Yêu nhầm người có vợ: Tôi sống cả đời trong ân hận và tiếc nuối thời thanh xuân của mình
Yêu phải người có vợ, tôi đã chịu không ít ấm ức. Tôi cảm thấy tiếc nuối về khoảng thời gian thanh xuân mà mình đã đánh đổi.
Tôi là sinh viên thực tập ở một công ty tư nhân. Anh là người phụ trách và đỡ đầu cho tôi từng bước đi trong nghề. Sau những giờ làm, chúng tôi thường cùng nhau đi ăn uống, tâm sự. Dường như giữa chúng tôi không có bất cứ khoảng cách nào.
Yêu anh, tôi cảm thấy bản thân thật sự hạnh phúc – Ảnh minh họa: Internet
Anh tâm sự mọi thứ với tôi, tôi cũng không giấu giếm gì ở trước mặt anh. Dần dần mối quan hệ của tôi nảy sinh thành tình yêu. Mỗi cuối tuần, anh thường chở tôi đi dạo phố rồi mua sắm. Anh còn nói sẽ viết những điều tốt đẹp về tôi trong bản đánh giá và sẽ tạo điều kiện để tôi có công việc ổn định trong công ty.
Ở thành phố một thân một mình, có được người đỡ giúp đỡ như vậy, tôi mừng lắm. Tôi cứ tưởng sau khi ra trường sẽ trầy trật kiếm việc làm. Nhưng nhờ có anh mà nỗi lo của tôi đã tan biến.
Yêu anh, tôi như sống trong một thế giới toàn màu hồng – Ảnh minh họa: Internet
Chúng tôi qua lại với nhau hơn 3 năm nay, có lần anh uống say rồi gọi điện thoại cho tôi. Và đêm đó, anh mở lời muốn ngủ lại nhà của tôi. Tôi cũng không từ chối vì nghĩ sớm muộn gì chúng tôi cũng sẽ là của nhau. Trong cơn say, anh không làm chủ được mình nên chúng tôi đã vượt quá giới hạn.
Cứ tưởng sau đêm đó, mối quan hệ của chúng tôi sẽ tốt hơn. Nhưng nào ngờ, anh xin nghỉ phép, cũng không nghe điện thoại của tôi. Những ngày anh không đến công ty, tôi như ngồi trên đống lửa bồn chồn không yên.
Video đang HOT
Đến khi biết anh có vợ, mọi niềm tin trong tôi bỗng đổ sụp – Ảnh minh họa: Internet
Đến ngày thứ ba, cuối cùng anh cũng chịu nhấc máy. Nhưng giọng bên kia không phải là anh, mà là của một người phụ nữ. Trong điện thoại còn có giọng con nít liên tục gọi “ba có điện thoại”. Tay chân tôi bủn rủn, đầu óc trống rỗng.
Tôi hoảng loạn tắt máy, cố gắng lấy lại bình tĩnh. Đến chiều, anh mới nhắn tin lại “đừng làm phiền anh nữa, đừng để vợ anh biết”. Bây giờ tôi mới thật sự gục ngã. Anh có vợ? Anh đã có gia đình, tại sao lại còn qua lại và ngủ với tôi?
Tôi cảm thấy tiếc nuối về thời thanh xuân của mình vì đã yêu anh – Ảnh minh họa: Internet
Đời con gái của tôi đã cho anh, bây giờ phải làm sao đây? Yêu người đàn ông có vợ, tôi cảm thấy tiếc nuối về khoảng thời gian thanh xuân mà mình đã đánh đổi. Anh là nỗi đau lớn nhất trong lòng tôi, đến bao giờ tôi mới đủ can đảm để yêu thêm một lần nữa đây?
Liệu người đến sau có đủ bao dung để tha thứ cho những lỗi lầm trong quá khứ của tôi? Liệu tôi có thể tự tha thứ cho những tháng năm bồng bột yêu không suy nghĩ của mình hay không?
Theo phunuvagiadinh.vn
Tâm sự chát đắng của người thứ ba: bước vào cuộc tình với chiến thắng vẻ vang nhưng bước ra bằng nước mắt
Có lẽ quả báo trên đời này là có thật, và chính tôi đang phải nhận những quả báo ấy.
Chúng tôi từng là thanh xuân của nhau nhưng đến khi ra trường, cuộc sống xô bồ khó khăn đã khiến chúng tôi xa cách. Có lẽ khi ấy, mỗi người đều mải mê lo lắng cho sự nghiệp, cho cuộc sống hơn là việc giữ lấy tình yêu thuở ban đầu.
Anh là người tài giỏi nhưng lại không có sự hậu thuẫn của gia đình nên khởi nghiệp khó khăn hơn người khác rất nhiều. Có lẽ vì anh mất quá nhiều thời gian phấn đấu cho sự nghiệp còn tôi lại chẳng thể đợi được nên cuối cùng tôi đã quyết định rời xa anh để đến với người đàn ông khác. Nhưng rồi cuộc sống hôn nhân của tôi cũng chẳng hạnh phúc. Tôi đau đớn thừa nhận rằng, mình đã chọn nhầm chồng.
Chồng tôi bề ngoài đẹp trai và thành đạt, sống tử tế nhưng anh lại quá gia trưởng và hà khắc với vợ. Anh lúc nào cũng làm theo ý mình, cứng nhắc đến nỗi khiến người khác vô cùng khó chịu. Sống chung được 2 năm, tôi chủ động ly hôn, giữa cả hai chẳng có gì ràng buộc nên chia tay trong êm thắm.
Không lâu sau tôi gặp lại Thông, người đàn ông mà tôi đã dành cả thời thanh xuân để yêu thương nhưng lại không thể nên duyên. Giờ đây Thông là trưởng phòng của một công ty liên kết quốc tế.
Tôi mừng vì mọi sự nỗ lực của anh đã được đền đáp xứng đáng. Tôi mừng vì chúng tôi đã gặp lại nhau. Nhưng lại vô cùng thất vọng khi biết tin anh đã có vợ và vợ anh đang mang thai 2 tháng.
Khi gặp lại nhau, nhìn ánh mắt của Thông, tôi biết chắc tình cảm anh dành cho tôi vẫn còn rất sâu đậm. Tôi cũng không muốn mất anh một lần nữa. Vậy là tôi chấp nhận ở lại bên anh dù chẳng chút danh phận.
Ngày rảnh rỗi, anh thường chở tôi đi đây đó, ăn uống, mua sắm. Còn thời gian trong tuần anh đều dành hết cho vợ. Mới đầu tôi tự dặn lòng là không được ghen tuông vô cớ vì mình là người thứ ba. Nhưng càng về sau, sự ích kỷ đã chiếm lấy con người tôi. Mỗi lần bên anh, tôi chỉ muốn giữ anh cho riêng mình, không muốn để anh về bên người phụ nữ kia nữa.
Thời gian đó, anh thường kể với tôi là vợ mang thai nên tính khí thất thường. Anh chỉ muốn đi ra ngoài cho khuây khỏa chứ không muốn phải đối mặt với vợ. Và anh nói ở bên tôi thoải mái, tự do, làm anh nhớ đến những khoảng thời gian trong quá khứ.
Anh bảo, nghe tin tôi lấy chồng nên anh cũng muốn cưới đại một người để quên đi nỗi đau đó. Chứ anh không hề có chút tình cảm gì với chị ta. Tôi vui mừng vì ít nhất trong lòng anh, tôi vẫn có trọng lượng hơn người phụ nữ kia.
Không lâu sau, tôi chủ động nhắn tin hẹn vợ anh ra quán cà phê nói chuyện. Ngồi trước mặt tôi là người phụ nữ với gương mặt tiều tụy, bụng to vượt mặt. Tuy hơn áy náy nhưng tôi vẫn nói.
- Anh Thông nói không yêu chị, mong chị có thể tác hợp cho chúng tôi.
Từng câu từng lời tôi nói ra khiến người phụ nữ kia như sụp đổ. Gương mặt của chị tái nhợt. Tôi cảm thấy vô cùng có lỗi nhưng sự ích kỷ trong lòng đã thôi thúc tôi làm chuyện này. Người phụ nữ đó không nói gì, lẳng lặng rời đi. Tôi khá ngạc nhiên vì thái độ dửng dưng của chị ấy.
Vài ngày sau, anh đến nhà tôi với vẻ mặt buồn bã kèm theo chút hậm hực. Ngồi hơn nửa tiếng anh mới mở lời.
- Em đã nói gì với cô ấy.
Tôi bình thản.
- Em nói anh không có tình cảm với chị ấy, chị ấy nên tác hợp cho chúng ta.
Anh nhìn tôi với đôi mắt hằn học.
- Em có biết sau cuộc nói chuyện đó, cô ấy đã xảy ra chuyện gì không hả? Cô ấy bị xe đụng, đứa bé trong bụng không còn nữa. Anh không ngờ em lại ích kỷ như vậy.
Nghe anh nói, tôi lặng người. Anh tiếp tục nói.
- Anh còn yêu em nhưng không có nghĩa là anh bỏ vợ. Bọn anh sống chung bấy lâu nay, không tình thì có nghĩa. Chúng ta chia tay đi, anh còn về chăm sóc cho vợ anh.
Nói xong, anh rời đi, bỏ lại tôi sững sờ. Tôi đã giành được tình cảm của anh nhưng lại rời đi trong nước mắt. Tôi bước vào cuộc tình này với chiến thắng vẻ vang nhưng rời đi trong nước mắt. Có phải tôi đã quá sai rồi không?
Theo phunutoday.vn
Ở đời chẳng có ai sinh ra đã hợp nhau, chỉ là vì yêu mà chấp nhận thay đổi Thậm chí, chính bản thân chúng ta đôi khi cũng không hiểu được con người của mình thì cớ làm sao ai cũng mải miết dành cả thanh xuân, dành trọn một đời để đi tìm một người hiểu mình thực sự? Lý do mà mọi người thường lấy ra để bao biện cho tình yêu của mình khi kết thúc thường là...