Yêu nhau 7 năm vẫn chưa được cưới chỉ vì 2 gia đình khác đạo
“Tình yêu của 2 đứa đã 7 năm rồi, tình cảm vẫn nồng nàn, tha thiết bên nhau, nhưng bọn em không thể cưới, chỉ vì 2 gia đình khác biệt tôn giáo”.
Nghe những lời tâm sự của Nguyễn Thị Hải Hà (tỉnh Nam Định) mà lòng tôi trùng xuống vì buồn, thương em. Ngồi tâm sự với tôi, em không khóc (có lẽ vì nối buồn đã chai sạn) nhưng ánh mắt vô hồn, xa xăm. Giọng Hà trầm lặng:
“Không lẽ, chỉ vì gia đình 2 bên không cùng một đạo giáo, nên chuyện tình yêu của chúng em phải dừng lại? Đến nay là lần thứ 2 chúng em bàn bạc, xin gia đình 2 bên đồng ý tổ chức đám cưới nhưng đều bị phản đối kịch liệt”.
Hải Hà cho biết: Trước đây, những năm còn học đại học, 2 đứa yêu nhau, gia đình 2 bên đều vui vẻ, chấp nhận, động viên. Cả 2 đều được lòng bên gia đình nhà anh và nhà em. Ai cũng bảo 2 đứa rất đẹp đôi, hơn nữa, tình cảm của chúng em rất nồng nàn, tha thiết. Anh là người đàn ông tốt, đàng hoàng, rất yêu thương và quan tâm em. Em cũng chỉ cần có anh trên đời này là đủ. Từ khi công việc 2 đứa ổn định, muốn cưới, thì gia đình bắt đầu hỏi han, tìm hiểu kỹ hơn và kiên quyết không cho bọn em tổ chức cưới.
Ảnh minh họa
Ban đầu là bố mẹ anh lên thăm nhà em, dạm ngõ về, thì nhất quyết không cho anh lấy người bên đạo Thiên chúa. Gia đình anh nói, bên đạo không coi trọng tổ tiên, không có bàn thờ gia tiên thì sau này em không coi trọng việc cúng giỗ dòng họ, không muốn anh tham gia học đạo Thiên chúa….
Bên nhà em cũng đã trao đổi lại, rằng chỉ cần anh học đạo theo đúng nghi lễ, để em được cưới trong nhà thờ. Lấy nhau rồi, anh có đi lễ nhà thờ hay không cũng không ai ép. Phía nhà em cũng cương quyết: “Con gái cả đời cưới chồng 1 lần, mà không được làm lễ trong nhà thờ thì còn gì ý nghĩa nữa”, nên nếu gia đình anh không đồng ý cho 2 đứa cưới ở nhà thờ, thì cũng không cho cưới.
Video đang HOT
Cuộc đối thoại giữa 2 gia đình vẫn rất căng thẳng, khiến tậm trạng em và anh vô cùng chán nản, mỏi mệt và buồn. Anh rất thương em, đã cố gắng thuyết phục gia đình anh từ lần trước, tới lần này là 3 năm rồi, nhưng bố mẹ anh vẫn không thay đổi suy nghĩ. Bố mẹ anh còn bảo, bà con cũng không đồng ý cho 2 đứa lấy nhau.
Trước Tết, em có về nhà anh chúc Tết bố mẹ anh, gặp cả mấy người bà con nhà anh ở đó, họ xì xào: “Hay con bé này có bầu nên cứ đòi cưới thằng C. nhà mình?”.
Tình yêu trăm năm bên nhau, đâu chỉ phụ thuộc vào việc anh hay em theo tôn giáo nào. Ảnh minh hoạ
Em rất bực mình, tự ái nhưng vẫn phải nhịn vì bọn em đang trong giai đoạn cần thuyết phục bố mẹ 2 bên. Nhiều lúc em và anh cũng to tiếng, cãi nhau vì ức chế việc không thể cưới, muốn dừng lại chuyện tình cảm, nhưng xa nhau vài ba ngày, em và anh lại không thể im lặng được, lại tìm đến nhau vì chỉ sợ mất nhau.
Chúng em dù rất buồn nhưng trước mắt, không còn cách nào khác, đành vẫn phải đợi thêm thời gian nữa. Hy vọng 2 bên gia đình sẽ nghĩ lại, sẽ chấp nhận bỏ qua lễ giáo cho bọn em đến bên nhau. Vì tình yêu trăm năm bên nhau, đâu chỉ phụ thuộc vào việc anh hay em theo đạo giáo nào. Mong cha mẹ 2 bên hãy hiểu, hãy bỏ qua bớt thủ tục hôn lễ đơn giản, để giúp chúng em được trọn vẹn trong tình cảm của mình”.
Bảo Vy
Theo phunuvietnam.vn
Chuyến trăng mật đắng chát và câu nói tại khách sạn khiến tôi ôm hận
Những tưởng trao trái tim cho người mình yêu sẽ nhận lại sự ấm áp hạnh phúc, nào ngờ chưa cảm nhận hết ngọt ngào của tuần trăng mật tôi đã phải khóc thầm khi Thanh đem tình cũ làm hình mẫu để so sánh với tôi.
Thanh là bạn học của anh trai tôi, còn Hương là bạn cùng trường, cùng lớp với tôi từ những ngày chúng tôi tóc buộc đuôi gà, quần xắn quá gối chơi trò thả đỉa ba ba, rượt đuổi nhau với mấy đứa con trai cùng lứa mỗi lần dắt trâu ra đồng ăn cỏ.
Thế mà khi tôi may mắn có được học bổng ra nước ngoài sau khi thi đỗ Đại học đã thấy Thanh và Hương bên nhau, đi tiễn tôi và gửi lời "thú tội" chân tình rằng họ đã hẹn hò nên đôi, nên lứa khiến cả tôi lẫn anh trai đều ngạc nhiên, vừa ngưỡng mộ xen lẫn niềm vui vì là một trong những người đầu tiên được biết tin mừng riêng tư này.
5 năm Đại học xa nhà trong nỗi nhớ khắc khoải rồi cũng nhanh chóng qua đi. Tôi trở về nước được gặp lại bố mẹ, anh trai, gặp lại người thân ở quê hương, chỉ có điều thấy Thanh chia vui cùng tôi mà vắng bóng Hương, mặc dù trước đó tôi có điện thoại báo cho Hương ngày, giờ máy bay hạ cánh.
Ảnh minh hoạ: Internet
Nhìn nét mặt của Thanh tôi hiểu chuyện gì đã xảy ra với Thanh và Hương, nhưng giữ lịch sự tôi không tiện hỏi. Để rồi mấy hôm sau nhân ngày chủ nhật, nghỉ cuối tuần Hương từ thành phố về, Hương trải lòng với tôi rằng cuộc tình của họ không đến đâu như mơ ước vì bố mẹ đôi bên cương quyết phản đối do Thanh và Hương khác vận mệnh, tuổi tác gì đó. Hương tâm sự là cả Thanh lẫn Hương đều ra sức bảo vệ cho sự lựa chọn của mình, nhưng trước áp lực quá căng thẳng của gia đình, họ đành ngậm ngùi chia tay trong tiếc nuối.
Thông cảm, an ủi, chia sẻ cùng cô bạn thân dù chuyện cơm, áo, gạo, tiền lại cuốn chúng tôi vào vòng xoáy đời sống. Thỉnh thoảng mới có dịp gặp nhau nên dần dần phận ai nấy lo trong bộn bề, bận rộn. Bẵng đi mấy tháng, Hương không về quê, điện thoại cũng không hồi âm, rồi bố mẹ Hương bán ruộng, bán nhà và chuyển ra thành phố, vậy là chúng tôi bặt tin nhau.
Ngoảnh đi, ngoảnh lại tôi đã bước sang tuổi 25 còn anh trai tôi lấy vợ, chuẩn bị đón đứa con đầu lòng. Cứ mỗi lần ghé thăm nhà hết ông bà nội, ngoại, lại đến bố mẹ, cô, dì, chú bác có lời nhắc nhở, giục giã tôi sớm cho mọi người ăn kẹo mừng, khiến tôi biết mình đã được xếp vào loại gái ế so với lớp trẻ ở làng từ lâu rồi. Chưa tìm ra được cách tháo nút rối, thì bỗng một hôm anh trai tôi qua căn nhà thuê trọ của tôi ở thành phố báo tin Thanh muốn đặt vấn đề tìm hiểu để nên duyên với tôi nếu tôi cho phép.
Được sự bảo lãnh nhiệt tình của anh trai, vả lại tôi cũng rõ hoàn cảnh không thuận của đôi bên gia đình mà Thanh và Hương phải chia tay, chứ Thanh thật sự là người đàn ông tốt, là bờ vai đáng tin cậy cho cuộc sống lứa đôi sau này, nên tôi mở lòng đón nhận tình yêu của Thanh.
Những tưởng trao trái tim cho người mình yêu sẽ nhận lại sự ấm áp hạnh phúc, nào ngờ chưa cảm nhận hết ngọt ngào của tuần trăng mật tôi đã phải khóc thầm khi Thanh đem tình cũ làm hình mẫu để so sánh với tôi.
Thanh không ngại chê tôi khó khăn, không khéo chiều chuộng, nồng nàn với Thanh trong chuyện tế nhị vợ chồng? Không nấu ăn giỏi như Hương, không và không bằng Hương nhiều thứ. Đến nỗi tôi ngỡ ngoài khả năng mang vợ và tình cũ ra để cân đong, đo đếm thì Thanh chẳng còn niềm vui nào khác.
Giọt nước làm tràn ly khi sáng hôm qua tôi cùng Thanh xuống lễ tân làm thủ tục trả phòng, kết thúc chuyến nghỉ tuần trăng mật. Lịch sự, tôi có bo cho cô phục vụ phòng một chút tiền để cảm ơn cô đã nhiệt tình tiếp đón, đưa tiễn.
Vậy mà Thanh lầu bầu rằng Hương không hoang phí như tôi, rằng vợ chồng còn đang ở trọ, còn trăm thứ phải lo, chưa gì đã thích thể hiện, thích đu theo nếp sang chảnh của người thành phố! Tôi là vợ Thanh, còn Hương là tình cũ của Thanh, sao Thanh cứ phải buộc tôi là bản copy của Hương?
Ai là người dám khẳng định mình có cơ hội tắm hai lần trên một dòng sông? Để có được hai lần gắn bó với hai người đàn bà là bản sao hoàn hảo của nhau? Tôi đang ân hận và nghĩ đến việc giải thoát khỏi sự ràng buộc này càng sớm càng tốt.
Theo eva.vn
Bước ra từ nhà tắm, cuộc điện thoại của bạn thân và người yêu khiến tôi thức tỉnh Tôi cầm điện thoại lên, gọi cho anh bằng máy của cô ta. Vừa nhấc máy, giọng anh đã hớn hở "có chuyện gì vậy em yêu, nhớ anh quá à mà lại gọi". Giọng tôi lạc đi... Ngày tôi dẫn người yêu về ra mắt, bạn tôi, mấy người ở trọ cùng phòng ai cũng khen tôi khéo chọn người yêu. Anh...