mà họ muốn vĩnh viễn quên đi. Thanh xuân vì thế vẫn là lãng phí mà trôi đi, chẳng đem lại bất kỳ một điều gì tuyệt đẹp. Đôi khi nó còn khiến người ta hối hận vì đã để lãng phí quá nhiều thứ vì một người.
Nên nếu được chọn lựa, hãy chọn được trở thành mối tình cuối cùng của người ấy, chứ không nhất thiết trở thành mối tình đầu. Bởi vì tình yêu của họ dành cho bạn vốn dĩ không cần so sánh với bất cứ ai. Nếu thực lòng yêu thương bạn, họ sẽ vẫn yêu bạn vì bạn là chính mình. Họ sẽ vẫn yêu bạn, bằng trái tim và cảm xúc vẹn nguyên nhất của bản thân mình. Cũng sẽ nhất định không để ảnh hưởng của mối tình trước mà khiến bạn buồn lòng như thế.
Tình yêu vốn dĩ không đơn giản như chúng ta tưởng, thậm chí còn rất phức tạp. Vì thế nên rất nhiều người muốn yên ổn, thật sự yên ổn bằng cách trở thành người cuối cùng ở bên cạnh bạn với những hạnh phúc bình dị. Không cần phải cuồng nhiệt, mãnh liệt vượt qua giông bão cùng biết bao mối tình khác nữa.
Mối tình cuối cùng là mối tình chẳng còn giống như thời chúng ta còn son rỗi, cũng chẳng nồng nhiệt như tuổi trẻ sục sôi. Mối tình cuối cùng trầm ổn và nhẹ nhàng như một con gió, cuộn tất cả những thương nhớ, vương vấn bên cạnh chúng ta đến suốt cuộc đời.
Ai cũng có một thời, mà ở đó, mọi chuyện quá khứ đã không còn là điều quan trọng nữa. Thay vào đó chúng ta chỉ cần hiện tại và nghĩ đến tương lai.
Mối tình cuối cùng có thể xuất hiện lúc chúng ta không thể nào ngờ tới, cũng chưa từng một lần nghĩ đó là mối tình cuối cùng của cuộc đời bạn. Tình cuối có thể rất muộn, muộn tới mức bản thân chúng ta đã chằng chịt những vết thương lòng, thậm chí vô số những vết sẹo xấu xí.
Nhưng thứ tình cảm cuối cùng ấy lại đủ để bao dung và chữa lành, vỗ về những nỗi đau xưa cũ ấy. Mối tình cuối cùng có thật nhiều bao dung và cao thượng. Bởi sau chữ "yêu" là hai chữ "thương nhau", thương nhau cho đến cuối đời.
Trở thành tình đầu hay trở thành tình cuối của một người, vốn dĩ không phải do chúng ta quyết định. Bởi nó không chỉ là thời điểm, duyên số, mà còn ở cả lòng người. Nếu mối tình đầu tiên vẫn vẹn nguyên, người nắm tay bạn đi qua giông bão vẫn tiếp tục nắm tay bạn suốt những năm tháng an nhiên.
Chẳng phải đó chính là mối tình đầu tiên và cũng là mối tình cuối cùng đấy sao. Nhưng có một điều thật buồn là, thường thì mối tình đầu tiên ấy, rất khó trở thành mối tình cuối cùng của chúng ta bởi những đổ vỡ, những sai lầm khi chúng ta còn son trẻ.
Mối tình cuối cùng mới là cuối tình khiến chúng ta khắc cốt, ghi tâm. Ảnh minh họa
Chúng ta yêu thương nhau và rồi vô tình hay hữu ý lại lạc mất nhau giữa đời, trước khi con thuyền tình yêu cập bến bờ hạnh phúc. Giữa những ngã rẽ ấy, chẳng thể nắm tay nhau thêm một lần nào nữa, rồi chúng ta đi ngang qua nhau và trở thành quá khứ. Mối tình đầu vì thế mà xuất hiện, cũng vì thế mà chẳng dễ lãng quên.
Để rồi khi đến với những mối tình sau này, chúng ta không còn cần những hứa hẹn dài lâu, mà bản thân tự biến đó thành cam kết. Cam kết ngầm rằng, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau, cho tới ngày con thuyền hạnh phúc cập bến, đưa chúng ta về chung một mái ấm, mái ấm mang tên "hạnh phúc".
Nếu chúng ta được chọn lựa đánh đổi những năm tháng thanh xuân của mối tình đầu để đổi lấy một mối tình cuối cùng viên mãn và bình yên, tôi tin chắc sẽ có rất nhiều người có sự lựa chọn như thế. Lựa chọn trở thành mối tình cuối của một người.
Theo Emdep
Thời điểm, duyên số khiến chúng ta vô tình thành người thứ 3 Chúng ta tới trễ, chúng ta chẳng thể đổ lỗi cho ai cả, có chăng hãy gạt tất cả cho thời điểm và duyên số. Thứ cho chúng ta, có thể đã gặp đúng người, nhưng lại không đúng thời điểm mà thôi. Cuộc sống là một cuộc hành trình dài với những khoảng thời gian riêng. Mỗi người lại gặp được một...