Yêu nhau để đó Thương nhau để đó
Đôi khi con người ta chỉ thích một mối quan hệ vừa phải. Không cần quá nồng nhiệt, không cần quá đam mê. Cứ mập mờ giữa yêu và thích, cứ nhẹ nhàng giữa bồ và bạn…
“Em từ chối hạnh phúc mà anh mang đến
Chỉ vì em không muốn vết thương của em đâm xuyên qua yêu thương nơi anh.”
Chúng ta đã đứng bên cạnh nhau suốt một quãng thời gian dài, trao cho nhau những yêu thương, chia cho nhau những vui buồn…
Nhưng rồi chỉ có thể dừng lại ở một mối quan hệ không thể gọi tên.
Bởi em sợ bản thân sẽ phụ thuộc vào sự quan tâm, và tình cảm của anh. Sợ mọi thứ sẽ không thể êm đềm mãi mãi, sợ phải đau, sợ cảm giác bị tổn thương và vô tình làm ai đó tổn thương. Hơn hết em sợ một khi hết yêu thì chẳng thể quay về như ban đầu, sợ đánh mất mối quan hệ vốn rất tốt đẹp giữa hai chúng ta.
Anh từng hỏi em rằng :
- Khi người đàn ông thích một cô gái, thì anh ta nên làm gì để cô ấy nhận ra tình cảm của mình?
Video đang HOT
Lúc đó em đã thành thật trả lời:
- Dùng sự chân thành của anh ta mà thể hiện cho cô ấy thấy, em nghĩ chẳng có cô gái nào vô tư đến mức không nhận ra sự chân thành của một người đàn ông dành cho mình.
- Vậy sao em vô tâm thế? – Câu hỏi này mãi em vẫn chẳng thể trả lời anh.
Thực ra không phải em vô tâm, chỉ là hiện tại em không muốn tiến sâu vào một mối quan hệ mới, không muốn xác định hay bị ràng buộc bởi bất cứ ai, đặt biệt là Anh! Anh là người mà trong suốt cuộc đời này em chẳng thể nói lời thương yêu, nhưng sự tồn tại của anh như một phần cuộc đời mà em chẳng thể rời bỏ.
Em không muốn bắt đầu yêu thương để rồi phải đối mặt với sự chia ly, sau đó lướt qua nhau như những người dưng ngược lối. Em thật sự sợ cái cảm giác một người bước vào cuộc đời mình rồi lại bước ra, bởi đứng dậy từ những vết thương không phải là điều dễ dàng.
Cứ đứng bên cạnh nhau như bây giờ anh nhé! Đừng để bất cứ điều gì đánh mất những ngày tháng bình yên mà chúng ta đang trải qua.
Đối với em người yêu có thể không có nhưng người thân thì nhất định phải có, và em đã mặc nhiên xem anh như một người thân, một người anh trai từ rất lâu rồi. Hãy để em được bình yên đi bên anh như một người em gái.
Đôi khi chẳng là gì của nhau cũng có cái hay anh à! Chúng ta chứ nhẹ nhàng ở cạnh nhau, im lặng đi bên nhau mà không cần biết ngày mai sẽ đối mặt với vực thẳm hay biển sâu.
Cứ im lặng bên nhau vậy thôi…
Chẳng phải lo lắng… Chẳng phải giận hờn ghen tuông…
Chẳng ai làm ai khóc… Chẳng ai làm ai đau… Và chúng ta chẳng ai phải mệt mỏi.
Khi mà cuộc sống có quá nhiều phiền toái, nhiều thứ phải lo toan và sống có trách nhiệm thì một mối quan hệ lưng chừng, không rõ ràng, không ràng buộc, không phụ thuộc quá nhiều vào nhau làm em thấy thật sự thoải mái.
Em thích như bây giờ, đừng tạo thêm áp lực cho nhau… đừng thay đổi mọi thứ được không anh?
Đôi khi con người ta chỉ thích một mối quan hệ vừa phải.
Không cần quá nồng nhiệt, không cần quá đam mê
Cứ mập mờ giữa yêu và thích, cứ nhẹ nhàng giữa bồ và bạn.
Theo Guu
Ngày anh bảo em thôi nhớ
Có những khoảng thời gian em vẫn đau đáu thương nhớ dù hai đứa vẫn ở cạnh nhau, giờ anh buộc em thôi nhớ, có phải quá nghiệt ngã không anh?
Hà Nội đổ mưa, chiều ướt sũng uống trọn cả một nỗi buồn đang hoang hoải đi tìm nơi trú ngụ. Con phố quen cứ lầm lì mặc cho dòng người qua lại. Ở góc quán quen, giọt café rơi tý tách chầm chậm đến nỗi thời gian như lắng đọng không nhích thêm một giây nào nữa. Anh bảo em quên, đừng nhớ nữa. Nhẹ tênh, hụt hẫng và chới với đến tái tê. Ừ thì thôi nhớ là đừng nhớ hay không thể không nhớ...
Ngày anh bảo em thôi nhớ khi kỉ niệm em đã gói cẩn thận và buộc chặt ở một nơi mà có lẽ mãi mãi anh sẽ không chạm tới nữa. Con đường cũ vẫn đôi lần anh đón đưa mưa giăng kín lối về hay chính em chẳng tìm được lối đi cho riêng mình. Khi đêm buông, trời chìm sâu vào giấc ngủ, tiếng nấc của ai đó lạc lõng đi tìm một bờ vai không thuộc về mình nữa.
Ngày anh bảo em thôi nhớ vì trái tim anh quá chật hẹp, chẳng còn chỗ nào trống để em có thể nương mình vào đó. Lời hứa khi xưa dở dang, mãi không thể trọn vẹn được khi anh vụng về cắt ngang sợi dây đang nối chặt. Anh bảo rằng dây đứt rồi nối lại cũng sẽ không còn như ban đầu, vết sẹo ấy chỉ có thời gian mới có thể vỗ về. Hay chỉ là lời biện minh không có người phản biện cho lý do anh bảo em đừng nhớ nữa hả anh?
Ngày anh bảo em thôi nhớ có nghĩa là mình sẽ thành người lạ phải không anh? Em tự đặt cho mình những giả thiết để cứu vãn suy nghĩ không lối thoát ấy. Anh có thấy chua xót khi một thời mình từng là một nửa của nhau bỗng chốc thành người dưng ngược lối, nơi anh ở em không hề tồn tại nữa. Có những khoảng thời gian em vẫn đau đáu thương nhớ dù hai đứa vẫn ở cạnh nhau, giờ anh buộc em thôi nhớ, có phải quá nghiệt ngã không anh?
Ngày anh bảo em thôi nhớ, ừ thì nếu một người đã buông tay thì đầu dây kia dù có kéo căng ra thì cũng sẽ bị đứt. Tình yêu vốn dĩ không nên ràng buộc nhau khi chúng ta ở hai phía khác biệt, anh bảo em quên có nghĩa nỗi nhớ trong anh cũng không còn trọn vẹn cho em nữa. Thế thì mình thôi nhớ nhau anh nhé!
Chúng ta không nên yêu vì những điều đã cũ, ngày đã xa và tình đã nhạt. Sẽ như là tự mình cầm dao cứa vào tay, thấy rỉ máu nhưng không dám kêu ai, cứ để nó trôi tuột. Mọi thứ đã trở nên quá nặng nề với anh khi nỗi nhớ là một thói quen và không nên duy trì thói quen này trong thời gian dài.
Vậy thì mình thôi nhớ nhau anh nhé, như lời anh đã nói khi Hà Nội chẳng giữ được một tia nắng nhỏ, để mưa buồn gặm nhấm trái tim em.
Theo Guu
Cùng là một lần lấy chồng, tội gì không lấy người tử tế? Mạnh mẽ lên em, đừng khiến mình về sau phải hối hận. Tìm cho mình một người chồng thật tử tế, người mà có thể khiến em hạnh phúc và yêu đời, đừng dại dột buông lơi mình mặc theo số phận em ơi. Cùng là một lần lấy chồng, tội gì em không lấy người tử tế, để sau này không phải...