Yêu nhau 4 năm, chia tay mới 4 tháng, anh đã bên người mới!
Bên nhau hơn 4 năm nhưng xa nhau chưa đầy 4 tháng anh đã có người yêu mới. Cuộc sống là vậy đó, kẻ vô tâm cứ mãi là kẻ vô tâm, người có tình vẫn cứ vậy dậm chân tại chỗ với nỗi đau mà người ra đi để lại. Anh và tôi chia tay cũng được gần 4 tháng, tôi còn chưa chấp nhận được sự thật này thì anh đã tay trong tay với một người con gái khác.
Hay mình cứ buông xuôi đi, đôi khi đời là vậy đó, mình tốt với họ bên họ lúc khó khăn, nhưng khi ổn định họ cần một người khác cùng sẻ chia chứ không phải mình”…. (Ảnh minh họa)
Sau khi chia tay mối tình đầu hơn 4 năm gắn bó, chúng tôi vẫn giữ liên lạc nhưng chỉ như một người bạn đã từng quen biết. Tôi thì vẫn để nick anh trong danh sách gia đình, còn anh đã chuyển tôi qua chế độ người quen. Chỉ sau không đầy 4 tháng chia tay, anh bắt đầu đăng những thông tin về cô bạn gái mới. Tôi lặng người khi không ngờ anh lại quên tôi nhanh đến vậy. Tôi biết tính anh vô tâm xưa nay, nhưng không đến mức có người mới nhanh đến thế. Anh lấy lý do còn phải lo cho sự nghiệp, phải lo cho bố mẹ… nên không muốn lấy vợ sớm, cũng chẳng muốn yêu đương nữa, chỉ muốn tập trung cho công việc của mình, nên nói tôi đừng chờ anh hãy tìm người con trai khác. Anh muốn lo cho công việc, muốn lo cho sự nghiệp, bố mẹ… tại sao anh lại có người con gái khác thay tôi bên anh hàng ngày chỉ sau ngần ấy thời gian? Thật tàn nhẫn…. lý do đó chỉ là cái cớ để a gạt tôi sang bên tìm đến những người mới.
Trái tim tôi như tan nát hai lần vậy, một lần khi anh quyết định rời xa tôi và là lần này nó lại đau nhói, nát tan khi tôi biết anh đã có người mới. Người mới bên anh, vui cười hạnh phúc, cùng nhau đi chơi, đi ăn những món họ yêu, còn tôi, cứ ngồi đây nhìn về quá khứ, những tháng ngày tôi và anh cùng nhau vượt qua bao nhiêu khó khăn vất vả. Đôi khi tôi cũng tự an ủi mình: “Hay mình cứ buông xuôi đi, đôi khi đời là vậy đó, mình tốt với họ bên họ lúc khó khăn, nhưng khi ổn định họ cần một người khác cùng sẻ chia chứ không phải mình”…. hãy chấp nhận sự thật phũ phàng này để bước tiếp được không. Đó là mỗi lần tôi tự an ủi mình trong nước mắt.
Video đang HOT
Người ta nói khi chia tay con gái sẽ nhanh quên đi nỗi đau hơn con trai, nhưng sao tôi thấy tình yêu của tôi lại ngược lại. Anh quên tôi nhanh hơn cả quên đi một mối tình thoáng qua, chứ chẳng phải hơn 4 năm bên nhau, còn tôi tại sao không ngày nào không nhớ đến anh, không rơi nước mắt vì anh. Giờ anh đã có người con gái khác yêu thương anh mà không phải tôi, tôi còn ngồi đây chờ đợi, nhìn ngó về anh làm gì nữa?
Ôi…! cái cảm giác biết người yêu cũ có người yêu mới sao mà đau đến vậy, nó thật khó chịu biết bao. Muốn hờn trách, ghen tuông, oán hận mà đâu có quyền làm như thế. Vì tôi và anh giờ chỉ là người quen, thậm chí không lâu nữa đâu là hai người xa lạ. Anh đã quên tôi và tìm vui bên người con gái khác, tôi thì cứ ngủ quên trong quá khứ của anh cho tôi. Cuộc sống vẫn cứ thế, dòng thời gian vẫn cứ trôi, không biết đến bao giờ tôi mới có thể quên đi anh, người con trai đã khiến trái tim tôi tan nát!… Tiếng thở dài lẫn trong nước mắt, hòa vào màn đêm với tiếng mưa rơi rả rích ngoài hiên, một cô gái bé nhỏ với nỗi đau lớn cứ thế tự giam mình trong bóng tối của quá khứ, mà không thể thoát khỏi cái bóng của người đàn ông đã rời bỏ cô đến bên một người con gái khác!
Theo blogtamsu
Không muốn cưới vì yêu nhau 4 năm, anh "đòi hỏi" được chục lần
Yêu anh, chưa bao giờ tôi nghĩ có ngày mình lại muốn từ hôn chỉ vì chuyện này. Nhưng tôi sợ, cuộc sống vợ chồng sẽ không hạnh phúc khi có vẻ như anh chẳng mặn mà chăn gối.
Vì đã trưởng thành, đi làm, lại được bố mẹ vun vén nên chúng tôi quyết định chuyển về sống chung. (ảnh minh họa)
Tới giờ, chúng tôi đã có 4 năm gắn bó bên nhau với tư cách là người yêu. Thực ra, 2 năm đầu tôi không nghĩ ngợi gì. Thời điểm đó, tôi và anh mới quen nhau, tình yêu tồn tại ở dạng hẹn hò, cà phê, xem phim... Tôi ở cùng với bạn nên cũng hạn chế chuyện để anh qua chơi. Trong 2 năm đó, chúng tôi đã đi quá giới hạn với nhau. Nhưng tất cả vỏn vẹn chỉ có 3 lần, bởi vì công việc của anh bận rộn, tôi cũng không muốn lần nào đi chơi cũng phải đưa nhau vào nhà nghỉ.
Sau khi tôi chính thức đi làm, tình cảm của hai đứa phát triển lên một bậc. Anh đưa tôi về giới thiệu gia đình, tôi cũng cùng anh về gặp bố mẹ mình. Cả hai nhà đều rất ủng hộ mối quan hệ. Bố mẹ đôi bên để chúng tôi tự quyết chuyện cưới xin, khi nào cảm thấy thích hợp thì thông báo. Vì đã trưởng thành, đi làm, lại được bố mẹ vun vén nên chúng tôi quyết định chuyển về sống chung.Tôi giấu bố mẹ hai bên chuyện này, vì tôi biết dù các cụ có dễ tính đến đâu cũng thấy hơi khó chấp nhận. Nói ra, bố mẹ chắc chắn sẽ bảo như thế thì cưới luôn đi rồi làm ăn chứ sao phải về sống không danh phận như thế mang điều tiếng. Nhưng tôi lại nghĩ khác, yêu lâu là một chuyện, còn nhiều vấn đề cần phải xem xét có hơp nhau hay không. Vì thế, tôi quyết định sống thử cùng anh.
Đúng như tôi hình dung, cuộc sống chung đụng đã cho tôi nhận ra nhiều vấn đề. Tôi và anh khá hợp nhau, sống thử nhưng anh không khắt khe, lười biếng, chịu khó làm việc nhà, đảm đang, giúp tôi bao nhiêu việc. Thậm chí nhiều lúc tôi thấy ở với anh còn nhàn và sướng hơn ở với cô bạn gái ngày xưa vì được anh đỡ đần nhiều việc. Nhưng, duy chỉ có một chuyện làm tôi phải suy nghĩ...
Chúng tôi sống với nhau đến giờ cũng được hơn 2 năm rồi, vậy mà, số lần anh "đòi hỏi chuyện ấy" chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tôi thật sự không hiểu vì nhu cầu của anh ít, hay yếu hay vì anh lo sợ điều gì. Đàn ông ở tuổ.i này, bạn gái sống kè kè bên cạnh (mà tôi không phải người xấu xí, kém hấp dẫn) nhưng lại không có đòi hỏi nhiều thì thật sự là kì lạ.
Chúng tôi sống với nhau đến giờ cũng được hơn 2 năm rồi, vậy mà, số lần anh "đòi hỏi chuyện ấy" chỉ đếm trên đầu ngón tay. (Ảnh minh họa)
Tôi là người phóng khoáng, hiện đại, nghe bạn bè kể chuyện chăn gối của chúng nó với bạn trai, tôi thấy rõ ràng mối quan hệ của mình có vấn đề. Tôi từng hỏi anh vì sao anh lại ít khao khát như thế, anh chỉ ậm ừ bảo vì công việc bận, hơn nữa chưa cưới, anh sợ làm nhiều có bầu lại rách việc. Tôi thấy đó chỉ là ngụy biện. Chúng tôi nếu có bầu thì hoàn toàn có thể cưới, chẳng có gì phải sợ cả. Tôi chỉ thấy rõ ràng, anh không có ham muốn nhiều.
Năm nay tôi được tuổ.i cưới, hai gia đình càng giục giã nhưng tôi cảm thấy băn khoăn lắm. Thực sự với tôi, cuộc sống vợ chồng sẽ rất tẻ nhạt và chán ngắt nếu đời sống chăn gối không mặn nồng. Nhất là khi còn trẻ mà đã chán như thế này thì làm sao giữ lửa được dài lâu. Nhưng giờ chẳng lẽ lại bỏ nhau chỉ vì nghi anh "yếu"? Tôi phải làm sao đây? Có phải tôi cả nghĩ quá? Là anhyếu sinh lý, hay là vì tôi nghiêm trọng hóa vấn đề lên?
Theo Eva
Tái hôn đã 4 năm, tôi quyết không sinh con vì vẫn yêu vợ cũ, muốn được quay lại Lấy vợ mới đã gần 4 năm nhưng tôi vẫn chưa có con vì tôi không muốn. Hơn nữa, tôi vẫn còn rất yêu Mai. ảnh minh họa Tôi gặp Mai khi đang học năm thứ ba đại học. Cô là con gái nhà giàu, sướng từ trong trứng sướng ra. Điều này trái ngược hoàn toàn với tôi. Tôi là con trai...